Wednesday 28 June 2017

Tiếng Trống Mê Linh



Tiếng Trống Mê Linh

Bạn có nghe chăng ngàn tiếng vọng.
Từ tự nghìn năm nơi Mê Linh.
Tiếng của Trưng Vương vừa thúc trận.
Còn nghe vang vọng Trống Mê Linh.

Bạn nghe chăng tiếng ngàn xưa ấy ?
Có Đấng Anh Hùng bậc Nữ Nhi.
Đất nước anh hùng nhi nữ hiếm.
Nhưng Việt anh hùng có Nữ Nhi.

Nước Việt Anh Hùng Nhi Nữ đó.
Hai chị em nàng có họ Trưng.
Cô Chị có tên là Trưng Trắc.
Cô Em tên Nhị, họ là Trưng.

Cô Chị có chồng tên Thi sách.
Một người đởm lược chống quân Tàu.
Nhà Hán xâm chiếm nước Nam Việt.
Nam Việt thành ra quận huyện Tàu

Tô Định được sang làm Thái Thú.
Tên nầy bạo ngược, bức hiếp dân.
Bắt dân làm lụng rất gian khổ.
Tánh khí hung hăng rất bạo tàn.

Thi sách bao lần binh khởi nghiã.
Nhưng quân binh yếu chẳng thành công.
Một lần thất thế bị giặc bắt.
Tô Định truyền mang đến Pháp Trường.

Một nhát gươm đưa: Thi Sách chết.
Đầu cổ mang treo ở Cổng Tường.
Răn đe những kẻ ngoan cường chống.
Hắn sẽ đem ra xử Pháp Trường !

Vợ của Thi Sách là Trưng Trắc.
Nghe tin Chồng chết bị bêu đầu.
Giận sôi bầu máu người nhi nữ.
Quyết chí hưng binh đánh báo thù.

Trưng Nhị, Cô Em cùng chí lớn.
Giận quân thù giặc bấy lâu nay.
Bây giờ không thể ngồi yên nữa.
Cùng Chị đồng tâm quyết khởi binh.

Từ đấy Mê Linh lừng Tiếng Trống.
Giục giã ngày đêm gọi Tướng, Quân…
Mạn Bắc, Rừng Nam quân kéo đến.
Người đông, mỗi lúc một đông quân.

Ngựa Voi đều đủ, quân binh đủ.
Trưng Nữ liền ra lịnh tấn công.
Phút chốc Trống Chiêng Cồng phối hợp.
Voi Tượng đi đầu để tiến công.

Giặc Hán kinh hồn  nghe Trống Việt.
Rầm rập binh Trưng phá Cổng Thành.
Tô Định không phương nào chống cự.
Ném ấn, bỏ thành chạy thoát thân.

Trưng Trắc thành công trừ khử giặc.
Lên Ngôi Vua, hiệu Trưng Nữ Vương.
Nhi Nữ cũng làm nên nghiệp lớn.
Ngàn sau còn nhớ đến Trưng Vương.

Ba năm ngắn quá trên ngôi báu.
Nhà Hán xua quân đánh báo thù.
Mã Viện vốn là danh tướng Hán.
Mang vạn hùng binh đến tấn công.

Nước Nam nhỏ bé, quân dân ít.
Đương cự làm sao, giặc quá đông.
Hàng hàng lớp quân dân chết !
Trưng Trắc đành thua nhảy xuống sông.

Sông Hát ngàn năm còn nỗi hận.
Bà Trưng dẫu chết vẫn uy danh.
Giặc Tàu nay lại sang xâm lấn.
Người Việt Nam ơi ! Chớ nở đành.

THÁI TẤNTRUYỀN

Saturday 24 June 2017

Huyền Thoại Mẹ Âu Cơ



Huyền Thoại Mẹ Âu Cơ

Việt Nam có những trang Huyền Sử.
Có Huyền Sử đẹp tựa mơ.
Có trang Huyền Sử về Tiên Tổ.
Có trang Huyền Sử Mẹ Âu Cơ.

Huyền Sử Âu Cơ là Mẹ Tổ.
Mẹ Tổ Thần Tiên chốn Hiển Linh.
Trên chốn Thần Tiên cao tuyệt đỉnh.
Ở chốn đời không thấy bóng hình.

Mẹ xuống nhan gian làm bổn phận.
Sinh ra giòng giống người Việt Nam.
Mẹ xuống trần gian thân xác Nữ.
Đẹp xinh mà vẫn giống người dân.

Mẹ gặp một Chàng Trai tuấn tú.
Khôi ngô anh tuấn một Kỳ Nhân.
Chàng trai từ biển khôi ngô ấy.
Thái Tử Động Đình Lạc Long Quân.

Hai người đã gặp tình âu yếm.
Của chốn nhân gian kiếp sống người.
Họ đã kết duyên nên Chồng Vợ.
Kết hợp để nên một giống người.

Mẹ Tiên nên khác người nhân thế.
Không phải lần sinh một đứa con.
Không có thời gian nhiều cõi thế.
Nên một lần sinh trăm đứa Con.

Trăm đứa mẹ sinh đều tuấn tú.
Đứa nào khí chất cũng Anh Hoa.
Nhưng đứa thiên tư thì giống Mẹ.
Đứa thì khí chất giống như Cha.

Âu Cơ Mẹ vốn Tiên Miền Núi.
Nên Con giống Mẹ thích non cao.
Long Quân Thần Biển  nơi Nam Hải.
Những Con giống Bố thích  Trung Châu.

50 Con Việt lên Miền Núi.
Lập quốc thành ra nước Việt Âu.
50 Con Việt Miền Châu Thổ.
Lập nước Văn Lang lấy Họ Hùng.

Hùng Vương lập quốc nhiều Vương Đế.
Nhiều bậc minh quân rất tiếng tăm.
Có những Vua Hùng dân qúi mến.
Có những Vua Hùng thương mến dân.

Hùng Vương Thứ sáu, Ân xâm lấn.
Vua tuyển anh tài để cứu dân.
Có Thần linh hiển thôn Phù Đổng.
Đứa trẻ lên ba trổ sức Thần.

Khi nghe Sứ Giả rao truyền hịch.
Ai có hùng tâm hãy ứng tên.
Phù Đổng bấy giờ lên ba tuổi.
Bảo Mẹ mình ra ghi ứng tên.

Điều kiện : Vua cho roi ngựa sắt.
Ngựa thường không đánh nổi quân Ân.
Nghe lạ nhà Vua cho Ngựa Sắt.
Mang đến và phong chức Tướng Quân.

Đứa trẻ lên ba vùng thét lớn.
Bỗng cao hơn Trượng xách Roi lên.
Cần cương Ngựa sắt xông ra trận.
Đánh thắng quân Ân mấy trận liền.

Ngựa Sắt xông pha càn quét giặc.
Roi thần sắt gảy thế thay Tre.
Ngày nay Phù Đổng còn ao lớn.
Là bởi ngày xưa Thần nhổ Tre.

Đuổi tan quân giặc Thần lên Núi.
Bay vút  mây xanh chẳng trở về.
Dân chúng ghi ơn Thờ Tế Tự.
Cầu xin có biến hãy quay về.

Bây giờ đã có nhiều nguy biến.
Đã có quân  Tàu chiếm Biển Đông.
Ơi hỡi Thần Linh xin hãy cứu .
Đừng để phen nầy mất núi sông.

Thần linh chưa đủ, con dân phải.
Phù Đổng ngày xưa phải lớn lên.
Không lớn làm sao mà cứu nước.
Còn phải  anh tài, phải biết khôn.

THÁI TẤNTRUYỀN

Sơn Tinh chiến Thuỷ Tinh



 Sơn Tinh chiến Thủy Tinh

Việt Nam có những trang Huyền Sử.
Có chuyện dân gian, có chuyện Tình.
Có cả Tình Yêu và Lịch Sử.
Có chuyện Sơn Tinh  với Thủy Tinh.

Truyện kể Vua Hùng Vương Mười Tám.
Có Nàng Công Chuá đẹp như trăng.
Tiếng đồn vang khắp trong thiên hạ.
Vua kén anh tài giỏi võ văn.

Khắp chốn gần xa tin kén rễ.
Đồng vang, tin rộng khắp sơn kê.
Anh hùng bốn bể khi nghe thấy.
Lũ lượt cùng nhau kéo hội về.

Phong Châu kết rực đèn hoa hội.
Rực rỡ  Kinh Thành Hội  Đấu Tranh.
Võ Tướng Anh tài nơi xứ Bắc.
Anh Hùng Hào Kiệt xứ Nam Thành.

Rừng núi Anh Hùng mang Mãnh Hổ.
Biển Đông hào Kiệt dẫn Binh Rồng.
Lắm phen tranh đấu long Trời Đất.
Nhiều trận tranh phong dội núi rừng.

Kết cuộc chỉ còn hai mãnh tướng.
Đấu mãi không phân được sức tài.
Một kẻ tám cân, người nửa lạng.
Không ai nhìn nhận chịu thua ai.

Cuối cùng hẹn ước giờ Hôn Lễ.
Ai đến nhanh thì cưới Mỵ Nương.
Sơn Tinh đến sớm đầy nghi lễ.
Vội vã đăng đài cưới Mỵ Nương.

Thủy Tinh đến chậm trong gang tấc.
Không kịp  đèn hoa cưới Mỵ Nương.
Sơn Tinh đã vội đưa Công Chuá.
Thủy Tinh dâng nước đuổi theo Nàng.

Trận chiến đôi bên làm lũ lụt.
Hàng năm nước ngập vở sông Hồng.
Sơn Tinh bày kế xây đê đập.
Đập cứ cao dần ngăn nước sông.

Mỗi năm  tháng bảy sông Hồng đỏ.
Là máu muôn người của chiến tranh.
Đổ ra vì bởi lòng ham muốn.
Không được thì ghen hận giật giành.

Ngàn năm nước Việt còn tranh đấu.
Là bởi lòng tham hận vẫn còn.
Mấy ngàn năm trước Tàu xâm lấn.
Mà đến bây giờ vẫn muống sang.

Quân Nguyên thảm bại ba lần đánh.
Một trận quân Thanh phải bại hàng.
Trận chiến anh em năm bảy chín.
Còn đây xương máu khắp rừng hoang.

Biển Đông sôi sục bao ngày tháng.
Ôi Đảo Hoàng Sa của Việt Nam !
Tàu Ô đã cướp, ngang nhiên chiếm.
Mối nhục đành sao? - Hỡi Việt Nam !

Trường Sa chúng cũng tranh giành cướp.
Ta đứng nhìn sao ? - Hỡi Việt Nam !
Chúng tuyên bố biển đường chín đoạn.
Ta phải làm chi ? - Hỡi Việt Nam.

Trung Cộng hung hăng là mối hoạ.
Không chỉ cho mình nước Việt Nam.
Đối với nước Phi tranh Bãi Cạn.
Chúng cướp tài nguyên cả biển Đông.

Bây giờ là lúc nên liên kết.
Những nước cùng chung một mối lo.
Nhật Bản văn minh nên kết Bạn.
Và cả Nam Dương với Mã Lai.

Nghiã là tất cả Đông Nam Á.
Phải nhận ra chung một kẻ thù.
Trung Cộng kẻ thù chung tất cả.
Ta phải cùng nhau diệt kẻ thù.

Chiến tranh không phải điều ta muốn.
Nhưng muốn yên bình phải chiến tranh.
Trung Cộng giặc thù ngay trước mắt.
Tai ngơ mắt lấp nở sao đành !

THÁI NAMTRÂN

Thursday 22 June 2017

Tình Sử Huyền Trân Công Chúa



Tình Sử  Huyền Trân Công Chúa

Triều đại nhà Trần nhiều chiến sử.
Nhiều chiến công ghi sử sách nhà.
Quân Mông hùng mạnh hơn ai cả.
Mà đánh ba lần thảy bại ba.

Thời đại nhà Trần oanh liệt quá.
Những Tướng danh tài bia khắc ghi.
Nghìn năm vẫn nhớ Trần Hưng Đạo.
Quốc Toản anh hùng tuổi thiếu nhi.

Anh hùng kể mãi mà không hết.
Chưa có thời nào lắm vĩ nhân.
Có Đấng Anh Hùng Nam Tử Hán.
Có Đấng Anh Hùng  Mỹ Nữ Nhân.

Hôm nay tôi đọc Nàng Công Chuá.
Tên đẹp như người: Trần Huyền Trân.
Cô Công Chuá trẻ và xinh đẹp.
Con gái thương yêu  của Thượng Hoàng.

Nhưng vì giao hảo tình Chiêm Việt.
Vua gả Huyền Trân cho Chế Mân.
Xa xôi ngàn dặm đi Chiêm Quốc.
Công Chuá vâng lời Cha kết thân.

Một người con gái yêu kiều Việt.
Sao gả đường xa đến đất  Chiêm ?!
Tình riêng thì nhỏ hơn non nước.
Chữ Hiếu đành chôn hết nỗi niềm.

Rời đất Thăng Long ngàn kỹ niệm.
Nàng qua Thanh Hoá, tời Đèo Ngang.
Ở đây còn đất nhà sông Việt.
Qua khỏi Đông Hà dạ xốn xang.

Hai Châu Ô Lý đây rồi nhỉ ?
Ta đổi hai Châu quý quá rồi.
Huyền Trân một gái mà hôn lễ.
Được đất hai châu của quá hời.

Bây giờ đến Huế ai còn nhớ.
Cô gái Trần xưa đã đổi trao.
Công ấy Anh Hùng so sánh được.
Nhi Nữ Huyền Trân đáng tự hào.

Về đến Chiêm Bang nàng được trọng.
Vương Phi Hoàng Hậu nước Chiêm Thành.
Nhan sắc của nàng không uổng phí.
Vương Phi  xứng với sắc khuynh thành.

Ở đây nàng phải theo phong tục.
Chiêm Quốc người dân theo Đạo Chiêm.
Phong tục lạ lùng hơn nước Việt.
Ngôn ngữ nơi nầy lạ tiếng Chiêm.

Cho nên nếu hỏi lòng Công Chúa.
Nàng ở nơi đây có nỗi niềm.
Đất nước lạ lùng phong tục lạ.
Làm sao mà chẳng vướng ưu phiền.

Một hôm tin dữ từ Chiêm Quốc.
Vua đã qua đời bởi chiến chinh.
Vua chết phải thiêu trên ngọn lửa.
Vương Phi cũng phải tử thiêu mình.

Tin dữ truyền về non nước Việt.
Quân thần luận sự cả ngày đêm.
Làm sao để cứu Trần Công Chúa.
Mà giữ giao hoà với nước Chiêm.

Mật lệnh trao cho Trần Đại Tướng.
Ngày đêm đi gấp đến Chiêm Bang.
Làm sao để cứu  Trần Công Chúa.
Không để Nàng tan nát Ngọc Vàng.

Huyền Trân được cứu trên Giàn Hoả.
Đại Tướng đem nàng khỏi đất Chiêm.
Huyền Trân ơi hỡi, là may mắn.
Ngọc thể nàng không bị hoả thiêu.

Chuyện xưa nghe kể , ta thương cảm.
Cô gái Trần  ơi bởi nước nhà.
Phải đến Chiêm Bang vì sứ mạng.
Nhưng bù Ô Lý một sơn hà.

Ai nhớ Thừa Thiên ? Ai nhớ Huế ?.
Ai nhớ nghìn xưa, Công Chuá Trần ?
Huyền Trân một chuyến đi Chiêm Quốc.
Còn mãi Sông Hương, Núi Ngự Bình.

THÁI TẤNTRUYỀN