VŨ LINH
Tuần rồi, ta coi qua chính sách kinh tế của TT
Trump, bây giờ ta nhìn qua chính sách đối ngoại của ông.
TT Trump đang làm một cuộc 'cách mạng' thuộc cỡ
lớn nhất nhì trong lịch sử chính trị Mỹ, đảo lộn chính trường Mỹ như chưa từng
thấy, tới độ nhiều người lạc quan cho rằng nước Mỹ sẽ vĩ đại như chưa bao giờ
thấy, tuy cũng có nhiều người khác lo ngại đây là ván bài nhất chín nhì bù của
ông thần Trump, mà không ai biết được kết cuộc sẽ ra sao, có thể sẽ giết Mỹ,
hay ít nhất cũng giết đảng CH chết tươi.
Bất kể kết cuộc ra sao, điều hiển nhiên là thay đổi
lớn nhất mà TT Trump đang cố thực hiện, chính là trong chính sách đối ngoại của
Mỹ.
Tại sao lại là thay đổi lớn nhất?
Vì TT Trump hiển nhiên đang cố vẽ lại bản đồ trật tự chính trị thế giới,
đặc biệt là định lại quan hệ của Mỹ với cả thế giới, cũng đưa đến thay đổi quan
trọng trong quan hệ liên quốc gia trên cả thế giới. Hậu quả đầu tiên là những
quan hệ bạn, thù, đồng minh,... thay đổi lớn.
Nếu có thể tóm gọn lại thì phải nói là vai trò của Mỹ trên chính
trường quốc tế đang bị TT Trump đảo lộn hoàn toàn. Cái thời Mỹ làm 'đại ca'
nuôi cả thế giới đàn em, làm 'sen đầm' giữ an ninh trật tự cho cả thế giới, làm
lãnh đạo ảo, đã cáo chung để được thay thế bằng thời đại gọi là America First,
Mỹ phải lo cho nước và dân Mỹ trước, sau đó, có rảnh thì mới lo cho thế giới
được. Đồng thời, cả thế giới cũng phải lớn khôn ra, tự túc tự cường, biết -hay
nếu không biết thì phải học- tự nuôi thân trước khi núp dù Mỹ, ăn bám, vắt sữa
con bò Mỹ.
Ở đây, phải nói ngay, nhiều người sẽ nhẩy nhổm, la hoảng sao Mỹ có thể
ích kỷ vậy? Xin lỗi, tôi không lo cho anh được mà phải lo cho chính tôi trước
là ích kỷ sao? Thế thì khi anh đòi hỏi tôi phải lo cho anh trước khi lo cho
chính tôi thì anh có là ích kỷ không?
Một cách tổng quát, chính sách đối ngoại mới của TT Trump dựa trên vài
nguyên tắc căn bản:
1.
Không
chấp nhận cộng sản hay xã hội chủ nghĩa;
2.
Mỹ
không làm 'sen-đầm' cho thế giới mà muốn tìm hòa bình cho thế giới;
3.
Định
nghĩa lại 'thế bạn', 'thế thù';
4.
Bác
bỏ mọi liên minh đa phương để thay thế bằng thỏa thuận song phương.
1. Không chấp nhận cộng sản
Trong lịch sử cận đại của thế giới, từ ngày chế độ CS ra đời rồi đi
đoong, chưa hề có chuyện một tổng thống Mỹ công khai ra trước diễn đàn Liên
Hiệp Quốc, trước mặt 200 nhà lãnh đạo thế giới, công khai và rõ ràng lên án chế
độ cộng sản và đứa con rơi xã hội chủ nghĩa như TT Trump đã dám làm. Không thể
nào rõ ràng hơn, qua một bài diễn văn giản dị, không màu mè, bóng bảy gì hết.
Trước những lên án đanh thép như vậy, tất cả mọi chửi rủa Trump thân cộng,...
đều chỉ là chửi sảng của đám u mê sống trong bong bóng thành kiến phe đảng,
chửi sảng mà không biết mình chửi cái gì.
Trong lịch sử LHQ, việc các lãnh đạo thế giới, nhất là lãnh đạo CS lợi
dụng diễn đàn LHQ để sỉ vả Mỹ là chuyện bình thường. Ngay cả Tổng Bí Thư
Krustchev cầm giầy đập rầm rầm lên bàn khi đọc diễn văn chửi Mỹ trong Đại Hội
của LHQ năm 1960 cũng là chuyện được thế giới nhìn rồi cười khẩy. Thế nhưng các
lãnh đạo phe tự do tư bản thì luôn nhân danh nguyên tắc ngoại giao lịch lãm của
những người 'văn minh', không bao giờ dám công khai công kích chính sách CS hay
chủ nghĩa CS. Chỉ có Trump mới dám làm.
Thế nhưng nói vậy, không có nghĩa là TT Trump sẽ sẵn
sàng mang ngay TQLC Mỹ đi cứu thế giới, đánh 'du kích giải phóng' CS bất cứ ở
đâu. Ông Trump cho cả thế giới biết ông không chấp nhận CS, nghĩa là ông sẽ
không để cho Mỹ thành CS, ông cảnh cáo cho cả thế giới biết CS là sâu mọt tai
hại nhất, không xứ nào có thể nghĩ CS là tốt, là hay, nên phải theo chủ nghĩa
CS, nhưng ông không hề nói sẽ mang lính Mỹ đi cứu cả thế giới chống lại đe dọa
của CS. Đại khái "Tôi đã cảnh cáo quý vị rồi đấy, quý vị muốn chọn theo
CS là chuyện của quý vị, nhưng xin đừng mong chờ chúng tôi mang TQLC Mỹ đến bảo
vệ quý vị".
Diễn văn của TT Trump trước LHQ dĩ nhiên là thông điệp gửi cho cả thế
giới. Nhưng tinh mắt hơn, sẽ thấy đó cũng là một cách đá giò lái vào chính sách
thiên tả theo hướng xã nghĩa của đảng DC dưới thời Obama (khi đó Biden còn đang
thất nghiệp, nằm phơi nắng tại bãi biển Delaware).
2. Mỹ không làm 'sen-đầm' cho thế giới mà muốn tìm hòa bình
cho thế giới
Từ đầu thế kỷ 20, qua hai cuộc đại chiến thế giới, rồi qua nhiều cuộc
chiến lớn khác tại Triều Tiên, Hy Lạp, Mã Lai, Phi Luật Tân, Nam Tư, Congo,
Việt Nam,... Mỹ đã trực tiếp tham gia, từ viện trợ tiền bạc, súng đạn, tới mang
lính vào tham chiến, trên căn bản để cản làn sóng đỏ CS. Sau khi thành công -hay
thất bại- cũng đều rất rộng lượng thượng mã rút quân về, tuyệt đối chưa một lần
nào chiếm giữ một tấc đất nào của bất cứ xứ nào, thậm chí còn đổ thêm cả núi
tiền vào việc tái thiết các nước bị chiến tranh tàn phá. Tất cả các cuộc tham
chiến, bất kể dưới tổng thống DC hay CH, đều mang tính cách gọi là 'cứu nhân độ
thế', giúp người, có vẻ hoàn toàn vô vị lợi tuy trên thực tế vì quyền lợi của
Mỹ trong thời chiến tranh lạnh chống khối CS. Cho dù Mỹ tốn cả ngàn tỷ tiền
thuế của dân Mỹ, chết cả chục ngàn, trăm ngàn thanh niên cũng không kể. Càng
không chấp những xứ vong ơn bội nghĩa trắng trợn nhất như Pháp, như Đức.
TT Trump không đồng ý với quan điểm Mỹ làm 'sen-đầm' thế giới như vậy,
vì ông cho rằng nước Mỹ đã lo quá nhiều cho thế giới trong khi lơ là những nhu
cầu của dân Mỹ, chẳng hạn như số người vô gia cư ngày càng tăng, hay các cựu
chiến binh Mỹ bị lơ là, hay khối di dân lậu tràn vào Mỹ quá nhiều, hay đám trộm
cướp công khai phá rối an ninh trật tự đang lộng hành. TT Trump chủ trương
chính phủ Mỹ phải lo cho dân Mỹ trước. Phải hiểu America First của TT Trump có
nghĩa là Mỹ vô địch hơn tất cà thế giới, nhưng cũng có nghĩa chính phủ Mỹ phải
lo cho nước Mỹ, dân Mỹ trước.
Nếu Mỹ có phải lo cho thế giới thì phải lo duy trì hòa bình, hay tái tạo
hòa bình ngưng chiến tranh chết người như rạ trên thế giới. Đó là căn bản cho
những quyết định như nói chuyện với Taliban để chấm dứt chiến tranh
Afghanistan, tìm cách làm trung gian cho Nga và Ukraine tái tạo hòa bình tại
Ukraine, và xía vào chuyện Palestine để mong tìm hòa bình lâu dài cho vùng đất
khốn khổ này.
Mỹ vẫn có đủ sức làm sen-đầm bảo vệ thế giới, nhưng sẽ không còn là một
anh khờ bị thế giới lạm dụng. Muốn Mỹ giúp, Mỹ sẵn sàng giúp, nhưng sẽ có cái
giá phải trả. Mỹ sẽ không tung tiền thuế của dân Mỹ đóng qua cửa sổ, và Mỹ cũng
không cho thanh niên Mỹ chết sảng lung tung khắp thế giới. Một lần nữa, đừng
chửi Mỹ ích kỷ, chỉ biết có chính Mỹ. Zelensky đòi cả thế giới phải giúp
Ukraine vô giới hạn, như vậy có ích kỷ, chỉ biết có chính Ukraine không?
3. Định nghĩa
là 'thế bạn', 'thế thù'
Thế giới trong thời chiến tranh lạnh được chia làm 3 khối: 1) liên minh
tự do tư bản với Mỹ và Tây Âu, 2) liên minh CS với Liên Bang Xô Viết, Trung
Cộng và đám chư hầu, và 3) khối gọi là đệ tam quốc gia, trên nguyên tắc trung
lập nhưng trên thực tế bị khối CS thao túng, cho dù Mỹ và Tây Âu chi bạc ngàn
tỷ ra mua ảnh hưởng qua đủ cách viện trợ quân sự, kinh tế, nhân đạo,... Chiến
lược gia Kissinger tìm cách thay đổi chính trường thế giới: chia khối CS làm
hai, khai thác tranh chấp hay chính xác hơn tranh dành ảnh hưởng giữa LBXV và
TC, một mặt nâng đỡ giúp TC lớn mạnh, một mặt phá cho LBXV suy yếu để rồi cuối
cùng tan rã luôn. Nói trắng ra, Kissinger muốn tạo ra một thế Tam Quốc tân thời
trong đó sẽ có ba chân vạc lớn Mỹ, LBXV, và TC. Tây Âu và thế giới đệ tam chầu
rìa bên ngoài, không đáng kể vì không có thực lực, chỉ ăn bám.
Chính sách coi thường Tây Âu đó đã khiến khối Tây Âu nổi điên, chống Nixon-Kissinger
rất mạnh. Mỹ 'mất' đồng minh Tây Âu từ thời Nixon-Reagan rồi chứ không đợi tới
bây giờ dưới thời Trump. Tây Âu từ đó không còn là 'bạn' của Mỹ nữa. Mỹ đánh
nhau chí tử chống khối CS để cứu Nam VN, Tây Âu như Pháp công khai chống
phá Mỹ, hay Anh và thuộc địa Canada ngó lơ.
TT Trump lên nắm quyền, đầu tiên là thấy rõ 'chiến tranh lạnh' đã cáo
chung từ lâu rồi. Trật tự thế giới của thời chiến tranh lạnh đã và cần thay
đổi. Những 'vũ khí' của Mỹ trong chiến tranh lạnh về chính trị (liên minh quân
sự chính trị), kinh tế (USAID), thông tin tuyên truyền (VoA) đều chẳng những
lỗi thời mà còn biến thái, trở thành thật tai hại như USAID trở thành công cụ
chuyển tải văn hoá thức tỉnh suy đồi, đồng tính, chuyển giới,..., trong khi VoA
trở thành VoVC. Tất cả cần đóng cửa tiệm.
Đi xa hơn nữa, TT Trump cũng thấy rõ cái gọi là 'tình bạn, đồng
minh' của Tây Âu với Mỹ chỉ là chuyện cuội, bịp thiên hạ. Khi cả Tây Âu lo chi
tiền cho dân của mình qua trợ cấp đủ loại, y tế miễn phí, giáo dục miễn phí,
tối ngày vui chơi trong sex và hút sách, bán cái chuyện quốc phòng chống LBXV
rồi chống khủng bố Hồi giáo cuồng điên cho Mỹ lo, thì TT Trump nói lên sự bất
mãn của ông, đòi hỏi Tây Âu phải tự lo chuyện tự bảo vệ mình trước chứ không
thể bán cái cho Mỹ nữa, và nếu Tây Âu không muốn tự lo cho mình trước, thì Mỹ
không thấy lý do gì phải tiếp tục è cổ ra lo giùm cho Tây Âu. Dưới cái nhìn của
Trump, NATO là tổ chức bảo vệ Tây Âu, nếu Tây Âu không muốn tự bảo vệ thì NATO
không còn lý do tồn tại và Mỹ không có trách nhiệm phải cứu sống hay tiếp tục
nuôi dưỡng NATO một mình.
Nếu chú ý kỹ thì ta sẽ thấy đồng minh Âu Châu mới của Mỹ không còn là
Pháp, Đức,... mà là Hung Gia Lợi, Ba Lan, Tiệp Khắc,... Đó chính là trật tự
chính trị mới của Âu Châu.
Đối với chính sách Tam Quốc của Kissinger, ông Trump nhận định Kissinger
đã sai lầm khi nâng đỡ TC, diệt LBXV. Nhất là sau khi LBXV tan rã thì ông Trump
thấy TC mới là mối nguy lớn cho Mỹ và cho cả thế giới, trong khi Nga suy yếu
mạnh, đang vật lộn với những khó khăn nội bộ, không đáng sợ. TT Trump chủ
trương ngược lại với Kissinger: nâng đỡ Nga mạnh lên lại để giúp Mỹ chặn chính
sách bành trướng của TC. Chính sách của TT Trump là bao vây, cô lập TC vòng
quanh từ Bắc Hàn, Nam Hàn qua Nhật, xuống tới Đài Loan, Đông Nam Á trong đó có
Phi Luật Tân và cả CSVN, Mã Lai, Indonesia, tới Úc Châu, vòng qua Ấn Độ lên tới
Nga luôn. Cái chính sách 'nâng đỡ Nga' để Nga thành một cái mốc quan trọng
trong thế 'cờ vây' này đã là mũi kích của đám ruồi muỗi vẹt tị nạn suốt ngày ra
rả sỉ vả Trump là tay sai của Putin, nhai lại lập luận của truyền thông loa
phường Mỹ, mà mù tịt không nhìn thấy bức tranh lớn Trump đang vẽ.
Đối với Tây Âu và thế giới còn lại, TT Trump bị sốc nặng khi thấy trong
con mắt của hai khối này, Mỹ chỉ là con bò để vắt sữa tới chết khô (ngoài việc
dân Mỹ sẽ phải đóng thuế để Mỹ có ngân sách bảo vệ Tây Âu, và thanh niên Mỹ có
thể sẽ phải tham chiến chết thay cho thanh niên Tây Âu nếu chiến tranh Âu Châu
xẩy ra). TT Trump đứng ngoài chính trường, có quan hệ kinh doanh với cả thế
giới, đi khắp thế giới và thấy rất rõ không phải là ngẫu nhiên mà cả thế giới,
tay chìa ra nhận tiền Mỹ -qua USAID, Ngân Hàng Thế Giới, Peace Corps-, nhưng
mặt thì cười vào mũi Mỹ, miệng thì chê Mỹ ngu hay ngây thơ -naive. Thời
đại của thằng Mỹ khờ bị cả thế giới khai thác rồi chửi là ngu đã cáo chung. Ông
Trump không thích bị người khác chê là ngu.
Tin tiếu lâm mới thấy trên mạng: vài con vẹt tung tin Tây Âu gửi hóa đơn
họ đã chi 75 tỷ Euros để giúp Mỹ trong cuộc chiến tại Afghanistan. Vậy sao? Thế
khi Mỹ chi ra mấy triệu tỷ cứu Âu Châu trong đệ nhất và đệ nhị thế chiến, rồi
tái xây dựng lại Âu Châu qua Plan Marshall thì tính sao? Hóa đơn của Mỹ gửi cho
ai? Ai trả? Theo cách tính lẩm nhẩm của kẻ này, Liên Âu chỉ có đúng một cách
trả: tặng cả nước Pháp cho Mỹ, để Pháp thành tiểu bang 51 của Mỹ!!! Sẵn đó, có
lợi lớn cho Pháp vì cognac Pháp cũng khỏi bị thuế quan 200%!
TT Trump quyết định chấm dứt tình trạng Mỹ bị vắt sữa, khẳng định những
xứ đè con bò Mỹ ra vắt sữa không thể là 'bạn' hay 'đồng minh', do đó, ông có
trách nhiệm phải sắp xếp lại chính trường thế giới, phân định lại cho rõ ai
bạn, ai thù. Một con vẹt la hoảng, báo động "chính sách đối ngoại của
Trump là bớt bạn, thêm thù". Hả? Bạn nào?
Nhiều người chửi ông Trump phản bạn, phản đồng minh, nhưng thực tế là
những đồng minh này có là đồng minh thật không? Khi xe Cadillac Mỹ vào Đức bị
đánh thuế quan từ 29% tới 45%, trong khi xe BMW Đức vào Mỹ chịu thuế quan có
2,5%, thì hiển nhiên, tình đồng chí của Đức cần phải xét lại. Khi Canada bị nạn
di dân lậu tràn vào, nhất là dân Tầu mang theo fentanyl đầy lưng, Canada đã mau
mắn mở cửa biên giới Canada-Mỹ để đám này tuôn qua Mỹ thì khó có thể coi Canada
là người hàng xóm tốt vì Canada chính là xứ quá cảnh -transit- cho di dân lậu
vào Mỹ, y chang như Mexico thôi, lo thải rác qua Mỹ. Khi Canada chỉ cho nhập
cảng rất giới hạn các phó sản của sữa Mỹ để bảo vệ nông dân Canada, nếu quá mức
giới hạn đó, phó sản sữa của Mỹ vào Canada sẽ chịu thuế quan tới 298% (vâng,
gần 300% !!!) thì thật khó mà trách TT Trump muốn đánh thuế quan 25% trên sắt
và nhôm Canada để bảo vệ kỹ nghệ sắt và nhôm Mỹ, chưa nói tới việc sắt và nhôm
Canada xuất cảng qua Mỹ cũng chỉ là sắt và nhôm của Tầu cộng, quá cảnh qua
Canada.
4. Bác bỏ mọi liên minh đa phương để thay thế bằng thỏa thuận
song phương
Thế giới từ hồi nào tới giờ, nhất là sau khi Thế Chiến II chấm dứt, nẩy
sinh ra các liên minh đa quốc gia, phần lớn dựa trên tiêu chuẩn địa dư, theo
từng vùng. Đủ loại liên minh quân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa,...
Trên nguyên tắc, các liên minh này phục vụ quyền lợi chung của tất cả các
thành viên. Nhưng trên thực tế, không hẳn đã như vậy. Như liên minh COMECON của
Đông Âu hoàn toàn do Liên Bang Xô Viết thống trị, phục vụ cho quyền lợi kinh tế
bá quyền của LBXV, vắt sữa mấy con bò Ba Lan, Tiệp Khắc, Hung Gia Lợi để nuôi
CS Nga.
Về phía các quốc gia đứng về phía Mỹ, cũng đầy rẫy liên minh đa quốc gia
đủ loại, thực tế đều do Mỹ kiểm soát. Nhưng cái quái lạ, khác với COMECON, lại
là những liên minh không phải để phục vụ quyền lợi của Mỹ, mà ngược lại, để các
thành viên khai thác tối đa con bò sữa Mỹ.
Sau khi Al Qaeda đánh Mỹ ngày 9-11, báo Pháp Le Monde rình ràng phán
"Ngày hôm nay, tất cả chúng ta đều là người Mỹ". NATO cũng
rình ràng xác nhận chiếu theo Hiến Chương của NATO mà Mỹ là thành viên, tấn
công đánh Mỹ là tấn công đánh cả NATO, nên cả NATO phải cùng chung lưng với Mỹ
đánh trả. Thế nhưng, trên thực tế nhìn cho kỹ, thì Mỹ cõng cuộc chiến
Afghanistan tới 70-80% về nhân sự tham chiến cũng như về chi phí vũ khí. Trong
trên một tá quốc gia thành viên NATO, chỉ có Anh, Pháp, Đức, Ý, Canada là
thật sự tham gia trong những ngày đầu, tuy vẫn chỉ đóng góp một phần rất nhỏ so
với Mỹ. Cuộc chiến chống Afghanistan của Mỹ kéo dài 20 năm, khi chấm dứt
chỉ còn có Mỹ, với lèo tèo vài trăm lính Anh, vài chục lính Pháp. Đó là cách
'đồng minh' NATO chung sức giúp Mỹ đánh khủng bố Al Qaeda và Taliban. Đúng như
Le Monde phán, cả Liên Âu đã "là người Mỹ", nhưng chỉ trong
đúng một ngày sau ngày 9-11!
Ở đây, cũng phải đặt vấn đề NATO có thật sự là đồng
minh, là bạn của Mỹ không? Khoảng năm 1990-91, LBXV tan rã, Ukraine tách ra,
thành độc lập. Nhưng cái họa là Ukraine trước đó chính là kho bom nguyên tử của
LBXV. Để tránh mối nguy cơ Ukraine thành cường quốc nguyên tử, Mỹ khi đó
nhân danh NATO đồng ý với Nga là Ukraine sẽ phải trao lại cho Nga toàn bộ kho
bom nguyên tử, đóng cửa các hãng xưởng sản xuất bom, đổi lấy việc NATO KHÔNG
bành trướng về phía đông đe dọa Nga, cũng như Nga sẽ không tấn công
Ukraine. NATO phớt lờ cam kết của Mỹ (qua TT Bush cha), hùng hục phát
triển về phía Nga, thu thêm 17 quốc gia thành viên, cố tình đặt Mỹ trước thế
'đã rồi', thậm chí gián tiếp lôi Mỹ vào cuộc 'chiến' chống Nga của NATO, mà
Obama và cụ Biden nhắm mắt chui vào rọ, trong khi Trump nhìn rõ cái bẫy, không
chịu chui vào. Liên Âu sợ bị Nga đánh nên cần bành trướng NATO, Obama
và Biden đồng ý, nhưng cha con Bush và Trump không. Cha con Bush cố đứng trung
lập, nhưng Trump lại muốn Nga làm đồng minh để cùng chặn Tầu.
Đi xa hơn, trong tất cả các liên minh, cụ thể là các
tổ chức quốc tế như Liên Hiệp Quốc, Ngân Hàng Thế Giới, IMF, UNESCO, UNICEF,
WTO, WHO, NATO, SEATO,... một mình xứ Mỹ luôn luôn là xứ đóng góp phần lớn các
chi phí, trả tiền đủ thứ. Đi tới độ nếu Mỹ rút ra thì các tổ chức đó chỉ còn là
những tổ chức có tiếng mà chẳng có miếng gì, chẳng còn làm gì ra hồn nữa. Mà
cái quái dị là trong khi Mỹ cõng phần lớn chi phí hay đóng góp, thì bù lại, Mỹ
chẳng hưởng lợi gì. Chẳng hạn như Mỹ đóng góp phần lớn chi tiêu trợ cấp cho
không biết bao nhiêu dự án cho cả thế giới qua Ngân Hàng Thế Giới thì NHTG đóng
góp gì cho Mỹ? Đúng ZERO!
Như DĐTC đã bàn qua, sau Thế Chiến II chấm dứt, cả
thế giới kiệt quệ ngoài xứ Mỹ, nên vì quyền lợi của Mỹ cũng như vì nhu cầu sống
lại của cả thế giới, Mỹ cần phải ra tay cứu giúp thế giới. Chuyện tất nhiên
chẳng ai phản đối. Nhưng Thế Chiến đó đã chấm dứt cách đây 80 năm rồi. Hầu hết
các quốc gia 'đồng minh' đã trở thành đại cường. Tổng sản lượng quốc nội của
Liên Âu đã cao hơn tổng sản lượng của Mỹ. Tại sao Mỹ vẫn phải tiếp tục cõng cả
thế giới? Tại sao xe Mỹ vào Đức phải đóng thuế quan tới 49% trong khi xe Đức
vào Mỹ chỉ phải đóng thuế quan có 2,5%? Tại sao cho tới bây giờ, Đức
vẫn còn chính sách chặn cạnh tranh của xe Mỹ để giúp đỡ kỹ nghệ sản xuất xe
Đức?
TT Trump, với cái nhìn thực tế, thấy rõ các liên minh chỉ phục vụ các xứ
lớn trong đó, trong khi chèn ép các thành viên nhỏ, yếu hơn. Đặc biệt là trong
các liên minh đó, nếu có Mỹ tham gia thì lại mau mắn biến thành một mỏ vàng vô
đáy, tha hồ đào vàng Mỹ.
Hiển nhiên, có cái gì
không công bằng cho Mỹ. Do đó TT Trump chủ trương dẹp bỏ tất cả mọi liên minh
đa phương, bất kể trên phương diện nào. Một cách thực tiễn nhất và đáp ứng cho
quyền lợi Mỹ và quyền lợi tất cả thành viên kể cả những xứ thành viên nhỏ, là
Mỹ sẽ ngồi lại, thương lượng với cả thế giới bất kể đồng minh hay kẻ thù hay xứ
'người dưng nước lã' để thảo luận lại quan hệ song phương, cân nhắc lại quyền
lợi cả đôi bên, trên tất cả mọi khía cạnh, chính trị, quân sự, kinh tế, văn
hóa, nhân đạo,... Bước đầu chính là cái mà TT Trump gọi là chính sách thuế quan
tương ứng, reciprocal tariff. Chính sách thuế quan đó chỉ là một khiá cạnh của
chính sách đối ngoại mới của TT Trump.
Nói trên lý thuyết thì có thể dùng nhiều từ ngữ bóng bảy nhưng nhiều khi
khó hiểu hay vô nghĩa, để mô tả chính sách chung của TT Trump, chẳng hạn như
gọi ông Trump là người theo chủ nghĩa 'tư bản quốc gia' -nationalist
capitalist-, đối nghịch lại với cái gọi là globalist socialist, hay 'xã nghĩa
toàn cầu'. Nhưng thực tế dễ hiểu hơn tất cả mọi chủ nghĩa này nọ: ông
Trump chỉ muốn chấm dứt tình trạng con bò sữa Mỹ bị cả thế giới vắt sữa tới
chết khô, sửa lại trách nhiệm của tổng thống Mỹ là lo cho dân Mỹ trước khi lo
cõng cả thế giới. America
First! Có vậy thôi.
Và ông cũng không cần biết thế giới bất đồng ý, chửi rủa Mỹ như thế
nào. Có gì khó hiểu? Cả thế giới cảm thấy bị thiệt thòi, hết vắt được sữa
Mỹ nên đâm ra thù ghét Trump, chuyện dễ hiểu. Nhưng trong tư cách công dân Mỹ,
có gì để chống đối? Tại sao chống đối?
Canada, Greenland, Panama
Nói về chính sách đối ngoại của TT Trump, không thể không nói qua về câu
chuyện Canada, Greenland và Panama khi trong thời gian qua, đám cuồng chống
Trump ra rả sỉ vả Trump có tham vọng đế quốc, 'muốn chiếm' Canada, Greenland và
Panama. Chuyện phe đảng, chửi rẻ tiền. Không một người nào đầu óc bình
thường có thể nghĩ hay tin TT Trump sẽ cho TQLC Mỹ đi đánh chiếm những xứ
này.
Ông Trump luôn luôn nói về Canada là tiểu bang thứ 51, không phải vì tham
vọng muốn chiếm Canada để biến thành tiểu bang Mỹ, mà chỉ để nói lên sự khinh
miệt của ông, coi Canada, đúng ra như một quốc gia ngang hàng với Mỹ, chỉ bằng
một tiểu bang thôi, như 50 tiểu bang Mỹ dưới quyền Trump thôi. Ông Trump cố ý
muốn bôi bác Canada vì ông bực mình vì thái độ của Canada trong chính sách thải
di dân lậu từ các nơi khác đổ vào Canada qua Mỹ, nhất là di dân lậu Tầu, mang
theo thuốc fentanyl giết hại thanh niên Mỹ. Ông đã điều đình, hăm dọa Canada đủ
kiểu, nhưng Canada vẫn không có một nỗ lực thật sự kềm hãm di dân lậu lại. Công
bằng mà nói, Canada không cản được nạn di dân lậu tràn vào xứ, trong khi lại
không muốn giữ đám đó lại Canada nên nhắm mắt để chúng chạy qua Mỹ. Thủ tướng
Carney của Đảng Tự Do, tiếp theo Trudeau, cố ý lợi dụng, khai thác chuyện này
để khích động tính yêu nước của dân Canada, chống tay đế quốc Trump, để tìm
cách vớt vát lại uy tín của đảng Tự Do đang sa sút nặng, có nguy cơ thua đảng
Bảo Thủ trong cuộc bầu quốc hội tới. Chuyện Trump 'muốn chiếm' Canada đã biến
thành vũ khí tranh cử chính trị của đảng Liberal, và không ít dân Canada đã lọt
bẫy, nhẩy ra hung hăng chửi Trump. Cuộc chiến thuế quan giữa Mỹ và Canada mới
thất sự đáng quan tâm chứ chuyện Mỹ chiếm Canada chỉ là chuyện tào lao, bá láp.
Về thuế quan, 25% thuế quan đánh qua đánh lại chỉ là những màn 'hét giá' mở
màn, sự thật ra sao, phải chờ những thương thuyết thật. TT Trump mới cho biết
đã có những cuộc nói chuyện rất tốt đẹp với thủ tướng Carney. Ta chờ xem, không
thể hấp tấp bịt hai mắt chửi sảng.
Một con vẹt con dịch (dĩ nhiên chứ không dịch thì biết nói gì!) một bài
của vẹt Mỹ, có câu "Nếu ai đó có thể giải thích giúp tôi hiểu vì sao
biến Canada trở nên thù địch hơn với Mỹ, lại có thể giúp đặt Nước Mỹ Trên Hết,
tôi sẽ rất vui khi được nghe lý lẽ của họ". Hả? Một câu hỏi ngược
ngạo, đúng ra phải hỏi "... vì sao đặt nước Mỹ trên hết lại biến
Canada trở nên thù địch hơn với Mỹ" sẽ hiểu ngay America first thay vì
Canada first thì dĩ nhiên Canada sẽ không vui, có gì khó hiểu???
Về Greenland, cũng tuyệt đối chẳng có chuyện TT Trump tính cho TQLC qua
chiếm. Greenland xứ bao la bát ngát nhưng với tổng số dân 50.000 người, chỉ cần
một tiểu đoàn dù Mỹ cũng dư sức chiếm cả nước trong vòng 15 phút. Mỹ chẳng cần
cái sa mạc tuyết trắng này. Nhưng Greenland nằm trong một vị trí chiến lược mà
ông Trump cho là sinh tử với Mỹ, vì gần sát Nga và Trung Cộng, có thể là tử lộ
chặn yết hầu Mỹ. Ông muốn 'mua' lại cả đất Greenland như Mỹ đã mua Alaska và
Louisiana trước đây, biến Greenland thành 'tiền phương' của Mỹ. Dĩ nhiên, ông
Trump theo đúng mô thức Trump, đã rất ồn ào về chuyện này, nhưng cũng sẽ bao
giờ có chuyện mang lính dù đi chiếm Greenland. Cũng như đối với Panama, TT
Trump chỉ 'hét giá' để đổi lại những bảo đảm an ninh cho Mỹ thôi. Ta cũng phải
chờ xem, không thể nhắm mắt chửi sảng.
Panama thì đã giải quyết xong. Trump đã gửi bao nhiêu lính TQLC đi chiếm
Panama, không ai nhắc tới chuyện hù dọa bôi bác phịa hết sức tiếu lâm này nữa.
Một câu 'nhận định' của một con vẹt con, nói lên đầy đủ khả năng hiểu
biết và bàn luận của chúng "Chính sách đối ngoại của Mỹ đang được điều
hành bởi những thằng khốn nạn đần độn nhất!". Đá cá lăn dưa Cầu Muối
nói chuyện chính trị quốc tế. Miễn bàn thêm.
VŨ LINH