Thursday 17 October 2024

33 lý do để bỏ phiếu cho Trump-Vance

Bill Ackman: VACA

Ông Bill Ackman là một tỷ phú danh tiếng trong giới đầu tư. Trong quá khứ ông luôn ủng hộ đảng Dân Chủ nhưng kỳ bầu cử Tổng Thống Mỹ năm nay, 2024, ông Ackman tuyên bố ủng hộ và sẽ bỏ phiếu cho ông Trump vì đảng DC đã làm quá sai và đi quá xa vào chính sách làm hại người Mỹ. Ông Bill Ackman nêu ra 33 điều sai của đảng DC khiến ông ủng hộ đảng CH trong bài viết thật rõ ràng dưới đây trên mạng X. Mời đọc:

 



Một số bạn bè tốt và gia đình tôi đã rất ngạc nhiên về quyết định ủng hộ của tôi cho tổng thống Trump. Họ đã rất ngạc nhiên vì lịch sử đóng góp chính trị của tôi chủ yếu dành cho đảng Dân chủ, việc đăng ký bỏ phiếu của tôi thường là của đảng Dân chủ (ở New York, bạn phải đăng ký theo đảng để được bỏ phiếu trong cuộc bầu cử sơ bộ và thường thì ứng cử viên của đảng Cộng hòa không có cơ hội chiến thắng), và nhiều sáng kiến từ thiện của chúng tôi đã hỗ trợ các vấn đề phù hợp với các ưu tiên của đảng Dân chủ.

Tất cả những điều đã nói ở trên, tôi luôn coi mình là người trung dung và/hoặc ôn hòa, và tôi đã bỏ phiếu cho ứng cử viên và ủng hộ các vấn đề và chính sách mà tôi tin là vì lợi ích tốt nhất của đất nước. Một số người đã cáo buộc tôi ủng hộ Trump vì làm như vậy bằng cách nào đó sẽ có lợi cho tôi về mặt tài chính. May mắn thay, tôi không cần bất kỳ lợi ích tài chính nào vì tôi và gia đình tôi có nhiều hơn những gì chúng tôi cần. Tôi cũng đã cam kết sẽ cho đi phần lớn tài sản của mình vào lúc tôi không còn sống trên trần thế này nữa, vì vậy tôi không màng đến các lợi ích tài chính của tôi khi tôi chọn ai là người cần ủng hộ cho chức vụ tổng thống.

Một số người cho rằng tôi ủng hộ Trump vì tôi đang tìm kiếm một vị trí trong chính quyền của ông ấy. Để nói rõ hơn, tôi chưa từng được mời làm việc và tôi sẽ không nhận việc trong chính quyền (vì tôi yêu công việc của mình và đây không phải là thời điểm thích hợp trong cuộc đời tôi để làm việc trong chính quyền). Tuy nhiên, tôi sẽ làm mọi thứ khác có thể để giúp tổng thống thành công trong việc giúp đỡ đất nước Mỹ và công dân của chúng ta.

Như tất cả những điều đã nói trên, tôi là một nhà đầu tư quản lý các quỹ sở hữu một số doanh nghiệp tốt nhất trên thế giới, chủ yếu là của Mỹ, .Trong một nước Mỹ được quản lý và điều hành tốt thì các doanh nghiệp này sẽ hoạt động tốt hơn và tăng giá trị nhanh hơn. Do đó, người ta có thể lập luận rằng việc làm nên một nước Mỹ "bền lâu" theo cách nào đó là một xung đột, vì vậy tôi đã nghĩ đến việc tiết lộ cái "xung đột" tiềm ẩn này ở đây.

Một số bạn bè và gia đình của tôi ủng hộ Kamala Harris cũng đồng ý với việc tôi ủng hộ Trump, nhưng họ không muốn tôi cố gắng thuyết phục những người khác ủng hộ ông ấy. Bởi vì tôi tin tưởng mạnh mẽ rằng chính quyền Trump sẽ tốt hơn cho đất nước và thế giới so với chính quyền Harris, tôi nghĩ rằng điều quan trọng là phải chia sẻ suy nghĩ của mình ở mức độ giúp những người khác đi đến kết luận đúng đắn.

Ba tháng trước, khi tôi ủng hộ Trump vào ngày xảy ra vụ ám sát đầu tiên, tôi đã hứa sẽ chia sẻ suy nghĩ của mình về lý do tại sao tôi đi đến kết luận này trong một bài đăng chi tiết hơn trong tương lai. Tôi dự định sẽ làm như vậy trong nhiều bài đăng, với bài đăng đầu tiên là bài này, giải thích các hành động và chính sách của chính quyền Biden/Harris và Đảng Dân chủ là chất xúc tác khiến tôi mất hoàn toàn niềm tin vào chính quyền và Đảng Dân Chủ.

Nói rõ hơn, việc tôi quyết định bỏ phiếu cho Trump không phải là sự ủng hộ cho mọi thứ ông ấy đã làm hoặc sẽ làm vì ông ấy là một người đàn ông không hoàn hảo. Cuộc bầu cử tổng thống này không giống như mộ cuộc hôn nhân hay quan hệ đối tác kinh doanh, nơi có vô số lựa chọn thay thế, Trong cuộc bầu cử này, chúng ta chỉ có hai lựa chọn khả thi. Trong hai lựa chọn, tôi tin rằng Trump là ứng cử viên vượt trội hơn hẳn mặc dù ông ấy có những khuyết điểm và sai lầm trong quá khứ.

Như thường lệ, tôi hoan nghênh phản hồi của bạn về cách tôi có thể sai và về các hành động và chính sách dưới đây mà tôi nêu ra thực sự có thể tốt cho nước Mỹ. Tôi luôn tin rằng cách tốt nhất để đi đến sự thật là lắng nghe những lập luận tốt nhất từ mọi phía của một vấn đề.

Mặc dù 33 hành động mà tôi mô tả dưới đây là của Đảng Dân chủ và chính quyền Biden/Harris, nhưng chúng cũng là những hành động và chính sách mà không may là những kẻ thù hung hăng nhất của chúng ta có thể sẽ thực hiện nếu họ muốn phá hủy nước Mỹ từ bên trong và có khả năng kiểm soát quyền lãnh đạo của chúng ta.

Đây là 33 điều mà chính quyền đảng Dân Chủ đã và đang thực hiện:

(1) mở biên giới cho hàng triệu người nhập cư không được sàng lọc, tạo rủi ro cho đất nước, đẩy họ nhập vào các cộng đồng nơi đó họ sẽ lấn át các cộng đồng hiện tại, và các cơ sở hạ tầng sẽ phải tập trung hỗ trợ cho những người mới đến, gây tổn hại đến cư dân bản địa,

(2) đưa ra các chính sách kinh tế và tăng chi tiêu ồ ạt mà không quan tâm đến tác động của chúng đối với lạm phát và hậu quả đối với người Mỹ có thu nhập thấp và sự gia tăng thâm hụt và nợ quốc gia của chúng ta,

(3) rút khỏi Afghanistan, bỏ rơi các đối tác địa phương và những người dân thường đã làm việc cùng chúng ta trong một cuộc rút quân qua đêm không được chuẩn bị dẫn đến thương vong của người Mỹ và hủy hoại cuộc sống của phụ nữ và trẻ em gái Afghanistan trong nhiều thế hệ, bất chấp lời khuyên mạnh mẽ của giới lãnh đạo quân đội của chúng ta, và sau đó không thể hiện sự tôn trọng thích hợp đối với sự mất mát của các tử sĩ tại một buổi lễ tưởng niệm để vinh danh họ,

(4) đưa ra hàng nghìn quy định mới và không cần thiết dựa trên chế độ quản lý hiện hành, cản trở khả năng cạnh tranh của các doanh nghiệp của chúng ta, kìm hãm sự phát triển của địa ốc, cơ sở hạ tầng,và sản xuất năng lượng với những tác động lạm phát liên quan,

(5) sửa đổi hệ thống bảo lãnh để tội phạm bạo lực được tại ngoại mà không cần bảo lãnh,

(6) phá hủy kinh doanh của những tiệm bán lẻ và cộng đồng trên phố của chúng ta và thúc đẩy tình trạng vô luật pháp bằng cách cho phép ăn cướp và trộm cắp vặt (trừ khi mặt hàng có giá trị lớn) biến hành trôm cướp không còn là hành vi phạm tội nữa,

(7) hạn chế và/hoặc cố gắng hạn chế hoặc cấm khai thác khí đá phiến và LNG để chi phí năng lượng của Hoa Kỳ tăng đáng kể và Hoa Kỳ mất đi sự độc lập về năng lượng,

(8) thúc đẩy các hệ tư tưởng DEI trao việc làm, giải thưởng và tuyển sinh đại học trên cơ sở chủng tộc, khuynh hướng tình dục và tiêu chí giới tính, và dạy cho học sinh và công dân của chúng ta rằng thế giới chỉ có thể được hiểu là một cuộc chiến bất công giữa những kẻ áp bức và những người bị áp bức, nơi những kẻ áp bức chỉ thành công do hiếp đáp và bóc lột các chủng tộc thấp kém hon họ và những người bị áp bức chỉ đơn giản là nạn nhân của một hệ thống và thế giới bất công,

(9) giáo dục trẻ em tiểu học của chúng ta rằng giới tính là thứ có thể thay đổi nếu thích, là thứ mà trẻ em có thể lựa chọn, và khuyến khích việc tiêm thuốc chặn hormone và phẫu thuật chuyển đổi giới tính cho thanh thiếu niên của chúng ta mà không quan tâm đến hậu quả lâu dài đối với sức khỏe tinh thần và thể chất của chúng, và cho phép những bé trai và đàn ông sinh học được tham gia các môn thể thao dành cho trẻ em gái và phụ nữ, tước đoạt các học bổng, giải thưởng và các cơ hội khác mà phái nữ chính gốc đáng được hưởng,

(10) khuyến khích và ăn mừng các cuộc biểu tình và bạo loạn lớn dẫn đến việc đốt phá các cơ sở bán lẻ và kinh doanh địa phương trong khi đồng thời yêu cầu đóng cửa các trường học vì nguy cơ Covid-19 lây lan trong các cuộc tụ tập đông người,

(11) khuyến khích và ăn mừng các cuộc biểu tình chống Mỹ và chống Israel và đốt cờ tại các trường đại học trên khắp cả nước mà không có biện pháp ngăn chận hoặc trừng trị nào đối với những người biểu tình vi phạm luật pháp quốc gia hoặc quy định và chính sách của trường đại học,

(12) cho phép chủ nghĩa bài Do Thái bùng nổ mà không có nỗ lực nghiêm túc nào từ chính quyền để dập tắt lòng căm thù này,

(13) bắt buộc sử dụng các loại vắc-xin chưa được thử nghiệm đầy đủ cũng như chưa cân nhắc đúng mức rủi ro của chúng so với các lợi ích tiềm năng được điều chỉnh theo độ tuổi và sức khỏe của cá nhân, kiểm duyệt lời khuyên can của các nhà khoa học hàng đầu trên khắp thế giới,

(14) ngăn chận tự do ngôn luận trên phương tiện truyền thông và trên các nền tảng mạng xã hội không phù hợp với các chính sách và mục tiêu của chính phủ,

(15) sử dụng hệ thống pháp luật của Hoa Kỳ, tiểu bang và địa phương để tấn công và cố tìm cách để bỏ tù đối lập chính trị, phá hoại chiến dịch tranh cử và/hoặc phạt tiền nặng các ứng cử viên chức tổng thống của phe đối lập mà không quan tâm đến bản chất hoặc các vấn đề tiền lệ của vụ án,

(16) tìm cách cắt giảm ngân sách cảnh sát và thúc đẩy luận điệu chống cảnh sát gây mất lòng tin vào những người được giao nhiệm vụ bảo vệ chúng ta,

(17) sử dụng tiền của chính phủ để trợ cấp cho các công ty ô tô và nhà cung cấp internet bằng công nghệ đắt hơn nhiều, lỗi thời và/hoặc chất lượng thấp hơn khi có các giải pháp thay thế vượt trội và rẻ hơn nhiều từ các công ty do những cá nhân không được chính quyền hiện tại ủng hộ sở hữu và/hoặc quản lý,

(18) ủy quyền giải quyết những công việc bình thường cho cơ quan luật pháp hoặc chính phủ trong khi khu vực tư nhân có thể làm những công việc đó tốt hơn, nhanh hơn và rẻ hơn rất nhiều,

(19) tìm cách cấm ô tô và lò bếp dùng xăng và khí dốt mà không quan tâm đến hậu quả kinh tế và thực dụng của việc làm như vậy,

(20) không có hành động nghiêm túc nào khi 45 công dân Hoa Kỳ bị bọn khủng bố giết hại và 12 người bị bắt làm con tin,

(21) giữ lại không tiếp tục cung cấp vũ khí và quân cụ cho đồng minh quan trọng nhất của chúng ta ở Trung Đông trong bối cảnh các cuộc đàm phán về con tin của họ, những con tin bao gồm cả công dân Hoa Kỳ hiện đã bị giam giữ hơn một năm,

(22) xóa bỏ lệnh trừng phạt đối với một trong những kẻ thù nguy hiểm nhất của chúng ta, cho phép họ tạo ra hơn 150 tỷ đô la tiền mặt dự trữ từ việc bán dầu, sau đó họ có thể sử dụng số tiền này để tài trợ cho các tổ chức khủng bố tấn công chúng ta và các đồng minh của chúng ta. Trao đổi năm con tin người Mỹ bị Iran bắt giữ để lấy năm người Iran cộng với 6 tỷ đô la tiền mặt trong cuộc đàm phán con tin tồi tệ nhất trong lịch sử, tạo ra tiền lệ thảm khốc và nguy hiểm,

(23) xóa các tổ chức khủng bố khét tiếng khỏi danh sách khủng bố để chúng ta (Mỹ) có thể viện trợ cho người dân của họ, và cho phép họ bắn tên lửa vào tài sản và căn cứ quân sự của Hoa Kỳ với rất ít hoặc không có phản ứng quân sự nào từ chúng ta,

(24) nói dối người dân Hoa Kỳ về sức khỏe về nhận thức của tổng thống Biden và cáo buộc những người cung cấp video bằng chứng về sự suy giảm của ông là họ đã chỉnh sửa các video đó để bôi lọ Biden và là những kẻ thi hành âm mưu cánh hữu,

(25) không làm gì về tình trạng sức khỏe ngày càng suy yếu của công dân chúng ta do tổ hợp công nghiệp thực phẩm, USDA qua việc đưa thực phẩm của các quốc gia khác trên thế giới có chứa các hóa chất bị cấm vào tiêu thụ ở Mỹ,

(26) không kiểm tra gì về sự gia tăng của các loại vắc-xin mới không được phân tích đúng cách về rủi ro của chúng đối với trẻ em khỏe mạnh được yêu cầu tiêm vắc-xin,

(27) không làm gì về việc tiếp tục miễn trừ trách nhiệm đối với ngành dược phẩm đã dẫn đến sự gia tăng của các loại vắc-xin bắt buộc cho trẻ em mà không xem xét đến các tác động tích lũy tiềm ẩn của hiện tại qua chế độ tiêm 72 mủi thuốc bắt buộc,

(28) thuyết phục thanh niên thiểu số của chúng ta rằng họ là nạn nhân của một hệ thống gian lận và giấc mơ Mỹ không dành cho họ,

(29) không cung cấp sự bảo vệ đầy đủ của Cơ quan Mật vụ cho các ứng cử viên tổng thống dự phòng,

(30) kiện tụng để ngăn chặn các ứng cử viên dự phòng có tên trong danh sách bỏ phiếu, và thực hiện các bước chống cạnh tranh khác bao gồm đe dọa các cố vấn chính trị muốn làm việc cho các ứng cử viên dự phòng cho chức tổng thống, và hạn chế khả năng tiếp cận phương tiện truyền thông của các ứng cử viên khác bằng cách đe dọa khả năng tiếp cận trong tương lai của các mạng lưới với chính quyền và quyền tiếp cận 'tin độc quyền' nếu họ làm nền tảng cho một ứng cử viên dự phòng,

(31) chọn ứng cử viên của đảng Dân chủ cho chức tổng thống trong một quá trình bí mật do các nhà lãnh đạo đảng giấu tên thực hiện mà không cho phép người Mỹ lựa chọn giữa các ứng cử viên trong cuộc bầu cử sơ bộ mở,

(32) chọn một ứng cử viên kém cỏi hơn cho chức tổng thống khi có nhiều ứng cử viên đủ tiêu chuẩn hơn và quan tâm đến việc phục vụ cho lợi ích quốc gia,

(33) kiện tụng để khiến việc đòi hỏi của các tiểu bang trở nên bất hợp pháp khi họ yêu cầu cử tri phải có thẻ công dân, the ID cử tri và/hoặc nơi cư trú để bỏ phiếu trong khi nhiều người Mỹ đã mất niềm tin vào tính chính xác và độ tin cậy của hệ thống bỏ phiếu của chúng ta.

Tôi hoan nghênh suy nghĩ của bạn.

 

 

Wednesday 16 October 2024

Kamala Harris thực sự là Ai?

Kim Nguyễn

Cuộc bầu cử Tổng Thống đã bắt đầu sớm tại hơn 20 tiểu bang, Texas và một số tiểu bang khác sẽ bắt đầu bầu cử sớm vào Thứ Hai tuần tới, ngày 21/10. Đa số các cuộc thăm dò vào Chủ Nhật vừa qua cho hay cựu TT Trump đang dẫn đầu tại 6 trong 7 tiểu bang chiến địa. Theo chiều hướng này, cựu TT Trump rất có cơ hội giành chiến thắng, trong khi đó thì đảng Dân Chủ đã bắt đầu hoảng sợ, hai cựu Tổng Thống Dân Chủ Bill Clinton và Barack Obama đã xuất hiện trong các quảng cáo và đích thân đi vận động cho Kamala Harris.

Bài viết của nhà báo Nicole Russell phổ biến trên USA TODAY sáng nay cho hay "Nếu Trump đắc cử, đó là lỗi của đảng Dân Chủ trong việc lựa chọn ứng cử viên và chính sách của họ. Đảng Dân Chủ đã lựa chọn những ứng cử viên yếu kém, không phải một lần mà tới hai lần trong năm nay. Thật đáng xấu hổ." Nhà báo này nhấn mạnh: "Đảng Dân Chủ đề cử Kamala Harris, một người đã không giành được chiến thắng trong bất kỳ một cuộc bầu cử sơ bộ nào và lập trường thì còn cực đoan hơn Biden rất nhiều. Về chính sách, đảng Dân Chủ đã xây dựng nền tảng của họ dựa trên những ý tưởng cực tả. Nếu Trump tái đắc cử, thêm một lần nữa, đây là dấu hiệu cho thấy phần lớn cử tri đã bác bỏ chính sách cấp tiến của đảng Dân Chủ."

Chủ trương bỏ ngỏ biên giới của Biden-Harris đã cho hơn 15 triệu người xâm nhập vào Hoa Kỳ. Nhiều thành phần khủng bố, băng đảng, tội phạm bạo lực, sách nhiễu tình dục, buôn bán ma túy, và gián điệp của Afghanistan, Trung Cộng đã theo làn sóng di dân đi sâu vào nội địa Hoa Kỳ. Khủng hoảng biên giới và lạm phát là những ưu tư hàng đầu của cử tri trong cuộc bầu cử này. Đa số cử tri (60%) tin tưởng cựu TT Trump trong việc bảo vệ biên giới và giải quyết vấn đề lạm phát.

FBI phá vỡ một âm mưu khủng bố

Cuối tháng 9 vừa qua, theo sự yêu cầu của Dân Biểu Cộng Hòa Texas Tony Gonzalez, Bộ Nội An đã phải cung cấp tin tức về những tội phạm đã vượt biên vào Hoa Kỳ trong gần 4 năm qua. Bộ Nội An xác nhận có 425,431 tội phạm, bao gồm 13,099 tội phạm giết người và 15,811 tội phạm tấn công tình dục. Đa số những tội phạm này đã bị kết án tại quốc gia của họ nhưng cũng có nhiều di dân bất hợp pháp đã gây ra tội ác ngay tại Hoa Kỳ. Đây là con số do Bộ Nội An cung cấp, trên thực tế con số này còn cao hơn rất nhiều. Theo luật của Hoa Kỳ thì tội phạm phải bị trục xuất nhưng Bộ Nội An đã không thể trục xuất những tội phạm này vì chính sách của Biden-Harris.

Mới đây, FBI đã phá vỡ một âm mưu khủng bố. Ngày 7/10, một công dân Afghanistan, Nasir Ahmad Tawhedi 27 tuổi đã bị FBI bắt giữ tại Oklahoma. Nasir Tawhedi bị bắt giữ vì đã âm mưu một cuộc tấn công khủng bố trong ngày bầu cử Tổng Thống. Chỉ vài tuần sau khi Afghanistan rơi vào tay Taliban vào cuối tháng 8 năm 2021, Nasir và gia đình đã được vào Hoa Kỳ theo lệnh ân xá của Biden. Nasir đã bị FBI theo dõi sau khi anh ta bán nhà và mua vé một chiều cho vợ, con gái, mẹ vợ và năm người anh em của vợ trở về Afghanistan. Tên khủng bố này và anh rể của hắn ta, cũng là người Afghanistan bị bắt vì đã mua hai khẩu súng AK-47 và 500 viên đạn. Tin tức còn cho biết thêm 2 người đàn ông này muốn thực hiện một cuộc tấn công khủng bố tự sát vào ngày bầu cử để ủng hộ nhóm khủng bố ISIS. Thượng Nghị Sĩ Cộng Hòa Markwayne Mullin bày tỏ lo ngại: "Tôi sợ rằng đây chỉ là một trong nhiều vụ âm mưu khủng bố. Lần tới có thể là một người Taliban hoặc một tổ chức khủng bố nào đó liên hệ với ISIS."

Từ đầu năm 2021, chính quyền Biden-Harris đã cho hàng triệu người từ Afghanistan, Ukraine, Cuba, Haiti, Nicaragua và Venezuela được định cư hợp pháp tại Hoa Kỳ. Thành phần di dân này đã không phải qua thủ tục sàng lọc và chờ đợi theo luật di trú.

Trong chương trình "The View" của ABC, khi được hỏi "Bà có làm gì khác TT Biden trong gần 4 năm qua không?" Kamala trả lời "Tôi đã đóng góp vào hầu hết các quyết định trong chính sách. Đầu óc tôi không nghĩ ra một điều gì khác." Chính sách của Biden-Harris trong gần 4 năm qua đã dẫn tới khủng hoảng biên giới, tội phạm gia tăng, lạm phát cao kỷ lục, hòa bình thế giới bị đe dọa. Chính Kamala thừa nhận có trách nhiệm trong sự thất bại này, và luôn tuyên bố sẽ đổi mới nhưng ngày bầu cử đã cận kề mà Kamala vẫn không có một chương trình hành động cụ thể nào.

Thời gian gần đây nhiều cử tri đã chuyển qua ủng hộ cựu TT Trump, trong đó có một số nhà tỷ phú như Elon Musk và Bill Ackman. Elon Musk cho rằng "Cuộc bầu cử năm nay là cuộc bầu cử sống còn của Hoa Kỳ. Nếu cựu TT Trump không đắc cử thì đây là cuộc bầu cử cuối cùng của nền dân chủ." Elon Musk đưa ra quan điểm này dựa trên số người vượt biên được Biden-Harris đưa vào Hoa Kỳ qua ứng dụng "CBP One" trên điện thoại. Đây là một chương trình được chính quyền Biden-Harris ân xá cho hàng triệu di dân được vào Hoa Kỳ mà không ai biết đến hậu quả và tính cách hợp pháp của nó, Bộ Tư Pháp đã không có hành động nào để ngăn chặn. Ứng cử viên Phó Tổng Thống JD Vance đã giải thích trong cuộc tranh luận Phó Thổng Thống với Tim Walz về trường hợp di dân Haiti bất hợp pháp ở Spring Field, Ohio được coi là "di dân hợp pháp" vì họ đã xử dụng "đũa thần biên giới CBP One."

Elon Musk nhấn mạnh "Đảng Dân Chủ đưa những người sử dụng CBP One tới các tiểu bang dao động, họ được cấp thẻ xanh và 5 năm sau khi có thẻ xanh, họ có thể nhập tịch, có quyền bỏ phiếu, đương nhiên họ sẽ bỏ phiếu cho đảng Dân Chủ với tỷ lệ áp đảo." Elon Musk cho hay một điều rất đáng lo ngại là đã có sự gia tăng tới 700% di dân tại một số tiểu bang dao động mà nhiều trường hợp chỉ cần 10 ngàn hoặc 20 ngàn phiếu là đã thay đổi kết quả cuộc bầu cử như đã xảy ra tại các tiểu bang Arizona, Georgia và Wisconsin trong cuộc bầu cử Tổng Thống năm 2020. Elon Musk cảnh báo: "Nếu Kamala Harris đắc cử, tình trạng di dân sẽ được tăng thêm trong 4 năm nữa. Tới năm 2028 tất cả những tiểu bang dao động sẽ chuyển sang màu xanh và Hoa Kỳ sẽ trở thành một quốc gia độc đảng, dưới sự lãnh đạo của đảng Dân Chủ."

Tỷ phú Elon Musk quan ngại về vấn đề gia tăng di dân nhằm thay đổi nền tảng chính trị của Hoa Kỳ. Tỷ phú Bill Ackman thì đưa ra 33 lý do không bầu cho Kamala Harris. Nhà tỷ phú này vốn theo Dân Chủ, từng đóng góp tài chánh và bỏ phiếu cho đảng Dân Chủ trong nhiều năm, giờ đây ông đã chính thức ủng hộ cựu TT Trump. Theo Bill Ackman, mặc dù cá nhân cựu TT Trump không hoàn hảo nhưng chính sách của ông là điều quan trọng. Một số lý do tỷ phú Bill Ackman không bỏ phiếu cho Kamala Harris như sau:

- mở cửa biên giới cho di dân bất hợp pháp xâm nhập vào Hoa Kỳ;

- tăng chi tiêu quá mức không hợp lý đã gây ra lạm phát;

- cổ động thuyết bình đẳng chủng tộc, giới tính;

- cho các trẻ em tiểu học được chọn giới tính, được giải phẫu chuyển đổi giới tính mà không quan tâm tới hậu quả lâu dài về sức khỏe và tinh thần của trẻ em;

- cho các thanh niên chuyển giới được tham gia các môn thể thao dành cho nữ giới;

- khuyến khích các cuộc biểu tình bạo loạn, đốt phá các cơ sở kinh doanh, cơ sở của chính phủ;

- sửa đổi luật lệ để những tên tội phạm bạo lực được tại ngoại mà không phải đóng tiền thế chân; . . .

Một điều tỷ phú Ackman lo ngại nhất là "Những thế lực từ bên trong muốn phá hủy đất nước Hoa Kỳ và điều khiển người lãnh đạo của chúng ta."

Kamala Harris thực sự là ai?

Bài xã luận "Why Is No One (Except the President) Calling Out Kamala Harris's Communist Ties?" của Trevor Loudon đã được phổ biến rộng rãi trên báo chí ngày 14/10/2020 cho hay Kamala Harris là người theo chủ nghĩa cấp tiến, có liên hệ chặt chẽ với cá nhân hoặc nhiều tổ chức cấp tiến cực tả.

Trevor Loudon là công dân New Zealand, là tác giả, nhà làm phim, nhà hoạt động chính trị. Trong hơn 30 năm nay Trevor Loudon đã nghiên cứu về các phong trào cực tả, Marxist, khủng bố, thế lực ngầm ảnh hưởng tới nền chính trị chính thống. Trevor Loudon được biết đến nhiều nhất qua tác phẩm "Những Kẻ Nội Thù" nói về những nhà lập pháp theo cộng sản, theo chủ nghĩa xã hội và cấp tiến trong Quốc Hội Hoa Kỳ (The Enemy Within: Communists, Socialists, and Progressives in the United States Congress) và ông cũng hoàn thành một bộ phim tài liệu với cùng chủ đề. Tác phẩm mới nhất của Trevor Loudon nói về sự liên hệ với cộng sản của Kamala Harris "STEALTH: Kamala Harris's Communist Roots."

Bài xã luận của Trevor Loudon nói rõ Kamala Harris được nuôi dưỡng trong một gia đình theo xã hội chủ nghĩa, và Kamala Harris đã thực sự có liên hệ với những người thiên cộng trong suốt cuộc đời chính trị của mình. Cha của Kamala là Donald Harris, một người công khai theo chủ nghĩa Marxist, một giáo sư kinh tế tại Đại Học Stanford.

Tác giả cũng nói tới mối quan hệ tình cảm của Kamala Harris với Willie Brown. Khi Kamala Harris 30 tuổi, là một luật sư trẻ mới bước vào nghề dưới sự dẫn dắt của Willie Brown, 60 tuổi, có gia đình, và Kamala đã công khai chấp nhận là tình nhân của ông ta. Willie Brown là một thành viên kỳ cựu của đảng Dân Chủ, một nhân vật quyền lực chính trị tại California, đắc cử Thị Trưởng San Francisco với sự ủng hộ của Tiến Sĩ Carlton Goodlett, chủ nhân của một tờ báo thân cộng tại California. Willie Brown là người ủng hộ và vẫn còn duy trì mối quan hệ chặt chẽ với đảng Cộng Sản Trung Cộng, ông ta đã dùng ảnh hưởng của mình xây dựng sự nghiệp chính trị cho Kamala Harris.

Bạn thân của Kamala là Alicia Garza. Alicia là một thành viên của LeftRoots, là bạn lâu năm của LeftRoots Alex Tom, một người có liên hệ chặt chẽ với Hiệp Hội Cấp Tiến Trung Cộng (Chinese Progressive Association) và Lãnh Sự Quán Trung Cộng tại San Francisco. Sau này Alicia Garza thành lập phong trào Black Lives Matter, và Kamala công khai ủng hộ phong trào này.

Một người bạn khác của Kamala là Simon, một thành viên trong Hội Đồng Quản Trị Oakland-Youth Empowerment Center. Tất cả các thành viên của hội đồng này đều là những thành viên của nhóm cộng sản Mao Trạch Đông có tên Maoist Standing Together to Organize a Revolutionary Movement (STORM).

Maya Harris là chị của Kamala, một nhà hoạt động tại Đại Học Stanford. Bạn của Maya Harris là Steve Phillips, là một trong những người theo chủ nghĩa Marxist-Leninist, và ủng hộ các nhóm cộng sản thân Trung Cộng như League of Revolutionary Struggle. Bài xã luận khẳng định rằng Steve Phillips là người ủng hộ tài chánh quan trọng cho sự nghiệp chính trị của Kamala, đưa Kamala vào những liên hệ với các phong trào cấp tiến cực tả.

Karine Jean-Pierre là Chánh Văn Phòng của Thượng Nghị Sĩ Kamala Harris, và hiện là Tham Vụ Báo Chí của Biden. Karine Jean-Pierre từng tham gia vào các phong trào cấp tiến cực đoan và hoạt động tích cực trong mạng lưới Haiti Support Network, một tổ chức yểm trợ Haiti có liên hệ chặt chẽ với đảng Công Nhân Thế Giới, một tổ chức ngoại vi của Trung Cộng và Bắc Triều Tiên.

Douglas Emhoff hiện là chồng của Kamala. Douglas là một luật sư, làm việc cho công ty luật PLA Piper, công ty này có hơn 140 luật sư, có 30 năm kinh nghiệm giao dịch kinh doanh tại Trung Cộng. Công việc của Douglas có thể gây ảnh hưởng tới vị thế lãnh đạo của Kamala Harris vì Trung Cộng là đối thủ hàng đầu của Hoa Kỳ.

Tác giả Trevor Loudon kết luận: "Toàn bộ sự nghiệp của Kamala Harris là do những người ủng hộ hoặc có liên hệ với Trung Cộng tạo dựng nên. May mắn cho Kamala, vì giữ những chức vụ dân cử nên không phải qua thủ tục điều tra an ninh, nhưng lại là rủi ro lớn cho Hoa Kỳ. Kamala Harris thực sự là một hiểm họa."

October 15, 2024

Kim Nguyễn 

Tuesday 15 October 2024

Liệu nước Mỹ có vượt qua được sự chia rẽ gay gắt trước bầu cử Tổng thống 2024?

Tháng 11/2024 này sẽ diễn ra sự kiện chính trị thu hút sự chú ý của cả thế giới: đó là cuộc bầu cử tổng thống Mỹ lần thứ 47.

Bối cảnh trước khi diễn ra cuộc bầu cử cho đến lúc này hết sức ồn ào; từ cuộc chiến miệng lưỡi suốt hàng năm trời giữa hai đảng Dân Chủ - Cộng Hòa và những người ủng hộ hai bên; đến vô số những cáo buộc pháp lý đối với ứng viên tổng thống Đảng Cộng Hòa Donald Trump mấy năm gần đây, và sự lục đục trong nội bộ của Đảng Dân Chủ về việc lựa chọn ứng viên tranh cử vào lúc này.

Mới đây nhất là tiếng súng vang lên chiều ngày 13/7 nhắm bắn vào ứng viên Donald Trump đã tạo nên một cơn chấn động toàn thế giới.  

Người ta tự hỏi rằng nước Mỹ liệu có thể vượt qua sự chia rẽ sâu sắc này để thống nhất về tình tự dân tộc, và tiếp tục là quốc gia dẫn đầu thế giới, để gánh vác sứ mệnh cầm cân nảy mực cho hòa bình và an ninh nhân loại hay không. Thực ra, nếu nhìn lại trong lịch sử chúng ta sẽ thấy một điều rất rõ ràng, đó chính là: sự ưu việt của nước Mỹ không phải ở chỗ quốc gia này không gặp sai lầm, hay chưa từng chia rẽ, mà là tinh thần đổi mới và khả năng vượt lên trên những chia rẽ để cùng nhìn về lợi ích chung của quốc gia. Câu chuyện bầu cử tổng thống Mỹ năm 1800 giữa hai đối thủ vừa là bằng hữu vừa là kẻ thù Thomas Jefferson và John Adams minh chứng điều đó.

Vài nét về Thomas Jefferson và John Adams trong nhóm 'quốc phụ Hoa Kỳ'

Jefferson và Adams thuộc về thế hệ những người tài năng nhất đã tạo lập nền móng cho quốc gia Hoa Kỳ non trẻ. Họ thường được gọi là những người cha của nước Mỹ hay là quốc phụ Hoa Kỳ. Trong danh sách ấy bao gồm những cái tên lừng lẫy như: George Washington, Benjamin Franklin, Alexander Hamilton, John Jay, James Madison, John Adams và Thomas Jefferson. Người nào cũng có vai trò hết sức quan trọng.

Adams, Jefferson, và Franklin làm việc trong Ủy ban Năm người có trách nhiệm soạn thảo Tuyên ngôn Độc lập. Hamilton, Madison, và Jay là các tác giả của tập Luận cương Chủ nghĩa Liên bang nhằm ủng hộ việc phê chuẩn Hiến pháp. Jay, Adams và Franklin đã đàm phán Hiệp định Paris (1783) để chính thức chấm dứt Chiến tranh giành độc lập của Hoa Kỳ. Washington đóng vai trò vừa là Tổng tư lệnh của Lục quân Lục địa, vừa là chủ tịch của Hội nghị Lập hiến. Washington, Adams, Jefferson, Madison là 4 vị Tổng thống Hoa Kỳ đầu tiên. Trong khi đó, Jay là Chánh án đầu tiên của Toà án Tối Cao Hoa Kỳ, Hamilton là người đầu tiên giữ chức vụ Bộ trưởng Tài chính, còn Franklin thì trở thành một nhà lãnh đạo cấp cao của Hoa Kỳ, và sau này trở thành Thống đốc Thịnh vượng chung Pennsylvania.

 

John Adams là một luật sư và một nhà hoạt động chính trị trước cuộc chiến giành độc lập của 13 bang. Ông là phó Tổng thống Hoa Kỳ đầu tiên dưới thời chính quyền tổng thống Washington và là tổng thống thứ 2 của Hoa Kỳ. Adams là một đại biểu bang Massachusetts đã tới đại hội lục địa và trở thành lãnh đạo chính của cuộc chiến giành độc lập. Ông đã có mặt trong bản phác thảo Tuyên ngôn độc lập năm 1776 và là người ủng hộ hàng đầu của nó trong Quốc hội. Như một nhà ngoại giao trong châu Âu, ông đã giúp đỡ hội nghị Hiệp ước hòa bình với Vương quốc Anh và đảm bảo các khoản vay quan trọng của chính phủ. Adams là tác giả chính của Hiến pháp Massachusetts năm 1780, cái đã ảnh hưởng đến Hiến pháp riêng của Hoa Kỳ.

Thomas Jefferson lại càng là một con người đa tài.

Ngày nay, mỗi lần đọc lên những câu văn bất hủ trong bản "Tuyên ngôn Độc Lập Hoa Kỳ": "Chúng tôi khẳng định những chân lý này là hiển nhiên, mọi người sinh ra đều bình đẳng, họ được Tạo hoá ban cho một số quyền tất yếu bất khả xâm phạm, trong đó có quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc..." chúng ta cần nhớ rằng, tác giả chính của nó là Thomas Jefferson.

Jefferson là tổng thống thứ 3 của Hoa Kỳ. Trong hai nhiệm kỳ tổng thống của ông, lãnh thổ Hoa Kỳ đã tăng gấp đôi diện tích nhờ mua lại vùng đất Louisiana. Hoa Kỳ cũng khôn ngoan đứng trung lập trong khi các đạo quân của Napoleon đánh chiếm nhiều nơi tại châu Âu.

Ông là một trong các vị kiến trúc sư hàng đầu của thời đại. Chính ông vẽ kiểu cho Điện Capitol của thủ phủ tiểu bang Virginia, vẽ đồ án cho trường Đại Học UVA (University of Virginia) và họa đồ tòa dinh thự Monticello của ông. Ông cũng chơi giỏi đàn vĩ cầm trong các ban nhạc thính phòng và do yêu hội họa, ông đã thu xếp để nhà điêu khắc lừng danh người Pháp Jean Houdon tới Hoa Kỳ nặn tượng cho ông George Washington.

Ông Thomas Jefferson còn là một nhà canh nông, người đã đưa máy đập lúa từ châu Âu vào Hoa Kỳ, ông còn là một nhà khoa học phát minh ra một loại máy cày được nông dân Mỹ dùng trong nhiều năm, ông cũng sáng chế ra đồng hồ bấm giờ.

Ngoài ra, Thomas Jefferson còn là Chủ Tịch của Hội Triết Học Mỹ Quốc, một tổ chức bao gồm nhiều công cuộc khảo cứu khoa học và văn hóa. Bộ sưu tập 6.400 cuốn sách của ông đã là phần chính của Thư Viện Quốc Hội thời đó.

Ông Thomas Jefferson cũng là một luật gia xuất sắc, đã đề nghị nhiều đạo luật hữu ích, viết ra nhiều tác phẩm với tinh thần của một công dân cởi mở, thực tiễn, hướng về đại chúng. Chính nhờ ông mà hiện nay tại Hoa Kỳ, hệ thống tiền tệ theo cách tính thập phân được sử dụng. Đạo luật Dân Quyền (the Bill of Rights) được đưa vào Hiến Pháp Hoa Kỳ là nhờ sự ủng hộ của Jefferson.

Có câu: Chúa phù hộ nước Mỹ - God bless America. Có thể nói, nhóm quốc phụ này bao gồm những người được Chúa lựa chọn và gửi đến để lập nên quốc gia Hoa Kỳ. Nhưng, họ cũng từng có những thời điểm không nên không phải. 

Tình bạn của Adams và Jefferson bắt đầu từ những ngày lập quốc của nước Mỹ. Bất chấp quan điểm chính trị rất khác nhau, hai người vẫn rất trân trọng tài năng và tâm huyết của nhau.

Adams được bầu làm Phó Tổng thống Mỹ dưới quyền Tổng thống Mỹ khi đó là George Washington, trong khi Jefferson được bổ nhiệm làm Ngoại trưởng Mỹ. Nhưng lúc này, quan hệ của họ bắt đầu rạn nứt. Nó không xuất phát từ mâu thuẫn cá nhân mà là vì những khác biệt về lý tưởng trị quốc.

Sau khi Tổng thống Mỹ George Washington không muốn tái đắc cử nhiệm kỳ thứ 3, Adams và Jefferson bắt đầu cạnh tranh để đắc cử Tổng thống Mỹ năm 1796. Cả 2 bất đồng quan điểm về nhiều vấn đề.

Năm đó, Adams trở thành Tổng thống Mỹ nhờ hơn Jefferson 3 phiếu đại cử tri. Hệ thống bầu cử Mỹ năm 1796 kêu gọi người đứng thứ 2 là Jefferson, lên làm Phó Tổng thống Mỹ. Adams chấp nhận đề nghị này và còn ngỏ ý về việc thành lập một liên minh lưỡng đảng mạnh mẽ nhưng bị Jefferson từ chối. Hai người đang bạn hóa thù.

Cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm 1800 - chuyện xưa vẫn có tính thời sự

Dù Tổng thống Washington phản đối việc thành lập các đảng phái chính trị, Ngoại trưởng Jefferson và Bộ trưởng Tài chính Alexander Hamilton đã trở thành lãnh đạo của 2 đảng đối lập: đảng Dân chủ Cộng hòa và đảng Liên bang. John Adams cũng thuộc đảng Liên bang.

Theo nhiều cách, cuộc bầu cử Mỹ 1800 là một cuộc trưng cầu dân ý về cách phát triển và quản lý quốc gia Hoa Kỳ non trẻ. Adams, Phó Tổng thống Mỹ, được chọn là đại diện cho đảng Liên bang; trong khi Jefferson, Ngoại trưởng Mỹ, đại diện cho đảng Dân chủ Cộng hòa ở phía đối lập.

Vào thời ấy, Đảng Dân chủ Cộng hòa của Jefferson được tổ chức tốt và hoạt động hiệu quả. Trái lại, đảng Liên bang xuất hiện chia rẽ giữa John Adams và Alexander Hamilton. Hamilton viết một bức thư dài 54 trang tố cáo Adams. Không may cho Adams, bức thư này rơi vào tay một thành viên đảng Dân chủ Cộng hòa. Nó được xuất bản và gây tổn thất lớn về uy tín của Adams cùng đảng Liên bang. Nó tương tự như sự chia rẽ trong Đảng Dân chủ hiện nay về tư cách ứng viên đại diện tranh cử tổng thống của ông Joe Biden sau cuộc tranh biện ngày 27/6.

Thực ra, John Adams là người kế thừa những mâu thuẫn về đường lối trị quốc của Alexander Hamilton với Thomas Jefferson khi ông trở thành đại diện của đảng Liên Bang. Trong khi John Adams và người thuộc đảng Liên bang mong muốn xây dựng một chính phủ liên bang mạnh mẽ và một khu vực đô thị phát triển mạnh về sản xuất, thì Jefferson và các thành viên đảng Dân chủ Cộng hòa lại muốn một nước Mỹ phát triển như một nước cộng hòa dựa vào nông nghiệp. 

Xã hội lý tưởng của Thomas Jefferson vào thời đại đó là một quốc gia gồm các chủ trại sinh hoạt dưới sự kiểm soát tối thiểu của chính quyền. Ông tin tưởng rằng đa số người dân có thể tự quản và nên giữ cho chính quyền vừa đơn giản, vừa ít tốn kém. Bởi yêu chuộng tự do, ông đã đấu tranh cho tự do ngôn luận, báo chí, tôn giáo và các tự do dân sự khác.

Quan điểm trị quốc của hai đảng và hai nhân vật đứng đầu đối nhau chan chát. Cũng tương tự như ngày nay, trong khi Đảng Dân Chủ chủ trương chính phủ lớn, tăng cường quy mô, can thiệp vào các chính sách lớn nhỏ, đẩy mạnh sự giám sát đối với người dân trong các lĩnh vực kinh tế, xã hội... thì Đảng Cộng Hòa chủ trương chính phủ nhỏ, tối thiểu hóa can thiệp vào đời sống xã hội hay quyền người dân - vốn được xem là quyền hiến định, ban hành ít thủ tục hành chính, và trao nhiều quyền tự do cho dân.

Về đối ngoại, trong khi Jefferson và đảng Dân chủ Cộng hòa có thiện cảm với người Pháp, thì Adams và đảng Liên bang lại nghiêng về Anh quốc, họ lo ngại chủ nghĩa cấp tiến ngày càng tăng của Cách mạng Pháp và cố ngăn Hoa Kỳ bị lôi kéo vào cuộc xung đột. Song Adams và đảng của ông vì thế bị cáo buộc tìm cách hủy bỏ các tác động chính trị của Cuộc chiến giành độc lập Hoa Kỳ và khôi phục chế độ quân chủ. Không may là, Anh và Pháp lại thường ở hai phía xung đột mâu thuẫn nhau.

Nó cũng tương tự như sự đối chọi giữa chính sách đối ngoại cứng rắn và "nước Mỹ trên hết" của ông Donald Trump và Đảng Cộng Hòa ngày nay với quan điểm thỏa hiệp và can thiệp dàn trải của Đảng Dân Chủ. 

"Đạo luật hạn chế Người nước ngoài và chống Kích động nổi loạn" do John Adams ký năm 1798 lại càng là một xung khắc lớn của đôi bên. Các đạo luật hạn chế người nước ngoài khiến người nhập cư khó khăn hơn nếu muốn trở thành công dân Mỹ, điều này tương tự với chủ trương của ông Trump và Đảng Cộng Hòa ngày nay. Nhưng những luật chống nổi loạn có điều khoản hình sự hóa các tuyên bố sai sự thật, chỉ trích chính phủ liên bang, thì lại giống với chủ trương của Đảng Dân Chủ hiện tại. 

Và chính ở chỗ này, là chi tiết khiến cho xung đột giữa đảng Liên bang và Đảng Dân chủ Cộng hòa cùng những người ủng hộ hai bên bùng nổ.

Đạo luật này của John Adams được cho là nhắm hoàn toàn vào đảng đối lập Dân chủ Cộng hòa, vốn chỉ trích kịch liệt Adams và đảng Liên bang, cũng là những người chỉ trích đạo luật, cáo buộc rằng chúng vi phạm quyền tự do ngôn luận quy định trong Tu chính án thứ Nhất.

Giáo sư Jonathan Turley mới đây viết rằng: "Adams đã thể hiện sự sụp đổ đức tin gây sốc nhất sau khi ông trở thành tổng thống. Người đàn ông ca ngợi 'Phẩm giá, Uy nghiêm, Sự cao cả' của Đảng Trà Boston, ngay lập tức quay sang chống lại các đối thủ chính trị của mình bằng một cuộc đàn áp theo 'Đạo luật hạn chế Người nước ngoài và chống Kích động nổi loạn' khét tiếng. Ngay cả các thành viên của Quốc hội cũng không tránh khỏi các vụ bắt giữ khi ông đáp trả cơn thịnh nộ của công dân bằng cơn thịnh nộ của nhà nước.

James Madison và Jefferson đã kinh hoàng trước cuộc tấn công vào quyền tự do ngôn luận và thậm chí còn sử dụng mã trong các lá thư để bảo vệ thông tin liên lạc của chính họ. Madison gọi những vụ truy tố này là "quái vật" ẩn náu trong hệ thống pháp luật của chúng ta, xuất hiện trong thời kỳ sợ hãi hoặc tức giận."

Dân chúng trên khắp Hoa Kỳ đã lên tiếng phản đối các đạo luật kể trên vì chúng tước đi các quyền tự do ngôn luận và báo chí, nhất là của đảng Dân Chủ Cộng Hòa và ông Jefferson đã đứng đầu công cuộc chống đối các hạn chế đó.

Ngày nay, tổng thống Joe Biden cũng phản đối quyền tự do ngôn luận không kém khi ủng hộ hệ thống kiểm duyệt chưa từng có mà một tòa án liên bang gọi là "Orwellian".

Chiến dịch tranh cử giữa Adams và Jefferson diễn ra căng thẳng và chia rẽ khi cả 2 bên tung ra những lời buộc tội gay gắt, phỉ báng lẫn nhau và tham gia vào các vụ vu khống, thậm chí ám sát. Jefferson gọi Adams và chính quyền Liên bang của ông là "triều đại của những phù thủy", người ủng hộ Jefferson cho rằng Adams là "kẻ nhiều mặt". Trong khi đó những người Liên bang lên án những người theo Jefferson là "Jacobin" và "kẻ phản bội", họ gọi Jefferson là "kẻ hèn nhát", vô chính phủ và một người không có đức tin. 

Truyền thông cũng đổ thêm dầu vào lửa với những lời lẽ khoa trương quá đáng. Các tờ báo Liên bang thời ấy cũng tuyên bố rằng "Giết người, cướp bóc, hiếp dâm, ngoại tình và loạn luân sẽ được dạy và thực hành một cách công khai, không khí sẽ bị xé toạc bởi tiếng kêu của những người đau khổ, đất đai sẽ đẫm máu, và đất nước sẽ đen kịt vì tội ác."

Còn Jefferson đã cảnh báo rằng, nếu những người theo chủ nghĩa Liên bang được bầu, "xiềng xích, ngục tối, phương tiện di chuyển và có lẽ là giá treo cổ" đang chờ đợi người dân. Những người khác dự đoán rằng dưới thời Adams, họ "sẽ bị xử tử ngay lập tức".

Cũng tương tự như thời nay, Tổng thống Biden và các đồng minh của ông tuyên bố rằng nền dân chủ sẽ chấm dứt nếu Trump đắc cử và theo người dẫn chương trình MSNBC Joe Scarborough, Trump sẽ "vứt bỏ" nền dân chủ. Trong chương trình  "The View" của ABC, người dẫn chương trình Whoopi Goldberg đã cảnh báo các nhà báo và "người đồng tính" rằng Trump đang có kế hoạch tập hợp họ lại và làm họ biến mất. Cựu Dân biểu Liz Cheney, R-Wyo, đã cảnh báo rằng, nếu Trump thắng, thì đây "có thể là lá phiếu thực sự cuối cùng mà bạn được bỏ".

Ngược lại, Trump và các thành viên Đảng Cộng Hòa cũng từng lên án Đảng Dân chủ và tổng thống Biden bằng những lời gay gắt.

Quay trở lại với cuộc bầu cử năm 1800, Thomas Jefferson cuối cùng trở thành Tổng thống Mỹ kế tiếp. Tổng thống sắp mãn nhiệm John Adams chấp nhận trao quyền cho "kẻ thù không đội trời chung" Jefferson của đảng Dân chủ Cộng hòa, nhưng từ chối bắt tay Jefferson.

"Những người cha lập quốc vĩ đại" ở Washington với tài năng trác tuyệt, tâm huyết hiếm có như vậy còn sa đà vào những vụ tranh chấp chính trị gay gắt như thể "Trời đã sinh Du, sao còn sinh Lượng". Bởi vì Hoa Kỳ ngay từ buổi đầu lập quốc đã là một đất nước đề cao tự do. Nhưng, hai nhân vật đại diện cho sự chia rẽ nước Mỹ này chẳng lẽ cứ mãi ở hai bên chiến tuyến? Họ cuối cùng đã vượt qua như thế nào?

Không sinh cùng ngày cũng chết cùng ngày

Vào ngày 27/5/1813, cựu Tổng thống Thomas Jefferson viết thư cho cựu Tổng thống John Adams để báo cho ông biết rằng người bạn chung của họ, Tiến sĩ Benjamin Rush, đã qua đời.

Benjamin Rush là một người thuộc nhóm Ái quốc và là bác sĩ từ Philadelphia, chính là người vào năm 1812 đã khởi xướng một đợt thư từ mới để hòa giải hai người bạn cựu tổng thống của ông.

Việc Rush qua đời khiến cho Jefferson phải suy ngẫm về sự ra đi của thế hệ đã tiến hành Cách mạng Mỹ. Ông viết: "Chúng ta rồi cũng sẽ phải ra đi; và điều đó sẽ sớm xảy ra. Tôi tin rằng hiện chỉ còn một vài người trong số chúng ta; ý tôi là những người đã ký bản Tuyên ngôn."

Sau 12 năm im lặng cay đắng, hai người bạn cũ đã nỗ lực để nối lại cuộc trò chuyện của họ về những năm tháng tuổi trẻ ở Philadelphia, nơi cả hai phục vụ tại Quốc hội Lục địa, và Paris, nơi họ phục vụ cùng nhau với tư cách là đại sứ của Hoa Kỳ tại Pháp. Rốt cuộc, họ đã bỏ qua cho nhau vì đều nhớ rằng quốc gia mà họ dâng hiến cả cuộc đời mới là giá trị chung tồn tại vĩnh viễn. 

Trong một lá thư gửi Adam, Jefferson viết: "Cổ tay và ngón tay của tôi bị tê liệt, khiến cho tôi viết chậm và tốn nhiều công sức mới viết được. Thế nhưng, khi viết cho ông, tôi không còn những cảm giác đó mà chỉ nghĩ về những ngày xưa, khi tuổi trẻ và sức khỏe khiến tất cả mọi thứ đều vui tươi".

Tổng cộng hơn 185 lá thư được trao đổi qua lại cho đến khi cả Adams và Jefferson qua đời vào ngày 04/07/1826, ngày kỷ niệm 50 năm bản Tuyên ngôn Độc lập mà cả ba người bạn đã ký vào năm 1776. Jefferson ra đi trước, những lời cuối cùng của ông là dành cho John Adams, ông nói: "Vẫn còn có Adams". Còn những lời cuối cùng của John Adams trước khi qua đời vì bệnh thương hàn là: "Vẫn còn Jefferson". Ông không biết Thomas Jefferson đã mất trước đó vài giờ.

Hai đối thủ không đội trời chung một thời đã ra đi trong cùng một ngày, là ngày 4/7 quốc khánh Hoa Kỳ, sau khi họ đã tha thứ cho nhau. Theo luật sư, bộ trưởng ngoại giao Hoa Kỳ Daniel Webster - người đã viết điếu văn cho cả hai nhân vật một thời vào ngày hôm ấy thì đó là "Sự quan phòng - nghĩa là ơn trên từ Thiên Chúa" rằng "bầu trời sẽ mở ra để đón nhận cả hai cùng một lúc".

Hoa Kỳ vĩ đại không phải vì không phạm sai lầm mà là tinh thần hàn gắn và đổi mới 

 Sự ưu việt của nước Mỹ không phải bởi vì quốc gia này không phạm sai lầm hay chưa từng chia rẽ. Nước Mỹ vĩ đại bởi vì tinh thần đổi mới và khả năng vượt lên trên những chia rẽ để cùng nhìn về lợi ích chung của quốc gia. Điều này đã xảy ra không chỉ một lần vào cuộc bầu cử tổng thống năm 1800 mà nó đã được minh chứng ngay từ buổi đầu lập quốc và vào những thời điểm cam go sau này

Khởi đầu, cuộc chiến tranh giành độc lập không giành được sự ủng hộ của toàn bộ dân chúng 13 bang thuộc địa, họ bị chia rẽ thành hai phe khởi nghĩa và phe trung thành với nhà vua Anh quốc. Quân đội của George Washington đã từng rơi vào hiểm cảnh, có nguy cơ tan rã và bị tiêu diệt bởi sự thờ ơ của dân chúng. Nhưng rồi nước Mỹ đã vượt qua. Cuộc bầu cử tổng thống năm 1800 tiếp tục là một thời gian sóng gió, song nước Mỹ đã vượt qua. Hoa Kỳ lại tiếp tục bị chia rẽ sau cuộc bầu cử năm 1860 khi 11 tiểu bang theo chế độ nô lệ ở miền Nam đã tuyên bố ly khai và cuộc nội chiến bắt đầu. Nhưng rồi nước Mỹ đã hàn gắn được vết thương nội chiến và vượt qua. Năm 1968 đầy hỗn loạn cũng tương tự như hoàn cảnh ngày nay với những cuộc biểu tình phản chiến của thanh niên, sự xung đột trong Đảng Dân chủ, những cuộc đọ sức gây thương vong lớn giữa người biểu tình và cảnh sát, những cuộc ám sát đã hạ gục ứng cử viên tổng thống Robert Kennedy và mục sư Martin Luther King v.v. Nhưng nước Mỹ đã vượt qua. Và ngày hôm nay, nước Mỹ có thể vượt qua sự chia rẽ và xung đột sâu sắc để tiếp tục tiến về phía trước hay không?

Có thể lắm chứ, như Thomas Jefferson và John Adams đã cùng nhau vượt qua mối hiềm thù sâu sắc bằng tình yêu nước và sự trân trọng những giá trị Mỹ như trong bản Tuyên ngôn Độc lập của Hoa Kỳ. 

Nguyên Vũ.