Chiếc bánh sinh nhật cuối cùng
Một cậu bé
10 tuổi sống với mẹ trong hoàn cảnh nghèo khó. Vào sinh nhật cậu, mẹ chỉ mua
được một chiếc bánh nhỏ xíu. Cậu bé thấy vậy thì giận dỗi, cho rằng mẹ không
quan tâm mình. Mẹ cười buồn, không nói gì. Năm sau, mẹ không còn nữa. Trong di
thư, mẹ viết:
"Mẹ
xin lỗi vì chiếc bánh năm đó quá nhỏ. Mẹ đã nhịn ăn mấy ngày để mua nó, nhưng
mẹ vẫn ước mình có thể làm được hơn thế. Hãy tha thứ cho mẹ, con nhé."
Cậu bé òa
khóc, và suốt đời không quên chiếc bánh nhỏ năm ấy – cũng là món quà lớn nhất
từ mẹ.
Người
mẹ ở trạm xe buýt
Một sinh
viên xa nhà lỡ chuyến xe về quê dịp Tết. Cậu nhắn cho mẹ: "Con không về
kịp đâu, chắc mẹ ăn Tết một mình rồi."
Vài giờ
sau, khi tuyết đang rơi dày đặc, cậu thấy mẹ mình đứng lặng lẽ ở trạm xe buýt
gần trường, tay ôm túi đồ ăn.
Mẹ cậu nói:
"Mẹ
biết con buồn. Nếu con không thể về với Tết, thì mẹ mang Tết lên với con."
Cậu sinh
viên ôm mẹ khóc giữa trời tuyết trắng – một cái Tết không mâm cỗ, nhưng trọn
vẹn tình thương.
Bức
tranh vẽ Mẹ
Một bé gái
6 tuổi vẽ một bức tranh về mẹ với đôi tay thật to. Khi cô giáo hỏi:
-Vì sao em
lại vẽ tay mẹ to đến thế?
Bé trả lời:
-Tại vì mẹ
ôm con mỗi khi con buồn, nên tay mẹ phải thật to để ôm hết mọi nỗi sợ của con.
Câu nói trẻ
thơ khiến cô giáo xúc động, và ai nghe cũng nghẹn ngào.
Mẹ
và giấc mơ đại học
Một người
mẹ làm giúp việc suốt 20 năm, không dám nghỉ ngơi, không mua gì cho riêng mình.
Khi con trai đậu đại học, cậu bật khóc:
-Mẹ ơi, bao
nhiêu năm con tưởng mẹ vất vả vì nghèo. Giờ con hiểu mẹ sống vì ước mơ con được
học.
Mẹ cậu
cười, chỉ nói:
-Con là
giấc mơ của mẹ, mà giấc mơ thì phải giữ cho đến cùng.
Người
mẹ bán vé số và con trai thủ khoa đại học
Tại Việt
Nam, nhiều năm trước, báo chí đưa tin về một chàng trai đậu thủ khoa Đại học Y
Dược. Điều khiến nhiều người xúc động, cậu là con của một người mẹ bán vé số
dạo.
Người mẹ ấy
mỗi ngày đi bộ hàng chục cây số, gom từng đồng lẻ để nuôi con ăn học. Khi phóng
viên hỏi bà có biết con "đậu thủ khoa" là gì không, bà chỉ cười bối
rối:
-Tui không
biết chữ, nhưng nó học giỏi lắm. Miễn nó đừng khổ như tui là được.
Hôm nhập
học, cậu xin được đứng trên sân trường cảm ơn mẹ. Cậu nói:
-Mẹ tôi
không biết chữ, nhưng là người dạy tôi về nghị lực và lòng biết ơn.
Chiếc
áo cưới dành cho mẹ
Một cô gái
trẻ ở Mỹ tên là Rachel chuẩn bị kết hôn. Trong quá trình thử váy cưới, cô không
ngừng nghĩ về mẹ – người đã mất vì ung thư vài năm trước. Mẹ cô từng ao ước
được mặc váy cưới trong ngày cưới của mình, nhưng vì quá nghèo, bà chỉ mặc một
bộ đồ bình thường trong buổi lễ đơn sơ.
Trong lễ
cưới của mình, Rachel quyết định làm một điều đặc biệt: cô cho may một váy cưới
theo đúng mẫu... mẹ cô từng mơ ước.
"Con
mặc chiếc váy này không chỉ để làm cô dâu, mà để mẹ được sống lại khoảnh khắc
của mình – qua con, mẹ nhé," cô nói.
Câu chuyện
lan tỏa trên mạng xã hội như một thông điệp yêu thương vượt thời gian.
Lưng
mẹ cong dần theo năm tháng
Một người
con trai làm việc xa nhà 10 năm. Mỗi năm, về Tết một lần, anh lại thấy mẹ thấp
hơn một chút, lưng còng hơn một chút, tóc bạc thêm vài sợi.
Một lần,
khi chụp ảnh cùng mẹ, anh bật khóc. Không phải vì mẹ già đi, mà vì bức ảnh đầu
tiên anh nhận ra: mẹ luôn đứng hơi kiễng chân trong ảnh – để không "nhỏ
bé" hơn anh. Người mẹ nói với con: "Mẹ vẫn muốn che chở con, dù con
cao lớn đến đâu."
Từ năm ấy,
anh chuyển công việc về gần nhà, và mỗi cuối tuần đều về ăn cơm với mẹ.
Người
mẹ đơn thân lái xe 3 tiếng mỗi ngày để con không bỏ học
Ở tiểu bang
Texas, có một người mẹ đơn thân tên là Angelique Campbell. Cô có ba người con,
sống trong một khu vực nghèo khó, nơi trường học địa phương có chất lượng rất
thấp. Một ngày nọ, cậu con trai lớn trở về nhà và nói:
-Mẹ ơi, con
không học nổi ở trường này. Ở đây ai cũng bỏ cuộc.
Angelique
hiểu rằng nếu không hành động, con mình sẽ bị lạc lối như bao đứa trẻ khác
trong khu phố. Cô tìm được một trường tốt cách nhà hơn 1 tiếng lái xe. Dù không
có nhiều tiền, cô dậy từ 4 giờ sáng mỗi ngày, lái xe đưa con đến trường, rồi
lại quay về làm việc. Tối đến, cô lặp lại hành trình đón con.
Mỗi ngày,
cô lái tổng cộng gần 125 dặm, suốt 2 năm trời – mưa cũng như nắng. Không ai
biết, cho đến khi giáo viên chủ nhiệm hỏi cậu bé sao ngày nào cũng đến trường
đúng giờ, và cậu trả lời:
-Mẹ con
không để con bỏ học. Mẹ nói tương lai con đáng giá hơn giấc ngủ của mẹ.
Câu chuyện
lan truyền, một tổ chức từ thiện đã tặng Angelique một chiếc xe mới để cô đỡ
vất vả hơn. Nhưng điều khiến người mẹ xúc động nhất không phải chiếc xe, mà là
ngày con trai cô tốt nghiệp với học bổng toàn phần vào đại học.
"Mọi
giấc mơ đều có giá. Tôi chỉ là người sẵn sàng trả giá ấy cho con mình,"
Angelique nói trong nước mắt.
Câu chuyện
này được ghi lại trong nhiều chiến dịch tôn vinh phụ nữ ở Mỹ, như một biểu
tượng của lòng kiên cường và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ.
Chúc tất
các những người mẹ có một Mother's Day thật ấm áp và hạnh phúc!
Đơn
Dương, Anh Phước chuyển
Người Mẹ qua đời sau khi sanh con
(Posted by HoBinh)
Tại nghĩa trang Montjuïc ở Barcelona, có một kiệt
tác ẩn mình khiến người ta phải lặng người dừng bước: bức tượng cẩm thạch khắc
họa người mẹ trẻ – bà chìm vào giấc ngủ ngàn thu ngay khoảnh khắc trao sự sống
cho con.
Tác phẩm mang tên "Người mẹ qua đời khi
sinh nở", do nhà điêu khắc Josep Dalmau thực hiện như một lời tri ân thầm
lặng gửi đến Isabel de Viala de Saragosse – bà mất vào ngày 1 tháng 8 năm 1928
khi sinh đứa con đầu lòng. Miêu tả trong cảnh tượng tĩnh lặng ấy, đứa trẻ sơ
sinh vẫn ôm lấy ngực mẹ – như đang tiếp tục tìm kiếm hơi thở mẹ.
Điều khiến câu chuyện càng thấm thía là: đứa trẻ ấy
đã sống sót – và sống đến tận 90 tuổi. Rồi nhiều thập kỷ sau, ông được an nghỉ
bên cạnh người mẹ đã sinh ra mình, trong chính ngôi mộ nơi ông chào đời.
Đây không chỉ là một bia tưởng niệm sự chết chóc,
mà là một tượng đài bất diệt cho tình yêu và sự hy sinh vô bờ bến của người mẹ
– được khắc vào đá, nhưng sống mãi trong trái tim con người.
Nếu có dịp ghé Barcelona, hãy dành một phút lặng
thinh trước lời thì thầm vĩnh cửu ấy về tình mẫu tử.
No comments:
Post a Comment