1. Không
đàn áp biểu tình: Trước
hết là chấm dứt ngay “con bướm xinh” nhảy đầm, cắt đá, quấy phá, bắt bớ, đánh,
đập, đạp, đá người biểu tình. Các trường đại học cũng hãy chấm dứt cấm sinh
viên biểu tình chống xâm lược, và chấm dứt đày đọa, đuổi học họ sau biểu tình.
2. Hồi chuông một phút: Đúng
8 giờ sáng chủ nhật 11/5/2014, mọi quả chuông nhà thờ, nhà chùa, thánh thất
trên khắp ba miền đất nước: từ Nhà thờ Lớn Hà Nội, đến Nhà thờ Thái Hà, Nhà thờ
Đức Bà, Nhà Thờ Chúa Cứu thế Saigon, từ Chùa Vĩnh Nghiêm, Chùa Thiên Mụ, đến Chùa
Trấn Quốc, từ mọi nhà thờ ở Bùi Chu, Phát Diệm, Hố Nai, Gia Kiệm, đến các Thánh
thất Cao đài ở Tây Ninh, Trà Vinh… tất cả sẽ đổ một hồi chuông kéo dài một phút
để nhắc mọi người quốc nạn ngoại xâm.
Và cứ thế,
trong thời gian giàn khoan Trung Quốc còn đó, cứ đúng 8 giờ sáng mỗi ngày thứ
hai, ba, tư, năm, sáu, bảy, và chủ nhật, hàng ngàn quả chuông từ rừng xuống biển,
từ thành phố đến làng quê sẽ đổ hồi cùng lúc.
3. Dừng
xe một phút: Cùng
lúc khi nghe tiếng chuông 8 giờ sáng, mọi người đang đi trên đường hay trên
sông nước sẽ dừng xe, dừng ghe thuyền, tắt máy và im lặng trong một phút. Hãy để
các thành phố và dòng sông đứng im, cả nước đứng im. Im, để tưởng niệm bao
nhiêu người Việt đã ngã xuống trong cả ngàn năm qua cho độc lập nước nhà. Im, để
lắng nghe dòng máu nóng bất khuất ấy vẫn đang âm ỉ chảy trong huyết quản mỗi
người, ngay bây giờ, ở đây.
4. Tổng biểu tình mỗi chủ nhật:
Hãy xuống đường, với một mục tiêu
duy nhất: Chống Trung Quốc xâm lược. 10.000 người, 100.000 người, 1.000.000
người hãy xuống đường vào ngày chủ nhật, bắt đầu từ 11/5 và kéo dài trong các
chủ nhật sau đó. Tất cả, từ cựu chiến binh Quân đội Nhân dân đến cựu chiến binh
Quân lực Việt Nam Cộng hòa, từ trí thức đến doanh nhân, nghệ sĩ, vận động viên,
từ thày cô giáo, nhân viên văn phòng, công nhân, nông dân đến sinh viên, học
sinh, từ các chị tiểu thương, buôn gánh bán bưng, các chị nội trợ, đến các anh
chị công an, quân nhân… Vượt qua mọi thuộc tính, khuynh hướng, đẳng cấp hay
chức vụ, tất cả đều có chung căn cước đầu tiên: Tôi là người Việt Nam, số phận
tôi sẽ đen tối nếu đất nước này rơi vào tay kẻ cướp.
Tất cả hãy rủ nhau xuống đường mỗi
chủ nhật, ở Hà Nội, Hải Phòng, Quảng Ninh, Hà Tĩnh, Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng,
Qui Nhơn, Nha Trang, Đà Lạt, Saigon, Cần Thơ, Vũng Tàu, Trà Vinh, Rạch Giá, Hà
Tiên… Việt Nam có biết bao thành phố ven biển, không quyết liệt hôm nay, rất có
thể ngày mai cứ nhìn ra biển ở bất cứ nơi nào là thấy một giàn khoan lạ lếu
láo.
5. Biểu tình 5 phút, 5 giờ chiều:
Giờ tan sở, thay vì về nhà ngay, hãy rủ nhau chạy xe đi đến tòa Đại sứ Trung Quốc
ở 46 Hoàng Diệu, Hà Nội, hay Tổng Lãnh sự Trung Quốc ở 175 Hai Bà Trưng,
Saigon. Đến nơi, hãy dừng xe lại, tất cả sẽ bấm còi trong 1 phút, rồi tắt máy
trong 5 phút. Từ đám đông dày đặc nhưng im lặng dừng xe kia hãy cất lên những
khẩu hiệu chống Trung Quốc vang dội, hùng hồn.
6. Không chiếu phim: Hiện
Việt Nam có hàng trăm đài truyền hình từ thành phố lớn đến tỉnh nhỏ, với hàng
trăm kênh phát sóng gần như 24/24, và liều lượng phim Trung Quốc trên sóng cực
cao. Trong những ngày này, hãy cắt sóng truyền hình toàn bộ phim Trung Quốc, kể
cả phim truyện ngoài rạp.
7. Không hát nhạc: Hãy
tẩy chay nhạc Trung Quốc trong mọi quán Karaoke ở
Việt Nam, trong mọi quán café, trong mọi khách sạn, nhà
hàng, từ 5 sao đến bình dân, và trong mọi nhà dân, từ miền ngược đến miền xuôi.
8. Tẩy
chay hàng hóa:
Không bán, không mua, không mặc, không dùng hàng Trung Quốc nữa. Các anh chị tiểu
thương không đi “đánh hàng” thời trang, giày da, túi xách ở Trung Quốc nữa. Các
chị đi chợ sẽ không mua trái cây, hạt củ quả, đồ nhựa, đồ sành sứ, đồ điện từ
Trung Quốc nữa. Một ngày cần thiết, hãy mời mọi người mang những món hàng Trung
Quốc không dùng kia đến gom thành một đống lớn tại một bãi đất trống để đốt, có
ghi hình chụp ảnh, tải clip lên mạng trực tiếp.
9. Không
du lịch: Các
công ty lữ hành từ lớn đế nhỏ, từ Saigon Tourist, Hanoi Tourist, Vietravel,
Fiditour, Bến Thành Tourist đến hàng ngàn dịch vụ du lịch khác hãy hủy tất cả
các tour đi Trung Quốc. Và du khách Việt trong và ngoài nước hãy hy sinh, hủy mọi
chuyến du lịch Trung Quốc để đồng hành cùng toàn dân trong công cuộc chống ngoại
xâm.
10.
Không đón khách:
Xin lỗi, nếu các vị du khách Trung Quốc yêu thích Việt Nam xin hãy không vào nước
tôi khi cái cái giàn khoan hỗn xược kia vẫn còn cắm trên biển Việt Nam. Khách
Trung Quốc nào đang ở Việt Nam thì xin lỗi, sẽ không có mát-xa cho quý vị, sẽ
không cắt tóc cho quý vị, sẽ không còn món Vịt Bắc Kinh hay cơm gà Thượng Hải
trong thực đơn. Không phải vì kỳ thị, chúng tôi bất đắc dĩ phải làm thế chỉ vì
Bắc Kinh đang ngang ngược để tiết vịt lộn lên đầu.
11.
Khoan yêu: Chị
em, anh em có người yêu hay chồng, vợ mang quốc tịch Trung Quốc – ở Việt Nam, ở
Trung Quốc, ở cả hải ngoại – xin hãy kiếu chuyện trăng hoa nhặt khoan ong bướm
trong những ngày không vui này. Hãy nói Tập Cận Bình nhổ giàn khoan đi đã.
12. Loan
tin trên mạng:
Không hề “cô đơn trên mạng”, ngược lại, cộng đồng mạng đồng lòng đến ngạc nhiên
và đi nhanh hơn ai có thể dự đoán. Trong những ngày qua, hàng loạt facebookers
đã đổi Avatar riêng tư thành thông điệp nóng bỏng “Hoàng Sa Trường Sa là của Việt
Nam”… Hãy tiếp tục trở thành những người quan sát, viết tin, đưa tin và lan tỏa
tin tức về biểu tình, về hành động chống Trung Quốc đến mọi người, từ các chị
trên webtretho đến các hot boy, hot girl, hot blogger cả nước, và loan tin đến
cả cộng đồng bạn toàn cầu.
13. Đình
công: Công
nhân Việt làm việc tại hàng ngàn hãng xưởng của Trung Quốc tại Việt Nam, người
Việt làm việc ở các nơi khai thác Boxit, các công trình xây dựng hạ tầng cơ sở
hay khai thác khoáng sản… hãy cùng bộc lộ bất bình bằng cách đình công một giờ
mỗi ngày, một ngày mỗi tuần, hay thứ ba, năm, bảy mỗi tuần, hay một tuần trong
tháng. Hoặc nếu có sự hỗ trợ việc làm và sinh sống của cả xã hội, rất có thể
hàng trăm ngàn công nhân trong các công ty Trung Quốc vừa nói sẽ đình công kéo
dài, cho tới khi giàn khoan không còn.
14. Bãi
trường: Học
sinh, sinh viên, học viên các trường của người Trung Quốc hãy bãi trường, và mời
các thày cô có lương tri cùng biểu tình chống giàn khoan ngay tại sân trường.
15. Hát
cho đồng bào nghe: Các
ca sĩ, nhạc sĩ, nhạc công, diễn viên, người mẫu, đạo diễn, nhà văn, nhà thơ, họa
sĩ, nghệ sĩ thị giác… hãy cùng cộng đồng tổ chức những đêm thắp nến, những đêm
ca nhạc, những đêm không ngủ nuôi lòng yêu nước và hướng về biển đảo. Lâu nay
nhiều người trong số phải im lặng vì nhà nước bịt miệng nhà văn chống Trung Quốc,
nhưng lần này có lẽ nhà nước sẽ cho nhà nhà mở miệng.
16. Bao vây tòa đại sứ: Bằng
hình thức tương tự như phong trào “chiếm đóng” (occupy) Wall Street gần đây,
người Việt và bạn bè quốc tế ở hải ngoại hãy bao vây các tòa đại sứ và lãnh sự
quán Trung Quốc ở mọi nơi: Ở Los Angeles, San Francisco, Houston, New York,
Chicago, ở Torronto, Montreal, Ottawa, ở London, Paris, Lyon, Marseille, ở
Berlin, Munich, Praha, ở Seoul, Tokyo, Manila, Singapore, Kuala Lumpur,
Jakarta, ở Canberra, Sydney, Melbourne, ở Wellington, Auckland…
17. Vận
động hải ngoại: Mặt
trận quan trọng bậc nhất sau nhân tâm là mặt trận truyền thông. Có người từng
nói: “Ai nắm được truyền thông là nắm được suy nghĩ của đại chúng và cầm chịch
dư luận.” Đừng để cho Trung Quốc lộng hành truyền thông – học bài dối trá của
Putin trong vụ Crimea – và bẻ quặt truyền thông thành công cụ bịp bợm, biến mệnh
đề trên thành “Ai nắm truyền thông là nắm… chân lý.” Đừng để kẻ to mồm bịt miệng
người nói thật.
Người Việt
hải ngoại hãy biểu tình, vận động dân biểu địa phương và các tổ chức quốc tế để
họ lên tiếng và cộng đồng quốc tế tạo áp lực buộc Trung Quốc rút giàn khoan.
Đây là cơ hội
rất lớn để chứng tỏ rằng sự hiện diện của hàng ngàn hội đoàn trong cộng đồng
4.000.000 người Việt hải ngoại trên thế giới là có thực và có nghĩa, hơn thế nữa,
còn có giá trị đặc biệt, không thay thế được.