Wednesday 30 November 2022

Tình cảm gia đình

 CÂU CHUYỆN THƯƠNG TÂM

Theo Blogtamsu

(Posted by Ho Bình)

Khi bố mẹ qua đời, anh trai là chỗ dựa duy nhất của cô bé.Cô ngoan ngoãn nghe lời anh vì sợ rằng anh cũng sẽ bỏ cô mà đi. Một buổi sáng kia khi tỉnh dậy, cô bé không tìm thấy anh đâu nữa. Trong lòng cô chỉ còn niềm oán hận với người anh bạc bẽo của mình, cho đến một ngày hiểu ra sự thật cô mới òa khóc.

Cô luôn khóc đòi mẹ, anh trai chỉ im lặng và ôm cô vào lòng

Năm cô 6 tuổi, cô mất cả bố lẫn mẹ, họ bị tai nạn ô tô trong lần về quê thắp hương cho ông bà nội.

6 tuổi, cô chưa thể hiểu hết mọi chuyện đang xảy ra trong gia đình, cô chỉ biết khóc suốt ngày vì bố mẹ không quay về.

Cô còn một người anh trai tên là Nam, cậu bé 14 tuổi, dáng người to cao giống bố.Lúc bố mẹ mất, cậu không khóc, không gào thét mà chỉ ôm chặt cô em gái vào lòng cho đến khi ngủ thiếp đi.

Suốt ngày cô đều theo sau anh trai đòi bố, đòi mẹ; cô không thích ăn cơm nửa sống nửa chín của anh trai nấu, không thích mặc bộ đồ nhăn rúm anh trai giặt...

Kể từ ngày hiểu ra rằng bố mẹ mãi mãi không về, cô bắt đầu dựa dẫm vào anh trai vì sợ anh lại bỏ cô mà đi

Đêm hôm đó, trời đã rất muộn, rất muộn nhưng cô không chịu ngủ mà ngồi dậy kéo anh trai và hét to: "Em muốn gặp mẹ!"

Bỗng nhiên, Nam kéo cô từ trong chăn ra, hai tay nắm lấy đôi vai bé nhỏ của cô và nói:

"Mẹ mất rồi, đừng có tìm mẹ nữa, bố mẹ đều không còn nữa, họ sẽ không quay về nữa đâu!"

Giọng nói của Nam vang lên rất to khiến cô phải im lặng vì sợ hãi.Sau đó, cô dần dần hiểu được bố mẹ cô mãi mãi không quay về, cô hiểu được trên thế giới này chỉ còn anh trai là người thân duy nhất của mình.

Nam úp mặt xuống giường và khóc thật to, đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh trai khóc kể từ ngày bố mẹ mất.

Cô nhẹ nhàng cúi xuống rồi nằm trên lưng anh trai, cô dùng đôi tay bé nhỏ của mình ôm lấy anh, cảm giác ấm áp như ôm bố mẹ vậy.

Cô bắt đầu dựa dẫm vào anh trai giống như trước kia từng dựa vào bố mẹ: đi học, cô đòi anh chở đi; tan học, anh trai phải đến đón cô.

Trường của cô cách nhà khá xa, mỗi buổi sáng Nam đều chở cô đến trường, đến nơi người Nam ướt đẫm mồ hôi. Ngồi trên xe, cô nắm chặt lấy vạt áo của anh không rời, cô không khóc đòi bố mẹ như trước nữa. Trước giờ cô chưa từng nói với anh, kể từ khi hiểu ra rằng bố mẹ mãi mãi không quay về nữa, trong lòng cô luôn bao trùm một nỗi sợ hãi, cô sợ rằng một ngày nào đó, anh trai cũng sẽ rời xa cô.

Cảm giác sợ hãi đó khiến một đứa bé 6 tuổi trở nên ngoan ngoãn, nghe lời đến lạ.Thế rồi, có mơ cô cũng không tưởng tượng được rằng cuối cùng anh trai vẫn bỏ rơi cô.

Hôm đó là ngày cuối tuần, mới sáng sớm, Nam đã phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ chăm chút buộc cho cô hai bím tóc, mặc cho cô bộ váy màu trắng mà cô không biết anh mua cho cô từ khi nào, sau đó cô được anh trai dẫn đi công viên chơi rất nhiều trò, ăn rất nhiều món, cho đến khi mệt, cô ngủ say trên lưng anh.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô thấy mình nằm trên giường của nhà khác còn anh trai thì không thấy đâu nữa.

Cô hốt hoảng chạy đi tìm anh, sau đó một người hàng xóm mà cô gọi là "thím" nói với cô rằng anh trai cô đi làm thuê rồi, từ nay về sau, cô sẽ sống cùng với gia đình họ. Mặc dù cô biết, chú thím là bạn thân thiết của bố mẹ mình nhưng cảm giác bị anh trai bỏ rơi lúc này còn tuyệt vọng, đau đớn hơn khi bố mẹ rời đi.Là anh trai đã bỏ rơi cô, cô đã bị anh trai bán lấy tiền, anh trai không cần cô nữa.

Sau khi biết anh trai cũng bỏ đi không về như bố mẹ, cô nhanh chóng thích nghi với cuộc sống mới, có nhiều sự thay đổi.Sự thích nghi nhanh chóng đó mãi đến khi lớn lên, cô nhận ra rằng đó chính là một kiểu để quên đi đau thương.

Cô chủ động học làm việc nhà, tự giặt quần áo, cô biết đây không phải là nhà của mình, họ không phải người thân của mình nên cô không dần dần không còn dựa dẫm vào ai nữa.Kể từ khi anh trai bỏ đi, cô hòan toàn mất đi quyền được nũng nịu, đòi được yêu chìu.Cô cũng có một người anh trai nữa, người đó hơn cô một tuổi, rất nghịch ngợm và đôi lúc còn bắt nạt cô.

Cũng may là bố mẹ nuôi rất thương cô, mỗi năm họ đều mua quần áo mới cho cô, có đồ ăn ngon cũng luôn để phần. Tình cảm cô đối với bố mẹ nuôi, có yêu thương, nhưng sự cảm kích, ơn huệ lại là phần nhiều.

Năm cô 11 tuổi, lúc đó cô đang học lớp 4, một buổi tối nọ, cô đang giúp mẹ vá lại chiếc áo, bỗng mẹ nuôi nói:

"Mấy năm nay, con không nhớ Nam sao? Lúc đó, nó còn bé, sao có thể chăm lo cho con được?"

Cô im lặng không nói, đúng vậy, cô không nhớ anh trai, mới nghĩ đến cô đã thấy hận, vì thế cô không muốn nghĩ. Cô nói với mẹ: "Mẹ à, đừng nhắc đến anh con nữa".

Mẹ nuôi thở dài, hình như trong lòng vẫn còn điều gì đó muốn nói nhưng cô đã đi về phòng mất.

Chính xác, cô hận anh, cô không sợ khổ khi đi theo anh, không được đi học thì có gì đáng sợ đâu, cô sẽ theo anh đi kiếm cơm vậy. Nhưng anh đã đập tan mộng tưởng của cô, đã làm mất đi chỗ dựa của người thân duy nhất, đó chính là sự hủy diệt triệt để, không để lại điều gì cả. Vì thế, cô không thể tha thứ cho anh trai mình.

Năm 16 tuổi, thành tích học tâp đứng đầu toàn trường giúp cô thi đỗ vào trường cấp ba, người anh lớn hơn cô một tuổi đang học lớp 11.

Một năm sau, khi người anh đó đang chuẩn bị tốt nghiệp cấp ba, bố nuôi nghỉ việc, ông thuê một cửa hàng nhỏ ở chợ để bán rau.Tối hôm đó, đang ngồi học cô khát nước nên đi ra phòng khách uống thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện bên phòng của bố mẹ. Anh trai nuôi nói với mẹ rằng: "Mẹ, con không biết, dù thế nào đi nữa con cũng phải học Đại học".

"Không được, cái Mai học tốt hơn con, nó có khả năng thi đỗ Đại học".Tiếng nói của bố nuôi nhỏ nhẹ nhưng rất quyết đoán.

"Lấy đâu ra tiền mà nuôi hai đưa ăn học cùng một lúc chứ?"Mẹ nuôi nói.

Nghe đến đó, cô vội quay về phòng, cô không muốn nghe gì nữa.Lúc đó, cô quyết định để cho anh trai học Đại học, còn cô, học xong cấp ba, cô sẽ đi tìm việc.Bởi từ khi anh trai bỏ cô mà đi, bố mẹ nuôi đã cho cô quá nhiều, cô không muốn thêm gánh nặng cho họ nữa.

Đáng tiếc là anh trai nuôi của cô thi không đỗ và bố nuôi cô vẫn kiên quyết rằng cô phải vào Đại học.

Cô vẫn kiên quyết: "Con không thi đâu, con quyết định rồi!"

Tranh luận hồi lâu không được, mẹ nuôi cô từ trong bếp nói vọng ra: "Mai à, con bắt buộc phải thi vào Đại học. Con có biết không, anh trai con đã gửi đủ số tiền học phí cho con rồi nên con nhất định phải học Đại học, đừng phụ lòng nó, nó không dễ dàng gì...".

Cô ngẩn người.

11 năm sau, lần đầu tiên cô lại tìm về hồi ức của anh trai mình.

Bố mẹ nuôi nói với cô: "Năm đó, anh trai con biết một đứa trẻ 14 tuổi như nó không có khả năng để nuôi em gái nên nó mới quyết định ra ngoài đi làm kiếm cơm, còn gửi con lại cho bố mẹ. Nó bán nhà và đưa hết số tiền đó cho bố mẹ bởi nó tin rằng bố mẹ sẽ chăm sóc tốt cho con. Buổi sáng sớm hôm đó, trước khi rời đi, anh con ôm con đang ngủ say trong lòng đưa cho mẹ bế, sau đó nhìn con và hứa rằng: "Thím à, con nhất định sẽ về đón em con, mong thím chăm sóc tốt cho nó".

"Từ khi con bắt đầu lên lớp 4, mỗi tháng nó đều gửi tiền về cho mẹ, bố mẹ cũng tích góp lại cho nó. Là bố mẹ vô dụng, nhiều năm qua luôn để con phải chịu ấm ức..." Bố mẹ nuôi nghẹn lòng không nói nên lời, họ cầm lấy tay cô và khóc.

Vậy những năm qua anh ấy đi đâu, sống như thế nào?...Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu, thì ra anh trai chưa từng bỏ rơi cô, anh trai vẫn luôn yêu cô nhưng bằng cách mà mấy năm qua cô không thể lý giải được.

"Thế tại sao anh lại không về thăm mình chứ, không phải anh đã hứa sẽ về thăm mình rồi ư?...".

Số tiền gửi từ Sài Gòn về, bên ngoài phong bì không ghi địa chỉ cụ thể, cô hạ quyết tâm nhất định phải vào Sài Gòn tìm anh.

Một năm sau, cô thi đỗ và vào Sài Gòn học, cô vẫn không thôi nghĩ đến việc tìm anh trai, thế nhưng giữa đất Sài Gòn rộng lớn như thế, đi tìm một người quả như là mò kim đáy bể.

Tốt nghiệp xong, cô ở lại Sài Gòn và làm việc ở đó, cũng là để tìm anh trai luôn. Vào lúc cô gần như tuyệt vọng, bỗng nhiên cô nhìn thấy một bức ảnh trên mạng: "Trước một quầy báo nhỏ, có một chàng trai người gầy gò ốm yếu miệng, bị mất một tay đang sửa xe đạp..." Khi nhìn thấy dòng chữ ghi tên Nam, cô hoa mắt, người đó chẳng phải là anh trai mình sao?Đúng rồi, là anh ấy.

Cô xem tiếp: "Năm 19 tuổi, người thanh niên làm việc ở một công trường xây dựng, trong lúc đang làm việc thì do gặp sự cố về máy móc nên anh ta đã bị mất đi một cánh tay, từ đó anh lang thang phiêu bạt khắp nơi, làm đủ nghề để mưu sinh: nhặt phế thải, đi bán báo, phát tờ rơi. Và 3 năm trước, anh ta mở một quầy báo nhỏ vừa bán báo vừa sửa xe đạp. Động lực duy nhất để anh sống lạc quan như thế chính là cô em gái..."

Khi cô xuất hiện trước quầy báo, anh trai cô đang bận rộn với công việc sửa xe đạp, mặc dù mất một tay nhưng động tác của anh vô cùng nhanh nhẹn và điêu luyện. Cô nhẹ nhàng bước lại gần, nước mắt cô rơi xuống lã chã, trước mắt cô chính là người anh mà cô từng hận vì đã bỏ rơi cô, chính là người yêu thương cô nhất, bất chấp tất cả để lo cho cô một cuộc sống đầy đủ.

"Cô gái, cô..." Anh ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, cô khóc nức nở và ngồi xuống nhẹ nhàng lấy khăn lau mồ hôi cho anh.

"Anh à, em là Mai đây!..."

Cô vội vàng ôm lấy anh, đã lâu lắm rồi cô không được ôm anh như vậy, cảm giác đó vẫn ấm áp như hồi bé, cảm giác được an toàn, được yêu chìu.

Tình cảm gia đình luôn thiêng liêng như vậy, nó luôn là chỗ dựa để ta lớn lên, luôn là động lực để ta bước tiếp, dù người thân có làm gì thì hãy luôn nhớ rằng, tất cả đều vì những người mà họ thương yêu mà thôi!

Theo Blogtamsu

 

 

Tuesday 29 November 2022

Bên trong cuộc chiến tranh du kích chống Nga ở Ukraine

Nguồn: Norma Costello và Vera Mironova, "Ukraine Has a Secret Resistance Operating Behind Russian Lines," Foreign Policy, 21/11/2022

Biên dịch: Nguyễn Thị Kim Phụng

Lực lượng du kích Ukraine thời hiện đại đang âm thầm làm việc để phá hoại chiến dịch chiếm đóng của Nga.

Trên một con phố đông đúc ở trung tâm Kyiv, một người đàn ông cao lớn mặc áo hoodie màu đen đang đứng bên ngoài một quán cà phê, miệng phì phèo điếu thuốc lá điện tử một cách đầy giận dữ. Người đàn ông ở độ tuổi ngoài 40, trông không có gì nổi bật này chưa bao giờ trả lời phỏng vấn – và vì lý do chính đáng. Chức danh chính thức của ông, người đứng đầu Ủy ban Cựu Chiến binh, nghe như chức danh của một công chức hiền lành, nhưng Mykhailo – cái tên giả được bài báo này sử dụng nhằm mục đích bảo vệ sự an toàn cho ông – chắc chắn không làm những việc như tổ chức diễu hành hay trang trí sự kiện.

Công việc của ông là hỗ trợ những người đang bí mật chiến đấu cho Ukraine sau chiến tuyến của kẻ thù. Mykhailo là một trong những chiến lược gia và nhà điều hành chính của lực lượng du kích Ukraine bên trong vùng lãnh thổ do Nga chiếm đóng. "Nếu họ giết tôi, vẫn còn nhiều người khác có thể thay thế tôi," ông nói với vẻ lãnh đạm. "Chúng tôi đã phải thích nghi và trở nên sáng tạo hơn. Họ có thể mạnh, nhưng chúng tôi biết dùng cái đầu của mình."

Sau khi Nga xâm lược Ukraine vào ngày 24/02, các hội cựu chiến binh từng ít hoạt động đã nhanh chóng trở thành huyết mạch cho phong trào kháng chiến của Ukraine bên trong những lãnh thổ bị chiếm đóng. Mạng lưới của họ chủ yếu dựa vào các tình nguyện viên tận tụy, những người mà theo Mykhailo, đã có mặt nhiều tháng trước khi Nga chính thức tấn công vào tháng 2. "Ngay từ năm 2014, chúng tôi đã nói rằng người Nga sẽ không dừng lại ở những khu vực đó. Vì vậy, theo một cách nào đó, đất nước đã có sự chuẩn bị," ông nói. "Các cựu binh năm 2014 là một phần trong sự chuẩn bị này, bây giờ hầu hết họ đã trở lại quân đội. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho những người ở những khu vực mà chúng tôi biết sẽ bị tấn công từ sớm. Ngay cả trong các trường học, chúng tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý cho bọn trẻ."

Ban đầu, các chính trị gia đã phớt lờ cảnh báo từ các thành viên quân đội và các cơ quan an ninh Ukraine, quyết định chọn cách tiếp cận "chờ và xem" đối với các cuộc tấn công sắp xảy ra của Nga.

Sau một số cuộc vận động hành lang thành công của những người như Mykhailo, vào tháng 7/2021, chính phủ Ukraine đã thông qua Luật về Các Nguyên tắc Cơ bản của Kháng chiến Quốc gia, được thiết kế để tối đa hóa vai trò của dân thường trong việc bảo vệ đất nước Ukraine. Đạo luật cho phép thành lập các nhóm dân quân bảo vệ lãnh thổ, đồng thời kết nối các nhóm dân thường này với bộ máy quân sự và an ninh rộng lớn hơn của Ukraine. Tính đến tháng 2 vừa qua, các trung tâm phân phối tạm thời đã được thành lập cho những người chưa nhận được vũ khí và chưa được huấn luyện bài bản, nhằm giúp dân thường bảo vệ khu dân cư của mình trên khắp đất nước.

Mykhailo nói rằng, đối với người Ukraine, sau cú sốc ban đầu trước các cuộc tấn công ngày 24/02, các mạng lưới phòng thủ dân sự địa phương đã bắt đầu kết nối với nhau. "Vào ngày đầu tiên, mọi người đã bị sốc khi thấy tên lửa rơi, và vì mục tiêu của chúng không chính xác nên mọi thứ đều bị bắn trúng. Sau hai ngày đầu tiên bị sốc, chúng tôi nhận ra rằng mình phải phản kháng. Và mọi người bắt đầu tập hợp theo nhóm của họ," ông nói.

Ban đầu, những nhà điều hành như Mykhailo – nhiều người trong số đó là cựu quân nhân có kinh nghiệm ở vùng Donetsk và Luhansk, hiện đang cộng tác với quân đội và cơ quan an ninh của Ukraine ở Kyiv – tập trung vào việc điều phối luồng thông tin. Họ được giao nhiệm vụ tìm ra thứ gì đang bị tấn công, những nơi cần có vũ khí và cách đưa chúng đến đó. Ở những khu vực bị chiếm đóng như Sumy và Kharkiv, nơi giao tranh nổ ra ngay trên đường phố với lực lượng Nga, mạng lưới phòng thủ dân sự đã chống trả chủ yếu nhờ vào các cựu binh, những người thậm chí vẫn còn mang vết thương của những lần ra quân trước đó. "Họ biết cách sử dụng vũ khí, chẳng hạn như súng phóng lựu chống tăng (RPGs) hoặc những thứ tương tự. Họ được đào tạo trong quân đội Liên Xô, vì vậy họ biết những chiến thuật của Nga. Chúng tôi đã tạo ra các mạng lưới, kết nối mọi người với nhau, nhưng họ thường sử dụng các mối liên hệ của riêng mình. Cả gia đình đều tham gia vào lực lượng," Mykhailo nói

Nhưng thành viên của lực lượng du kích không chỉ có các cựu quân nhân. Mykhailo cho biết các công chức, bưu tá, và thậm chí cả thợ săn đều đóng một vai trò quan trọng trong chiến tranh du kích ở Ukraine. "Những người biết về rừng rậm muốn giúp chúng tôi. Một số làm việc trong ngành lâm nghiệp; những người khác chuyên đi bắt bọn săn trộm. Kiến thức về đất rừng của họ là vô cùng quý giá, vì vậy chúng tôi đã làm việc với họ, tìm ra những cách thức mới để truyền thông tin về hoạt động của Nga và để xem liệu các hoạt động của chúng tôi trong khu vực của họ có thành công hay không," ông nói.

Một câu chuyện đáng chú ý là về Kaban, một chú chó săn được sử dụng phục vụ kháng chiến. Khi Nga tấn công Kyiv, quân đội Ukraine bắt đầu nhận ra mình đang ở thế yếu, nên họ đã tìm cách tận dụng các nguồn tài nguyên thiên nhiên. Tại vùng Kyiv, quân đội Ukraine bắt đầu lên kế hoạch làm ngập các con sông để ngăn lính Nga xây dựng những cây cầu tạm. Trong một lần cần nâng mực nước sông lên đáng kể, quân Ukraine đã đánh sập một con đập, nhưng họ không có cách nào để kiểm tra xem đòn tấn công của mình có mang lại kết quả như mong muốn hay không.

Một thợ săn địa phương đã đề nghị sử dụng Kaban, chú chó được trang bị máy ảnh GoPro đã đi vào lãnh thổ do Nga chiếm đóng, mang về những thước phim có giá trị, mà sau đó được gửi qua mạng bí mật tới Kyiv. Làm thế nào mà chủ của Kaban có thể tìm lại được nó từ lãnh thổ của kẻ thù? "Người chủ đã huýt sáo gọi nó," Mykhailo cười. Nhờ có Kaban, lực lượng an ninh Ukraine đã có thể xác nhận nhiệm vụ của họ đã thành công.

Quân du kích đã sử dụng bất kỳ tài nguyên nào sẵn có trong lãnh thổ bị chiếm đóng. Trong một nhiệm vụ, vũ khí do lính biên phòng kiểm soát đã được vận chuyển đến các khu vực được chỉ định để người dân địa phương có thể tiếp nhận. Trong khi đó, những phụ nữ phát lương hưu của Ukraine bên trong các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng đã bắt đầu thu thập thông tin về các động thái của Nga. Ngay cả khi đã phát hết tiền, những phụ nữ này vẫn tiếp tục đi từ nhà này sang nhà khác, giả vờ tiếp tục phát lương hưu.

"Họ có vai trò vô giá," Mykhailo trầm ngâm. Bởi vì những kênh này đã bị người Nga phát hiện, nên Mykhailo có thể nói về chúng, nhưng ông cho biết vẫn còn nhiều phương pháp mới đang được sử dụng hàng ngày. Ông nói, "Rất nhiều thành viên của chúng tôi đã bị giết hoặc bị tra tấn, nhưng họ vẫn tiếp tục tình nguyện, những người bà, người chị, người mẹ của chúng tôi."

Igor, 46 tuổi, đến từ vùng Kherson mới được giải phóng gần đây, là một phần trong mạng lưới du kích của Mykhailo cho đến khi việc quay phim các hoạt động của Nga đã khiến ông bị kẻ thù giam giữ trong thời gian ngắn – nhưng cuối cùng vẫn may mắn trốn thoát. "Tôi bắt đầu quay phim người Nga và vũ khí của họ bằng điện thoại của mình. Cuối cùng, họ phát hiện ai đó trong làng của tôi đã quay phim, thế là họ cho đóng cửa các trạm kiểm soát và bắt đầu kiểm tra điện thoại của chúng tôi. Tôi đã xóa đoạn phim mình quay, nhưng không xóa dữ liệu trong thùng rác. Khi họ kiểm tra, họ tìm thấy những bức ảnh và cố gắng đưa tôi đi. Rất nhiều người vây quanh họ, và một số người thân của tôi đã cho họ tiền và thuốc lá," ông kể lại.

Igor đã mất một khoảng thời gian để tìm được một mạng đáng tin cậy để gửi video đi, nhưng sau đó, khi các thành viên trong gia đình biết về các hoạt động của ông, họ đã đề nghị giúp đỡ, kể cả người cha làm nghề nuôi ong của ông.

"Lúc đầu, tôi không biết nên gửi tọa độ cho ai, nên đã gửi thông tin về văn phòng chính quyền tỉnh Mykolaiv, nhưng sau đó, tôi tìm được một người thân từng chiến đấu hồi năm 2014, anh ấy có mạng lưới tốt hơn nhiều. Khi người ta bắt đầu oanh tạc Mykolaiv từ Kherson, cha tôi cảm thấy rất buồn và cũng muốn giúp đỡ. Ông chuyên nuôi ong, vì vậy ông sẽ gửi cho chúng tôi những tin nhắn được "mã hóa" về nơi mà ông giữ bầy ong của gia đình, và liệu ong ở đó có nhiều không, những thông tin kiểu như thế. Chỉ có mình chúng tôi biết địa điểm. Có một lần, chúng tôi cần quan sát khu vực bên cạnh dòng sông – ngay cả các vệ tinh cũng không thể quan sát khu vực đó. Chúng tôi giả vờ đi câu cá và đã có thể báo cáo về khu vực đó," ông nói.

Ở cấp độ lập kế hoạch, Mykhailo hợp tác chặt chẽ với cơ quan an ninh chính thống của Ukraine, SBU, chuyên phụ trách các phong trào chống nổi dậy tại Ukraine. Các nhân viên SBU được chính phủ Ukraine giao nhiệm vụ chính thức là xác định vị trí của Nga bên trong Ukraine, săn lùng các điệp viên Nga trong hàng ngũ của Ukraine, và vẽ ra bức tranh toàn cảnh về cách đối thủ của họ hoạt động bên trong lãnh thổ Ukraine. Từ việc xác định vị trí một kho vũ khí của Nga bên trong Kyiv, đến việc phát hiện ra một đầu bếp Ukraine đã bán tọa độ và thời gian dùng bữa của doanh trại quân đội ở Rivne với giá 300 đô la, cơ quan an ninh của Ukraine liên tục cảnh giác với quân nổi dậy Nga đang ở trong đất nước họ. "Đôi khi người ta làm vì tiền, nhưng số tiền đó quá nhỏ," Olek, một sĩ quan SBU, nói với chúng tôi ở tỉnh Kharkiv, khi đang thực hiện nhiệm vụ thu thập thông tin tình báo gần biên giới với Nga.

Mykhailo thừa nhận, "Rất nhiều người của chúng tôi đã bị bắt. Ở một số ngôi làng, người Nga đến từng nhà và tra tấn người dân để buộc họ tiết lộ về mạng lưới của mình. Đôi khi, lính Nga nắm sẵn trong tay danh sách các cựu binh. Ở Kherson, họ đã lấy cơ sở dữ liệu chứa thông tin của tất cả nhân viên chính phủ, đặc biệt là bất kỳ ai có lương hưu quân đội." Khi được hỏi về việc các thị trưởng Ukraine nói rằng quân du kích đang đầu hàng để tránh thương vong cho dân thường, Mykhailo khẳng định, "Họ đang nói dối. Đó là câu chuyện mà FSB [Cơ quan An ninh Liên bang Nga] tạo ra."

Trong lúc SBU và các sĩ quan tình báo Ukraine bắt đầu công việc chống nổi dậy ở Kherson mới được giải phóng gần đây, Mykhailo vẫn tiếp tục làm việc với các nhóm du kích bên trong lãnh thổ do Nga chiếm đóng. Họ liên tục điều chỉnh chiến thuật của mình để vượt qua những thách thức mới và khai thác những điểm yếu của Nga. "Putin rõ ràng đã không đọc sách lịch sử, nếu không thì ông ta đã biết về chiến tranh du kích của chúng tôi," ông nói. "Stalin đã nếm trải điều đó rất rõ."

Norma Costello là một nhà báo tự do đến từ Ireland. Vera Mironova là nghiên cứu viên khách mời tại Đại học Harvard.

Monday 28 November 2022

Putin và nước Nga

 Mô hình nhà nước Nga hậu Liên xô thật kỳ lạ. Đó là kiểu nhà nước dân chủ đa Đảng, chế độ Tổng thống và lưỡng Viện, được bầu lên bằng những cuộc bầu cử.

Vậy mà Putin bằng nghiệp vụ của một KGB lão luyện sau hơn 20 năm cầm quyền đã tạo ra được một bộ máy độc tài toàn trị hoàn hảo.

Putin có thể làm mọi việc theo ý mình, kể cả sửa Hiến pháp để mở đường cho ông ta làm Tổng thống đến 85 tuổi.

Các đối thủ chính trị, các nhà báo, nhà hoạt động có thể đe dọa vị trí toàn trị của Putin đều bị thủ tiêu, vào tù hoặc phải lưu vong.

Từ 24/2/2022 đến nay, có đến hàng chục nhân vật quan trọng, nhiều người từng gần gũi Putin, đã bị chết đột ngột mà không điều tra ra thủ phạm.

Putin phát động "Chiến dịch quân sự đặc biệt" để tiêu diệt chính quyền Ukraine và cướp nước Ukraina mà tướng lĩnh răm rắp tuân theo, Quốc hội nhất trí, 80% dân tán thành, toàn hệ thống tuyên truyền mở hết công suất tán dương, Giáo chủ Chính thống giáo rao giảng rằng: Đây là cuộc chiến tiêu diệt Quỷ sa tăng, những người lính chết trận, bất kể trước đó đã làm gì, đều sẽ được lên thẳng Thiên đàng (?)

Chiến lược đánh thần tốc 72 giờ khuất phục xong Ukraine đã phá sản thảm bại.

Vậy mà Putin vẫn nhơn nhơn, đổi chiến lược: chiếm giữ 4 vùng của Ukraine giáp biên giới Nga và sáp nhập vào đất nước Nga, rồi tuyên bố sẽ bảo vệ những vùng đó bằng mọi phương tiện, kể cả bom nguyên tử. Thế mà Quốc hội cũng bỏ phiếu nhất trí. Đủ bá quan văn võ "toàn hệ thống chính trị" dự Đại lễ "kết nạp 4 vùng lãnh thổ mới cướp được" diễn ra tại đại lễ đường điện Kremlin vô cùng uy nghi hoành tráng. Bài diễn văn hơn 45 phút của Putin được cả hội trường đứng lên vỗ tay rầm rầm. Cuộc mít-tinh ăn mừng thắng lợi của dân Moskva rất là tưng bừng hả hê!

Thật khó tưởng tượng một đất nước một xã hội văn minh lại có thể diễn ra như vậy.

Trước những sự kiện trên, Ukraine chẳng thèm quan tâm, cứ quyết chiến, giải phóng hơn 50% vùng lãnh thổ quân Nga chiếm đóng và sẽ chiến đấu để đạt được mục đích cuối cùng là giải phóng hoàn toàn đất nước, trở về biên giới Ukraine 1991.

Giờ đây người Nga hoang mang không hiểu mục đích "chiến dịch quân sự đặc biệt" của Putin là gì? Chỉ thấy kết quả là:

 1. Về quân sự: Hơn 70 ngàn quân sĩ Nga chết vô ích. Nga đang oai hùng là cường quốc quân sự thứ hai thế giới, vũ khí bán đắt hàng... nay bỗng phơi bày sự yếu kém toàn diện, tệ hại trước bàn dân thiên hạ, uy tín tụt dốc tả tơi. Mộng cường quốc quân sự uy hiếp toàn thế giới tàn lụi...Đây có lẽ là điều may cho người Nga và cho nhân loại.

 2. Đối ngoại: Nga chỉ còn mấy nước đồng minh nhiệt tình ủng hộ là: Belarus, Triều Tiên, Cuba, Venezuela, Syria. Nước Nga gắn với Putin trở thành đối tượng kinh sợ, xa lánh đối với nhân loại tiến bộ. Không biết đến bao giờ Nga mới xây dựng được lòng tin đối với cộng đồng quốc tế?

 3. Về kinh tế: Sự sa sút, khủng hoảng còn kéo dài tệ hại, không biết đến khi nào trở lại như trước ngày 24/2/2022?

 4. Sự hủy hoại TINH THẦN NGA mới khủng khiếp nhất. Putin đã đầu độc tính thần Nga, đi ngược với những giá trị văn minh phổ quát của nhân loại; đã tiêu diệt những những giá trị Tự do, Bình đẳng, Bác ái, Dân chủ, Nhân đạo, Công lý, Khoan dung... không cho chúng nảy nở trên đất nước Nga.

Thay vào đó, Putin đã nhồi sọ cho dân Nga ngay từ học sinh tiểu học "chủ nghĩa dân tộc đại Nga", chủ nghĩa yêu nước cực đoan thời Xô – viết và sự sùng bái mù quáng Putin.

Từ học sinh Tiểu học đến Sinh viên đều bị nhồi sọ rằng, biên giới nước Nga không giới hạn; dân tộc Ukraina không xứng đáng được tồn tại; "chiến dịch quân sự đặc biệt" là chính nghĩa; cuộc rút lui chiến thuật khỏi Kharkov là cần thiết; rút lui khỏi Kherson vì thiện chí; quân Nga đã rút lui trong trật tự, còn quân Ukraine đã đuổi theo trong hỗn loạn v. v...

Putin còn cho phục hồi giáo dục quốc phòng kiểu "Thiếu sinh quân" như thời Xô- viết. Có giáo viên đã bị sa thải vì phản đối giáo dục nhồi sọ.

Không chỉ người Nga lạc lõng vì mang những giá trị xa lạ đối nghịch với thế giới văn minh, mà bản thân xã hội Nga đang và sẽ chia rẽ sâu sắc bởi sự đảo lộn các giá trị...

 5. Putin hủy hoại nước Nga bao nhiêu thì cũng tự hủy hoại mình bấy nhiêu. Đang là thần tượng "Putin Đại đế", sẽ làm Tổng thống đến 85 tuổi, nay được ví như Hitler.

 Nay không biết bao nhiêu % dân Nga ủng hộ Putin? Chỉ thấy những cuộc biểu tình, những tiếng hô phản đối, những lời nguyền rủa Putin ở khắp nơi trong "chiến dịch bắt lính".

Giới tinh hoa Nga đang bàn tính xử lý Putin cách nào tốt hơn; có tỷ phú Nga thưởng 1 triệu usd cho ai lấy được mạng Putin; Giáo chủ từng giải tội cho Putin, ủng hộ Putin đánh Ukraina, nay khuyên Putin đầu hàng. Người gần gũi chuyên massage cho Putin đã chạy trốn. Mấy anh chuyên đóng giả Putin chắc đang run lắm.

Từ lâu Putin đã cảnh giác với cả các tay chân thân cận của mình, ngay khi ngồi họp phải cách xa và có vệ sĩ đứng cảnh giới...

Thật sự Putin chỉ tin vào sự trung thành của mấy con chó ở bên mình! Quả Putin không còn là con người bình thường và ông ta cũng biến nước Nga thành mô hình quái gở. Vậy mà vẫn có nhiều người Việt Nam sùng bái Putin. Tài thật !

  Mạc Văn Trang 




Phỏng vấn Giáo Sư Nhật Bản Francis Fukuyama

Trong một cuộc phỏng vấn độc quyền với Kyiv Post, Francis Fukuyama, nhà tư tưởng chính trị nổi tiếng người gốc Nhật Bản, tác giả và giáo sư tại Đại học Stanford, đã thảo luận về bản chất cuộc chiến của Nga chống lại Ukraine và ý định của Putin, xác suất sử dụng vũ khí hạt nhân của Nga, ảnh hưởng của Elon Musk, rủi ro cho tương lai, ý nghĩa của việc bảo vệ tự do của Ukraine đối với lịch sử.

Cuộc phỏng vấn được thực hiện bởi cựu sinh viên của Giáo sư Fukuyama, hiện là nhà báo của Kyiv Post, Aleksandra Klitina.

Hỏi: Bản chất cuộc chiến của Nga ở Ukraine là gì? Đó là cuộc chiến giữa thế giới dân chủ chống lại các chế độ độc tài, hay mục tiêu thực sự của Putin là tiêu diệt quốc gia Ukraine?

Tôi nghĩ đó là cả hai. Tôi nghĩ rằng ông ấy có những mục tiêu cụ thể ở Ukraine. Ông ấy không thích việc Liên Xô tan rã. Và vì vậy, ông ấy muốn tập hợp lại càng nhiều yếu tố để quay lại càng nhiều các giá trị của Đế chế Nga càng tốt. Nhưng rõ ràng ông ấy cũng không thích nền dân chủ tự do, và ông ấy đã ủng hộ các chế độ phản dân chủ trên khắp thế giới.

Tôi nghĩ rằng Ukraine luôn đặc biệt đe dọa Putin bởi vì Putin lập luận rằng một quốc gia Slavo mà có nền dân chủ là không phù hợp, rằng họ cần một chính phủ độc tài tập trung mạnh mẽ, phụ thuộc vào Moskva, kiểu mà ông ấy đang bảo trợ. Và chừng nào Ukraine còn tồn tại với tư cách là một nền dân chủ, điều đó làm suy yếu hệ thống giá trị của ông ta, và tôi nghĩ đó là một lý do khác khiến ông ta phát động cuộc xâm lược này.

Hỏi: Liệu chúng ta có thể so sánh Putin với Hitler như truyền thông vẫn so sánh?

Chà, tôi nghĩ có nhiều điều về nước Nga đương đại rất giống với nước Đức phát xít, và giữa Putin và Hitler cũng có rất nhiều điểm tương đồng. Ông ấy và những người xung quanh ông ấy đã nói về những điều khoản diệt chủng. Ông ta thực sự muốn loại bỏ Ukraine với tư cách là một xã hội công dân, và nếu điều đó đòi hỏi phải giết nhiều người Ukraine, ông ta sẵn sàng làm điều đó. Nhưng ông ta cũng muốn xóa bỏ cả ngôn ngữ, văn hóa Ukraine, bất kỳ yếu tố bản sắc dân tộc riêng biệt nào. Ông ấy đã xuất bản một bài báo nổi tiếng vào năm ngoái, trong đó ông ấy nói rằng người Nga và người Ukraine là một. Vì vậy, ông không chấp nhận thực tế rằng Ukraine có bản sắc dân tộc riêng biệt, có truyền thống riêng và có quyền chủ quyền của riêng mình. Vì vậy, đối với ông ta, nó rất giống với thái độ của Hitler đối với người Do Thái, đối với người Slav, đối với những người không phải người Đức khác.

Chắc chắn, về các phương pháp mà Putin đang sử dụng, nó rất giống với Hitler, tổ chức các cuộc mít tinh lớn, cố gắng nhồi sọ người dân, sử dụng các phương tiện truyền thông đại chúng để thu hút sự ủng hộ của dân chúng với chủ nghĩa dân tộc và kích động nỗ lực chiến tranh. Vì vậy, về mặt đó, nó cũng khá giống với những gì đã xảy ra ở Đức Quốc xã.

Hỏi: Chưa hết, tại sao người Nga tự gọi mình là những người chống phát xít?

Đó là sự lạm dụng ngôn ngữ. Putin rất giỏi trong ngụy biện làm lu mờ nhận thức người khác về những gì ông ấy đang làm. Vì vậy, ông ấy tuyên bố rằng đây là một cuộc chiến phòng vệ để bảo vệ Nga khỏi sự xâm lược của NATO. Thật lố bịch, nhưng đó là một trong những điều ông ấy có thể nói để tạo dựng được sự ủng hộ của người Nga, nhiều người trong số họ hiện vẫn đang tin rằng họ là những người bị Nato tấn công.

Hỏi: Ông đã nổi tiếng vì đã đặt ra tiêu đề: Sự kết thúc của lịch sử. Vậy chúng ta đang ở đâu, trong chu kỳ nào của lịch sử?

Bạn phải nhận ra rằng khi tôi sử dụng từ "lịch sử", nó có nghĩa là sự tiến bộ rất lâu dài trong các thể chế của con người, và lập luận của tôi là chúng ta đang đạt được tiến bộ và sự kết thúc của lịch sử không phải là sự kết thúc, mà đúng hơn là mục tiêu, hoặc điểm mà tiến bộ đang hướng tới – điều mà tôi lập luận không phải là chủ nghĩa cộng sản như [Karl] Marx tin tưởng, mà là một hình thức dân chủ tự do nào đó.

Đây là một quá trình phi tuyến tính. Chúng ta không có tiến bộ mỗi năm và đôi khi chúng ta gặp phải những thất bại lớn. Vì vậy, chúng ta đã có một bước tiến khổng lồ vào những năm 1930, chúng ta có một khoản khác vào những năm 1960 và 1970; và trong 15 năm qua, đã có rất nhiều sự đảo ngược của nền dân chủ: ở Thổ Nhĩ Kỳ, Hungary, Venezuela, Myanmar, Tunisia, một loạt các nơi mà chúng ta nghĩ là đang trở nên dân chủ hơn.

Nhưng lịch sử không được xác định trước, và nó thực sự phụ thuộc vào những hành động mà mọi người thực hiện để bảo vệ nền dân chủ. Và một trong những điều mà tôi nghĩ là cực kỳ đáng ngưỡng mộ về Ukraine là cách mà các công dân Ukraine đã đứng lên để bảo vệ xã hội của chính họ chống lại Nga. Tôi nghĩ điều đó đã chứng minh cho phần còn lại của thế giới rằng có những người muốn đấu tranh cho tự do của họ, họ sẵn sàng chấp nhận rủi ro và chết vì sự tự do đó. Và đó là một câu chuyện truyền cảm hứng rất ngưỡng mộ.

Và tôi nghĩ nếu Ukraine thành công trong việc đẩy lùi Nga, thì đó sẽ là một chiến thắng lớn cho nền dân chủ, không chỉ ở Ukraine mà trên toàn thế giới. Putin là kẻ phản dân chủ hàng đầu trên thế giới. Ông ta và người Trung Quốc thường thảo luận về tình hình nền dân chủ đang trở nên yếu kém, nó không hiệu quả và đang suy tàn, và bây giờ chính xã hội của ông ta dường như đang suy tàn.

Vì vậy, vì tất cả những lý do đó, tôi nghĩ Ukraine đang giúp thúc đẩy lịch sử tiến lên – nếu bạn muốn diễn đạt nó theo những thuật ngữ đó.

Hỏi: Có phải, dưới góc độ tiếp cận của ông, lịch sử đã được bắt đầu?

Chà, tôi nghĩ nếu Nga thực sự buộc phải rút lui và rút khỏi Ukraine, thì đó sẽ là một động lực lớn cho nền dân chủ ở những nơi khác trên thế giới. Có rất nhiều người đấu tranh chống độc tài ở nhiều quốc gia khác nhau đang hướng đến Ukraine. Và nếu Ukraine có thể chống lại Nga theo cách này, thì tôi nghĩ họ sẽ được truyền cảm hứng từ nó cho cuộc đấu tranh chống độc tài của họ.

Hỏi: Ông có nghĩ rằng Nga sẽ tồn tại như một quốc gia trong trường hợp Nga thua?

Tôi nghi ngờ rằng Nga sẽ có thể tồn tại. Putin có thể không sống sót. Tính hợp pháp của Putin được xây dựng dựa trên thực tế rằng ông ấy là một người đàn ông mạnh mẽ và ông ấy có thể hoàn thành công việc, có thể thành công trong việc sử dụng quyền lực. Nhưng những gì ông ấy đã làm thực sự trở thành thảm họa lớn nhất mà tôi có thể nghĩ đến. Về cơ bản, ông ta đã dẫn đến sự hủy diệt của chính quân đội của mình. Ông ta đã cô lập nước Nga với phần còn lại của thế giới, ông ta đang phá hoại nền kinh tế và xã hội của nước Nga. Và tôi nghĩ rằng bất cứ ai bị đánh bại theo cách đó sẽ khó có thể sống sót nếu tuyên bố quyền lực duy nhất của ông ta là sự thật rằng ông ta mạnh mẽ. Nếu bạn chứng minh một người đàn ông mạnh mẽ là người yếu đuối, ông ta sẽ không tồn tại được lâu.

Hỏi: Nhưng xã hội Nga vẫn ủng hộ hành động của Putin?

Cho đến nay thì đúng vậy. Nhưng tôi nghĩ rằng các biện pháp trừng phạt sẽ có hiệu lực theo thời gian, sẽ tác động mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì hiện nay, nó sẽ ảnh hưởng mạnh đến mức sống của người Nga. Tôi nghĩ rằng nhiều người Nga hiện nay còn chưa đánh giá đúng mức độ tổn thất quân sự mà họ đã phải gánh chịu vào thời điểm này. Và tôi nghĩ một khi điều đó bắt đầu lộ rõ, mọi việc có thể sẽ nhấn chìm nước Nga... Ngoài ra, tôi nghĩ rằng việc huy động ở Nga đã khiến nhiều người sợ hãi, bởi vì bây giờ, lần đầu tiên họ nhận ra rằng cuộc chiến này sẽ ảnh hưởng đến họ. Vì vậy, tất cả những điều này, theo thời gian, sẽ làm xói mòn loại ủng hộ tự động mà một nhà lãnh đạo như Putin nhận được khi bắt đầu chiến tranh.

Đó là những gì đã xảy ra trong lịch sử với các cuộc chiến tranh của Nga. Người Nga không tha thứ cho các nhà lãnh đạo của họ vì đã thua trong một cuộc chiến

Điều đó đúng vào năm 1905, nó đúng vào năm 1917. Vì vậy, tôi nghĩ điều đó hiện nay vẫn đúng.

Hỏi: Theo ông, điều gì sẽ xảy ra nếu Putin sử dụng vũ khí hạt nhân trong chiến tranh? Xác suất của điều đó?

Chà, tôi không nghĩ nó có khả năng xảy ra. Không ai có thể loại trừ khả năng này, bởi vì đó là yếu tố sức mạnh duy nhất của Nga giúp họ khẳng định mình là một cường quốc thực sự đáng sợ. Nhưng tôi không nghĩ rằng họ sẽ sử dụng vũ khí hạt nhân một cách chính xác bởi vì tôi không nghĩ rằng nó sẽ mang lại lợi ích cho họ. Tôi không nghĩ rằng nó sẽ lật ngược tình thế về mặt quân sự. Nó sẽ làm suy yếu những hỗ trợ còn lại mà Nga có trên trường quốc tế. Nó sẽ có nhiều tác động xấu đối với chính nước Nga, bởi vì bức xạ không phải là thứ bạn có thể nhắm vào một quốc gia khi bạn cho nổ một quả bom gần lãnh thổ của mình.

Và cuối cùng, tôi nghĩ rằng NATO có nhiều lựa chọn đáp ứng mạnh mẽ để đối phó với việc sử dụng vũ khí hạt nhân. NATO không phải tự mình sử dụng vũ khí hạt nhân. Nhưng tôi có thể thấy NATO sẽ bị lôi kéo trực tiếp vào cuộc chiến này, họ sẽ có thể tấn công các mục tiêu của Nga ở cả Ukraine và Nga để đáp trả việc sử dụng vũ khí hạt nhân.

Ukraine sắp tự mình đánh bại Nga, nhưng nếu NATO cũng tham gia vào cuộc xung đột này, người Nga sẽ không có cơ hội, sẽ thua đau và nhanh hơn. Họ sẽ không sống sót qua điều đó. Vì vậy, tôi nghĩ rằng Putin đủ lý trí để đưa ra quyết định này, rằng việc sử dụng vũ khí hạt nhân sẽ không giúp ích gì cho ông ấy, nó có thể sẽ khiến tình hình của ông ấy trở nên tồi tệ hơn nhiều. Và đó là lý do tôi không nghĩ có khả năng ông ấy sẽ làm điều này.

Hỏi: Tại sao NATO không can thiệp ngay bây giờ để ngăn chặn cuộc chiến này càng sớm càng tốt?

Tôi nghĩ NATO đã thận trọng chính vì vấn đề hạt nhân này. Nếu sự leo thang dường như thực sự đến từ phía NATO, thì người Nga sẽ lo sợ rằng NATO thực sự sẽ nhân cơ hội này để trực tiếp truy đuổi họ, và điều đó làm thay đổi tính toán của họ. Trong khi nếu tất cả áp lực chỉ đến từ Ukraine, rõ ràng là với sự hỗ trợ của NATO, nhưng theo cách dần dần hơn, tôi nghĩ họ sẽ ít có khả năng sử dụng các biện pháp cực đoan. Vì vậy, đó là lý do tại sao tôi nghĩ rằng NATO đã thận trọng. Tôi nghĩ có lẽ họ hơi quá thận trọng. Ví dụ, tôi nghĩ rằng NATO nên cung cấp tên lửa tầm xa hơn nhiều cho Ukraine để Ukraine có thể tấn công các mục tiêu ở Crimea và những nơi khác. Rất có thể, điều đó sẽ xảy ra trong tương lai. Tôi hy vọng nó sẽ đến.

Hỏi: Tôi muốn hỏi ông về Elon Musk. Làm thế nào mà một người có thể trở nên quyền lực như vậy trong thế giới dân chủ? Có bất kỳ rủi ro nào liên quan đến tình huống này trong tương lai không?

Chắc chắn, có rủi ro. Có rất nhiều người giàu có trong các xã hội tư bản chủ nghĩa. Elon Musk là một doanh nhân rất xuất sắc. Ông ấy đã tạo ra một số công ty, đặc biệt là Tesla, rất thành công và chúng tôi muốn điều đó xảy ra. Nhưng hóa ra quan điểm chính trị của ông ấy hiện nay là đáng nghi ngờ.

Đặc biệt, ông ấy đang ở trong tình thế dễ bị tổn thương, nơi ông ấy có lợi ích lớn ở cả Nga, nhưng đặc biệt là ở Trung Quốc, về việc bán xe của ông ấy. Và vì lý do đó, có lẽ ông ta không muốn xa lánh các chính phủ ở cả hai nơi ấy. Ông ấy đã ủng hộ quan điểm của Nga về việc thúc đẩy ngừng bắn và một số hình thức đàm phán. Ông ấy cũng đã đưa ra quan điểm của Trung Quốc về Đài Loan. Thật tệ khi ai đó sở hữu các công ty truyền thông có ảnh hưởng nhất ở Hoa Kỳ bắt đầu thúc đẩy các xu hướng này.

Mặt khác, tôi nghĩ ông ấy đang gặp vấn đề lớn vì Twitter không kiếm được tiền. Tôi nghĩ rằng nó đã kiếm được lợi nhuận trong tám năm qua và ông ấy thực sự đã trả quá nhiều tiền để sở hữu nó. Và sẽ vô cùng khó khăn để ông ấy xoay chuyển tình thế của công ty này. Vì vậy, tôi không chắc rằng Twitter sẽ tồn tại được trong một năm nữa. Chúng ta sẽ phải xem loại thiệt hại mà Musk có thể gây ra với nó trong khoảng thời gian này.

Tại sao một doanh nhân thành công lại đầu tư vào thứ gì đó không mang lại lợi nhuận? Có phải ông ấy đang cố gắng để có được nhiều ảnh hưởng hơn bằng cách mua Twitter?

Có rất nhiều nhà tài phiệt trên khắp thế giới mua các công ty truyền thông không phải để họ kiếm được lợi nhuận mà vì họ muốn gây ảnh hưởng. Nhưng tôi không nghĩ đó thực sự là động cơ của ông ấy trong trường hợp này. Tôi nghĩ rằng ông ấy thực sự nghĩ rằng ông ấy có thể kiếm tiền từ việc này. Tại sao ông ta mua nó? Chà, ông ấy đã đưa ra lời đề nghị ban đầu khi giá thị trường còn cao hơn rất nhiều. Mọi người đã từ chối; Facebook, Google và Apple, tất cả đều chứng kiến giá cổ phiếu giảm mạnh kể từ khi ông đưa ra lời đề nghị đó. Vì vậy, điều đó khiến ông ta cố gắng thoát khỏi thỏa thuận. Quá khó để thoát ra, vì vậy bây giờ ông ấy bị mắc kẹt với twitter. Vì vậy, tôi nghĩ rằng đó có thể là một sai lầm lớn của ông ấy.

Hỏi: Ông ấy (Elon Musk) đã đưa ra những tuyên bố thân Nga như vậy trên Twitter. Ông có nghĩ rằng ông ấy đã bị ảnh hưởng bởi người Nga?

Đó là câu chuyện đang lan truyền, rằng ông ấy thực sự đã nói chuyện trực tiếp với Putin, và về cơ bản, Putin đã mớm cho ông ấy những luận điểm này. Putin đã làm điều đó với những người khác – đó là Donald Trump đã lặp lại rất nhiều quan điểm của Putin khi ông ấy phát biểu sau khi họ có cuộc gặp thượng đỉnh với nhau. Vì vậy, thật không may, tôi nghĩ đó là những gì đã xảy ra đối với Musk.

Hỏi: Trong thế giới phức tạp của internet, mạng xã hội và Wikipedia ngày nay – phải chăng giá trị của những học giả và nhà tư tưởng như ông đã bị giảm giá trị? Có phải trí tuệ thực sự đang bị thay thế bởi trí tuệ giả mạo hoặc nhân tạo?

Không, tôi không nghĩ nó đã bị dịch chuyển. Có một loạt các vấn đề khác nhau. Khía cạnh tiêu cực nhất của trí tuệ nhân tạo liên quan đến giám sát. Trung Quốc là quốc gia đang thực hiện điều này ở mức độ đi xa nhất, nơi họ đã sử dụng đại dịch như một cái cớ để mở rộng sự giám sát của mình tới từng công dân của họ bằng trí tuệ nhân tạo. Họ có thể thu thập dữ liệu và sắp xếp dữ liệu đó bằng trí tuệ nhân tạo ở quy mô mà chưa ai từng thử trước đây. Và điều đó có khả năng mang lại cho họ một khả năng kiểm soát đối với xã hội của họ mà không một chế độ toàn trị nào có thể đạt được trong thế kỷ 20. Vì vậy, đó là sự thật đáng sợ.

Tôi nghĩ rằng mối đe dọa đối với trí tuệ và diễn ngôn thực sự không đến từ trí tuệ nhân tạo; nó thực sự đến từ mạng xã hội. Mạng xã hội thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng chỉ trong 15 giây và rất khó để có một cuộc thảo luận dài và cẩn thận. Mọi người đều bị phân tâm. Sự chú ý của mọi người bị thu hút bởi những thứ bật lên trên điện thoại của họ, do đó bạn không thể chú ý đến một vấn đề quan trọng trong bất kỳ khoảng thời gian dài nào.

Và tôi nghĩ đó thực sự là vấn đề mà chúng ta đang phải đối mặt. Những người trẻ tuổi ngày nay sống và đi lại với chiếc điện thoại trên tay, nhìn chằm chằm vào điện thoại, không nói chuyện với nhau, không nhìn xem mình đang đi đâu, v.v. Tôi nghĩ đó là vấn đề thực sự liên quan đến trí tuệ. Và nó không phải do trí tuệ nhân tạo gây ra mà là do mạng xã hội.

Hỏi: Theo ông, cuộc chiến này ở Ukraine sẽ kéo dài bao lâu? Chính xác thì điều gì có thể giúp kết thúc cuộc chiến này?

Rất khó để dự đoán diễn biến của một cuộc chiến. Tôi đã lạc quan hơn ngay từ đầu về cơ hội của Ukraine, và tôi vẫn lạc quan vì một số lý do. Tinh thần của phía Ukraine cao hơn nhiều so với phía Nga. Người Nga về cơ bản đã cạn kiệt thiết bị và nhân lực, và tôi nghĩ họ đang phải vật lộn để bù đắp những tổn thất mà họ đã gánh chịu ở đó. Và họ có một vị trí chiến lược rất kém ở Kherson và miền Nam.

Vì vậy, tôi hy vọng rằng Ukraine ít nhất sẽ có thể đẩy Nga sang phía bên kia sông Dnipro trong vài tháng tới. Tôi hy vọng rằng đó là kịch bản tốt, và tôi nghĩ rằng điều đó sẽ dẫn đến sự suy giảm thực sự về vị thế tổng thể của Nga ở Ukraine vào mùa xuân tới. Nhưng tôi không thể nhìn thấy tương lai tốt hơn bất kỳ ai khác. Nhưng tôi nghĩ rằng có cơ sở cho sự lạc quan thận trọng về tương lai của cuộc chiến.

Hỏi: Ông đang viết gì cho cuốn sách mới của ông vào lúc này?

Hiện tại thì không. Tôi vừa mới xuất bản một cuốn sách gần đây, nhân tiện đây tôi nói, nó sẽ được xuất bản bằng tiếng Ukraine – Chủ nghĩa tự do và những bất mãn của nó. Còn hiện tại, tôi đang tạm nghỉ.

Bình Luận từ Facebook

Câu chuyện giữa Putin và Shimon Peres

 Shimon Peres, cố tổng thống Israel, kể về nội dung cuộc nói chuyện giữa ông và Putin khoảng năm 2015:

 Tôi là bạn thân với Putin. Và tôi sẽ kể, một cách ngắn gọn, nội dung của một trong những cuộc thảo luận gần đây của chúng tôi.

 Tôi nói với anh ta (Putin), anh 63, tôi thì đã 93 tuổi. Nói tôi biết, anh muốn đạt được gì trong 30 năm tới? Anh đang chiến đấu vì cái gì? Anh hy vọng chọc giận nước Mỹ à? Anh ta nói "Không". Nước Mỹ muốn một mảnh của Nga? Không. Vậy anh và Obama không hiểu nhau?

 Anh ta nói, sao ông hỏi?

 Tôi nói, này, tôi không phải là gián điệp, anh có thể nói với tôi bất kỳ cái gì.

 Anh ta nói, ông nghĩ sao?

Và tôi nói, Mỹ sẽ thắng bất kể anh có làm gì.

Tại sao? – anh ta hỏi

Vì họ may mắn, còn anh thì không.

 [Cười]

 Hơn thế, tôi bảo anh ta, khi một người Mỹ thức dậy vào buổi sáng, anh ta thấy gì? Mexico ở phía nam, và họ chấp nhận người Mexico ở đất nước của họ. Canada ở phía bắc, họ là những người bạn tốt nhất trên thế giới. Bên phải và bên trái, là đại dương và cá.

Obama có gì phải lo lắng? Còn anh, anh thức dậy vào buổi sáng, anh có ai? Nhật Bản, Trung cộng, Afghanistan? Lạy Chúa! Họ biết anh có nhiều đất, và anh không cho họ một xu. Anh có 20% nước ngọt toàn cầu, và anh không cho gì cả. Vì vậy, khi tuyết ở Siberia tan, thứ đầu tiên anh thấy là người Tàu. Bởi vì có rất nhiều người Tàu ở phía đông, trong khi không có nhiều người Nga.

 Điều thứ hai tôi nói với anh ta: Nước Mỹ có tỷ lệ tốt nhất giữa diện tích và dân số. Của anh thì tệ nhất. Hai mươi triệu km vuông. Lạy Chúa. Nhưng không có dân. Dân của anh đang chết. Đừng bị ấn tượng bởi những tràng pháo tay và những gì họ nói. Họ sẽ không tha thứ cho anh. Tại sao người Nga chỉ thọ 62 tuổi, trong khi người Mỹ thọ 82?

 Và sau đó tôi nói với anh ta: Anh hành xử như một Sa hoàng.

 Tôi rất thẳng thắn.

 Tôi nói, các Sa hoàng đã làm gì? Họ đã phát triển hai thành phố, St. Petersburg và Moscow, như một nơi trưng bày. Bất cứ điều gì bạn muốn, bạn sẽ tìm thấy ở đó. Phần còn lại của Nga giống như Nigeria phủ đầy tuyết. Dân của anh đang chết. Anh không cho họ cuộc sống. Anh nghĩ rằng họ sẽ tha thứ cho anh?

 Tại sao nước Mỹ lại vĩ đại? Tôi hỏi anh ta. Vì họ là người cho. Tại sao châu Âu gặp rắc rối? Bởi vì họ là người nhận. Nước Mỹ đang cho đi, mọi người nghĩ rằng họ rất hào phóng. Tôi thì nghĩ họ làm thế vì khôn ngoan. Nếu bạn cho đi, bạn tạo thêm bạn bè. Đầu tư có lợi nhất là kết bạn.

Nước Mỹ đã can đảm thực hiện Kế hoạch Marshall - một phần lớn từ GNP mà họ đã trao cho châu Âu đang hấp hối lúc đó. Và bằng cách này, họ đã chỉ ra rằng đây là khoản đầu tư tốt nhất trên thế giới.

Không có quốc gia châu Âu nào mà không từng là đế chế. Người Pháp và người Anh, người Bồ Đào Nha, tất cả mọi người. Và chuyện gì đã xảy ra? Họ bị ném ra khỏi đó và không còn gì. Nước Anh, đế chế vĩ đại nhất từ bình minh đến hoàng hôn, tất cả các đại dương và những người Ấn Độ tốt bụng, bất bạo động đã ném họ ra và chỉ để lại cho họ ba hòn đảo nhỏ, mà họ không biết phải làm gì với chúng.

 Hãy tin tôi, tôi đã nói với Putin, kẻ thù và sự thù địch là lãng phí lớn nhất trong cuộc sống. Anh đang đầu tư vào một điều xuẩn ngốc.

 David Samuels