Sunday 28 November 2021

Tấm Lòng

 Một ngày nọ...tôi may mắn mua được vé về quê ngoại cùng chồng, nhưng khi lên xe thì nhìn thấy một cô đang ngồi ở ghế của chúng tôi.

Chồng tôi bảo tôi ngồi ở cạnh cô đó và chàng thì đứng. Tôi phát giác chân phải của cô này bị tật..có chút trở ngại, lúc đó tôi hiểu ra tại sao chồng tôi làm như thế.

Chồng tôi đứng như vậy từ Đà Nẵng ra Huế mà không hề đòi lại chỗ của mình.

Khi đến nơi tôi nói với giọng điệu buồn xót xa:

"Nhường ghế là việc nên làm, thế nhưng đường quá xa... sao anh không nói cô này luôn phiên đổi chỗ đứng và anh ngồi một lúc chứ?".

Chồng tôi nhẹ nhàng nói:

Cô này bị tật sẽ chịu cả đời.. còn anh chỉ mỏi chân có 3 tiếng thôi mà em!

Nghe chồng nói vậy, tôi quá xúc động tự nghĩ:

" Được chồng vừa tốt bụng vừa lương thiện là mãn nguyện lắm rồi!".. và lòng tôi trở nên ấm áp thêm nhiều.

( Sưu tầm )

Tôn trọng người khác

 Tôn Trọng Người Khác Chính Là Mỹ Đức Cao Thượng Nhất Của Đời Người

"Lòng rộng một thước, con đường sẽ rộng một trượng". Mở rộng tấm lòng bao dung người khác, bạn sẽ thấy cuộc đời của mình đẹp hơn biết bao nhiêu.

Ngày nọ, một ông lão ăn mày quần áo rách tả tơi, đầu tóc bù xù, trên người bốc ra một mùi hôi khó chịu đứng trước một cửa tiệm bánh ngọt náo nhiệt. Những vị khách mua hàng đứng bên cạnh đều bịt mũi, nhíu mày, tỏ rõ thái độ ghét bỏ và khó chịu với ông ta.

Nhân viên bán hàng quát to: "Đi ngay! Đi ngay đi!"

Người ăn mày lập cập lấy ra mấy đồng tiền lẻ bẩn thỉu và nói: "Tôi đến mua bánh ngọt! Loại nào là nhỏ nhất?"

Ông lão chủ tiệm bánh ngọt đi đến, niềm nở lấy ra một chiếc bánh ngọt nhỏ và đẹp đẽ từ trong tủ kính đưa cho người ăn mày, rồi cúi người thật sâu xuống, nói:

- "Cảm ơn quý khách đã mua hàng! Hoan nghênh lần sau lại tới!"

Người ăn mày vẻ mặt thất kinh rời khỏi cửa tiệm, dường như anh ta chưa từng được đối xử tôn trọng đến như vậy lần nào trong đời ...

Cháu trai người chủ tiệm bánh thấy lạ liền hỏi: "Ông nội! Sao ông lại niềm nở với người ăn mày bẩn thỉu đó như vậy ạ?"

Chủ tiệm bánh giải thích: "Mặc dù đó là một người ăn mày nhưng cũng là khách hàng. Ông ấy để ăn được bánh ngọt của chúng ta đã không tiếc tiêu những đồng tiền mà phải mất một thời gian lâu lắm mới kiếm được. Thực sự là rất khó có được! Nếu ông không tự mình phục vụ ông ấy thì sao có thể xứng đáng với phần ưu ái của ông ấy giành cho chúng ta đây?"

Cháu trai lại hỏi: "Đã vậy thì sao ông lại còn thu tiền của ông ấy ạ?"

Người chủ tiệm bánh nói: "Oh, ông ấy hôm nay đến đây là khách chứ không phải là đến ăn xin đâu cháu ạ! Đương nhiên, chúng ta phải tôn trọng ông ấy chứ! Nếu như ông không thu tiền của ông ấy, thì chẳng phải ông đã xử nhục ông ấy rồi sao? Nhất định phải nhớ kỹ, phải tôn trọng mỗi một khách hàng của chúng ta, cho dù đó là một người ăn mày. Bởi vì hết thảy những thứ chúng ta có đều là do khách hàng cấp cho ." Cậu bé nghe xong có phần hiểu nên gật gật đầu.

Ông chủ tiệm bánh này chính là ông nội của nhà kinh doanh, tỷ phú Nhật Bản – Yoshiaki Tsutsumi. Tỷ phú Tsutsumi từng nói: "Năm đó, mỗi cử động của ông nội đối với người ăn mày đó đều khắc sâu vào trong tâm trí của tôi ." Về sau, Tsutsumi đã kể lại rất nhiều lần câu chuyện này cho nhân viên của mình nghe để họ học tập cách tôn trọng khách hàng.

Mạnh Tử nói: "Thương người thì người thương lại mình, kính người thì người kính lại mình". Câu nói ấy nhấn mạnh tầm quan trọng của tôn trọng người khác. Một người khi kết giao với người khác, nếu như có thể hiểu về họ, tôn trọng họ, vậy thì người đó cũng sẽ được người khác hiểu về mình và tôn trọng lại mình gấp trăm lần. Người thông minh, ưu tú thì đối với bất kể ai cũng sẽ tôn trọng. Tôn trọng cấp dưới chính là một loại mỹ đức, tôn trọng khách hàng chính là một loại ý thức, tôn trọng đối thủ là một loại độ lượng, tôn trọng tất cả mọi người là một loại giáo dưỡng.

Tất cả mọi người đều khó có thể là người hoàn hảo, cho nên chúng ta không có lý do gì để dùng ánh mắt "ở trên cao" để đi xét nét người khác, cũng không có tư cách để dùng vẻ mặt "xem thường" để đi làm tổn thương người khác. Nếu chính bản thân mình, ở một phương diện nào đó kém hơn người khác thì cũng không cần dùng "tự ti" và "ghen ghét đố kỵ" đi thế chỗ cho "tự tôn". Chỉ có học được tôn trọng người khác mới có thể giành được sự tôn trọng từ người khác đối với mình. Cho nên, tôn trọng người khác, kỳ thực chính là tôn trọng bản thân mình.

Có thể nói, "tôn trọng" người khác cũng không phải là sự lễ phép xã giao mà nó đến từ sự hiểu, yêu mến, thông cảm và kính trọng người khác được ẩn sâu ở trong lòng mỗi người. Tôn trọng ấy không có hàm chứa bất cứ sắc thái lợi ích nào, cũng không bị ảnh hưởng bởi thân phận hay địa vị. Bởi vì như vậy, mới là thuần túy nhất, chất phác nhất và cũng là sự báo đáp đáng giá nhất.

Có câu nói: "Lòng rộng một thước, con đường sẽ rộng một trượng", hãy mở rộng tấm lòng đối xử với người khác! Bất luận là người mà bạn yêu mến hay là người mà bạn chán ghét, bất luận là bạn bè hay là kẻ thù, đều phải tôn trọng họ. Đây chính là một loại dũng khí, càng là một loại trí tuệ.

Văn Nhược - Vườn hoa Phật giáo

 

 

4 Phép Tính cuộc Đời

 HÃY THÀNH THẠO BỐN PHÉP TÍNH CUỘC ĐỜI...

 1. Nếu bạn muốn thật giàu có... phải giỏi phép tính NHÂN
 (nhân bản, nhân cách, nhân từ).
2. Nếu bạn muốn có nhiều bạn bè, nhiều người mến, nhiều người tin
tưởng thì phải giỏi phép tính CHIA (chia sẻ).
ĐỪNG BIẾT MÀ GIỮ CHO RIÊNG MÌNH.
3. Nếu bạn muốn làm được những gì mình muốn, hãy khéo léo dùng phép
tính CỘNG (hợp tác).
4. Nếu bạn muốn làm cái mới để thay đổi phải bỏ đi những thói quen,
cách làm cũ, hãy dùng phép tính TRỪ (buông bỏ).
Thành thạo cả 4 điều trên bạn sẽ trở thành 1 người xuất sắc.
Và hãy nhớ:
- Nhân ( x ) chia ( : ) trước
- Cộng ( + ) trừ ( - ) sau
Cuối cùng, hãy đơn giản hoá cuộc sống của chính bạn.
Đừng quên học đi đôi với hành, và thực hành phải luôn đi trước lời nói.
Cứ làm tốt những điều trên cuộc đời bạn chắc chắn sẽ thay đổi theo
hướng tích cực hơn mỗi ngày và con đường thành công cũng sẽ rộng mở và
gần hơn.

ST

 

4 Lời trăn trối của Vua Hề Charlie Chaplin

 

 VUA HỀ CHARLIE CHAPLIN QUA Đời năm 1977 đã để lại 4 lời phát biểu:

1.Không có gì là vĩnh cửu trong cái thế giới này,kể cả những phiền muộn của chúng ta.

2.Tôi thích đi dạo dưới trời mưa,vì không ai có thể nhìn thấy tôi rơi nước mắt.

3.Ngày mất mát nhiều nhất trong đời là ngày chúng ta không cười.

4.Có 6 vị bác sĩ giỏi nhất trên thế giới là: 

-Mặt trời. 

-Sự nghỉ ngơi. 

-Thể dục. 

-Ăn kiêng. 

-Lòng tự trọng. 

-Bạn hữu.

Hãy thực hiện 4 điều đó trong tất cả giai đoạn của cuộc đời mình và hãy tận hưởng cuộc sống khỏe mạnh..

·       Nếu bạn nhìn thấy mặt trăng,bạn nhìn thấy vẻ đẹp của Thượng đế...

·       Nếu bạn nhìn thấy mặt trời,bạn nhìn thấy sức mạnh của Thượng đế...

·       Nếu bạn nhìn thấy tấm gương,bạn nhìn thấy tác phẩm đẹp nhất của Thượng đế.

Hãy tin điều đó,tất cả chúng ta là những du khách,Thượng đế là hãng lữ hành của chúng ta,người xác định lộ trình,đặt chỗ,nơi đến...

·       * Hãy tin Thượng đế và tận hưởng cuộc sống.

·       * Cuộc đời là một chuyến lưu hành,vì vậy hãy sống cho ngày hôm nay...

* Ngày mai có thể sẽ không đến.

St.

 

Inline image

Sunday 21 November 2021

Phụ Nữ đẹp hay là Mụ Phù Thủy xấu

 Vua Arthur trẻ tuổi của nước Anh, bị quân Pháp phục kích và bắt giữ. Lẽ ra vua nước Pháp sẽ giết ngài, nhưng vẻ trẻ trung dễ mến của Arthur đã làm cho vua Pháp cảm động. Ông hứa sẽ trả tự do cho Arthur nếu giải được câu đố cực khó. Thời hạn trả lời là một năm, nếu không giải được câu đố thì Arthur sẽ phải chết.

Câu đố là: "Người phụ nữ thật sự muốn gì?"

Câu đố này có lẽ đến nhà thông thái nhất thế gian cũng bó tay, nên với Arthur quả là một thử thách quá lớn, nhưng như vậy vẫn có cơ hội sống hơn là bị giết, Arthur đành chấp nhận mạo hiểm.

 

Khi trở về nước Anh, nhà vua hỏi tất cả mọi người - từ các công chúa, các gái mại dâm, các vị cha xứ đến cả các quan toà, nhưng không ai đưa ra được câu trả lời hoàn hảo. Cuối cùng, mọi người khuyên vua là nên đến hỏi mụ phù thuỷ già, có lẽ chỉ còn mụ ta mới có thể giải được câu đố hóc búa này.

Những ngày cuối năm cũng đã tới gần, Arthur đành đến hỏi ý kiến mụ phù thuỷ (thuở xưa phù thuỷ bị kỳ thị). Mụ ta đồng ý trả lời nhưng với điều kiện: để mụ cưới Garwain - hiệp sĩ dũng cảm của Hội Bàn tròn, người bạn thân nhất của nhà vua.

Arthur thất kinh. Mụ ta vừa xấu vừa bẩn thỉu, ngài chưa từng thấy ai đáng tởm như mụ ta. Không, ngài sẽ không để bạn thân của mình phải chịu thiệt thòi như vậy.

Khi biết chuyện, Garwain nói với Arthur rằng: sự hy sinh này của chàng làm sao có thể so được với huyết thống Hoàng gia, sự tồn tại của Hội Bàn tròn và Vương quốc Anh. Chàng hiệp sĩ chấp nhận cuộc hôn nhân, và vua Arthur cũng nhận được câu trả lời.

Điều phụ nữ thật sự muốn đó là: "Có toàn quyền quyết định mọi việc trong cuộc sống của mình".

Ngay lập tức, ai cũng nhận ra mụ ta vừa giải được một chân lý. Quả thật vua nước láng giềng rất hài lòng và cho Arthur khỏi án tử hình.

Lại nói về đám cưới của mụ phù thuỷ và chàng hiệp sĩ: tưởng chừng không gì có thể khiến Arthur hối hận và đau khổ hơn nữa. Tuy nhiên, chàng hiệp sĩ Garwain vẫn cư xử hết sức chừng mực và lịch sự. Mụ phù thuỷ thì trái lại, trong tiệc cưới, mụ ta làm nháo nhào mọi thứ lên. Thỉnh thoảng mụ dùng bàn tay bẩn thỉu nhón cái này một chút, bốc cái kia một tý. Mọi người hết sức kinh hãi.

 

Đêm tân hôn, Garwain thu hết can đảm bước vào phòng hoa chúc. Nhưng, trên giường không phải là mụ phù thuỷ già nua xấu xí mà là một cô gái đẹp tuyệt trần đang nằm đợi chàng.

Cô từ tốn giải thích: Bởi vì chàng rất tốt với cô dưới hình dạng một mụ phù thuỷ, nên để thưởng cho chàng, cô sẽ biến thành người vợ xinh đẹp hiền hoà suốt 12 tiếng trong một ngày. Vấn đề là chàng phải lựa chọn vào ban ngày hay là ban đêm.

Garwain bắt đầu cân nhắc: "Ban ngày nếu nàng xinh đẹp thì ta có thể tự hào cùng nàng đi khắp nơi, nhưng vào ban đêm làm sao mà ta chịu nổi? Ngược lại, ta đâu cần sỹ diện với bạn bè cơ chứ, cứ để nàng ta xấu xí trước mặt mọi người, khi màn đêm buông xuống, ta sẽ được tận hưởng những giây phút ngọt ngào bên thiên thần".

 

Cuối cùng, Garwain đáp:

- Nàng hãy tự quyết định lấy số phận của mình. Nàng muốn đẹp hay xấu lúc nào cũng được!

 

Câu trả lời tất nhiên làm cho phù thuỷ hài lòng và nàng cười nói rằng sẽ hóa thân thành người vợ xinh đẹp suốt đời bên chàng. 

Đó là phần thưởng cho đàn ông biết tôn trọng ý kiến của phụ nữ.

Cuối đời, hiệp sĩ Garwain thường dặn dò con cháu:

- Vợ đẹp hay xấu điều đó không quan trọng, quan trọng đối xử sao để vợ trở thành một thiên thần hay thành mụ phù thủy.

 

Lời bàn:

• Bạn muốn biến đàn bà thành phù thuỷ hay biến phù thuỷ thành đàn bà? Là do thái độ và cách đối xử của bạn với đàn bà, bạn sẽ tạo ra Hạnh phúc như bạn mong muốn.

• Yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại, hằn học cho đi sẽ gieo mầm quả đắng

 

Tuesday 16 November 2021

CON RẮN & CÁI CƯA

 Có một con rắn độc

Đi tìm thức ăn khuya.

Bò vào trong xưởng mộc

Trườn qua một cái cưa.

Bị một vết cắt nhỏ

Tưởng là cưa tấn công

Rắn quay đầu hùng hổ

Cắn mạnh, ngay và luôn.😝

 

Miệng bị rách, chảy máu

Khiến nó nổi cơn điên

Tấn công trong cuồng loạn

Nuốt sống “kẻ thù” liền.😖

 Thân cưa dính đầy máu

Hình như sắp "chết” rồi? 😅

Rắn ngỡ mình đang thắng

Trong cuộc đấu tay đôi.

 Dường như chưa hả giận

Nó quấn chặt lưỡi cưa

Gồng mình siết thật mạnh

“Biết ta là ai chưa?”😏

 Con rắn đầy nội lực

Dùng hết sức bình sinh

Để quyết tâm giết chết

Kẻ dám tấn công mình (!)

Nhưng chưa kịp đắc thắng

Rắn đã vội ra đi😢

Cái cưa vô tri ấy

Nào đâu hay biết gì?

 Tự kết liễu mạng sống

Sau một cơn điên khùng

Kẻ ảo tưởng sức mạnh

Chết đáng đời, đúng không?

🐍

Cuộc sống là như thế

Phải biết mình là ai?

Hiểu cả đối phương nữa

Mới thành công, nên người.🤩

Và quan trọng là phải

Kiểm soát bản thân mình

Đừng để cơn nóng nảy

Khiến người đời cười khinh.💌

 Đôi khi ta phản ứng

Làm tổn thương đến người

Thực ra tổn thương nhất

Chính là lòng ta thôi! 😢

 Ứng xử trong cuộc sống

Hãy bằng tình yêu thương

Lòng vị tha cao thượng

Sự hy sinh, nhún nhường⚘.

 

Mỗi việc nhịn một chút

Để gió lặng, sóng yên

Mọi sự lùi một bước

Biển rộng, trời cao thêm. 💜

Hận thù đừng ghim giữ

Giận dỗi càng tua nhanh

Học từ - bi - hỷ - xả

Giữ đầu an, tâm lành.🙏🏻🙏🏻🙏🏻

 Việc ấy là rất khó

Nhưng phải cố làm thôi

Cũng giống như buông bỏ

Chẳng đơn giản trên đời!...🍀💕🍀

 St

 

 

Saturday 13 November 2021

Những người "thay Tim"

 

Những người 'thay tim' thay đổi sau khi cấy ghép nội tạng.

Nhiều người nghĩ rằng cái chết giống như một ngọn đèn vụt tắt, và trái tim chỉ là một cơ quan cung cấp máu lưu thông trong cơ thể con người. Vậy có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên khi đọc những trường hợp sau đây phải không?

 Nếu bạn nghe tin vũ công chuyên nghiệp đã "thay tim", bạn có nghĩ rằng cảm xúc của cô ấy sẽ thay đổi trước không? Không, nhưng trái tim của cô ấy thực sự đã thay đổi, sau khi cấy ghép, cô ấy đã trải qua một sự thay đổi mà bản thân thậm chí không thể tưởng tượng được.

 

Sau đó, cô ấy đã viết trải nghiệm này thành một cuốn sách, và nó đã trở thành một cuốn sách bán chạy nhất.

Không riêng gì cô, ngày càng có nhiều trường hợp chứng minh tim người và các bộ phận nội tạng khác đều có ký ức. Hơn nữa, loại ký ức này thậm chí có thể tồn tại độc lập với não, điều này làm thay đổi nhận thức rằng chỉ não mới có khả năng ghi nhớ. Do đó, các nhà nghiên cứu đã đưa ra lý thuyết về "ký ức tế bào", cho rằng một phần suy nghĩ, ký ức và sở thích của con người chúng ta có thể được lưu trữ trong các tế bào của cơ thể, đặc biệt là trái tim.

 Vũ công chuyên nghiệp 'thay tim'

Trường hợp nổi tiếng nhất là vũ công chuyên nghiệp người Mỹ Claire Sylvia. Năm 1988, cô 47 tuổi, do căn bệnh tăng áp động mạch phổi nguyên phát, sức khỏe của cô ngày càng giảm sút. Vì vậy, cô ấy đã trải qua một cuộc ghép tim và phổi. Ca phẫu thuật thành công, và cô đã lấy lại được sức sống cho vũ đạo của mình.

Nhưng một điều kỳ lạ đã xảy ra, ngay sau khi phẫu thuật, cô ấy muốn uống bia và thèm những món ăn nhiều calo như sôcôla, gà rán KFC, ớt xanh. Là một vũ công chuyên nghiệp, cô không bao giờ động đến những món ăn nhiều calo này.

Điều kỳ lạ hơn nữa là 5 tháng sau khi phẫu thuật, một thiếu niên tóc đỏ cao và gầy xuất hiện trong giấc mơ của cô. Cậu thiếu niên khiến cô cảm thấy gần gũi, thậm chí tên của cậu bé cũng xuất hiện mờ nhạt, được gọi là Tim · L. Trong lòng cô tự nhủ rằng người này đã từng là chủ nhân của trái tim mà cô được cấy ghép.

 Sylvia không thể không bắt đầu tìm người hiến tạng, khi ở trong bệnh viện, cô nhớ rằng một y tá từng nói rằng trái tim của cô đến từ một chàng trai trẻ 18 tuổi, người không may qua đời vì tai nạn xe hơi (khi đó cậu đang chạy xe máy).

Nhà của thiếu niên ở Maine, một tiểu bang trong vùng New England của Hoa Kỳ. Cô Sylvia đã tìm kiếm gần 2 năm, cho đến năm 1990, cô lật lại cáo phó trên tờ báo ở Maine và nhìn thấy một cậu bé đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi năm đó, rất phù hợp với mô tả của y tá, nhìn tên thì hóa ra là Timothy Lamirande. Chẳng phải là viết tắt của tên Tim L trong giấc mơ của cô sao?

 Sau đó cô Sylvia đến thăm gia đình Lamirande, họ xác nhận với cô rằng Tim (gọi tắt của Timothy) là một người tràn đầy năng lượng, thích uống bia, ăn gà rán, ớt xanh, và tất nhiên là cả sôcôla. Cuối cùng, mẹ của Tim vừa buồn vừa vui đã mang ra một chiếc bánh sôcôla mời cô Sylvia, nói rằng sôcôla là món yêu thích trong suốt những năm còn sống của con trai mình... 

Kể từ đó, cô Sylvia đã giữ liên lạc với mẹ của Tim. Cô sống thêm 21 năm sau ca phẫu thuật, cho đến khi qua đời vào năm 2009. Vào năm thứ 9 sau khi phẫu thuật, Sylvia hợp tác với một người viết tiểu sử để xuất bản cuốn hồi ký bán chạy nhất có tiêu đề "A Change of Heart" (Sự thay đổi của trái tim). 

Trải nghiệm của cô cũng được dựng thành bộ phim Hollywood "Heart of a Stranger" (Trái tim của người lạ).

Yêu cùng một người

Sonny Graham đến từ Georgia, bị bệnh cơ tim giãn do nhiễm virus, và đã thực hiện thành công ca ghép tim vào năm 1995. Vào năm thứ hai, ông rất vui khi liên hệ với cơ quan hiến tạng để cảm ơn gia đình người hiến tạng. Và ông có địa chỉ của cô Cheryl Sweat 28 tuổi; chồng cô là Terry Cottle, đã dùng súng tự sát vào 2 năm trước, khi đó anh ấy mới 33 tuổi. Và trái tim của anh ấy đã được hiến tặng cho Sony. 

Sonny không chỉ viết thư cảm ơn cô Cheryl mà còn đến thăm cô vào tháng 1 năm 1997. 

Sonny cho biết khi vừa nhìn thấy cô Cheryl, ông cảm thấy dường như đã quen biết nhiều năm và yêu cô ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Sau đó, ông bắt đầu theo đuổi cô Cheryl và kết hôn với cô vào năm 2004.

Tuy nhiên, 7 năm sau, Sony 69 tuổi cũng chọn cách tự kết liễu đời mình bằng súng, hệt như cách mà Terry Cottle, chủ nhân trái tim của ông đã từng làm vậy. Hơn nữa, sau khi Sonny cấy ghép trái tim của Terry, cũng trở nên thích uống bia và ăn xúc xích như Terry.

Trái tim không chỉ có ký ức về cảm xúc và tính cách, nó còn có chức năng của các cơ quan giác quan, chẳng hạn như "mắt".

Trái tim với giác quan

Vài tuần sau ca phẫu thuật cấy ghép tim, giáo sư đại học Ben, 56 tuổi, bắt đầu lặp lại một giấc mơ: Trong giấc mơ, ông luôn thấy một tia sét đánh thẳng vào mặt mình, sau đó mặt ông nóng bừng và đau đớn như thể bị bỏng. Và trước khi tia chớp xuất hiện, ông luôn nhìn thấy khuôn mặt lạnh nhạt của một người đàn ông có bộ râu dài và tóc dài vụt qua.

Ben không nói với bác sĩ mà chỉ kể cho vợ mình là Casey về giấc mơ kỳ lạ. Sau đó, ông và vợ liên lạc với góa phụ của sĩ quan cảnh sát hiến tạng Karl, và Casey tình cờ đề cập đến giấc mơ kỳ lạ mà chồng cô thường thấy sau ca phẫu thuật khi trò chuyện với góa phụ. 

Người góa phụ đã bị sốc, bà nói với Casey rằng Karl đã bị một viên đạn bắn vào mặt khi đang truy đuổi một tên buôn ma túy và đã chết. Mặc dù lúc đó kẻ sát nhân đã bỏ chạy, nhưng theo lệnh truy nã của cảnh sát, kẻ sát nhân trông giống một người đàn ông để tóc dài, râu quai nón với hốc mắt trũng sâu và khuôn mặt vô cảm.

Có lẽ cảnh tượng mà Ben nhìn thấy trong giấc mơ là cảnh đau đớn cuối cùng mà cảnh sát Karl trải qua. Dù Karl đã chết nhưng trái tim anh vẫn ghi nhớ tất cả những điều này. Tuy kẻ sát nhân đã trốn thoát trong vụ án này, nhưng hắn lại bị tóm gọn trong một vụ án khác. Sau khi một bé gái 7 tuổi ở Mỹ được ghép tim từ một bé gái 10 tuổi, cô bé thường xuyên gặp ác mộng. Cô bé mơ thấy mình bị sát hại.

Mẹ cô đã đưa cô bé tới gặp vị bác sĩ từng làm ca phẫu thuật cấy ghép tim cho cô. Nhưng bác sĩ cho biết chắc chắn tim của cô bé không có vấn đề gì. Và ông khuyên mẹ cô bé đưa cô đến gặp bác sĩ tâm lý. 

Khi bác sĩ tâm lý nghe cô bé kể về những cơn ác mộng, ông cảm thấy có điều gì đó bất thường ở đây. Bởi vì cô bé luôn có cùng một giấc mơ. Hơn nữa mỗi tuần cô đều mơ giấc mơ đó vài lần. Sau đó bác sĩ này nhận định, có thể cô bé có mang theo một ký ức.

Vậy ký ức này đến từ đâu?

Giấc mơ của cô bé luôn bắt đầu với cảnh đêm, trong một khu rừng nhỏ, cô chạy rất nhanh, rất nhanh, bởi vì ai đó đang đuổi theo cô. Cô cứ cắm đầu chạy và rồi đột nhiên bị vấp ngã. Người đàn ông đuổi theo cô bé đã bắt được cô, và sau đó tấn công cô đến chết.

Vậy là, mọi người đã mời một họa sĩ, và theo lời mô tả của cô bé, người họa sĩ đã phác họa ra chân dung của tên sát nhân. Dựa trên bức vẽ này, cảnh sát đã bắt được nghi phạm. Cuối cùng nghi phạm đã nhận tội. Hắn đã giết một bé gái 10 tuổi. Và trái tim của cô bé bị sát hại chính là trái tim được cấy ghép cho bé gái 7 tuổi này.

Kỹ năng đáng kinh ngạc

Có vẻ như nội tạng của một số người chết với ký ức khủng khiếp sẽ mang lại một số trải nghiệm và bi kịch khủng khiếp cho người nhận tạng, nhưng cũng có một số người đã có được những kỹ năng bất ngờ sau khi cấy ghép nội tạng của họ. Dường như 'nội tạng' còn có thể nhớ cả nghệ thuật và kỹ năng.

Một thợ đúc 47 tuổi người Mỹ bị hẹp van động mạch chủ và đang chờ ghép tim. Ở phía bên kia, một cậu bé 17 tuổi người gốc Phi đã thiệt mạng trong một vụ xả súng trên đường đến lớp học đàn vĩ cầm. Khi còn sống, cậu yêu thích âm nhạc cổ điển và được các thầy cô công nhận tài năng của mình, cậu dự định một ngày nào đó sẽ biểu diễn trong phòng nghệ thuật trang nhã của Carnegie Hall. Khi bị ngã trên đường, trong tay cậu vẫn đang cầm chiếc hộp của cây đàn vi-ô-lông.

Trái tim của cậu bé đã được cấy ghép cho người thợ đúc.

Kể từ khi cấy ghép trái tim của một thiếu niên người Mỹ gốc Phi, người thợ đúc đặc biệt thích ở cùng các đồng nghiệp người Mỹ gốc Phi của mình trong nhà máy và mời họ đến chơi nhà. 

Đó là chưa kể, anh ấy đột nhiên trở thành một người yêu nhạc cổ điển cuồng nhiệt. Trước đó, anh ấy không biết gì về nhạc cổ điển. Theo lời của vợ anh ấy: "Anh ấy thậm chí không thể gọi tên một bản nhạc cổ điển".

Và bây giờ, vợ anh cười và nói: "Anh ấy có thể ngồi vài tiếng đồng hồ nghe nhạc cổ điển một cách say mê, thậm chí còn du dương theo giai điệu của bản nhạc. Tôi không biết làm thế nào mà anh ấy có thể như vậy".

Còn đây là một trường hợp người nhận tạng được hưởng cả 'tế bào nghệ thuật văn học'

Người đàn ông được cấy ghép nội tạng là một tài xế xe tải 40 tuổi người Mỹ tên là Jim Clark, anh ấy là một người quê mùa, đã bỏ học ở tuổi 15. Có thể hình dung những gì như văn học nghệ thuật là điều quá xa vời với anh ấy, có lẽ anh ấy chỉ có thể nói với vợ mình một câu: "Vợ ơi, anh yêu em". 

Tuy nhiên, sau khi được ghép tim, trong các tác phẩm của Shakespeare, anh lại trở thành một anh chàng đa cảm về văn học và nghệ thuật, anh thường 'múa bút thành văn' và viết hết bài thơ trữ tình này đến bài thơ trữ tình khác tặng vợ.

Chính anh cũng ngạc nhiên và thốt lên: "Hình như có ai đó đang mượn tay mình viết thì phải". Hóa ra chủ nhân của trái tim được cấy ghép cho anh sinh ra trong một gia đình yêu thích văn chương, dòng họ đều là nhà thơ.

Một trái tim nhẹ nhõm

Một hôm trời mưa như trút nước, cặp đôi đang lái xe trên đường cao tốc. Họ trò chuyện và rồi bắt đầu to tiếng cãi nhau. Sau cuộc cãi vã thì biến thành chiến tranh lạnh. Suốt chặng đường bao trùm là một sự im lặng, chỉ nghe thấy tiếng của cần gạt nước ô tô.

Thật không may, một lúc sau họ gặp phải tai nạn xe. Người chồng bị thương nặng, chết não và ra đi. Người vợ thì may mắn thoát chết nhưng nhiều chỗ trên thân thể bị gãy xương. Lúc đó, tại bệnh viện, nhân viên xã hội đã hỏi ý kiến liệu cô có muốn hiến tặng tim của chồng mình không. Cô đã không do dự và đồng ý.

Nửa năm sau, cô đã bình phục hoàn toàn sau vụ tai nạn. Nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ thương người chồng, vẫn hối tiếc vì chưa nói được lời từ biệt với chồng trước khi anh ra đi. Cô ấy liên lạc với người nhân viên xã hội của bệnh viện và nhờ giúp đỡ để hy vọng tìm được người nhận cấy ghép tim của chồng cô. Nhân viên xã hội cảm thấy rất khó xử, bởi vì ở Mỹ hay các nước khác cũng vậy, người ta không được phép công bố thông tin của người hiến tạng và cả người nhận tạng hiến tặng.

Nhưng người phụ nữ vẫn khẩn thiết nài nỉ người nhân viên xã hội. Cuối cùng anh đành liên lạc với người nhận tim và thật bất ngờ, bên kia đồng ý không chút do dự.

Người được ghép tim là một cậu học sinh trung học. Khi người vợ và cậu học sinh này lần đầu tiên gặp nhau, cả hai đã có một cảm giác thân thiết khó tả. Họ trò chuyện rất vui vẻ như người trong gia đình. Người vợ hỏi cậu thanh niên liệu cô có thể chạm vào tim cậu không, để cô có thể trực tiếp nói lời từ biệt với chồng. Cậu học sinh đó đã đồng ý.

Người vợ đặt tay lên ngực cậu học sinh và nói: "Anh yêu, em xin lỗi! Hôm đó em đã không tạm biệt anh".

Kết quả là, hành động này của người vợ đã khiến cậu học sinh lúc đó cảm thấy hạnh phúc khôn xiết. Bởi vì, trong nửa năm qua, sau khi được cấy ghép tim, cậu luôn cảm thấy nơi lồng ngực dường như có một áp lực vô hình nặng trĩu. Ngay cả khi cậu đến bệnh viện để khám, tất cả chỉ số kiểm tra cho thấy tim của cậu vẫn hoạt động bình thường. Nhưng cậu luôn cảm thấy buồn bực trong lồng ngực. Tuy nhiên, hành động của người phụ nữ hôm đó đã ngay lập tức khiến cậu hồi phục hoàn toàn. Trái tim cậu trở nên nhẹ nhõm.

Khi hai người chuẩn bị chia tay, cậu học sinh kể với người phụ nữ rằng kể từ khi cấy ghép trái tim này, cậu luôn có thể nghe thấy âm thanh "xoẹt xoẹt" của cần gạt nước ô tô. Người phụ nữ nghe xong, xúc động, không kìm được những giọt nước mắt.

Điều này quả là kỳ diệu! Dù trái tim không còn trên thân thể người đã khuất và đã được cấy ghép cho người khác nhưng nó vẫn lưu giữ những ký ức của người đã khuất. Và như câu chuyện trên, chẳng phải trái tim của người chồng vẫn còn giữ ký ức về hiện trường vụ tai nạn đó sao?

Kết quả nghiên cứu khoa học

Ba học giả, bao gồm Paul Peasall, giáo sư lâm sàng tại Khoa Điều dưỡng tại Đại học Hawaii và Gary Schwartz, giáo sư tâm lý học tại Đại học Arizona, đã công bố một nghiên cứu, trong đó ghi nhận 10 trường hợp điển hình tương tự: 

"Những bệnh nhân ghép tim hoặc ghép tim phổi này không chỉ thể hiện tính cách, sở thích và đặc điểm hành vi của người hiến tạng sau ca mổ mà còn nhắc lại trải nghiệm cảm tính của người đã khuất trước khi qua đời."

Trong một nghiên cứu khác, các nhà nghiên cứu đã rất ngạc nhiên khi thấy rằng sau khi được cấy ghép, các bệnh nhân nhận thấy khẩu vị của họ thay đổi, và tỷ lệ này cao tới 50%! Do các cơ quan trong cơ thể đã bị bệnh trước đó nên người bệnh thường chú ý đến chế độ ăn uống và dinh dưỡng lành mạnh. Tuy nhiên, sau khi cấy ghép nội tạng, một số người lại muốn ăn thức ăn nhanh mỗi khi họ đi ngang qua cửa hàng McDonald's; có người thích đồ ngọt, có người thích đồ cay; có người đột nhiên muốn uống bia với đá. Quá rõ ràng, đó chính là sở thích của người hiến tạng khi còn sống. Từ đó chúng ta có thể thấy rằng các tế bào thực sự có khả năng ghi nhớ muốn ăn những món ngon.

Đồng thời, Giáo sư Schwartz chỉ ra rằng trong ít nhất 10% trường hợp, bệnh nhân ghép tạng "thừa hưởng" tính cách của người cho. Có thể thấy từ rất nhiều nghiên cứu rằng: khả năng ghi nhớ của tế bào thực sự có thể tồn tại mà không cần não, và xác suất để nói đây chỉ là một sự trùng hợp có vẻ quá thấp.

Nhiều người nghĩ rằng cái chết giống như một ngọn đèn vụt tắt, và trái tim chỉ là một cơ quan cung cấp máu lưu thông trong cơ thể con người. Vậy có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên khi đọc những trường hợp này phải không?

Cao Nguyên