Thursday, 30 August 2012

Dance with the Flowers


EACH FLOWER IS FILMED FOR TWO DAYS AND PHOTOS
ARE COLLATED WITHIN 7 MINUTES TO GET THIS EFFECT.
 
Video is about 2 minutes long.

You will enjoy this...

Amip ăn não người!


Cảnh báo 'amip ăn não người' từ nước muối nhỏ mũi tự pha

Có ít nhất 2 bệnh nhân ở Mỹ đã tử vong sau khi dùng dung dịch nước muối tự pha để súc rửa mũi, theo báo cáo mới nhất từ một cuộc điều tra các ca tử vong của Trung tâm Kiểm soát và Phòng bệnh Mỹ. Nạn nhân đã qua đời là một người đàn ông 28 tuổi và một phụ nữ 51 tuổi sống tại Louisiana (Mỹ), được báo cáo là có sử dụng nước muối để rửa xoang.

Kết quả kiểm nghiệm mẫu nước sinh hoạt gia đình của các bệnh nhân trên cho thấy tất cả đều có "amip ăn não người" (tên khoa học là Naegleria fowleri), một loài vi sinh vật đơn bào nguy hiểm có thể chui vào mũi người và xâm nhập vào não gây tử vong. Các nhà nghiên cứu tin rằng khi các nạn nhân dùng nước máy chưa qua khử trùng để pha dung dịch nước muối nhỏ vào mũi, đã vô tình "mở đường vô điều kiện" cho "amip ăn não người" di chuyển vào não bộ.

Súc rửa mũi bằng nước muối để làm thông xoang và phòng bệnh mũi xoang là một phương pháp rất phổ biến ở Ấn Độ và nhiều nước Nam Á. Từ đầu tháng Tám, Cục Quản lý Dược và Thực phẩm Mỹ đã cảnh báo không nên sử dụng phương pháp súc rửa mũi này bởi trong nước muối có thể chứa Naegleria fowleri và các loại vi khuẩn khác. Trên thực tế nếu vi khuẩn đi vào cơ thể bằng đường tiêu hóa thì acid ở ruột có thể tiêu diệt được vi khuẩn, song khoang mũi và xoang lại không hề có khả năng phòng vệ như thế.

Nói về hoạt động của vi khuẩn Naegleria fowleri, Jonathan Yoder, một nhà dịch tễ học làm việc tại Trung tâm Kiểm soát và ngăn chặn dịch bệnh Mỹ (CDC) cho biết, "amip ăn não người" khi xâm nhập vào não người sẽ cư ngụ ở môi trường chất lỏng bên trong hộp sọ. Sau đó "quái vật" sẽ bắt đầu nhân lên rồi ăn các tế bào não và giết vật chủ chỉ trong vài ngày. "Đây là một điều kiện rất hiếm hoi nhưng chắc chắn là thảm họa cho bệnh nhân và gia đình họ", Jonathan phát biểu trên Reuters Health.

Dấu hiệu nguy hiểm được ghi nhận lần đầu tiên vào tháng 6/2011 khi một người đàn ông ở miền Nam Louisiana đột nhiên thấy nhức đầu như búa bổ, lưng đau ê ẩm, cổ như cứng lại và nôn mửa liên tục. Ngày hôm sau, bệnh nhân được đưa đến một bệnh viện ở New Orleans trong tình trạng nguy kịch và sốt cao. Nhận thấy có một áp lực rất lớn lên hệ thống thần kinh trung ương của bệnh nhân, các bác sĩ đã lấy nước tủy sống trong não kiểm tra thì dịch não tủy bắn ra hơn 5 cm. Được tiêm kháng sinh mạnh nhưng người đàn ông đã bị chết não vào ngày 6/6 năm ngoái, chỉ 3 ngày sau khi phát bệnh. Trường hợp này đã được trung tâm CDC báo cáo trên tạp chí về các bệnh truyền nhiễm.

Một trường hợp khác được ghi nhận xảy ra chỉ sau đó vài tháng. Một phụ nữ từ phía Bắc Louisiana đã được cấp cứu bằng trực thăng đến bệnh viện sau 3 ngày sốt cao và nôn mửa. Bệnh nhân này cũng có triệu chứng tê cứng cổ, hôn mê và qua đời ngày 2/10/2011 sau 5 ngày nằm viện. Trung tâm Kiểm soát và ngăn chặn dịch bệnh Mỹ sau khi xét nghiệm mẫu mô kết luận cả hai trường hợp bệnh nhân trên đều chết vì viêm não màng não do "amip ăn não người" gây ra. "Amip phải được đưa vào mũi mới có thể di chuyển lên não bộ. Nó không phải là loài ký sinh trùng điển hình làm hại con người. Nó rất thích sống trong môi trường tự nhiên", nhà dịch tễ học Jonathan nói.

Trước đó CDC chỉ ghi nhận một vài trường hợp nhiễm amip mỗi năm. Hầu như tất cả bệnh nhân bị nhiễm đều có liên quan đến việc bơi lội trong hồ nước công cộng hoặc dùng một loại nước chưa diệt khuẩn khác. Gia đình và bạn bè của những người quá cố cho biết khoảng vài tuần trước khi ca bệnh chết người xảy ra, các nạn nhân đều không tiếp xúc với nước sinh hoạt ở nhà.

Muối không đủ để diệt sạch vi khuẩn
Cũng theo Jonathan Yoder, 2 bệnh nhân tử vong ở Louisiana là những trường hợp đầu tiên nhiễm Naegleria fowleri từ hệ thống nước máy sinh hoạt gia đình được cung cấp bởi nhà máy nước trực thuộc trung ương. Nhà nghiên cứu dịch tễ học cho biết, ông không thể tìm ra nguyên nhân làm thế nào mà khuẩn amip có thể thâm nhập vào hệ thống nước, bởi xét nghiệm mẫu nước từ nhà máy xử lý ở đầu nguồn không thấy loài vi sinh vật này.

Tuy nhiên nghiên cứu của CDC cho thấy chỉ cần một lần Naegleria fowleri xâm nhập vào hệ thống ống nước thì nó có thể tồn tại lâu dài ở đó. Ngay cả khi cho muối vào nước cũng không chắc chắn loại bỏ hết vi khuẩn. "Chúng tôi thấy rằng muối có thể giết chết vi khuẩn nhưng phải mất thời gian dài khoảng 18 tiếng đồng hồ", Jonathan nói.

Sau vụ việc này các quan chức y tế Mỹ khuyên người dân muốn súc rửa mũi bằng nước muối thì nên dùng nước vô trùng hoặc nước cất mua trong các cửa hàng; hoặc nước máy đun sôi ít nhất 3 phút để nguội. Cũng có thể dùng nước đã qua một bộ lọc với kích thước lỗ lọc không quá 0,001 mm.

nhân ngày Đám Giỗ Thầy Đáng


Ngày 12/8/ 2012 nầy là ngày Giỗ Thầy Đáng, tính ra Thầy Đáng mất đã 5 năm, thời gian qủa thật là “thấm thoát thoi đưa!”. Lúc sinh thời, Thầy Đáng có nhiều học trò Nhân Điện, nhiều người mến thương Thầy Đáng, cho nên, mỗi năm có nhiều người tổ chức lễ Giỗ Thầy Đáng, nhiều nơi tổ chức lễ Giỗ Thầy Đáng, có nơi tổ chức đông đảo, linh đình, có nơi tổ chức giản dị, đơn sơ.

Tổ chức Lễ Giỗ Thầy Đáng linh đình, đông đảo, hay là tổ chức đơn giản, đơn sơ, đều không phải là những điều quan trọng, điều quan trọng cần nói về Lễ Giổ Thầy Đáng nói riêng, Lễ Giỗ nói chung, lúc còn sinh thời, Thầy Đáng thường dạy học trò:

“Lễ Giỗ là phong tục tập quán của người Việt Nam, nếu là người Việt Nam thì Anh Chị Em có thể vẫn giữ phong tục tập quán của mình, vẫn có thể tổ chức những lễ giỗ cho thân nhân, ông bà, cha mẹ ..., cái nầy thì được, cái nầy không sao, ACE cứ việc làm, cứ việc tự do, cứ tha hồ tổ chức lễ giỗ, lễ cúng..., cho đến khi nào phong tục tập quán nầy thay đổi thì ACE thay đổi cũng không muộn”.

Lợi ích tinh thần, tình cảm của Lễ Giỗ là: mình có dịp để tưởng nhớ những người thân đã qua đời, cái nầy thì không riêng người Việt Nam, mà nhiều nước, nhiều người, nhiều nơi trên thế giới đều làm, chỉ là về hình thức thì có những cái dị biệt, khác nhau, nhưng những cái dị biệt, khác nhau đó chỉ là những cái nhỏ nhặt, những tiểu tiết, những cái không quan trọng, ACE không cần bàn, không cần phải quan tâm.

Những cái chúng ta cần quan tâm là những cái không có lợi của Lễ Giỗ, mà những cái nầy  thì rất nhiều, nhiều nơi, nhiều người tổ chức những Lễ Giỗ long trọng, linh đình quá, nhiêu khê quá, tốn kém quá, rườm rà quá! Nhiều Lễ Giỗ còn bày đặt ra những hủ tục, lạc hậu, dị đoan, mê tín, đó là những cái mà ACE cần phải ý thức, loại bỏ, khai trừ!

Thí dụ tục đốt tiền vàng mã! Thầy Đáng thường nói: “ACE đốt tiền vàng mã cho người chết chỉ là làm chuyện vô ích, bởi vì người chết không có xài tiền, linh hồn không thể xài tiền, tiền thật hay tiền giả đều không xài được, cho nên dù ACE có đốt tiền thiệt đi nữa, người chết cũng không thể xài được, huống chi là ACE đốt tiền giả! ACE lấy tiền thiệt mua tiền giả, đem đốt ra tro, rốt cuộc ACE chỉ làm giàu cho mấy người Tàu! Mà nếu rủi ro cháy nhà người ta thì ACE phải đền tiền và ở tù, chớ không có ích lợi gì cho người chết”.

Không phải một lần, mà Thầy Đáng đã nhiều lần dạy về chuyện đốt tiền vàng trong những lễ cúng , lể Giỗ, Thầy Đáng không cho Học Viên Nhân Điện  được làm điều vô ích nầy, nhưng mà ngay cả khi Thầy Đáng chết, thì  ngay trong đám Tuần, đám giỗ Giỗ Thầy Đáng, những người gọi là đệ tử, người thân của Thầy Đáng, cũng cứ bày những trò cúng kiếng, đốt tiền vàng mã, đốt đô la giả, đốt cả áo quần giấy, đốt xe hơi giả,  đốt nhà lầu giả...! Những cái  nầy là làm sai những gì Thầy Đáng dạy, tức là có lỗi đối với Thầy Đáng, nhưng mà đáng buồn là không ai chịu quan tâm về những cái lỗi, cái sai nầy!.

Thầy Đáng nói rằng “linh hồn là năng lượng, là ánh sáng, là vô hình, linh hồn không ăn, không mặc..., cho nên những chuyện cúng kiếng, thịt cá, rau qủa, hay đốt giấy tiền vàng bạc, áo quần, đô la, tất cả đều là những việc làm vô ích đối với linh hồn người chết! Những việc làm nầy vừa vô ích đối với linh hồn người chết, lại vừa làm hại linh hồn người chết! Và còn là chuyện mâu thuẫn nữa! Mâu thuẫn là vì, khi có người chết thì một mặt, chúng ta làm đủ thứ lễ cầu siêu, cầu an.... nghiã là một mặt chúng ta cầu cho linh hồn người chết được siêu thoát, nghiã là linh hồn người chết sớm được về với Phật, với Chúa, sớm đi tu, hoặc là tái kiếp, đầu thai, là không còn ở chốn trần gian, không còn vướng bận những chuyện buồn vui, mừng giận nơi chốn phàm trần!

Mặt khác, chúng ta lại tổ chức lễ nầy, lễ nọ cho người chết, lễ Tuần, lễ Thất, lễ Giỗ..., chúng ta cúng kiếng van vái, mời gọi linh hồn người chết về ăn, uống, phù hộ...! Thầy Đáng nói nếu chúng ta cứ gọi linh hồn người chết trở về với chúng ta hoài, thì làm sao linh hồn người chết thanh thản, hay siêu thoát được!

Cho nên Thầy Đáng đã thường dạy học trò Nhân Điện là không nên cúng kiếng, không nên van vái, không nên mời gọi linh hồn người chết trở về để ăn uống, phù hộ chúng ta, hay là giúp đỡ chúng ta chuyện nầy, chuyện kia, nếu chúng ta thực sự biết thương những linh hồn nầy, nếu chúng ta muốn cho những linh hồn nầy được thực sự thanh thản, bình an, siêu thoát thì chúng ta không nên làm những chuyện sai lầm như vậy.

Linh hồn siêu thoát: Mỗi linh hồn trong một thân xác con người có một sứ mạng thiêng liêng nào đó do Thượng Đế giao phó ở trần gian trong một thời kỳ, giai đoạn nào đó, khi thân xác chết, trên nguyên tắc linh hồn đã hết nhiệm vụ, cũng giống như chuyện người lính đã được giải ngũ, đã không còn là quân nhân,  không còn phải cầm súng, không còn phải đánh giặc..., khi thân xác chết, thì linh hồn đã hết nhiệm vụ đối với than xác đó, đồng thời linh hồn cũng hết nhiệm vụ đối với những người liên hệ với thân xác đó như là thân nhân, những người thân yêu, ruột thịt: cha mẹ, anh em, chồng vợ, con cái, vân vân.

Có thể nói là khi chết, thì tất cả những ràng buộc, những quan hệ với nhân gian của linh hồn người chết đều đã chấm dứt, chữ siêu thoát có ý nghiã thực tế là linh hồn chấm dứt nhiệm vụ của Thượng Đế giao phó ở trần gian, linh hồn trở về với khối sáng  vũ trụ, là nơi xuất phát của linh hồn, và là bản thể của linh hồn, chờ nhận lãnh những nhiệm vụ mới, thân xác mới, quan hệ mới, trong nhân gian nầy, hay nhân gian khác, thế giới khác, ý nghia từ ngữ “linh hồn siêu thoát” chỉ là như vậy.

Người ta thường nói về cái chết của con người là: “cát bụi trở về cát bụi”, câu nầy đúng với thể xác, nhưng không hẵn đúng với linh hồn, đối với linh hồn, cái chết không chấm dứt trong một thân xác con người, mà có thể linh hồn sẽ phải tái sinh trong nhiều kiếp nhân sinh, thể xác khi chết không mang theo gì, không mang theo hành lý vật chất, nhà cửa, áo quần, tiền bạc, cũng không mang theo những vật chất tinh thần, tri thức, kiến thức...

Nhưng linh hồn thì lại khác, sau khi thể xác chết linh hồn vẫn có thể tồn tại dù không có thể xác, kể cả trường hợp thể xác đã thiêu đốt thành tro, hay tan thành bụi khói hư vô! Linh hồn vẫn có thể tồn tại dưới dạng thể năng lương vô hình, và linh hồn còn có thể mang theo những tri thức tâm linh siêu hình trên đường học hỏi, tiến hoá cho những đời kiếp mai sau, đó là lý do nhân loại ngày càng tiến bộ, ngày càng văn minh so với những người nhân loại cũ, 10.000 năm, 50.000 năm, 100.000 năm trước.

Hiểu biết được những bí ẩn của tâm linh nầy, là “giác ngộ tâm linh”, một trong những điều thiết yếu Thầy Đáng muốn dạy cho Học Viên Nhân Điện, Linh hồn người chết siêu thoát là chuyện rất cần thiết, bởi vì, nếu vì những lý do gì, mà linh hồn người chết không siêu thoát, còn quanh quẩn chốn trần gian, thì đó là những chuyện “đại bất hạnh, chuyện đau buồn, khổ sở, hiểm nguy..., cho linh hồn”, và cũng chính là vì những chuyện đại bất hạnh và đau buồn nầy, của linh hồn mà chúng ta mới phải cầu cho linh hồn siêu thoát.

Cầu nguyện linh hồn siêu thoát: Muốn cầu nguyện kết qủa, nghiã là cho linh hồn người chết được siêu thoát, thì lại là một chuyện khác, một chuyện khó khăn vô cùng, một chuyện vô cùng khó khăn! Thông thường người ta nhờ đến những người tu hành, những chức sắc tôn giáo, Đạo Phật người ta nhờ ông Sư, Đạo Chúa người ta nhờ Ông Cha, nhưng vấn đề là không dễ gì chúng ta tìm được người có đủ năng lực tâm linh, hay quyền năng tâm linh siêu hình, để cầu cho linh hồn người chết được siêu thoát.

Muốn cầu cho một linh hồn người chết nào đó được siêu thoát, điều kiện phải là người cầu nguyện phải có khả năng tâm linh thực sự, phải là người có được những nhiệm vụ tâm linh đặc biệt do Thượng Thiên giao phó, chớ không phải là những tên tuổi, chức vụ do người đời ban tặng, thì người đó mới làm được công việc của những quyền năng khả năng tâm linh như là cầu nguyện cho linh hồn người chết được siêu thoát, phải có sức mạnh tâm linh mới làm được việc nầy, ai cũng có quyền cầu nguyện cho linh hồn người chết được siêu thoát, nhưng không phải ai cũng cầu nguyện được kết qủa, cái nầy khó lắm!.

Điều may mắn là phần nhiều, con người, khi thể xác chết thì tự nhiên linh hồn, có thể là không phải liền ngay tức khắc, nhưng rồi cũng mau chóng được siêu thoát, cái đó có thể nói là luật lệ của Thượng Thiên, cũng có thể nói đó là ân huệ của Thượng Đế dành cho con người và tất cả sinh linh, những định luật sinh tử của Thượng Đế mà chúng ta có thể học hỏi trong những lớp triết học tâm linh siêu hình, học hỏi để Giác Ngộ và để tiến hoá, để hạnh phúc , an lạc, và để giải trừ đau khổ, phiền não....

Trên nguyên tắc, theo lý thuyết, thì một Học Viên Nhân Điện sau khi được khai mở Luân Xa, khi thể xác chết thì linh hồn người đó lập tức được siêu thoát mà không cần bất cứ một nghi thức, nghi lễ nào, không cần ai phải cầu nguyện, cầu siêu, nhưng vấn đề là làm sao để một người Học Viên Nhân Điện được thực sự khai mở Luân Xa?! Giữa lý thuyết và thực tế, luôn luôn có những khoảng cách, những sự khác biệt rất lớn, chúng ta phải luôn luôn ghi nhớ điều nầy, và phải luôn kiểm chứng để xác nhận những điều chân giả, thiệt hư....

Một người được khai mở Luân Xa, và một người đã thực sự được khai mở Luân Xa, là hai chuyện khác nhau, hai chuyện hoàn toàn khác nhau, hai chuyện không giống nhau một chút nào! Trên lý thuyết thì một người vừa chết, không cần là một Học Viên Nhân Điện, nhưng mà được một Học Viên Nhân Điện cầu nguyện thì linh hồn người đó cũng sẽ được siêu thoát, nhưng vấn đề là lý thuyết thì như vậy, nhưng thực tế thì người Học Viên Nhân Điện nầy có làm được điều đó hay không, thì lại là một chuyện khác?!

Có sự khác biệt rất lớn giữa một Học Viên có khả năng tâm linh, và một Học Viên không có khả năng tâm linh, không phải là tên tuổi hay là cấp lớp Nhân Điện, mà chỉ có thực tế mới chứng minh được Học Viên Nhân Điện nào có khả năng tâm linh, Học Viên Nhân Điện nào không có khả năng tâm linh, Học Viên Nhân Điện nào giúp được linh hồn người chết siêu thoát, Học Viên Nhân Điện nào không giúp được linh hồn người chết siêu thoát, chỉ có những kết qủa thực nghiệm mới chứng minh được điều nầy!

Chuyện linh hồn siêu thoát rất cần thiết, bởi vì có rất nhiều chuyện bất hạnh, nhiều chuyện không hay cho những linh hồn người chết mà không siêu thoát, thứ nhất là sự đau khổ! Có người chết để lại cả gia tài tiền bạc, của cải..., cho người khác hưởng, nhưng nếu linh hồn họ không siêu thoát, thì linh hồn họ sẽ phải đau khổ lắm; có người chết để lại người vợ xinh đẹp, hay người chồng tài giỏi cho người khác chiếm đoạt, nhưng nếu mà linh hồn không siêu thoát, thì linh hồn đó tất phải đau khổ, tất phải buồn phiền!

Linh hồn người chết không siêu thoát, không phải chỉ có một vài bất hạnh, mà có nhiều thứ bất hạnh lắm, linh hồn không siêu thoát là những linh hồn lang thang trong cõi giới vô hình của nhân gian, và thông thường chỉ là những linh hồn yếu đuối, những linh hồn hư ảo, mịt mờ, sương khói, những sinh linh không có năng lực trong cõi giới vô hình, nhưng lại là cõi giới có đầy những thế lực tâm linh siêu hình đầy năng lực: ma quỹ hung ác, mạnh mẽ....

Đừng bao giờ lầm tưởng rằng linh hồn người chết không siêu thoát thì linh hồn đó được tự do trong thế giới tâm linh siêu hình, thực tế thì những linh hồn lang thang nầy bị đủ thứ thế lực tâm linh vô hình chi phối, bức hại mà không thể được luật pháp trần gian bảo vệ như khi còn sống, cũng không thể kêu cứu thân nhân, bạn bè giúp đỡ.

Chưa kể sự nguy hại khi những linh hồn yếu đuối nầy bị những Thầy Pháp, Thầy Bùa bắt nhốt, sai khiến, bắt làm nô lệ, tay sai, bắt làm những chuyện sai trái, nguy hiểm, hại người....! Thí dụ như trường hợp của một số bệnh nhân, thường là bệnh không rõ nguyên nhân, các phương tiện y khoa không thể chữa trị, có nguyen nhan tâm linh do các linh hồn xấu gây ra, các Học Viên nhan Điện có khả năng và trách nhiệm tâm linh có thể giúp đỡ giải thoát các linh hồn nầy, và giúp bệnh nhân hết đau, bớt bệnh một cách nhanh chóng, mà không cần đến một thứ thuốc men nào.

Chúng ta thường cầu nguyện linh hồn người chết giúp đỡ người sống, mà không biết rằng thực tế là người sống cần nên giúp đỡ linh hồn người chết, và người sống mới có khả năng giúp đỡ người chết, người sống mới là người có năng lực, có khả năng, có sức mạnh, có phương tiện....!

Qủa thật là Thầy Đáng có nói linh hồn không bị giới hạn như thân xác, và Thầy Đáng cũng có nói rằng linh hồn tự do hơn thân xác, nhưng nhiều người đã hiễu lầm những câu nói nầy theo những ý nghiã không đúng, không rõ ràng, hay không chính xác!. Thầy Đáng nói rất nhiều câu nói về tâm linh khác nhau cho những câu hỏi khác nhau, trường hợp khác nhau, người hỏi khác nhau, cho nên mỗi câu nói của Thầy Đáng có một ý nghiã riêng của nó, cùng một câu nói của thầy Đáng, nhưng không thể áp dụng trong mọi trường hợp khác nhau.

Những câu nói của Thầy Đáng về sự tự do của linh hồn so với thể xác, có những ý nghiã tương đối trong những trường hợp khác nhau, sự tự do của linh hồn ở đây chủ yếu là sự tự do về phương diện tâm linh, điều mà thể xác không làm được. Nói rõ hơn là chỉ có linh hồn mới tiếp xúc được với thế giới tâm linh siêu hình, thí dụ như là tiếp xúc với Các Đấng, tiếp nhận quyền năng các Đấng, học hỏi tâm linh từ Các Đấng siêu hình...., tất cả những điều nầy, thể xác thông thường không làm được.

 Thí dụ về khả năng tâm linh siêu hình của linh hồn là câu Thầy Đáng thường nói: “Không cần biết là Thầy Đáng đang ở đâu, Thầy Đáng đang làm gì, Thầy Đáng đang ăn, hay Thầy Đáng đang ngủ..., và phần của ACE, thì dù cho dù ở đâu, dù lúc nào, khi ACE gặp chuyện gì lâm nguy, khi ACE cần, ACE cầu cứu Thầy Đáng, thì ACE cứ gọi trong đầu câu “Thầy ơi! Cứu Con!” thì ngay lập tức Thầy Đáng sẽ đến liền trong giây lát, một tích tăc, để cứu giúp ACE, cứu giúp cho một người hay bao nhiêu người cũng được, một nơi, hay bao nhiêu nơi cũng được”.

Chúng ta cần phải biết rằng cái nầy là khả năng của linh hồn Thầy Đáng mới làm được, chớ khả năng thân xác Thầy Đáng không làm được, đó là cái khả năng vượt trội của linh hồn so với khả năng giới hạn của thể xác về phương diện tâm linh, đó là sự tự do của linh hồn, là sự không giới hạn của linh hồn so với sự giới hạn của thể xác, mà Thầy Đáng đã nói đến.

Cần phải lưu ý rằng đó là Linh Hồn Thầy Đáng, chớ không phải là linh hồn bình thường nào cũng làm được những chuyện nầy, kể cả cả linh hồn Ông Đáng cũng không làm được, xin nhắc lại phải là Linh Hồn Thầy Đáng mới làm được chuyện nầy, mới có những khả năng tâm linh như vậy, phải phân biệt sự khác nhau giữa ông Đáng và Thầy Đáng, sự khác nhau giữa linh hồn ông Đáng và linh hồn Thầy Đáng.

Linh hồn ông Đáng là linh hồn của thể xác, còn linh hồn Thầy Đáng là linh hồn của các Đấng Tâm Linh siêu hình, không lệ thuộc thể xác, không lệ thuộc sinh tử, thời gian, không gian..., cho nên mặc dù bây giờ thể xác Thầy đáng không còn, nhưng linh hồn Thầy Đáng vẫn còn, vẫn có thể giúp đỡ Học Viên, cho nên mỗi khi gặp điều gì bất trắc, khó khăn Học Viên cứ cầu nguyện Linh Hồn Thầy Đáng giúp đỡ, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, như khi Thầy Đáng còn sống.

Chúng ta không nên, và không được hiểu sai những ý nghiã thực sự của câu nói nầy, không nên hiểu lầm rằng thân xác con người thì không có khả năng bằng linh hồn con người! Có người còn hiểu lầm một cách tai hại rằng thân xác con người làm giới hạn sự tự do của linh hồn, cho nên có người đã dám tự tử, đã giết hại cả thân xác của chính mình để cầu cho linh hồn mình được giải thoát, để linh hồn mình được tự do hoàn toàn, cái nầy là không đúng, không phải, không có như vậy, truyệt đối không.

Chúng ta tuyệt đối không được hiểu lầm câu nói nầy của thầy Đáng một cách tai hại như vậy, Thầy Đáng nghiêm cấm chuyện Học Viên Nhân Điện tự tử, Thầy Đáng nói Thượng Thiên không cho con người được phép tự tử, linh hồn của người tự tử rất khó được siêu thoát, kể cả linh hồn của những Học Viên Nhân Điện cũng sẽ khó được siêu thoát nếu Học Viên nầy chết vì tự tử!.

Thực tế, cả hai, thể xác và linh hồn đều có những khả năng, và đều có những giới hạn, mà con người thì cần có cả hai thứ, con người cần có  linh hồn và cần cả thể xác để bổ túc những ưu khuyết điểm của nhau, một thể xác không có linh hồn chỉ là một người bịnh tâm thần, một  gánh nặng của gia đình, xã hội, còn một linh hồn không có thể xác thì chỉ là một con ma, không làm gì được, ngay cả những việc nhỏ nhặt cũng không làm được. Trong những phim truyện truyền hình, chúng ta thường nghe câu nói: “Dù có chết thành ma, tao cũng sẽ không tha cho mầy”, thực tế là khi chết thành ma thật rồi thì, con ma nầy không sao trả thù được, không làm gì được kẻ thù của mình!.

Vì thế cho nên, nếu chúng ta qúi trọng linh hồn mình bao nhiêu, thì chúng ta cũng phải biết qúi trọng thể xác của mình bấy nhiêu, và ngược lại, nếu chúng ta qúi trọng thể xác bao nhiêu, thì chúng ta cũng phải biết qúi trọng linh hồn bấy nhiêu, bởi vì một con người toàn vẹn phải là một con người bao gồm cả hai phần: thể xác có khả năng và linh hồn cũng phải có khả năng, thể xác có tự do và linh hồn cũng phải có tự do, nhưng cả hai phần nầy phải luôn luôn cộng tác, hoà hợp, và phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau, không thể tách rời nhau, linh hồn và thể xác, tuy hai mà một, tuy một mà hai.

Bản chất của Linh hồn tuy vô hình, nhưng chúng ta vẫn có thể nhìn thấy linh hồn, chẳng những chúng ta có thể nhìn thấy linh hồn con người, mà chúng ta còn có thể nhìn thấy cả linh hồn của những vật thể vô tri giác, như: bức tranh, hoạ, những tác phẩm nghệ thuật, điêu khắc; chẵng những, chúng ta có thể nhìn thấy hình ảnh vô hình của linh hồn, mà chúng ta còn có thể nghe được tiếng nói âm thanh của linh hồn siêu hình, thí dụ như là thứ tiếng nói mà chúng ta vẫn thường gọi là lương tâm con người, thứ tiếng nói thầm kín trong tâm của mỗi con người. 

Chính nhờ thứ tiếng nói của lương tâm nầy, mới có những con người muốn làm những việc thiện, không muốn làm những việc ác, nếu không có thứ tiếng nói của lương tâm, thì xã hội, thế giới sẽ có thêm rất nhiều kẻ gian ác, xấu xa, và sẽ bớt đi rất nhiều người thiện lương, tử tế, nhân từ, bác ái, một điều bất hạnh của nhan loại!.

Người Học Viên Nhân Điện học về tâm linh, là học về khả năng của linh hồn, trước nhất là phải học về thứ tiếng nói lương tâm nầy, một Bác Sĩ tây y không có lương tâm, vẫn có thể trị được bịnh, nhưng mà một Học Viên Nhân Điện mà không có lương tâm, không có sự hổ trợ của các vị Thần Linh thì Học Viên Nhân Điện đó sẽ không học được bất cứ một khả năng tâm linh nào cả, nghia là không thể trị được một bệnh nhan nào cả. Nhiều Học Viên Nhân Điện đã không biết về điều quan trọng nầy, nhiều người chỉ muốn học lên lớp Nhân Điện nầy, lớp Nhân Điện nọ mà không chịu học tiếng nói của lương tâm, những Học Viên Nhân Điện nầy sẽ không học được bất cứ một khả năng tâm linh nào cả.

Nhiều Học Viên Nhân Điện khoe khoang, tự hào, hãnh diện... là mình đã học đến lớp Nhân Điện nầy, lớp Nhân Điện kia, nhiều Học Viên Nhân Điện nghĩ rằng hễ mình học được lớp Nhân Điện cao, thì mình giỏi hơn người học lớp Nhân Điện thấp, mà không biết được là lớp Nhân Điện nào cũng vô ích, nếu không học được cái quan trọng nhất của Nhân Điện là Lương Tâm, tức là sự hiện diện của bCác Đấng Tâm Linh trong than xác của mình.

Công thức nhập môn của ngành Nhân Điện Thầy Đáng là “khai mở Luân Xa”, nhưng không mấy Học Viên hiểu rằng ý nghiã đích thực của việc “khai mở Luân xa” chính là khai mở Lương Tâm, nếu Học Viên không khai mở được Lương Tâm, không tiếp Thần Linh, quyền năng khả năng của các Đấng siêu hình, thì Học Viên nầy không khai mở được gì cả, thậm chí Thầy Đáng đã từng nói là “không có Luân Xa gì cả, Luân Xa chỉ là cái giả, Thầy đã mượn cái giả để dạy cái Thật, cái giả thì dành cho những người mới học, nhập môn, còn chưa biết gì về Tâm linh, còn ACE, những Học Viên Nhân Điện cao cấp, đã học lên các lớp Nhân Điện cao cấp rồi, đã học những lớp Triết Học, lớp Tâm Linh rồi, thì ACE phải học cái thật, chớ đừng học cái giả!”, cái giả là Luân Xa, caí thật là Tâm Linh, cái quyền năng khả năng của Các Đấng. 

Trái lại, một Học Viên Nhân Điện ngay lần khai mở Luân xa đầu tiên, nhưng mà Học Viên nầy đã khai mở được lương tâm, khai mở được tâm linh, đã để cho linh hồn mình luôn được tiếp xúc với cá Đấng, thì Học Viên Nhân Điện đó có thể đã là một Học Viên Nhân Điện cao cấp nhất, không thua kém khả năng tâm linh của bất cứ một Học Viên Nhân điện ở bất cứ một cấp lớp Nhân Điện nào, bởi vì đó là khả năng tâm linh của Các Đấng, chớ không phải là khả năng tâm linh của cá nhân Học Viên nầy, thể xác nầy.

Cụ thể, khi Học Viên đặt tay lên một bệnh nhân mà người nầy hết đau, hết bệnh, bất kể là bệnh gì, bệnh trạng ra sao, tình trạng bệnh thế nào...,kết qủa thần kỳ nầy là quyền năng khả năng của Các Đấng, chớ không phải là quyền năng khả năng của Học Viên, Học Viên chỉ đóng vai trò phương tiện hành Đạo, cứu đời của Các Đấng, chớ Học Viên không phải là các Đấng, tuyệt đối không.

Hình thức những buổi lễ tưởng niệm của người Tây Phương, như Lễ Tưởng Niệm chiến binh Úc, Mỹ..., những buổi lễ nầy vừa đơn giản, vừa trang nghiêm, vừa mang nhiều ý nghiã..., vậy là được, là đầy đủ, là hay, đẹp...., nhưng nếu như trong những Lễ Giỗ chúng ta có làm nhiều món ngon vật lạ để cúng kiếng người chết thì cũng không sao, thứ nhất là nó cũng chứng tỏ tấm lòng chúng ta đối với người chết, thứ nhì là trước cúng, sau ăn, cái đó cũng không sao, chỉ là chúng ta nên tùy hoàn cảnh, phương tiện, không nên trong hoàn cảnh nghèo khó mà cứ cố vay nợ, vay tiền để cúng kiếng linh đình!

Lễ Giỗ Thầy Đáng cũng rất cần nên tổ chức, nhưng cần nên tổ chức như là một lễ Tưởng Niệm Thầy Đáng, quan trọng nhất là nên ôn lại những bài học Đời Đạo mà Thầy Đáng đã từng dạy cho học trò, để cùng nhau học hỏi, thực hiện thực hành cho lợi ích cá nhân, gia đình, xã hội, quốc gia, nhân loại... theo đúng tôn chỉ ngành Nhân Điện Thầy Đáng là “Nhân Loại- Giác Ngộ- Tình Thương”.

Nhiều người theo học ngành Nhân Điện Thầy Đáng “Nhân Loại- Giác Ngộ- Tình Thương” nhưng không hề quan tâm đến những tôn chỉ căn bản nầy thì làm sao có thể nhận mình là học trò Nhân Điện của Thầy Đáng? Càng không thể đứng ra để làm Thầy Nhân Điện! Trò hay Thầy Nhân Điện đều là những thân xác con người được Thượng Thiên chọn lựa để giúp đỡ nhân loại: bớt đau, bớt khổ, bớt bệnh, bớt u mê, bớt tăm tối, bớt sai lầm....!

Muốn làm được những điều nầy phải có nhiều điều kiện, mà hai điều căn bản là “Giác Ngộ- Tình Thương”, những ai không có những điều căn bản nầy thì không thể là Thầy Nhân Điện, cũng không thể là Trò Nhân Điện!

Câu hỏi quan trọng là làm sao để biết một người có “Giác Ngộ- Tình Thương”, Câu trả lời rất đơn giản là: Hãy nghe cho rõ những gì họ nói, và hãy nhìn thật kỹ những gì họ làm, rồi hãy nhận định và phê phán là họ có Giác Ngộ hay không có Giác Ngộ?

Tình thương, trước nhứt là Tình thương bản thân, thương yêu bản thân không có gì xấu, không có gì sai, một người không thương bản thân thì người đó không thương người khác, thương bản thân là thương cả hai phần thể xác, linh hồn.

Nhân Điện có công thức cai thuốc, cai rượu, nhưng chưa có Học Viên nào cai thuốc, cai rượu thành công, là tại vì những người nầy đã áp dụng công thức cai nghiện mà còn thiếu 2 yếu tố căn bản của Nhân Điện là : Giác Ngộ - Tình thương.

Chỉ khi nào mình giác ngộ những cái tai hại của thuốc rượu, mình thương yêu bản thân mình, mình biết rằng rượu làm hại gan mình thế nào, biết thuốc thì làm hại phổi mình thế nào, vì tình thương yêu trân qúi những cơ quan bộ phận của cơ thể, gan, thận, tim, phổi...., vì mình không muốn hại gan mình, không muốn hại phổi mình, thì mình mới có thể cai thuốc, cai rượu được, không có tình thương yêu nầy, thì công thức Nhân Điện nào cũng đều là vô ích, có tình thương yêu nầy, thì công thức  Nhân điện nào cũng có kết qủa.

Tóm lại, Học Trò Nhân Điện thì nên Đám Giỗ Thầy Đáng, nhưng Đám Giỗ Thầy Đáng thế nào, Đám Giỗ ở đâu, tất cả đều không quan trọng, quan trọng là ý nghiã và lợi ích của Đám Giỗ Thầy Đáng, Đám Giỗ Thầy Đáng cần phải có những ý nghia tốt đẹp, và cần phải có những lợi ích thiết thực cho mọi người.

Nếu tổ chức Lễ Giỗ Thầy Đáng cho có hình thức thôi, thì không cần làm, nếu tổ chức Lễ Giỗ Thầy Đáng để mưu cầu lợi lộc thì không nên làm, nếu tổ chức Lễ Giỗ Thầy Đáng mà làm hại người khác, lợi dụng niềm tin của Học trò Nhân Điện, dẫn dắt người khác vào những con đường tăm tối, u mê, dị đoan, mê tín là những điều không được làm.

Điều Thầy Đáng lo sợ nhất là khi Thầy Đáng chết, người ta lợi dụng thân xác Thầy Đáng, lợi dụng tên tuổi Thầy Đáng ...., cho những mưu đồ lợi lộc cá nhân, cho nên thầy Đáng đã từng căn dặn khi Thầy Đáng chết hãy thiêu huỷ thân xác Thầy Đáng ra tro, rồi rải hết tro cốt Thầy Đáng xuống biển, đừng để lại bất cứ dấu vết gì để không có ai lợi dụng, kinh doanh, trục lợi. Nhưng đáng tiếc, đáng buồn là những điều Thầy Đáng muốn tránh đã không tránh khỏi, ngay sau khi Thầy Đáng chết! Người Học Viên Nhân Điện chân chính thì không được lợi dụng Thầy đáng, và không để ai lợi dụng Thầy Đáng trong những mục đích kinh doanh, dối gạt...

Đám Giỗ Thầy Đáng không phải chỉ vì Thầy Đáng, mà còn phải vì mọi người, vì Thầy Đáng là vì những tình cảm của người trò Nhân Điện dành cho Thầy Đáng, và vì những công lao Thầy Đáng đã gây dựng Ngành Nhân Điện, đã để lại những tư tưởng, những quyền năng khả năng tâm linh để giúp đỡ mọi người, không phải để hại người.

 Thầy Đáng vẫn thường nói rằng ngành Nhân Điện không được làm hại bất cứ ai, năng lực tâm linh Nhân Điện rất kỳ diệu, nhưng mà năng lực Nhân Điện cho dù là làm hại một sinh vật thực nhỏ bé cũng không được, làm hại con người thì tuyệt đối không, những ai làm sai, làm trái những qui luật căn bản nầy của Nhân Điện, nhất định người đó sẽ phải nhận lấy những hậu qủa không tránh khỏi.

 Thượng Đế cho ta những quyền năng khả năng tâm linh, thì Thượng Đế cũng rất dễ dàng lấy lại, Thượng Đế có thể lấy lại rất dễ dàng, và có thể lấy tại tất cả, đừng bao giờ nghĩ rằng mình đã học được những quyền năng tâm linh Nhân Điện rồi là mình sẽ có mãi những quyền năng khả năng tâm linh, mà phải luôn luôn cảnh giác là, dù mình là ai, Học Viên Nhân Điện cấp lớp nào,  bất cứ lúc nào, thời gian nào, không gian nào, mình cũng có thể mất tất cả mọi quyền năng, khả năng tâm linh khi mình làm sai!!.

Vì mọi người ở đây là vì những lợi ích tâm linh Đời Đạo mà Ngành Nhân Điện Thầy Đáng đã mang lại cho nhân loại, chúng ta tổ chức lễ Giỗ Thầy Đáng là để học hỏi những cái hay, thực hiện thực hành những cái tốt của ngành Nhân Điện Thầy Đáng, thì mới nên tổ chức Lễ Giỗ Thầy Đáng, mới xứng đáng là học trò của Thầy Đáng, mới đúng là Học Viên Nhân Điện.

THÁI TẤN TRUYỀN

Wednesday, 29 August 2012

Điệp viên tí hon


Mỹ sắp tung 'điệp viên tí hon' vào Afghanistan

Quân đội Anh và Mỹ đã lên kế hoạch triển khai một loại máy bay do thám siêu nhỏ mới vào cuộc chiến ở Afghanistan nhằm tạo thêm ưu thế trước lực lượng nổi dậy Taliban.

Theo Daily Mail, “điệp viên bay tí hon” mới là loại phi cơ không người lái có kích thước siêu nhỏ, chỉ nằm vừa lòng bàn tay bạn và trọng lượng cũng chỉ tương đương một gói kẹo. Các chỉ huy quân đội của Anh và Mỹ tin rằng, loại phi cơ do thám tí hon SQ-4 Recon này – một trong những phương tiện bay nhỏ nhất trên thế giới - có thể trở thành một vũ khí uy lực mới của liên quân trong cuộc chiến chống Taliban và sẽ giúp cứu mạng các binh sĩ ở Afghanistan.

SQ-4 Recon được mô tả là phiên bản thu nhỏ của mẫu máy bay tự lên thẳng Little Nellie mà nhân vật điệp viên huyền thoại James Bond lái trong bộ phim “You Only Live Twice” (tạm dịch: “Anh chỉ sống được 2 lần”).

Nó bao gồm 2 camera cho phép các binh sĩ quan sát phía trên đồi cũng như trong những boongke của kẻ thù mà không đối mặt với nguy cơ bị giết hay bị thương.

Mẫu máy bay SQ-4 Recon cũng có thể được điều khiển từ xa bởi các binh sĩ cắm chốt trong một phòng kiểm soát cách xa hàng ngàn dặm hoặc bởi các binh sĩ đang làm nhiệm vụ tuần tra và sử dụng một máy tính bảng 7 inch.

Với đường kính gần 23cm và nặng chưa đầy 2 lạng, chiếc máy bay không người lái nano này có thể bay và quần lượn suốt 30 phút hoặc tắt động cơ và đậu trên rìa tường như chim, rồi phóng to và thu chụp các hoạt động đáng ngờ tới suốt 8 tiếng đồng hồ mà không bị phát hiện.
Các camera của SQ-4 Recon có thể truyền đi những hình ảnh sống (như máy ghi hình trực tiếp) hoặc chụp ảnh tĩnh hay quay video cả ban ngày lẫn ban đêm.

Là sản phẩm sáng chế của Phòng thí nghiệm các hệ thống tự động thuộc trường Đại học Middlesex và công ty BCB International có trụ sở ở Cardiff, Anh, mẫu SQ-4 Recon đang được quân đội Mỹ kiểm định. Bộ Quốc phòng Anh cũng nhận thức rất rõ về tiềm năng của mẫu máy bay không người lái nano này.

Các mẫu máy bay không người lái đang được sử dụng ở Afghanistan có kích thước to đến mức chúng thường được phóng giống như phi cơ có cánh cố định thông thường, khiến chúng dễ trở thành mục tiêu bị các tay súng nổi dậy Taliban phát hiện. Hồi tháng 2 năm nay, Bộ trưởng Quốc phòng Anh Philip Hammond từng lên tiếng thừa nhận “đã có kế hoạch trình làng các hệ thống bay không người lái, kích cỡ nano mới”.