Nhiều người
tin rằng ngoài phần thể xác con người làm bằng vật chất xương thịt, máu huyết …
hữu hình, con người còn có phần tâm linh vô hình, và nhiều người tin rằng linh
hồn tồn tại sau khi thân xác chết, nhiều người tin tưởng thuyết linh hồn tái kiếp,
đầu thai, luan hồi…., nhưng chứng thực những điều vô hình huyền bí nầy là chuyện
rất khó khăn, chuyện vô cùng khó khăn.
Một số chuyện
có thể chứng minh linh hồn tái kiếp, lauân hồi, đầu thai trở lại trần gian làm
người, qua nhiều đời kiếp khác nhau, nhiều thời gian, không gian khác nhau, đời
sống, thân phận, giới tính… khác nhau. Nhưng đời sống linh hồn sau khi thân xác
chết sẽ thế nào, đi đâu, ở đâu, làm gì, gặp gỡ ai, sướng khổ, vui buồn, no đói,
mừng giận … thế nào, thì lại không có bằng cớ, không có chứng minh, những chuyện
Thiên đàng, Địa Ngục thế nầy, thế khác đều do con người bịa đặt, phần lớn vì mục
đích Tôn Giáo, đều không có thật.
Tuần nầy, báo
Việt Luận số ra ngày Thứ Ba 23 July 2013, trang 55 & 56, có bài dịch thuật
của Nguyên Phong, tác giả nổi tiếng với những tác phẩm dịch thuật về tâm linh, những
câu chuyện huyền bí Đông Phương như “Đường Xưa Mây Trắng” , “Hành trình về phương
Đông” của các xứ Ấn Độ, Tây Tạng huyền bí, hay chuyện “Dấu chân trên cát” của
Ai Cập thời đại của những Pharaoh, bài viết lần nầy có tựa đề “Lá thư từ bên
kia thế giới”.
Đây là một
bài viết trong cuốn sách có tên “La Revenue Spirite”, nội dung là chuyện về đời
sống linh hồn con người bên kia thế giới, được linh hồn Bác sĩ Henri Desrives kể
lại cho con trai, Bác sĩ Piere Desrives, qua một cuộc cầu cơ, vì khi còn sống Bác
Sĩ Henri Derives có hứa với con trai, Bác Sĩ Piere Desrives là sau khi chết,
ông sẽ tìm cách thông tin về đời sống linh hồn.
Khi nghe câu
chuyện tâm linh, linh hồn, những chuyện vô hình nào, chúng ta cũng không thể cả
tin, mù quáng, quá đà, cực đoan, không được tin tưởng tuyệt đối, mà phải thận
trọng, vô cùng thận trọng, cảnh giác tối cao, minh triết sâu sắc, giác ngộ sâu
xa, không được lơ là, không mất cảnh giác, không để bị quyến rũ bởi những điều
huyền bí lạ lùng…
Với câu chuyện
tâm linh, đời sống linh hồn “lá thư từ bên kia thế giới”, của Bác Sĩ Henri
Desrives nầy cũng vậy, chúng ta không thể tin hết mọi điều mọi việc, cho dù là
câu chuyện được dàn dựng khéo léo, rất khéo léo, có những kỹ thuật dẫn dụ, có cả
những lý lẽ khoa học với những nhân vật khoa học, cả hai cha con Henri và Piere
đều là những bác Sĩ Y Khoa.
Cho nên, chúng
ta sẽ bỏ qua những phần xét ra không quan trọng, những phần không chính xác, những
điều không lợi ích…., chúng ta cũng sẽ bỏ
qua những điều thường thấy trong các câu chuyện tâm linh, những kinh nghiệm cận
tử nhiều người đã từng kể, những ánh sáng, những hào quang, chúng ta chỉ chú ý
đến một số điều khả tín, và những điều có lợi ích: suy tư, hạnh phúc, khổ đau,
bi lụy, lo lắng, ưu phiền….
Trước nhứt,
chúng ta có thể nói về những tri thức, những kiến thức, những học hỏi, những hiểu
biết… của con người, khi còn sống, là một nhà Khoa Học, Bác Sĩ Henri Desrives
đã từng nghĩ rằng tất cả những phần vô hình nầy, vì nó tùy thuộc vào vật chất,
thân xác, não bộ con người, cho nên tất cả đều sẽ biến mất khi thân xác, não bộ
con người chết đi. Ngay khi thân xác còn sống, mà khi những tế bào óc não chết
đi vì những nguyên nhân nào đó, như bệnh tật, thương tích, già yếu, ốm đau, nó
cũng đã mất đi, huống chi là khi con người đã chết, khi toàn thể thân xác con
người đã tan rả, hay bị thiêu đốt thanh tro bụi hư vô, không còn gì nữa.
Nhưng Bác Sĩ
Henri Desrives đã thông báo cho con trai ông, Bác Sĩ Piere Desrives biết là sự
thật không phải vậy, với kinh nghiệm của đời sống một linh hồn ở thế giới bên
kia, ông thấy những phần vô hình như tri thức, kiến thức, những khả năng nghệ
thuật như âm nhạc, hội hoạ, và ngay cả những khả năng chuyên môn như y học, văn
chương… nó vẫn còn tồn tại, không có mất đi theo thân xác con người.
Những phần năng
lực tâm linh, tri thức vô hình không tùy thuộc hoàn toàn thể xác con người, nó còn
tùy thuộc vào những yếu tố vô hình phi vật chất tâm linh, linh hồn, và phần vô
hình nầy là phần con người có thể mang theo thế giới bên kia. Khi chết, con người
không thể mang theo những tài sản vật chất như: của cải, nhà cửa, xe cộ, tiền bạc,
ruộng vườn, đất đai, nhưng con người có thể mang theo những tài sản tinh thần,
những tri thức, kiến thức…, không phải chỉ một đời, một kiếp, mà còn nhiều đời,
nhiều kiếp về sau.
Điều nầy nghe
qua thật là kỳ lạ, thật vô lý, khó hiểu, khó tin…, nhưng lại là sự thực, chuyện
thực của đời sống tâm linh vô hình, và điều nầy rất quan trọng đối với con người,
vô cùng quan trọng đối với chúng ta, đây là điều rất đáng chú ý, rất cần quan tâm.
Có những chứng minh về chuyện đầu thai, tái kiếp luân hồi đã, đang và sẽ xảy ra
nơi nầy, nơi khác, có thể chứng thực những điều kỳ bí nầy nầy, ngay hiện tại,
trong thời đại văn minh, ở xã hội văn minh, trên những đất nước khoa học, kỹ
nghệ phát triển như Anh, Úc, Mỹ….
Thí dụ chuyện
của Ben McMahon, 21 tuổi, người Úc, nói tiếng Anh, học tiếng Úc từ nhỏ, sống tại
Melbourne, Australia, sau một tai nạn giao thông, hai chiếc xe tông vào nhau
khiến anh bị hôn mê suốt 2 tuần nằm trong bệnh viện. Điều kỳ lạ là sau khi tỉnh
dậy, anh bỗng nói tiếng Quan Thoại với cô y tá người Hoa một cách rành rẽ, lưu
loát, y hệt như người Hoa thực thụ, và anh có những cảm giác mơ hồ như anh đã từng
sống một nơi nào đó ở Trung Hoa .
Tiếng Hoa của
Ben McMahon còn rành và giỏi cho đến nỗi anh không cần phải học nghề học việc
gì mà chỉ cần dùng khả năng ngôn ngữ tiếng Hoa của anh để sinh sống bằng nghề
MC của show truyền hình dành riêng cho người Hoa có tên là “AU MY GA” (Oh My
God), kiêm hướng dẫn viên du lịch cho du khách người Hoa đến Melbourne. Điều kỳ
lạ nầy chỉ có thể giải thích là tiếng Hoa của Ben McMahon là thứ ngôn ngữ anh đã
mang theo từ tiền kiếp, chớ không phải là tiếng Hoa anh mới học được trong kiếp
nầy, thứ tngôn ngữ kiếp nầy anh chưa học qua.
Câu chuyện
thật và hiện đại của Ben McMahon trên đây cho chúng ta thấy những bằng chứng xác
thực về khả năng ngôn ngữ con người có thể mang theo từ những tiền kiếp của mình,
không phải chỉ có một thứ ngôn ngữ của một tiền kiếp, có người còn có thể mang
theo cùng lúc nhiều ngôn ngữ của nhiều tiền kiếp khác nhau, nghiã là người nầy
có thể vừa nói tiếng Anh, vừa nói tiếng Pháp, cũng có thể vừa nói tiếng Ấn Độ!.
Thực tế thì
không phải là người nào cũng có thể mang theo được những khả năng tiền kiếp,
cũng không phải người nào cũng có thể xử dụng được những khả năng tiền kiếp, có
người xử dụng được trọn vẹn, có người chỉ xử dụng được một phần, và thường thì
họ chỉ có thể xử dụng được những khả năng tiền kiếp trong một số trường hợp nào
đó, với một số những điều kiện nào đó mà thôi. Như là trường hợp của Ben
McMahon, thì anh chàng nầy chỉ xử dụng được tiếng Hoa trong trường hợp đặc biệt
là anh tỉnh dậy sau một cơn hôn mê keó dài đến 2 tuần lễ, và người đầu tiên anh
gặp khi tỉnh dậy là một cô y tá người Hoa.
Nếu như không có những yếu tố đặc biệt
nầy, nếu anh ta không bị một chấn thương não bộ nặng đến hôn mê nhiều ngày, hoặc
khi tỉnh dậy, người anh gặp đầu tiên không phải là cô y tá Trung Hoa, thì có thể
là bây giờ, hoặc mãi mãi anh cũng không nói được tiếng Hoa! Nghiã là bắt buộc
phải có những yếu tố, những điều kiện đặc biệt nào đó thì mới có thể để đánh thức
được những khả năng tiền kiếp, khả năng tâm linh vô hình, bằng không thì nó vẫn
cứ ngủ yên trong phần cơ thể vật chất, thường được gọi là “tiềm thức”.
Có những trường
hợp khác, là trường hợp những Thần Đồng, những thiên tài, có những đứa trẻ mới
8 tháng tuổi, 10 tháng tuổi, còn chưa biết đi đứng vững vàng, chưa biết chạy nhảy,
chưa hề đến trường lớp, vậy mà nó đã biết đọc chữ trên báo, đọc chữ trên tivi, đọc
rành rẽ như người đã từng đi học, thậm chí có đứa còn đọc được cả những ngôn ngữ lạ, có đứa
bé còn đọc được cả những chữ cỗ Anh, Hy
Lạp, La Mã nữa, co đứa có thể ca hát, sáng tác âm nhạc, hội hoạ, văn chương…,
mà không cần phải học hỏi từ trường lớp nào cả !
Những khả
năng kỳ lạ nầy chỉ có thể giải thích đó là những tri thức, kiến thức, những khả
năng từ những tiền kiếp, không thể giải thích cách gì khác, và không thể phủ nhận
sự tồn tại những yếu tố tâm linh vô hình sau khi thân xác chết. Những yếu tố
tâm linh vô hình không những tồn tại khi thân xác vừa chết, mà còn có thể tồn tại
lâu dài, bất chấp thời gian, không gian, bất kể một trăm năm, một ngàn năm, một
triệu năm…., không chỉ nơi nầy, nơi khác, quốc gia nầy, quốc gia khác, mà còn có
thể ở không gian nầy, không gian khác, hành tinh nầy, hành tinh khác, vũ trụ nầy,
vũ trụ khác.
Điều quan trọng
là kết luận nầy mang đến cho chúng ta những điều lợi ích thiết thực, lớn lao,
giúp chúng ta có những lý do chính đáng để học hỏi, luôn luôn học hỏi, không ngừng
học hỏi, học hỏi ngay cả khi chúng ta không còn ở tuổi đời đi học, ngay cả khi
chúng ta đã gìa yếu, bệnh tật, ốm đau…, bởi vì không phải chỉ cần học cho đời nầy,
kiếp nầy, than xác nầy, mà chúng ta còn phải học hỏi cho đời sau, kiếp sau, những
than thể khác, ở những nơi nầy, nơi khác, dân tộc nầy, dân tộc khác, đất nước nầy,
đất nước khác…
Liên quan đến
những điều học hỏi, những tri kiến thức của con người khi còn sống và khi đã chết
thì Bác Sĩ Henri Desrives cho rằng những tri kiến thức con người trần gian của
chúng ta thì không đáng gì khi so sánh với những tri thức, kiến thức trong cõi
giới tâm linh vô hình, bởi vì kho tri thức, kiến thức của tâm linh vô hình rất
phong phú, rất lớn lao, vô cùng vô tận, so với những tri kiến thức giới hạn của
những con người nơi chốn trần gian.
Cho nên, mặc
dù hiện tại, con người nhân loại chúng ta đã văn minh, tiến bộ hơn con người nhân
loại quá khứ rất nhiều, nhưng mà, rồi đây, những thế hệ kế tiếp chúng ta, những
con người mới, những thân xác mới với những linh hồn mới tái kiếp sau nầy, qua
những học hỏi tâm linh mới từ những kho báu tâm linh vô hình của Thượng Thiên, sẽ
còn giúp cho nhân loại, con người tiến bộ nhiều hơn nữa. Nghiã là càng ngày con
người sẽ càng có những kiến thức mới, những khả năng mới, có thể là những khả năng
rất khác biệt với chúng ta, văn minh hơn chúng ta, tài giỏi hơn chúng ta trong xã
hội tương lai.
Những điều
nghe qua có vẻ vô cùng phi lý, khó tin nầy lại là sự thật và có thể chứng minh,
như có những điều cách đây vài trăm năm, chúng ta nghe có vẻ hoàn toàn vô lý,
khó tin, phong thần, kỳ bí…., như những sản phẩm điện tử: điện thoại không dây,
truyền hình màu, computer, internet… thì bây giờ nó chỉ là những cái rất bình
thường trong đời sống con người, thời gian tương lai chúng ta sẽ còn có được những
cái mới mẽ hơn nữa, những cái lạ lùng hơn nữa.
Nghiã là hằng
ngày chúng ta đều có thể học hỏi những điều mới, những cái hoàn toàn mới so với
lịch sử con người đã có từ mấy ngàn năm nay trên hành tinh nầy, những điều mới,
những cái mới đó chúng ta học hỏi không phải từ con người, không phải từ hành
tinh chúng ta, mà là từ những kho báu dồi dào, vô tận, huyền bí….của tâm linh vô
hình, của Thượng Thiên, và từ cả những vũ trụ khác, những hành tinh khác, những
nền văn minh khác.
Điều kết luận
nầy rất mới lạ, nhưng cũng rất cần thiết cho tất cả mọi con người, mọi xã hội,
mọi dân tộc, mọi quốc gia: muốn tiến bộ, muốn văn minh, chúng ta nhất định phải
tiến về phiá trước, phải tìm học những cái mới mẽ mà nhân loại còn chưa biết,
không phải là những cái nhân loại đã biết, không phải là ngồi nhơi lại những
sách vở, kiến thức cũ của người xưa. Điều quan trọng nầy, rất tiếc là hiện nay
nhiều người vẫn còn chưa biết được, chưa học được, có người còn chưa nghĩ tới,
có người không tin, có người không muốn tin, chỉ có Thầy Đáng của Ngành Nhân Điện
“Nhân Loại- Giác Ngộ - Tình thương” đã nói đến những điều mới lạ nầy.
Trong những
lớp học Nhân Điện, Thầy Đáng thường nói với Học Viên: “Thầy không muốn dạy Anh
Chị Em những cái cũ, Thầy không muốn dạy Anh Chị Em những cái gì nhân loại đã
biết rồi, Thầy muốn dạy Anh Chị Em những cái mới, những cái hoàn toàn mới, những
cái chưa hề có trong sách vở văn chương xã hội loài người”. Rất tiếc là trong
khi ngành học tâm linh Nhân Điện của Thầy Đáng vẫn chưa hoàn thiện, vẫn còn ở
những bước đầu tiên khai phá những khả năng huyền bí tâm linh siêu hình, thì Thầy
Đáng đã mất, và điều rất đáng tiếc khác là hiện nay không có ai đi tiếp con đường
học hỏi những kho báu tâm linh siêu hình Thầy Đáng đã vạch ra.
Tóm lại là khi
thân xác chết, khi xác thân con người đã ngừng thở, trái tim con người đã ngừng
đập, hay khi mọi thứ vật chất của con người đã tan biến hết, đã hoá thành tro bụi,
thì vẫn còn có những phần khác của con người vẫn tồn tại, dù không tồn tại nơi
nầy, thì vẫn tồn tại ở nơi khác, dù không tồn tại không gian nầy, thì vẫn tồn tại
không gian khác, đó là phần linh hồn của chúng ta, phần tâm linh vô hình của
con người.
Có một điều
cần ghi nhận nữa là: như chúng ta đã biết, về mặt khoa học thì vũ trụ có rất
nhiều vì sao, như trái đất của chúng ta đang ở, nó to lớn đối với con người chúng
ta như thế, nhưng nó chỉ là một vì sao nhỏ bé trong vũ trụ không gian, ngay cả
mặt trời to lớn rất nhiều so với trái đất, nhưng nó cũng chỉ là một vì sao nhỏ
bé trong vũ trụ bao la, hơn nữa, không phải chỉ có một vũ trụ chúng ta sinh sống,
mà còn có rất nhiều vũ trụ không gian khác nhau, hằng hà sa số những vì sao, và
hằng hà sa số những vũ trụ không gian rộng lớn xa vời!
Về tâm linh
cũng vậy, không phải chỉ có một thế giới tâm linh vô hình, mà có rất nhiều thế
giới tâm linh vô hình khác nhau, cho nên khi nói sau khi chết linh hồn chúng ta
sẽ trở về thế giới tâm linh, nhưng mà, bởi vì có quá nhiều thế giới tâm linh siêu
hình khác nhau, cho nên, dù khi còn sống chúng ta có quen biết nhau, cho dù chúng
ta có những quan hệ thân thiết ruột rà: cha mẹ, anh em, chồng vợ, bạn bè…thì
khi chết vẫn không chắc chúng ta sẽ gặp nhau, mà phần chắc là chúng ta sẽ không
còn gặp gỡ, dù cho linh hồn chúng ta vẫn còn tồn tại!
Theo lá thư
tâm linh của bác Sĩ henri Desrives thì Linh hồn rồi sẽ đến với thế giới tâm
linh nào, gặp gỡ những ai, những điều nầy không phải được quyết định bởi ý muốn
chúng ta, hay bởi ý nguyện của những người thân thiết, cũng không quyết định bởi
những vị Thần Thánh như chúng ta vẫn nghĩ, chúng ta vẫn hay cầu nguyện, mà được
quyết định bởi những “tần số rung động” (frequency) khác biệt nhau của mỗi linh
hồn.
Theo bác Sĩ
Henri Desrives thì mỗi linh hồn có những “tần số rung động” riêng, nôm na là mỗi
người có một dòng điện riêng của cá nhân mình, chỉ có những linh hồn có những
dòng điện thích hợp cho cùng một không gian tâm linh vô hình nào đó thì mới có
thể gặp được nhau, những linh hồn có dòng điện khác biệt nhau sẽ không gặp được
nhau sau khi chết, ngay cả những người chết cùng một lúc trong cùng một chứng bịnh,
hay cùng một tai nạn cũng vậy.
Cho nên, sau khi chết, linh hồn mình có thể gặp
những người xa lạ, linh hồn có thể gặp những người mình chưa hề quen biết khi
còn sống, chớ không hẵn là mình sẽ gặp lại những người thân quen, những bạn bè,
thân quyến, họ hàng, như mình vẫn thường mong đợi. Muốn gặp lại những người
thân quen, mình từng thương mến khi còn sống, điều kiện Ià phải: “đồng thanh
tương ứng, đồng khí tương cầu”, nghiã là linh hồn chúng ta phải có cùng “tần số
rung động” (frequency), tần số được tạo thành bởi 2 yếu tố tư tưởng và tình cảm
con người.
Tùy theo từng
tính chất tư tưởng, tình cảm của mỗi linh hồn, thể xác, mỗi con người sẽ có “tần
số rung động” riêng, mỗi người có tần số rung động hay là dòng điện riêng biệt,
có những tần số rung động tương ứng và những tần số rung đột dị ứng, có những dòng
điện thích hợp, và có những dòng điện bất đồng, nôm na thường gọi là “hữu duyên”
và vô duyên”. Điều nầy rất xác thực và có thể chứng minh, như chúng ta thấy
trong một thính phòng âm nhạc, dù là 100 người hay 1,000 người họ cũng có một
“tần số rung động” chung tương ứng là “tần số âm nhạc”, ngược lại, ở một sân đá
bóng đông đảo, có cả 100,000 người, và họ đã đến với nhau vì họ có chung “tần số
rung động” cộng hưởng, là “tần số thể thao”!
Bài viết nầy
có mục đích và nội dung là tìm hiểu đời sống tâm linh của linh hồn, để chúng ta
có thể yên tâm khi sống, chúng ta yên lòng khi chết, hầu hết mọi người chúng ta
vẫn thường lo lắng cho sự bình yên của linh hồn người thân, gia đình, con cái,
cha mẹ, anh em…, khi họ qua đời, nhiều người thờ cúng, nhiều người tụng niệm, nhiều
người cầu siêu, cầu an…., cho người chết được siêu thoát, hoặc là cho họ được
bình an trong cõi tâm linh vô hình.
Sau khi tìm
hiểu đời sống tâm linh của linh hồn rồi thì chúng ta thấy là tất cả những điều
nầy, tất cả những việc làm nầy của người đời có thể đều vô bổ, có thể đều vô ích, bởi vì con người, bất kể là ai, không
có bất kỳ ai có thể làm được những việc gì thiết thực để gọi là giúp đỡ cho người
chết, bởi vì đời sống tâm linh của mỗi người sau khi chết phải do chính bản
thân người đó tự lo liệu, tự gánh vác, không ai lo liệu dùm cho họ được, và họ
còn phải tự lo liệu, hành động ngay khi còn sống.
Không phải đợi tới khi chết rồi mới lo liệu, nếu đợi tới
khi thân xác đã chết, thì mọi sự đều đã trễ, đều đã không còn có thể làm gì được
nữa, chẳng những thân nhân, gia đình không làm gì được, mà ngay cả những người
gọi là chức sắc tâm linh, những ông bà Thầy tụng, Thầy cúng cũng không làm gì
được, tất cả những nghi thức chúng ta thường thấy như: cúng tế, ma chay, bái lạy,
cầu khẩn, tụng niệm… tất cả đều chỉ là những việc làm của phong tục, tập quán…
do người đời bày đặt ra, tất cả đều là những
chuyện làm vô bổ, những việc làm vô ích !
Bác Sĩ Henri
Derives đã báo cho con trai ông, bác Sĩ Piere Desrives biết là đời sống hiện tại
của ông rất thanh thản bình an, hiện ông đang làm những công việc nghiên cứu
khoa học để chuẩn bị cho đời sống tương lai, chuẩn bị cho ngày ông sẽ tái kiếp
đầu thai làm người trở lại. Đầu thai là một tiến trình tất yếu của linh hồn, một
phương thức tồn tại và là phương thức tồn tại duy nhất của linh hồn, không có một
phương thức tồn tại nào khác hơn là phương thức đầu thai làm người, nếu không tái
kiếp đầu thai, thì linh hồn rồi cũng sẽ chết, cũng sẽ tan biến, cũng sẽ hủy diệt,
không có gì là trường tồn, kể cả linh hồn.
Việc học hỏi
của linh hồn trong chốn tâm linh là những chuẩn bị cần thiết cho việc tái kiếp
của linh hồn được tốt đẹp hơn, được hoàn hảo hơn, cũng giống như việc mình chăm
bón đất đai trước khi gieo mầm hạt giống, nếu muốn cho hạt giống sẽ mọc lên thành
cây lá bông hoa mạnh khỏe, tốt tươi thì mình phải lo chuẩn bị mọi thứ đầy đủ, sự
chuẩn bị tốt nhất cho chuyện tái kiếp đầu thai làm người là sự học hỏi, chỉ có
những linh hồn biết học hỏi, những linh hồn ham học hỏi, mới có những hậu kiếp tốt
đẹp, thông thái, thông minh, minh triết….
Đời sống
linh hồn của Bác Sĩ Henri Desrives được bình yên là điều không ai có thể chứng thực, nhưng chúng ta vẫn
có thể tin, bởi vì một người như Bác sĩ Henri Desrives, lúc sống, ông suốt đời
tận tụy với nghề nghiệp nhân đạo, cao qúi, đầy tình thương tha nhân là Bác Sĩ,
tận tâm, tận sức giúp đời, giúp người, cứu chữa bao nhiều thân xác con người khỏi
nhiều bệnh tật, ốm đau thì chính ông đã tạo ra những dòng điện thánh thiện, cao
cả, những năng lượng tâm linh, danh từ Đạo giáo gọi là “công quả công đức”, và
chính là những yếu tố nầy đã tạo ra một nơi chốn yên bình, một trạng thái bình
yên, ở nơi chốn người đời đặt tên là “ Thiên Đàng”.
Cho dù không
phải là Bác Sĩ, cho dù là ai, chúng ta cũng có thể tạo ra những năng lượng tâm
linh tốt đẹp, an lành như Bác Sĩ Henri Desrives, chúng ta có thể tạo ra những
“công quả công đức” như Bác sĩ Henri Desrives, bằng những công việc thường ngày
của chúng ta, bằng trái tim nhân ái, bằng tấm lòng thiện lương, bằng tâm trí
trong sáng.
Những cái tốt
đẹp của trái tim, của tâm trí, của hành động, của tư tưởng … tạo nên “tần số
rung động” như danh từ của bác sĩ Henri Desrives, hay là “năng lượng Tâm linh”,
danh từ Nhân Điện của Thầy Đáng, không phải Thần Thánh mà chính là những tầng số
rung động tâm linh nầy sẽ giúp linh hồn chúng ta khi chết được bình yên, được ở
những nơi chốn bình yên, được gặp gỡ những linh hồn tốt, được học hỏi những điều
hay, lạ, bổ ích…. để chờ đợi ngày tái kiếp, đầu thai, trở lại nhân gian trong
thân xác con người.
Trên chốn trần
gian nầy quả thật là có rất nhiều con người đau khổ, và sẽ luôn luôn có những
con người đau khổ trên chốn trần gian, nhưng không phải vì thế mà chúng ta không
muốn làm thân phận con người . Bởi vì, không có bất cứ nơi nào của vũ trụ được
xinh đẹp, tốt tươi hơn nơi chốn trần gian nầy, cũng không có bất cứ nơi đâu vui
vẻ hơn nơi chốn nhân gian nầy, cũng không có bất cứ một thân phận nào tuyệt hảo,
tuyệt vời hơn thân phận con người ở chốn nhân gian nầy. Thiên Đàng là nơi chốn
bình an của linh hồn nương náu, nhưng như đã nói ở phần trên, Thiên Đàng cũng
chỉ là nơi chốn tạm dung của linh hồn, nơi chốn linh hồn phải dừng chân học hỏi
để chuẩn bị cho sự tái kiếp đầu thai làm người, không phải là nơi chốn định cư
vĩnh viễn của linh hồn, không có nơi nào để linh hồn định cư vĩnh viễn, từ chối
đầu thai thì linh hồn chỉ còn đường duy nhất là đường tử mà thôi, ngay cả những
vì sao cũng có ngày tàn, có ngày phải tan biến huống chi là linh hồn nhỏ bé của
con người.
Cho nên, chúng
ta đừng nên mơ ước chốn Thiên Đàng, và tuyệt đối không nên than thân, trách phận
con người, mà chúng ta phải cám ơn Thượng Đế, muôn ngàn lần cám ơn Thượng Đế đã
cho ta thân phận con người, chúng ta không nên oán trách những khó khăn, trở ngại,
thời tiết nắng mưa, chúng ta đã gặp phải thường xuyên, hằng ngày trong cuộc sống,
mà chúng ta nhất thiết phải cám ơn Thượng Đế.
Cám ơn Thượng
Đế đã cho ta những khả năng con người để chúng ta có thể vượt qua tất cả những
thử thách, khó khăn vật chất, tinh thần…. Cám ơn Thượng Đế đã cho ta tất cả những
trải nghiệm buồn vui con người trong cuộc sống nhân gian. Chỉ có những trải
nghiệm mới làm nên hạnh phúc, chỉ có những kinh qua mới làm nên trưởng thành,
cho nên, xin cám ơn Thượng Đế đã cho tôi làm người nhân gian, và ngay cả kiếp
sau cũng xin ơn Thượng Đế cho tôi lại được làm người nhân gian.
THÁI TẤN
TRUYỀN