Sáng nay đọc một bài thơ Hà Tĩnh
Bài thơ buồn về đất nước Việt Nam
Của cô giáo dạy cấp 3 trường Tỉnh
Bài thơ về đất
nước bốn ngàn năm
Ôi đất nước lắm anh hùng lịch sử:
Bình Ngô, phá Tống, chống quân Thanh
Bao tranh đấu để giữ gìn đất nước
Để hôm một nước Việt tan tành !
Câu thơ hỏi: Đất nước mình sao ngộ ?:
Ngộ là sao không chịu lớn: bốn ngàn
năm ?
“Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm !”
“Trước bất công mà không biết kêu đòi
!”.
Câu thơ hỏi đất nước mình sao lạ:
“ Lạ là sao có những chiếc bánh chưng
kỳ vĩ
Lạ là sao có những tượnhg đài nghìn tỉ
Mà sinh mạng con người chỉ như cái móng
tay !”
Câu thơ hỏi sao đất nước mình buồn
quá
Buồn quá vì đất nước mình: những biển
bạc rừng xanh….
Mà nay rừng thì chết, biển đang dần
nhiễm độc !
Và ngư dân thì đang khóc, khổ , đói…:
cá không còn !
Câu thơ hỏi: Đất nước mình sao thương
quá !
Thương trẻ con, mới sinh ra đã gánh nợ
ông cha
Di sản rỗng, ngân hàng vỡ nợ, tham nhũng, độc tài….
Thương quá : sao dân tộc mình lại khốn
khổ như vầy? !
Câu thơ hỏi: Đất nước mình rồi sẽ về
đâu ?
Về đâu khi núi rừng biển đảo vào
tay "người lạ "
Về đâu khi những sông Hồng, sông Cửu đều khô
Về đâu khi "người lạ" gạch tên nước Việt ghi tên Tàu?!
No comments:
Post a Comment