Chúc Tết
Mỗi năm Tết
đến, người ta chúc:
Đủ thứ điều
may, chuyện tốt tươi.
Chúc nhau phước
lộc thọ đầy đủ.
Chúc mừng năm
mới đủ điều vui.
Chúc nhau
thường chúc mừng Hạnh Phúc.
Ai cũng mừng
nhau hạnh phúc nhiều.
Ai cũng mừng
nhau năm mới tốt.
Nhưng mà thực
tế tốt bao nhiêu ?!
Thực tế ít
người may mắn, tốt...
Cứ chúc nhau
mà chẳng thấy đâu.
Không chúc
nhưng mà thường vẫn thấy.
Nhân sinh
thường thấy cảnh đau sầu !.
Thấy nhiều hơn
cả là nước Việt.
Tết đến tưng
bừng cứ chúc nhau.
Nhưng mà thực
tế đời bi thảm.
Thực tế đa
phần sống khổ đau.
Hà Nội pháo
bông bung rực rỡ.
Phiên chợ ngày
xuân rực rỡ hoa.
Hà Nội tưng
bừng, rồn rã Tết.
Đón Xuân mừng
hội Tết mọi nhà.
Sài Gòn không
kém, đua ngày Tết.
Cũng pháo
bong bay sang rực trời.
Đường hoa
Nguyễn Huệ đầy hoa cảnh.
Bánh trái bày
ra ở khắp nơi.
Nhưng tết chưa
xong mà thực tế.
Bày ra nhan
nhản cảnh thê lương.
Lương hướng
nhiều người không được lãnh.
Lao đao cảnh Tết chẳng tiền lương!.
Hạnh phúc không
tiền sao có được.
Con khóc nhi
nheo đói khó nghèo !
Vợ lo tần tảo
cơm canh cá…
Hạnh phúc làm
sao nỗi đói nghèo !
Có kẻ chơi
hoa hàng bạc tỉ !.
Có cành hoa
kiểng cà ngàn đô.
Nhưng mà lắm
kẻ không cơm áo.
Chỉ ít người
sang có triệu đô.
Pháo hoa chỉ
sáng trong vài phut.
Đêm vẫn là đêm
tối tối mù.
Mấy triệu
con người đang đói khổ.
Làm sao mà
chúc Tết nầy vui !
Tết nầy chẳng
khác chi năm trước.
Tết đến Xuân
sang : vẫn đói nghèo.
Nước Việt có
chi là hãnh diện ?
Tài nguyên đất
nước cứ dần teo !
Tài nguyên lớn
nhất là dầu hoả.
Trung Cộng
sang rồi chiếm Biển ta !
Không ngăn
được giặc thì dăm bữa.
Sẽ chẳng còn
đâu những giếng dầu !
Trên bờ Tàu
Công đang xây hãng.
Chất độc tha
hồ thải xuống sông.
Cá chết, nay
mai người cũng chết.
Vài mươi năm
nữa còn chi không ?
Sài Gòn xưa
tiếng danh Hòn Ngọc.
Bây giờ nắng
xuống bụi mù bay.
Còn mưa nước
ngập như sông suối.
Ô nhiễm kinh
hoàng: hơi khói bay…
Việt Nam ngày
trước môi trường sạch.
Bây giờ rau
cải độc, vi trùng.
Đủ thứ thuốc
men, toàn thuốc độc.
Hỏi Tết nầy
vui, Tết sướng không ?
Hỏi có nơi nào
không luật lệ.
Giao thông :
hạng nhất đất Sài Gòn.
Hạng nhất ở đây
là nguy hiểm.
Ra đường xe đụng
chết như không !.
Còn ở trong
nhà thì có ổn.
Cửa 5, 3 lớp
chẳng an toàn.
Ban đêm trộm
cướp xông mê khói.
Phá cửa vào
trong dọn hết trơn.
Tết đến, quê
tôi giờ vẫn Tết.
Nhưng mà câu
chúc: Tết nầy vui.
Coi bộ quê tôi
không thể chúc.
Đói khổ làm
sao để Tết vui ?!
THÁITẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment