Những món nợ trên đời.
Ai cũng có : trên đời nhiều món nợ.
Không có ai : không có nợ trên đời.
Món nợ lớn : hay là không nợ lớn.
Nợ trả rồi : hay nợ hãy còn chưa.?
Nợ tiền bạc : là nợ thường vẫn có.
Không mấy ai : không có nợ bạc tiền.
Nhiều thứ nợ : nợ bạc tiền phải trả.
Không thể nào : quên thứ nợ bạc tiền.
Dù người lạ : người quen, đừng vay mượn.
Vay mượn tiền : là tai họa cuộc đời.
Không gì độc : cho bằng vay mượn nợ.
Nợ bạc tiền : đáng sợ nhất trên đời.
Nợ người lạ : sẽ sanh thành thù oán .
Nợ người quen : sẽ thành sự oán thù.
Nợ tiền bạc : nguyên nhân nhiều thù oán.
Nợ bạc tiền : không tránh khỏi oán thù.
Nên tuyệt đối : không nên vay mượn nợ.
Nợ ít nhiều : cũng là nợ không nên.
Nợ dù ít : vẫn sinh ra thù oán.
Nợ càng nhiều : càng lắm chuyện ưu phiền.
Một đứa trẻ : sinh ra là đã nợ.
Mới sinh ra : là đã nợ cưu mang.
Nợ bú mớm : ẵm bồng, trăm thứ nợ.
Nợ Mẹ Cha : đời kiếp nợ nhân gian.
Nợ Cha mẹ : không bao giờ trả hết.
Trả một phần : cũng là đã tốt rồi.
Có khi chỉ : một phần thôi, chưa trả.
Nợ Mẹ Cha : nợ trả mãi không rồi !.
Nợ thân thuộc : anh em là món nợ.
Nợ thân nhân : cũng là nợ trong đời.
Có khi trả : có khi không có trả.
Có khi là : món nợ mãi trong đời.
Giữa Chồng Vợ : đương nhiên là có nợ.
Nợ bao nhiêu : tùy duyên số mỗi người.
Có khi nợ : một thời gian, rồi hết.
Có khi là : nợ mãi mãi , trọn đời.
Bởi chồng vợ : là nhân duyên kiếp trước.
Bởi vợ chồng : là duyên nợ kiếp nào.
Duyên kiếp trước : kiếp nầy xui khiến gặp.
Nợ kiếp nầy : thì phải trả kiếp sau !
Đã Chồng Vợ : thì đừng gây nên nợ.
Đã Vợ Chồng : thì phải tạo duyên lành.
Đừng gây nợ : mà phải lo trả nợ.
Phải làm nhiều : những phước đức, ơn lành.
Có những nợ : trên đời không tránh khỏi.
Nợ ân tình : không tránh khỏi trên đời.
Nợ phải trả : cho nên cần tránh nợ.
Nợ ân tình : đừng để vướng trên đời.
Có những nợ : trong một đời khó trả.
Món nợ tiền : cố gắng trả trong đời.
Dù nợ lớn : nhưng bạc tiền trả được.
Nợ ân tình : nợ khó trả trên đời.
Nợ ân nghiã : ở trên đời khó trả.
Nợ nghiã ân : phải trân trọng suốt đời.
Nợ ân nghiã : trả hoài không hết nợ.
Nợ nghiã ân : phải ghi nhớ không thôi.
Nợ trách nhiệm : vô hình nhưng vẫn nợ.
Trách nhiệm là : món nợ lớn con người.
Có nhiều thứ : con người mang trách nhiệm.
Mới sinh ra : đã có trách nhiệm rồi.
Món nợ lớn : mỗi người ai cũng có.
Nợ rất to : là món nợ Quốc Gia.
Có người trả : cũng có người không trả.
Đời mấy ai : đã trả nợ Sơn Hà.
Nói tóm lại : trên đời nhiều thứ nợ.
Mà nợ nào : cũng gánh nặng cuộc đời.
Nên cố gắng : đừng để đời mang nợ.
Nợ càng nhiều : càng sống khổ trên đời.
Muốn bớt khổ : thì phải nên bớt nợ.
Muốn đời vui : thì hãy bớt nợ đời.
Không nên nợ : dù quen hay là lạ.
Bớt nợ nần : thì bớt khổ cuộc đời.
THÁI TẤN TRUYỀN
No comments:
Post a Comment