Năm nầy hỏi tuổi … bao nhiêu tuổi.?
Đã lão niên rồi ...tuổi tám mươi.!
Tóc đã bạc màu, lưng đã mõi !.
Mắt đã cận, cườm, da trổ mồi!
Sức khỏe, tuổi già nên lắm bịnh.
Máu huyết, đường cao, mỡ cũng cao!.
May mắn ở đây còn có thuốc.
Còn có Nhà Thương lúc ốm đau.
Lớn tuổi… may còn đi đứng được.
May mắn còn nghe, thính lỗ tai.
Còn biết dùng phone, Internet….
Còn biết Google, Facebook, Email…
Tám mươi tuổi có nhà riêng ở.
Là phước phần may lúc tuổi già.
Khổ lúc về già không chỗ ở.
Khó cậy nhờ ai lúc tuổi già.
Tám mươi tuổi đã… bao từng trải.
Nhiều nỗi thăng trầm, lắm đắng cay.
Cay đắng ngọt bùi… đều đã nếm.
Còn chi chưa biết chốn trần ai ?
Tám mươi tuổi trải đời kinh nghiệm.
Đời khó cùng ai. Thế sự bàn.!
Đúng sai phải trái…điều tương đối.
Tốt nhất không nên vướng luận bàn.!
Tốt hơn trên đời không hận oán.
Hận oán làm cho … khổ cuộc đời.!
Oán ai cũng khổ : nên không oán.
Không oán thù ai : khỏe cuộc đời.
Chê trách ai đều : gây chuốc khổ.
Tốt nhất đời không chê trách ai.
Người ta có dở : không nên nói.
Hỏi biết ai khờ : không biết ai.!
Dẫu có tài ba gì đi nữa.
Nếu muốn bình yên … Giấu , chớ khoe.
Đời hay ghét kẻ khoe tài giỏi.
Nên có tài ba… cũng chớ khoe.
Tốt nhất trần gian là nhẫn nhịn.
Giận dẫu cành hông : cũng nhịn người.
Đời không nhẫn nhịn: đầy hung hiểm.
Tốt nhất là nên: nhẫn nhịn người.
Nhường cho thiên hạ : ngồi trên trước.
Thì mới bình yên chốn thế gian.
Cần thiết cứ nhường năm bảy bước.
Giả dốt khờ : yên hết mọi đàng.
Tám mươi tuổi thấy… đời hư ảo.
Đời lắm phong trần … ngọt, đắng, cay.
Tiếng tăm, danh lợi …không còn nghĩa.
Đời ước an vui ... tuổi tác nầy.
Thái Tấn Truyền
No comments:
Post a Comment