Câu hỏi: Làm sao phân biệt Tâm Linh
và Mê Tín dị đoan?
Trả lời: Đây là một câu hỏi vô cùng tế
nhị và vô cùng khó khăn, trước nhứt là vì cả hai thứ Tâm linh và Mê tín đều là
những thứ huyền bí, vô hình, siêu hình, tức là những thứ không thể nhìn thấy,
và gần như không thể chứng minh, cân đo đong đếm….,và vì ranh giới của Tâm Linh và Mê tín vô cùng mong
manh.
Thứ hai là điều kiện quan trọng nhất
để phân biệt Tâm Linh và mê tín dị đoan là “Minh triết, Giác Ngộ”, nhưng đây lại
là hai điều kiện quá khó đối với mọi người, rất khó Minh triết, cũng là rất khó
Giác Ngộ, mà nếu không Minh triết, và không Giác Ngộ thì làm sao phân biệt được
cái gì là Tâm linh, cái gì là Mê tín dị đoan.
Tuy là khó khăn nhưng sự phân biệt
Tâm Linh và Mê tín dị đoan vẫn là điều cần thiết, điều rất cần thiết trong đời
sống thường hằng của con người, xã hội, nếu không thì người học Tâm linh sẽ đi
vào những con đường sai lầm, không có lối thoát, và cuối cùng sẽ sa vào bóng tối,
những mê đạo âm u, ….
Theo định nghiã thì Mê Tín là tin vào
những điều sai lầm, mà nguyên nhân thường là do: mê muội, ngu dốt, kém hiểu biết,
không văn minh, thiếu khoa học. Vậy muốn loại trừ Mê tín, dị đoan, thì có thể
dùng ánh sáng của văn minh, khoa học để soi rọi. Khi ánh sáng của khoa học, văn
minh loại trừ được hết những cái Mê tín dị đoan thì phần huyền bí còn lại có thể
coi là Tâm Linh, chỉ mới là có thể chứ chưa phải là chắc chắn, vì có thể là sự
soi rọi sự thật của chúng ta vẫn còn những giới hạn, chưa minh bạch, rõ ràng.
Có thể nêu vài thí dụ cho dễ hiểu,
như chuyện sét đánh chết người, nếu không biết khoa học, người ta cho là người
nầy bị ông Thần Thiên Lôi xử phạt vì một tội lỗi nào đó, nếu sét chỉ đánh vào một
cái cây thì người ta nói là ông Thiên Lôi đánh những con ma qủi ẩn nấp trên
thân cây nầy. Nhưng khoa học đã giúp chỉ rõ sự sai lầm của những tư tưởng mê
tín trên đây, sự thực thì sấm sét chỉ là hiện tượng của thiên nhiên, không có
tâm linh, không có ông Thần ở đây.
Chuyện ốm đau bệnh hoạn của con người
cũng vậy, ở những xã hội còn chậm tiến, mông muội, kém văn minh, người ta đổ thừa
mọi thứ thiên tai, dịch bệnh là do Thần Linh trừng phạt, hay do Ma Qủy quấy phá
con người, nhưng khoa học đã chỉ rõ rằng đây chỉ là những điều mê tín dị đoan.
Sự thật thì bệnh tật là chuyện thường hằng, không phải là chuyện tâm linh, dịch
bệnh thường là do vi khuẩn, vi trùng chớ không phải do ông Thần nào quở phạt,
cho nên muốn tránh bệnh tật thì người ta lo về y học, y tế, vệ sinh, phòng bệnh
trị bệnh, chớ không phải là cầu khẩn ông Thần nầy, Thần nọ.
Từ những điều suy nghĩ sai lầm rằng bệnh
tật là do ma quái hay Thần linh, mà người ta làm nên nhiều thứ sai lầm khác,
như cầu đảo, cúng tế, thậm chí người ta còn đổ thừa tội lỗi cho người nầy, người
kia, có những tội lỗi hoàn toàn do tưởng tượng, và cũng đã có nhiều người bị chết
oan vì những điều mê tín dị đoan do sự đổ thừa đổ lỗi mê tín dị đoan nầy.
Cho nên muốn có một đời sống văn
minh, tốt đẹp, nhất thiết phải loại trừ mọi thứ dị đoan mê tín ra khỏi đời sống
xã hội, con người. Điều đáng buồn là ngay cả những xã hội, đất nước văn minh, tiên
tiến, những hiện tượng mê tín dị đoan vẫn tồn tại, vẫn còn duy trì, gần như là mọi
lúc mọi nơi, dưới nhiều hình thức, nhiều tên gọi khác nhau, có khi đó chỉ là những
điều mê tín, dị đoan, nhưng lại núp bóng
dưới những nhãn hiệu linh thiêng huyền bí như là: tín ngưỡng, tôn giáo, kinh kệ,
phong tục, tập quán,...
Bây giờ, ở ngay giữa thời đại văn
minh, đất nước văn minh, người ta không dám đổ thừa bịnh hoạn là do con ma, con
qủi hành hạ, quấy phá, nhưng mà người ta vẫn cứ tin là do “nhân qủa, nghiệp báo”
gì đó, do những tội lỗi con người đã làm từ những đời kiếp trước . Suy nghĩ như
vậy cũng không khác gì chuyện tin tưởng bịnh hoạn là do nguyên nhân ma qủi, chỉ
là thay đổi một danh từ “ma qủi” thành danh từ “nghiệp qủa”, hay “nghiệp báo”, còn
nội dung thì cũng chỉ là một sự đổ lỗi, đổ thừa.
Bài viết nầy không có ý phủ nhận giá
trị của Tâm Linh, những điều huyền bí siêu hình, mà chỉ là muốn chỉ rõ sự khác
biệt giữa Tâm Linh và Mê Tín, cái giống nhau là vô hình, nhưng cái khác nhau là
thật giả, Tâm Linh là cái vô hình nhưng có thật, còn mê tín là cái vô hình giả
hiệu, giả danh, không phải là Thần Thánh Thần Linh, cho nên phân biệt thiệt giả
là phân biệt căn bản của Tâm Linh và Mê Tín dị đoan.
Càng muốn công nhận giá trị của Tâm
Linh, Thần Thánh siêu hình, thì càng cần phải chỉ rõ, và phải loại trừ những
cái mê tín, dị đoan, nếu lẫn lộn Tâm linh và Mê tín thì sẽ đánh mất giá trị của
tâm linh siêu hình. Ngay như chuyện Ma Qủy thì cũng phải chỉ rõ cái gì là Tâm
Linh, cái gì là Mê Tín, khi nào là Ma Qủi thật thì đó là tâm Linh, khi nào Ma Qủi
giả thì đó là Mê tín. Ngay cả chuyện bệnh tật do Ma Quỷ gây ra, nếu bệnh tật thực
sự là do Ma Qủi gây ra thì đó là bệnh tật tâm linh, còn bệnh tật giả dạng, bịa
đặt là do Ma Qủi gây ra, thì đó là Mê tín dị đoan, thực tế thì cái giả nầy rất
nhiều, còn cái thật thì rất ít.
Nói rõ hơn là tâm linh công nhận Ma Qủy,
công nhận linh hồn người sống, linh hồn người chết, linh hồn siêu thoát, linh hồn
chưa siêu thoát, linh hồn tốt, linh hồn xấu…, nhưng giữa Tâm Linh và mê tín vẫn
có sự khác biệt, và còn là sự khác biệt rất lớn, đại khái là với Tâm Linh thì
đó là Ma Qủy thật, Linh Hồn thật, còn với Mê tín dị đoan thì đó chỉ là Ma Qủy
giả, có Ma Qủi thật, Ma Qủy giả, cũng như có Thần Linh thật và có Thần Linh giả,
mà cái khó là sự phân biệt thiệt giả.
Thí dụ như với người bị bịnh dạng tâm
thần, thần kinh, chẳng hạn, thì có người bịnh là do những tổn thương của những
tế bào não, hoặc những tế bào liên quan đến não, còn người bị bịnh tâm thần do
Ma Qủy gây ra thì các tế bào thần kinh vẫn bình thường, không có dấu hiệu bệnh ở
não bộ. Do đó, bệnh do Ma Qủy gây ra thì chữa trị không cần thuốc men, chỉ cần
những năng lực tâm linh, nhiều Học Viên Nhân Điện Thầy Đáng có khả năng trị bịnh
tâm linh, nhanh chóng, dễ dàng, nhưng còn bịnh thần kinh thật thì sự chữa trị
phải dựa vào khả năng khoa học, và thực tế thì lại rất khó chữa trị.
Về các tranh, tượng Thần Linh thì ta
thấy nhan nhản khắp nơi, nhiều người lễ bái, tôn kính, cái đó là quyền tự do
tín ngưỡng của dân gian, nhưng muốn phân biệt rõ cái gì là Tâm Linh, cái gì là
Mê Tín, thì cần phải biết là ông Thần với bức Tượng, bức tranh là những cái khác nhau, khác nhau hoàn toàn,
ông Thần là Tâm Linh, còn bức tượng, bức tranh chỉ là vật chất.
Nói rõ hơn là Thần Thánh không lệ thuộc
vào bức tranh, pho tượng nào hết, cho dù đó là một bức tranh, pho tượng sơn
son, thếp vàng cũng không phải là Thần Thánh, cũng không lệ thuộc vào một tên
tuổi nào hết, tên tuổi nào của Thần Thánh cũng là do người đời đặt ra, còn Thần
Thánh thật thì không có tên tuổi, dù có tên tuổi thì cũng không ai biết tên tuổi
của Thần Thánh.
Cho nên việc cúng lạy, sùng bái những
pho tượng, những bức tranh, không phải
là những việc làm của Tâm Linh, bởi vì không có pho tượng, bức tranh nào có
năng lực tâm linh để chứng giám hay phù hộ cho người cầu khẩn, thờ cúng, không
phải pho tượng lớn thì linh hơn pho tượng nhỏ, không phải pho tượng Ngọc thì
linh hơn pho tượng đá, không phải pho tượng vàng thì linh hơn pho tượng bạc,
không có chuyện pho tượng nầy linh hơn pho tượng kia.
Pho tượng nào cũng do con người làm
ra, không có pho tượng nào là Thần Thánh cả, dù cho đó là pho tượng vàng, tượng
bạc, tượng đồng, tượng ngọc…, thì làm
sao pho tượng lại linh thiêng được, linh thiêng hay không linh thiêng là do quyền
năng khả năng siêu hình không lệ thuộc vật chất của Các Đấng , không phải là do
chất liệu nào làm nên pho tượng, bức tranh.
Thần Thánh không ở một nơi chốn nào nhất định,
cho nên việc tìm tới một nơi chốn nào đó, những nơi nghe đồn là linh thiêng,
núi nầy, núi nọ, đền nầy đền kia…, để cầu khẩn Thần Thánh, thì đều là những việc,
những điều mê tín dị đoan. Thần Thánh thì Bác ái, Từ bi, có giúp ai điều gì,
chuyện gì cũng đều là vì bản chất từ bi bác ái của Thần Thánh, chớ không vì bất
cứ thứ lợi lộc gì, Thần Thánh không ăn hối lộ của ai bất cứ vật gì, cho nên nếu
cúng lạy, cầu xin, dâng cúng lễ vật cho Thần Thánh thì chỉ là làm chuyện dị
đoan mê tín.
Tóm lại: Tâm Linh vô hình nhưng có thật,
tâm linh rất gần nhưng vô hình nên chúng ta không thấy mà thôi, muốn thấy Tâm
linh thì phải thấy bằng tâm linh, chớ không phải bằng vật chất, không phải thấy
Thần Thánh bằng những giác quan thể xác như: mắt mũi con người, mà phải thấy bằng
cái Tâm và cái Trí, là những phương tiện liên lạc với thế giới tâm linh siêu
hình.
Phân biệt tâm linh và Mê tín thật sự
là rất khó, nhưng mà rất cần, vì nếu là Tâm Linh thì dù cho là Ma Qủy hay Thần
Thánh thì đều có lợi và đều bổ ích cho con người, trái lại, nếu là Mê tín dị
đoan thì cho dù là Ma Qủy hay Thần Thánh thì đều có hai, không có lợi ích gì.
Kết luận: Khác biệt giữa Tâm Linh và
Mê Tín là khác biệt giữa Minh triết và Mê muội, giữa Giác Ngộ và Vô minh, và là
khác biệt giữa những cái : Thật Giả, Tốt xấu, Thiện Ác…..
TRẦN TÂM LINH