Đời muôn ngã
: muôn người ta gặp gỡ.
Có những người:
ta thân thiết yêu thương.
Có những người:
ta vô cùng quyến luyến.
Có những người: ta mong được gần luôn.
Có những người:
ta không muốn xa cách.
Có những người:
ta muốn được kết giao.
Có những người:
ta cảm tình nồng ấm.
Có những người:
ta muốn được cùng nhau.
Nhưng nhân
thế: Bạn ơi, đời vạn ngã.
Mà nhân sinh:
mỗi người một con đường.
Đường nhân
thế: mỗi người đi một ngã.
Mà đi chung: cũng chỉ một chặng đường.
Dẫu cha mẹ:
mình vô cùng yêu kính.
Rồi ngày
kia: già yếu cũng ra đi.
Phải chấp nhận:
luật vô thường, sinh tử.
Có buồn đau:
cũng phải chịu chia ly.
Dẫu chồng vợ:
mình vô cùng thương mến.
Nhưng ốm đau: bệnh tử biết ngày nào.
Có khi sống:
còn có khi cách trở.
Chuyện nhân duyên:
ai biết được ra sao.
Dẫu con cái:
mình vô cùng yêu qúi.
Rồi lớn lên:
chúng cũng phải xa mình .
Hoặc là lúc:
mình tuổi già, bệnh yếu.
Cũng đành đi
: vì là luật nhân sinh.
Và bè bạn: dẫu
bạn bè thân thiết.
Chỉ cùng ta:
chung bước một chặng đường.
Cũng có lúc:
chia tay người mỗi ngã.
Chỉ cầu
mong: chia cách vẫn còn thương.
Và tất cả:
dù là thân hay lạ.
Chỉ cùng ta:
chung ngã một chặng đường.
Nên đến lúc:
chia tay thì chấp nhận.
Và hãy vui: vì
đã có một chặng đường.
THÁI NAM
TRÂN
No comments:
Post a Comment