Buông bỏ để hạnh phúc.
Có những thứ : trên đời cần buông bỏ.
Buông bỏ thì : cuộc sống mới an vui.
Không buồng bỏ : thì cuộc đời đau khổ.
Nên buông thôi : để vui sống trên đời.
Cái thứ nhất cần buông : là quá khứ.
Cái đã qua : cần buông bỏ, quên đi.
Chuyện quá khứ : dở hay đều vô ích.
Cho nên quên : đừng có nhớ làm gì.
Quá khứ tốt : qua rồi không lấy lại.
Quá khứ buồn : còn nhớ chẳng làm chi !
Không ích lợi : những chuyện buồn quá khứ.
Buồn hay vui : tốt nhất hãy quên đi.
Những áp lực : phải cần nên buông bỏ.
Bận bao nhiêu : cũng phải ngủ ban đêm.
Đêm không ngủ : dù một đêm cũng hại.
Áp lực ngày : cần bỏ giấc ban đêm.
Bài học đó : ta phải cần áp dụng.
Cho bao nhiêu : áp lực ở trên đời.
Ôm áp lực : dù nhẹ nhàng đi nữa.
Cũng làm cho : cuộc sống ta không vui.
Tánh lười biếng : phải cần nên buông bỏ.
Người biếng lười : muôn sự chẳng hanh thông.
Người lười biếng : trăm điều đều thất bại.
Phải siêng năng : công việc mới thành công.
Người không có lòng tin : thì thất bại.
Không lòng tin : mọi sự chẳng nên làm.
Phải tin tưởng : thì thành công mới có.
Người tự ti : trăm sự chẳng thành công.
Người tiêu cực : là những người thất bại.
Trăm sự đều : lấy tích cực làm đầu.
Phải tích cực : hăng say trong mọi việc.
Nếu bi quan : thì không thể thành công.
Người sĩ diện : cái nầy thì cũng tốt.
Ai cũng cần : có sĩ diện trên đời.
Nhưng sĩ diện : chỉ vừa thôi sĩ diện.
Đừng chấp nê : lời tiếng của người đời.
Lời khen ngợi : dĩ nhiên ai cũng thích.
Nhưng lời khen : thường rất hiếm trên đời.
Lời chê trách : trên đời thường gặp phải.
Đừng bận tâm : lời tiếng của người đời.
Lòng oán hận : trên đời người khó tránh.
Biết bao người : đối xử xấu với ta.
Biết bao kẻ : đã làm ta oán hận.
Nhưng hận thù : chỉ có hại cho ta.
Nên tốt nhất : là ta nên từ bỏ.
Bỏ oán hờn : thì thanh thản trong lòng.
Ôm oán hận : thì mang nhiều thứ bệnh.
Thế cho nên : đừng oán hận trong lòng.
Dung thứ được : thì ta nên dung thứ.
Nếu quên đi : những oán hận trong lòng .
Ta sẽ thấy : thân tâm mình an lạc.
Thế cho nên : cần tha thứ, khoan dung.
Lòng càng hẹp : thân tâm càng đau khổ.
Lòng bao dung : mạch máu nở ưu thông.
Nên mở rộng : tấm lòng cho nhẹ thở.
Nên khoan dung : cho cuộc sống thong dong.
Sự nghi kỵ : trên trần đời ắt có.
Có bao người : ta tất phải nghi nan.
Nếu nghi ngại : thì thôi đừng giao tiếp.
Giao tiếp rồi : thôi chớ có nghi nan.
Sự nghi kỵ : có khi là cần thiết.
Nhưng có khi : nghi kỵ khiến bất an.
Nếu nghi kỵ : bất an đừng giao tiếp.
Cuộc đời nầy : cần có sự bình an.
Đừng do dự : phải làm người quyết đoán.
Muốn làm gì : thì phải có quyết tâm.
Làm do dự : thì thường hay thất bại.
Không quyết tâm : thì đừng có nên làm.
Nói tóm lại : có điều cần quên bỏ.
Có những điều : cần bỏ bớt trên đời.
Có những thứ : không cần thì quên bỏ.
Đừng đa mang : nhiều thứ ở trên đời.
THÁITẤNTRUYỀN www.thainamtran.blogspot.com
No comments:
Post a Comment