Nơi trần thế:
bao người, bao tánh ý.
Người tánh
hiền, tánh dữ, đủ tánh người.
Người tánh dữ:
dễ dàng làm chuyện ác.
Người tánh
hiền: thường cứu giúp con người.
Người tánh
thiện: là con người đáng qúi.
Người tánh hiền
: rất cần thiết trên đời.
Người tánh dữ:
thường hay làm chuyện xấu.
Người tánh
gian: thường làm hại con người.
Trong xã hội:
mỗi ngày ta gặp, biết.
Những con
người: tánh ý khác xa nhau.
Gặp người tốt:
là đời ta có phước.
Gặp người
gian: khó tránh chuyện buồn đau.
Trong đời sống:
khó gặp người hiền, tốt.
Phải làm
sao: để sống ở trên đời.
Phải minh
triết:để biết người thiện ác.
Minh triết
thì: mới sống được trên đời.
Trong muôn vạn:
con người trên thế giới.
Người biết
ơn: vô số kẻ quên ơn.
Nếu may mắn
: ta gặp người có đạo.
Nếu không
may: thì gặp kẻ quên ơn.
Người biết
ơn: là người tâm Giác Ngộ.
Người ra
ơn: là người dạ Từ Bi.
Khi thế giới:
Từ Bi và Giác Ngộ.
Thì nhân
gian: đường rộng, chúng ta đi.
THÁI NAM
TRÂN
No comments:
Post a Comment