Chuyện người
Con gái bán da
Sáng nay đọc
một bài buồn trên Net.
Bài rất buồn
về cô Gái bán da.
Da đem bán là
một điều không thể.
Nhưng trên đời
vẫn có kẻ bán da !
Những cô gái,
họ hãy còn trẻ lắm.
Họ 15 hay tuổi
chỉ mười ba.
Đang tuổi lớn
lớn và đang là tuổi đẹp.
Nhưng vì sao
mà lại phải bán da ?
Da thiếu nữ
13 là qúi giá.
Vậy mà sao họ
lại nở bán da ?!
Họ đau đớn và
vô cùng đau đớn.!
Họ xót xa và
họ rất xót xa !
Cái da cái tóc
là cái nền, cái gốc.
Qúi vô cùng
của thiếu nữ 13.
Kích thích tố
dậy thì vừa phát triễn.
Chảy tàn tuôn
trên mạch máu làn da.
Người ta thích
mua da người thiếu nữ.
Tuổi thanh
xuân, thiếu nữ tuổi dậy thì.
Làn da mới rất
xinh và rất đẹp.
Làn da già
thì không có ai mua.
Vì cơm áo, nguyên nhân vì cơm áo.
Mà các cô
thiếu nữ, gái Nepal.
Đã chấp nhận
dấn thân vào bể khổ.
Đã bằng lòng,
cam phận bán làn da.
Da cắt bán là
vô cùng bi thiết.
Là đớn đau cả
thể xác lẫn tinh thần.
Da bị cắt làm
sao cơ thể sống.?
Mỗi phân thân
cơ thể phải cần da.
Da không chỉ
làm cho cơ thể đẹp.
Mà phần da
như là áo chở che.
Da che chở
thì thịt xương mới sống.
Không có da,
không ai chống chở che.
Thiếu che chở,
những vi trùng xâm nhập.
Không có da,
xương thịt nhiễm vi trùng.
Cả thân thể tim
gan đều suy yếu.
Cho nên da là
cần thiết vô cùng.
Phần da thiếu
rồi sẽ dần thành thẹo.
Nhưng thẹo nầy
sẽ vĩnh viễn không lành.
Thẹo sẽ xấu
và sẽ đau vĩnh viễn.
Đau xác thân
và đau cả tinh thần.
Nhưng cô gái,
vì sao mà phải bán ?
Bán thịt da,
cơ thể của chính mình ?!
Dù đau đớn và
vô cùng đau khổ..
Nguyên nhân
vì cảnh đói miếng cơm ăn.
Khi đói khổ,
người ta làm tất cả.
Miễn làm sao
để không phải đói nghèo.
Chuyện hậu
quả có khi là không biết.
Cũng có khi
là biết vẫn làm liều.
Không phải một,
mà rất nhiều cô cố.
Cảnh hàng ngày,
những cô gái Nepal.
Đã đau đớn đem
da mình đi bán.
Được chút tiền,
không giải quyết được gì !
Là xứ Phật,
người ta tin Phật Giáo.
Lời kinh rằng
tội lỗi của con người.
Của kiếp trước,
kiếp nầy người phải trả.
Chuyện khổ đau
giải nghiã bởi Nghiệp Người.
Nhưng thực tế,
không phải là như thế.
Người khổ đau
bởi nhiều thứ trên đời.
Người nghèo
khổ có trăm ngàn nguyên cớ.
Không phải là
duyên nghiệp hay là Trời.
Người dân Úc
họ hưởng đầy hạnh phúc.
Họ rất may
nhưng không phải tại Trời.
Tại đất nước,
tại con người, xã hội….
Nên họ nhiều
hạnh phúc, hưởng niềm vui.
Còn cô gái
Nepal : nghèo đói khổ.
Phải cam tâm
tình nguyện bán thịt da.
Không có phải
vì tiền căn hay nghiệp quả.
Mà tại vì đất
nước, tại Quốc Gia.
Phải thực tế,
mới mong tìm giải thoát.
Giác ngộ là
phải hiểu rõ sự tình.
Không cam chịu
rồi bảo rằng nghiệp số.
Thời buổi nầy,
nên phải sống văn minh.
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment