Tuesday, 25 September 2018

Bốn Mùa Xuân Hạ Thu Đông


Bốn  Mùa Xuân Hạ Thu Đông

Một năm có bao nhiêu mùa thời tiết.?
Có Mùa Xuân, có Mùa Hạ, Thu, Đông.
Mùa cứ đổi dù muốn hay không muốn.
Hết Mùa Thu rôồ sẽ đến Mùa Đông.

Đời cũng thế, bạn ơi, Đời cũng thế.
Hết thanh xuân thì sẽ đến tuổi già.
Không có thể , cứ thanh xuân hoài mãi.
Muốn hay không : thì cũng tới tuổi  già.!

Khi tuổi lớn thì phải nhiều thay đổi.
Chấp nhận thôi : khi mình đến tuổi già.
Những danh tiếng hay tiền tài, lợi lộc…
Đều  ngưng thôi :  khi mình đến tuổi già.

Hãy buông bỏ ! Nhiều gì cần buông bỏ.
Lắm  cưu mang :  thì sẽ lắm ưu phiền.
Buông bỏ bớt :  thì cuộc đời  gánh nhẹ.
Bớt  bon chen :  khi mình tuổi cao niên.

Tai không rõ : thì thôi, đừng nghe ngóng.
Nghe dăm điều : thôi chỉ nhớ một điều.
Cũng có lúc :  dăm điều đều quên hết.
Hạnh phuc nhiều : khi quên hết mọi điều.

Mắt cũng thế : đã mờ không không thấy rõ.
Nhìn nơi đâu : cũng chỉ thấy mập mờ.
Nhìn nhân ảnh : có khi nhìn không biết !.
Nhìn nhân sinh : đời chỉ  thấy bóng mờ.!

Có đeo kiếng : thì cũng nhìn không rõ.
Dù trông  gần : hay là ngó ở xa.
Nhưng cũng tốt:  trên đời đôi lúc phải.
Không trông gần : chỉ nên ngó  từ xa.

Có cái thấy:  mà như chừng không thấy.
Có cái nghe:  mà như thể không nghe.
Dù có thấy:  nhưng mà không thấy rõ.
Dù có nghe : như là thể không nghe.

Cái vất vả : tuổi già thôi gánh vác.
Cái ưu phiền : lớn tuổi hãy nên quên.
Cái vô nghiã : hãy thôi, không bàn luận.
Cái không vui : cao tuổi chớ nên phiền.

Lo sức khỏe : cái nầy  là quan trọng.
Tuổi mùa Xuân : phơi phới lá bông hoa.
Tuổi mùa Hạ : Cây xanh nhiều bóng lá.
Tuổi Thu Đông : Sức khỏe phải chăm lo.

60 tuổi : đã thấy đầu tóc bạc.
Trời  mùa thu : đã thấy lá vàng rơi.
Người hăng hái : Người đã buồn nhân thế.
Người chồn chân : Người đã ngán cuộc đời.!

Tuổi 70 : đã thấy đầu tóc rụng.
Trời  Mùa Đông : đã thấy nhánh cây trần.
Không còn mấy :  nhiệt tình hăng hái nữa.
Tuổi 70 : sức khỏe rất là cần!

Còn năm tháng : mấy mùa năm tháng nữa.?!
Người cao niên : không nên giữ phiền lo.
Chuyện  ân oán : Tốt hơn là quên lãng.
Còn tháng năm : an hưởng tuổi Trời cho.

Đừng trông đợi : cũng đừng mong với ước.
Hãy cười  vui : ai tử tế với mình.
Ngay con cháu :  cũng thôi,  đừng mong đợi.
Tuổi vào Đông : duy nhất chỉ còn mình.

Không lú lẫn :  là một điều ơn phước.
Cám ơn Trời : đã cho hưởng tuổi già.
Còn đi đứng : là còn may mắn quá.
Còn nói năng : là phước đức ông bà.

Cám ơn Phật : đã cho đời xứ Úc.
Tuổi già nua :  chính phủ giúp đàng hoàng.
Có nằm mộng:  cũng là không nghĩ được.
Nước Úc nầy : thật giống chốn Thiên Đàng.

Còn đau bệnh : có ai mà không bệnh ?
Nhưng bệnh đau : thì phương tiện đủ đầy.
Có đủ thuốc, có nhà Thương, Bác Sĩ.
Có nơi đâu : đầy đủ như ở đây.?

Nói tóm lại : dù là Xuân hay Hạ.
Dù là Thu : hay là đã vào Đông.
Ở xứ Úc : không có   lo cả.
Sống bình nhiên : dù Xuân Hạ Thu Đông.

THÁITẤN TRUYỀN

No comments:

Post a Comment