Thursday, 29 September 2022

Huyệt Mộ của Nền Chuyên chế, độc tài

Chuyên gia về Stalin đánh giá Putin, Nga và Phương Tây

Stephen Kotkin là một trong những học giả lão luyện về lịch sử Nga. Tác phẩm lừng danh của ông là bộ Tiểu sử Stalin ba tập: Tập I "Nghịch lý của quyền lực, 1878 – 1928" đã được giải Pulitzer, Tập II "Chờ đợi Hitler, 1929 – 1941", và Tập III "Thế chiến II" và cái chết của Stalin vào 1953, và di sản của ông xuyên suốt thời Soviet.

Kotkin là giáo sư lịch sử kiệt xuất đang dạy tại Đại học Princeton, Học viện Hoover, Đại học Stanford. Ông đã công bố nhiều nghiên cứu giá trị. Trong khi Kotkin nghiên cứu về nền công nghiệp kiểu Stalinist tại thành phố Magnitogorsk, Nga, ông đã đưa ra lời cảnh báo thật vô giá về chính quyền Putin, và cội nguồn văn hóa Nga.

Vừa rồi, có cuộc trò chuyện với Kotkin về Putin, về cuộc xâm lược Ukraine, về cách Âu-Mỹ đáp trả, và những gì sẽ xảy ra, bao gồm cả khả năng đảo chính tại Moscow. Cuộc trò chuyện đã được thu video, có chỉnh sửa lại cho phù hợp thời lượng, và đây là nội dung buổi trò chuyện đó.

Hỏi: Chúng ta đã nghe nhiều ý kiến trong quá khứ và cả hiện tại về nguyên nhân những gì đang xảy ra ở Ukraine. George Kenna cho rằng lỗi lầm chiến lược là do NATO đông tiến. John Mearsheimer khẳng định Mỹ phải chịu trách nhiệm chính. Vậy, chúng ta bắt đầu câu chuyện này bằng những phân tích của ông.

Trả lời: Tôi giành cho George Kenna một sự tôn trọng lớn, còn John Mearsheimer là học giả tầm cỡ. Nhưng tôi không đồng ý với cả hai. Hai học giả này đã giả định: Nếu NATO không mở rộng về hướng đông, thì Nga không đánh Ukraine.

Những gì chúng ta đang chứng kiến là không đáng để ngạc nhiên. Putin không khác gì so với những mô hình Nga từ thời chưa có NATO. Trong vòng 500 năm qua, Nga đã hành động như thế này rồi. Nga là chuyên quyền. Nga là trấn áp. Nga là sức mạnh quân sự. Nga là nghi ngờ nước khác. Nga nghĩ xấu về phương Tây. Nga thù oán phương Tây. Đây là nước Nga mà chúng ta đã biết. Nước Nga không phải mới xuất hiện hôm qua, hay từ thập kỷ 90s.

Việc mở rộng NATO là tất yếu để ứng phó với mô hình Nga. Nếu Ba Lan, và ba quốc gia vùng Baltic không phải thành viên NATO, hẳn giờ này Ba Lan và ba quốc gia Baltic cũng đang bị bại liệt như Ukraine.

Ba Lan là thành viên nòng cốt của NATO. Không giống như những quốc gia NATO khác, Ba Lan đã so găng với Nga nhiều lần trực diện. Ba Lan đã đập gãy răng Nga hai lần. Lần thứ nhất ở cuối thế kỷ 19 kéo dài đến thế kỷ 20, và phong trào Công Đoàn Đoàn Kết bùng nổ cuối thời Soviet đã khơi nguồn cho Liên Xô tan rã.

George Kennan là một một học giả quan trọng, chuyên về Nga học còn đang sống, nhưng tôi không nghĩ rằng đổ lỗi cho Phương Tây là một phân tích đúng.

Hỏi: Khi ông nói về động lực nội tại của Nga, trong một bài viết đăng trên Foreign Affairs, cách nay đã sáu năm, ông mở đầu: "Đã 500 năm nay, chính sách ngoại giao của Nga là 'Bành Trướng Lãnh Thổ', nhiều lúc vượt ra khỏi khả năng của đất nước. Bắt đầu vào triều đại của Ivan the Terrible ở thế kỷ 16, Nga đã mở rộng lãnh thổ với tốc độ 50 dặm vuông mỗi ngày kéo dài hàng trăm năm. Kết quả là lãnh thổ Nga đã chiếm 1/6 đất đai toàn cầu." Rồi, ông mô tả về "ba thời khắc dũng mãnh" của Nga: thứ nhất là vương triều của Peter Đại đế, tiếp đến là Alexander Đệ Nhất đánh bại Napoleon; tất nhiên, phải kể tới chiến thắng của Stalin đánh bại Hitler. Thế rồi, ông nói: "Nếu tạm bỏ những thời khắc huy hoàng này qua một bên, thì Nga gần như lúc nào cũng là một cường quốc yếu." Xin ông nói thêm điều này: Về động năng nội tại của Nga đã dẫn đến khoảnh khắc hiện tại dưới triều đại Putin.

Trả lời: Chúng ta đã tranh luận nhiều về Iraq. Iraq sinh ra Saddam hay Saddam sinh ra xã hội Iraq? Nói cách khác, tính cách và những yếu tố cấu thành lên tính cách là một trong những luận điểm mà tôi đã dùng để viết sách về Stalin. Ông lãnh đạo cường quốc trên thế giới trong hoàn cảnh và thời điểm đưa đẩy Stalin trở thành người như chúng ta đã biết, không có con đường khác.

Nga có nền văn minh rực rỡ: nghệ thuật, âm nhạc, văn chương, phim ảnh. Trong mọi lĩnh vực, Nga thường đứng ở vị trí đáng kể, một nền văn minh toàn diện, vượt ra khỏi lãnh thổ quốc gia. Điều này làm cho Nga cảm thấy họ có một vị trí đặc biệt, nhất là về sứ mạng truyền giáo. Chính Thống giáo phương đông, không phải ở phương tây. Nga muốn đứng riêng như là một cường quốc ngoại lệ. Rắc rối của Nga không phải là Nga không tự biết mình, mà là khả năng không tương đương với khát vọng. Nga thường phải vùng vẫy để cố sống cho xứng đáng với khát vọng. Nhưng khát vọng Nga không thể thành hiện thực. Bởi vì, Phương Tây nhanh mạnh hơn nhiều.

Nga là một cường quốc, nhưng không thành cường quốc đúng nghĩa, ngoại trừ vài khoảnh khắc vừa kể trên. Để đuổi kịp Phương Tây, Nga xoay sở tạo ra sự khác biệt. Nga thường dùng mưu mẹo. Nga dùng cách tiếp cận thô bạo, áp đặt, ép buộc. Nga đưa các nước vào cảnh hỗn loạn bằng quân sự, kinh tế, bằng đối đầu, căm thù, và cạnh tranh. Cách tiếp cận này cũng thành công phần nào, nhưng thường chỉ là bề nổi.

Khi kinh tế Nga tăng trưởng, Nga lao vào xây dựng quân đội. Làm như vậy là đâm đầu vào tường đá. Nga thường sa lầy, bế tắc dài lâu, và ngày càng tệ đi. Nga càng loay hoay, xoay sở, thì hố ngăn cách với Phương Tây ngày càng rộng thêm.

Phần tệ hại nhất trong lịch sử Nga là toàn bộ quyền lực quốc gia rơi vào tay một người. Thay bằng trở thành một quốc gia hùng mạnh, rút ngắn khoảng cách với Phương Tây, Nga thường rơi vào vòng xoáy chuyên quyền của chủ nghĩa cá nhân. Nga tìm ra một nhà chuyên chế, rồi nhanh chóng biến thành nhà độc tài. Nga bế tắc trong tình trạng này khá lâu. Bởi vì, Nga không thể từ bỏ được thứ "Chủ nghĩa ngoại lệ" (Exceptionalism) bắt nguồn từ khát vọng phải trở thành cường quốc hùng mạnh nhất thế giới. Khổ thay, Nga không nhận ra một thực tế là: Khối Á – Âu yếu hơn nhiều so với mô hình quyền lực của khối Âu – Mỹ. Mô hình của Iran, Nga, và Trung Quốc rất giống nhau, và đang cố theo kịp Phương Tây.

Hỏi: Chủ nghĩa Putin là gì? Chủ nghĩa Stalin là gì? Nó chắc chắn không giống chủ nghĩa Tập của Trung Quốc, hay chế độ của Iran. Cái gì là đặc điểm của nó, và tại sao đã dẫn tới cuộc xâm lăng Ukraine một cách thiển cận và tàn bạo?

Trả lời: Chiến tranh thường là những toan tính sai lầm. Nó dựa trên những giả định. Những thứ bạn tin là sự thực hoặc muốn nó là sự thực.

Một nhà chuyên chế nắm toàn quyền quyết định. Liệu ông ta có nghe ý kiến của người khác? Liệu ông có quan tâm đến người khác? Liệu người ta có báo cáo những thông tin đúng? Dường như "không". Ông ta cho rằng ông biết rõ mọi chuyện. Ông giỏi hơn. Ông tin vào lời tuyên truyền. Ông tin vào thuyết âm mưu. Đây chỉ là những phỏng đoán từ rất ít người đã nói chuyện với Putin.

Chúng ta không biết. Putin có nhận đủ thông tin không. Putin chỉ muốn nghe những điều muốn nghe. Ông ấy tin rằng ông là người thông minh và nắm quyền tuyệt đối. Đây chính là vấn đề của chủ nghĩa chuyên chế (despotism) và chủ nghĩa độc tài (authoritarianism).

Độc tài và chuyên chế có quyền lực vô song, nhưng cũng tan rã rất nhanh. Độc tài tự sản sinh ra những bệnh của riêng nó như: Đánh giá thấp đối thủ. Coi thường người khác. Tiếp nhận thông tin sai. Báo cáo láo. Khoái được tâng bốc. Thích thổi phồng thành tích. Không có cơ chế sửa sai. Sai lầm tiếp những sai lầm. Ngày càng yếu đi, và trở thành cố hữu.

Putin tin rằng Ukraine không phải là một quốc gia thật sự. Người Ukraine không phải là những con người thật sự. Chính phủ Ukraine yếu kém. Putin tin vào những lời báo cáo: Quân đội Nga có sức mạnh vô biên. Quân đội Nga đã hiện đại hóa đến mức tinh vi. Quân đội Nga có khả năng lật đổ chính quyền Kyiv nhanh như một tia chớp, mà không cần phải xâm lược. Putin đã phê duyệt kế hoạch này.
.
Trở lại Cuộc Nổi dậy Prague, Tiệp vào 1968. Phong trào "Chủ nghĩa Xã hội Mang Gương mặt Con người" (Socialism with a Human Face) do Alexander Dubček, Bí thư Thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Tiệp lãnh đạo. Brezhnev nói với Dubček rằng: Anh (Dubček) là kẻ phá hoại chủ nghĩa cộng sản. Dừng lại! Đừng làm gì thêm nữa! Nếu không, chúng tôi sẽ ghé thăm anh.

Dubček là người không dễ sai khiến. Phong trào tiếp diễn. Xe tăng Liên Xô lao thẳng vào Văn phòng Trung ương Đảng Cộng sản Tiệp. Bí thư Thứ nhất cùng nhiều ủy viên trung ương bị bắt. Phong trào "Chủ nghĩa Xã hội Mang Gương mặt Con người" cáo chung vào tháng Tư 1969.

Thí dụ khác: Afghanistan 1979, Liên Xô không xâm lược Afghanistan, mà tổ chức một cuộc đảo chính ở thượng tầng. Lực lượng đặc nhiệm vào thủ đô Kabul, bắn chết lãnh tụ Afghan, rồi đưa Babrak Karmal, một đảng viên cộng sản người Afghan sống lưu vong ở Đông Âu, lên nắm quyền. Liên Xô đã thành công.

Đến lượt Ukraine, chúng ta lại giả định rằng, Nga sẽ thành công. Ukraine chỉ là một bản sao của Afghanistan. Tất cả đã sai. Người Ukraine kháng cự tới cùng và sẵn sàng chết cho quê hương. Putin không tin lại có chuyện này.

Truyền thông ra rả rằng: Phương Tây đang suy tàn. Phương Tây đang tan rã. Phương Tây đã hết thời. Phương Tây đang chia rẽ. Phương Tây đang phân hủy. Phương Tây thối nát. Phương Tây đã cáo chung. NATO đã chết não. NATO đã chết lâm sàng. Đây là thế kỷ của Á Đông. Thời đại của Nga – Trung. Nga – Trung đang thắng thế. Nga -Trung đã soán ngôi Âu-Mỹ. Putin đã tin như vậy.

Lòng quả cảm của người Ukraine, sự thông minh của chính quyền Kyiv đã đánh thức Phương Tây choàng tỉnh, còn Putin bàng hoàng về một cú tính toán sai lầm.

Hỏi: Vậy ông định nghĩa thế nào là Phương Tây?

Trả lời: Phương Tây không phải là vị trí địa lý. Nga thuộc về Âu châu, nhưng không thuộc Phương Tây. Nhật không nằm trên lục địa Âu châu, nhưng thuộc về Phương Tây.

Phương Tây là những định chế và giá trị. Phương Tây là nhà nước pháp quyền, là nền dân chủ, là tư hữu cá nhân, là thị trường mở, là tôn trọng mọi cá thể, là đa sắc tộc, đa văn hóa, là đa nguyên tư tưởng, và rất nhiều giá trị tự do khác mà chúng ta đang có; thậm chí, chúng ta còn coi thường nó. Đấy là Phương Tây. Sự mở rộng của Liên hiệp Âu châu và NATO, sự đứng lên của Liên hiệp Âu châu và NATO đã làm cho cả Putin và Tập rất ngạc nhiên.

Nếu bạn giả định rằng Phương Tây đang suy tàn, tháo chạy như vịt ở Afghanistan, Ukraine không phải là một quốc gia, người Ukraine không phải là những con người, Zelensky chỉ là tay diễn viên hài, một tên Do Thái miền đông, nói tiếng Nga trọ trẹ, và Nga có thể ra vào Kyiv như một chuyến dạo công viên, thì bạn đã lầm to.

Hỏi: Hãy thảo luận về bản chất của chính quyền Nga. Putin nắm quyền đã 23 năm. Giới đầu sỏ Nga có tên là олигархи (oligarchs) ra đời từ thời Yeltsin, khoảng 8 hay 9 người. Khi Putin nắm quyền, đã gởi thông điệp rõ ràng rằng cứ tiếp tục giàu có, đừng dí mũi vào chính trị. Những ai đã nhúng tay vào chính trị như Mikhail Khodorkovsky thì hoặc ngồi tù, hoặc phải lưu vong. Đến nay chúng ta vẫn nói chuyện về oligarchs. Vậy, bản chất của chính quyền Nga là gì? Ai là người trung thành? Ai đóng vai trò quan trọng?

Trả lời: Nga là chính quyền độc tài, nửa quân cảnh, nửa cảnh sát trị. Nền kinh tế vĩ mô, ngân hàng, tài chính, ở mọi cấp đều do những người cùng phe nhóm nắm giữ. Đó là lý do vì sao nền kinh tế Nga giống như một pháo đài.

Không một oligarchs nào nằm trong chính quyền. Nhưng Putin chỉ cần vung tay, là oligarchs phải phục vụ, nếu không muốn mất trắng. Putin chỉ tuyển lựa những người bạn cũ, người cùng tập võ judo, người cùng đi nghỉ hè, nghỉ đông, người cùng thời KGB, đồng hương Liningrad/St. Peterburg. Putin coi chính quyền là tài sản riêng, mà ông ta là chủ sở hữu. Mọi người phải biết điều này, nếu không muốn chuốc lấy những đắng cay.

Những điều này đã thúc đẩy tham nhũng, thúc đẩy đánh cắp, thúc đẩy tước đoạt tài sản của người khác. Mọi cấp chính quyền ngày càng tham nhũng, bớt sự chính trực, bớt sự tin tưởng, bớt sự gần gũi. Đây là hậu quả tất yếu của độc tài. Điểm tử huyệt của nền chuyên chế.

Hỏi: Nếu ông nói như vậy, dường như chính quyền Nga chỉ quan tâm đến quyền lực, người Nga quan tâm đến giàu có và sang chảnh. Vậy tại sao họ phải bận tâm tới Ukraine?

Trả lời: Đây là quyết định của một người, hậu quả của nền chuyên chế. Chính quyền không thể cung cấp đủ thực phẩm cho dân, không thể bảo vệ dân an toàn, không thể cung cấp y tế, giáo dục miễn phí, nhưng chính quyền có một khả năng để sống sót là phủ nhận mọi thái độ chính trị khác, bỏ tù, đầu độc đối lập. Sự yếu kém trong việc điều hành quốc gia, những sai lầm, hay tham nhũng chẳng có ý nghĩa gì ở Nga cả. Chính quyền Putin vẫn khỏe re.

Hỏi: Nạn tham nhũng nặng ở Trung Quốc, nhưng họ đã đưa hàng triệu người ra khỏi cảnh đói nghèo và nền giáo dục đang thăng tiến. Lãnh đạo Trung Quốc cho rằng đó là thành tựu của họ.

Trả lời: Ai đã làm điều đó? Chính quyền hay xã hội? Đây là kết quả của những người lao động chăm chỉ, gian lao, tài kinh doanh, sự năng động của hàng triệu người trong xã hội đó.

Hỏi: Nếu tính tới sự ủng hộ của dân, thì chính quyền kiểu Putin sẽ thế nào?

Trả lời: Nga có cảnh sát chìm, cảnh sát nổi để trấn áp những người phản đối chính quyền. Đây là một chính quyền chuyên chế. Đừng coi nhẹ.

Nga có nhiều chuyện để kể. Câu chuyện mà họ kể ra thường uy quyền hơn mật vụ. Câu chuyện về những người Nga vĩ đại nhất, về sự hồi sinh Nga dũng mãnh nhất, về tâm hồn Nga thiêng liêng nhất, về khát vọng Nga cao cả nhất, về kẻ thù bên trong độc ác nhất, về kẻ thù bên ngoài hèn hạ nhất.

Chúng ta cho rằng kiểm duyệt là đàn áp thông tin. Nhưng với Nga, kiểm duyệt là sự cộng hưởng của câu chuyện tới người nghe. Câu chuyện làm cho người Nga tăng thêm khát vọng cường quốc, tăng thêm khát vọng làm đấng cứu thế. Những câu chuyện này rất hiệu quả, tràn đầy sức mạnh, và được Putin đánh bóng trong mỗi tình huống.

Câu chuyện còn gieo rắc sợ hãi, gieo rắc nghi ngờ, gieo rắc hận thù. Câu chuyện về thế lực bên ngoài đang âm mưu hạ nhục nước Nga. Kẻ thù đang ngăn cản bước tiến của Nga. Những kẻ thù này có thể là bọn Do Thái, George Soros, hay I.M.F hay bọn NATO. Nga đưa ra danh sách kẻ thù giống như việc bạn rút một cuốn sách đang nằm trên kệ.

Hỏi: Chúng ta đã thấy những gì Nga đã làm ở Grozny, ở Aleppo. Với người Nga, nếu không giải quyết xong trên chiến trường, thì họ sẽ hủy diệt. Kharkiv là một thí dụ và những nơi khác ở Ukraine.

Trả lời: Nguồn vũ khí của Nga rất dồi dào. Nga có thể thắng trên chiến trường, nhưng chiến thắng dễ hơn là chiếm đóng. Người Ukraine có ngồi yên để Nga chiếm đóng không? Nếu bạn là công chức của chính quyền chiếm đóng, bạn có dám kêu một ly trà rồi uống nó không? Bạn có an toàn khi đề máy xe đi làm? Bạn có yên tâm mở đèn trong văn phòng? Vô vàn cạm bẫy, ám sát, rủi ro trong khi chiếm đóng.

Hãy nhớ lại trận đánh vào Kyiv năm 1940. Đức nhanh chóng chiếm được trung tâm Kyiv. Đứng chiếm đóng tại khách sạn sang trọng nhất. Vài ngày sau khách sạn bị thổi bay.

Hỏi: Hãy trở lại Moscow. Chúng ta đã biết câu chuyện của Sa hoàng Paul đệ Nhất đã bị ám sát bởi chính người thân cận. Khrushchew bị lật đổ bởi Brezhnev. Dưới thời Putin liệu có một cuộc lật đổ tương tự?

Trả lời: Putin đã đề phòng cẩn mật, nhưng mọi thứ đều có thể xảy ra. Ngay dưới thời Stalin hà khắc, mà Tướng Genrikh Lyushkov đứng đầu ngành mật vụ đã đảo ngũ tới Nhật vào năm 1938.

Cho đến nay, chúng ta không thấy có động tĩnh gì ở Moscow. Nên nhớ, chính quyền độc tài thường vận hành theo cơ chế "chọn lọc tiêu cực" (negative selection). Bạn muốn thành tổng biên tập, thì đừng mướn những thằng viết giỏi. Bởi vì bạn lo sợ về tài năng của nó. Trong chính quyền chuyên chế Nga thường tuyển lựa những người kém thông minh (тупой). Những người yếu kém này thường không thành thạo công việc, không sáng tạo, chỉ biết vâng dạ, nên không đủ khả năng tổ chức một cuộc nổi dậy.

Xung quanh Putin không có gương mặt nào. Có điểm đáng lưu ý: Putin rất yên tâm và không nghi ngờ ai. Nhưng chính những người yếu kém trong chính quyền đã hạ Putin. Thử nhìn vào Bộ trưởng Quốc phòng Sergei Shoigu, cung cấp cho Putin toàn những thông tin rác làm hại Putin. Vậy cơ chế "chọn lọc tiêu cực" là con dao hai lưỡi nó bảo vệ lãnh tụ trước mắt, nhưng nó hạ bệ cả chính quyền trong tương lai.

Putin dường như đang cố tạo ra hình ảnh "điên". Bởi vì, Phương Tây rất sợ người điên. Putin khá thành công trong việc làm cho cả Phương Tây hoảng sợ.

Hỏi: Ông nghĩ thế nào về việc Putin dọa dùng vũ khí nguyên tử?

Trả lời: Không nên giả định đây là lời hù dọa, hoặc chỉ là trạng thái tâm thần. Putin có thể làm điều này. Phải chuẩn bị kỹ.

Hỏi: Tôn Tử viết trong binh pháp: Phải xây "cây cầu vàng" cho địch có đường rút lui an toàn. Có nên làm điều này cho Nga để tránh những thảm khốc nặng nề hơn?

Trả lời: Có vài sự lựa chọn ở đây. Có thể Putin sẽ hủy diệt Ukraine với tâm thức rằng nếu tao không nuốt được, thì chẳng còn gì cho thằng khác. Putin đã làm như vậy ở Grozny, ở Syria. Putin đang làm như vậy tại Ukraine.

Đây là một thảm họa lớn. Thậm chí, nếu Ukraine có chiến thắng, thì số thương vong và sự tàn phá là vô cùng lớn. Phương Tây nên làm cách nào để tránh tình huống này. Bằng cách đưa Putin trở lại bàn đàm phán. Tổng thống Phần Lan, Thủ tướng Israel, Chủ tịch Tập, là những người Putin khá tôn trọng, có thể thuyết phục được Putin.

Người Phần Lan hiểu Nga hơn bất cứ dân tộc nào trên trái đất. Israel là một lựa chọn rất tốt. Trung Quốc về dài hạn có thể phải trả giá rất đắt cho cuộc chiến này. Giới tinh hoa dưới quyền Tập biết rất rõ, và bắt đầu lo lắng. Nhưng khốn nỗi, Tập có mối quan hệ riêng tư với Putin rất khăn khít.

Mối quan hệ này kéo dài được bao lâu? Tùy thuộc vào Âu- Mỹ; bởi vì, Âu- Mỹ là đối tác kinh tế, thương mại, tài chính, mậu dịch lớn nhất của Trung Quốc, không phải Nga.

Trung Quốc đang theo dõi diễn biến của cuộc chiến. Trung quốc để mắt tới hệ thống tình báo Phương Tây. Trung Quốc quan sát những sai lầm của chủ nghĩa toàn trị Nga. Trung Quốc toan tính về những công ty Âu- Mỹ rút ra khỏi thị trường Nga. Tập thì đang bận tâm cho vị trí vững chắc ở nhiệm kỳ III.

Cuối cùng, sự kháng cự của Ukraine trên chiến trường, sự tiếp vận của Phương Tây, những lệnh cấm vận Nga; áp lực chính trị và ngoại giao... tất cả đều đóng vai trò đáng kể.

Hỏi: Ông đánh giá cao ban lãnh đạo của Biden đã xử lý tốt thông tin tình báo, lệnh cấm vận, và cách đáp trả thận trọng. Ban lãnh đạo của Biden có gì sai trong hồ sơ này?

Trả lời: Ban lãnh đạo của Biden đã khá hơn những gì chúng ta thấy ở Afghanistan, đã khôn hơn so với vụ bán tàu ngầm hạt nhân cho Australia. Họ nhận ra những sai lầm. Đó là Mỹ. Chúng ta có cơ chế sửa sai. Chúng ta học từ những lỗi lầm. Hệ thống chính trị Mỹ có khả năng trừng phạt những sai lầm. Chúng ta có những định chế mạnh, xã hội đầy sức sống, có hệ thống truyền thông tốt và tự do.

Những người trong ban lãnh đạo có thể học, sửa chữa, và làm khá hơn. Đây là động lực thúc đẩy xã hội. Những điều này không có tại Nga hay Trung Quốc.

Vấn đề không phải là khuyết điểm của Biden, mà là tìm cách giảm cường độ quy mô của cuộc chiến, phải tìm cách thoát ra khỏi chủ nghĩa tối đa (maximalism). Chúng ta giơ cao cây gậy, cấm vận nhiều hơn, hủy bỏ mọi quan hệ nhiều hơn, áp đặt tư tưởng; bởi vì, người Ukraine đang chết mỗi ngày. Chúng ta càng dồn Nga vào chân tường, thì Putin càng hung dữ. Putin không còn gì để mất, và còn rất nhiều đồ chơi chưa moi ra khỏi túi.

Điều quan trọng bây giờ là tìm mọi cách giảm cường độ và quy mô của cuộc chiến. Chúng ta cần may mắn, và cần thời vận nữa. Biết đâu nó sẽ tới ngay từ Moscow, từ Helsinki, từ Jerusalem, từ Bắc Kinh; thậm chí, từ Kyiv.

Tác giải: David Remnick hỏi; Stephen Kotkin trả lời.

Wednesday, 28 September 2022

Bạn Đi Bầu Cho Ai ?

  Tôi chả cuồng ai ngoại trừ Chúa! Nhưng đây là lý do tại sao tôi bỏ phiếu cho ông Trump:

Có một người bạn nói với tôi: "Tao không thể tin nổi mày lại tính bầu cho lão Trump."
Bạn hãy nghe đây, tôi không hề bầu cho ông ta. Đây không phải là một cuộc thi tuyển lựa người mẫu mực, mà là :
- Tôi bầu cho Tu chính án thứ hai.
- Tôi bầu cho nền công lý tiếp tục của tòa án tối cao.
- Tôi bầu cho đảng Cộng hòa mà tôi đã và đang sống cùng nhiều năm.
- Tôi bầu cho cảnh sát, cho pháp trị và trật tự xã hội.
- Tôi bầu cho quân đội bảo vệ quốc gia, cho những cựu chiến binh đã anh dũng chiến đấu và hy sinh vì nước Mỹ.
- Tôi bầu cho lá quốc kỳ thiêng liêng thường ít khi thấy xuất hiện trong nền tảng của đảng Dân chủ.
- Tôi bầu cho quyền tự do nêu ra ý kiến của mình mà không bị kiểm duyệt, bị bịt miệng.
- Tôi bầu cho một biên giới chắc chắn an toàn.
- Tôi bầu cho quyền ca ngợi danh Thiên Chúa của tôi mà không thấy sợ sệt.
- Tôi bầu cho những sinh linh chưa kịp sinh ra mà đảng Dân chủ đang ủng hộ cổ vũ việc giết bỏ chúng đi.
- Tôi bầu cho sự tự do và giấc mơ Mỹ.
- Tôi bầu cho sự thiện lương chống lại bất lương - tội ác - giả dối - gian trá, và không muốn Trung Quốc làm chủ nước Mỹ.
Tôi không hề bầu cho một ông có bộ tóc bay bay khó ưa, mà là tôi bầu cho tương lai của một đất nước - một quốc gia dưới quyền của CHÚA không thể chia cắt, cùng với tự do và công lý cho tất cả mọi người, không loại trừ ai.
Còn bạn, hãy nói cho tôi biết bạn tính bầu cái gì?
Linh mục Nguyễn Bá Thông


ĐOẠN KẾT MỘT CHUYỆN TÌNH ... THẬT BUỒN !

 Ngày đẹp trời, một cặp vợ chồng khoảng trên 60 tuổi đến văn phòng luật sư. Họ muốn làm thủ tục ly hôn.

 Lúc đầu vị luật sư vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau khi nói chuyện với đôi vợ chồng, ông đã hiểu đầu đuôi câu chuyện. Trong 40 năm chung sống, cặp vợ chồng này luôn cãi nhau và dường như chẳng bao giờ quyết định gì cho đúng đắn. Họ chịu đựng nhau đến bây giờ là vì các con. Bây giờ con cái của họ đã có gia đình riêng, nên hai vợ chồng già không còn điều gì lo lắng nữa. Họ muốn được tự do sau những năm tháng dài không hạnh phúc. Cả hai vợ chồng đều đồng ý ly hôn. Hoàn tất thủ tục ly hôn cho cặp vợ chồng này là điều không dễ vì tình sâu nghiã nặng. Vừa ký xong giấy tờ, người vợ già vừa nói với chồng: 
 

"Tôi thực sự yêu ông, nhưng tôi không thể chịu đựng hơn được nữa. Tôi thành thật xin lỗi". 
"Không sao, tôi hiểu.", ông chồng già đáp lại. Nhìn cảnh này, ông luật sư đề nghị mời hai vợ chồng một bữa cơm tối. Người vợ trả lời: "Sao lại không? Dù ly hôn, ta vẫn sẽ là bạn cơ mà". Bên bàn ăn, bầu không khí im lặng, nặng nề đến khó thở.  Món ăn đầu tiên được mang ra là món gà quay. Người chồng lập tức gắp một miếng đùi gà cho vợ: "Bà ăn đi, đây là món bà ưa thích" 


Nhìn cảnh này, vị luật sư nghĩ "vẫn còn cơ hội cho họ hàn gắn lại". Không ngờ người vợ cau mày, đáp lại: "Đây là vấn đề. Ông luôn chủ quan quá nên không bao giờ hiểu được tư tưởng của tôi. Ông không biết tôi ghét đùi gà chừng nào à?" 

Điều người vợ không nhìn thấy được là trong bao nhiêu chung sống, người chồng luôn luôn cố gắng làm vui lòng bà, dù là người thiếu nhận xét hay khéo léo. Bà không biết là đùi gà là món yêu thích nhất của ông, cũng như ông không biết bà ghét đùi gà. Dù ông chỉ muốn dành những miếng ngon nhất theo khẩu vị của ông, nhường những thứ tốt nhất cho bà, bà chưa bao giờ cảm nhận được là ông hiểu bà. 

 Đêm hôm đó, cả hai ông bà đều không ngủ được. Sau nhiều giờ trằn trọc, người chồng không thể chịu đựng nỗi nhớ nhung nữa.  Ông hiểu rằng ông yêu bà và không thể sống thiếu bà. Ông muốn van bà quay trở lại làm vợ chồng. Ông muốn xin lỗi, muốn nói "Anh yêu em" thật nhiều. Ông nhấc điện thoại lên và bấm số của bà. Tiếng chuông reo không ngừng, nhưng bà không nhấc. Ông lại cố gắng bấm máy, suốt tối. Đầu bên kia, bà vợ cũng rất buồn. Bà không hiểu điều gì đã xẩy ra trong những năm tháng sống cùng nhau. Sau 40 năm, ông ấy vẫn chẳng hiểu bà. Bà vẫn yêu ông nhưng bà không thể chịu đựng cuộc sống tẻ nhạt như thế nữa. 
 

Mặc cho chuông điện thoại reo liên hồi, bà không thèm trả lời, dẫu biết rằng người gọi là ông. Bà tự nghĩ: "Nói làm gì nữa khi mọi chuyện đã xong xuôi hết rồi. Mình quyết định ly hôn mà. Bây giờ đâm lao thì phải theo lao, nếu không mất mặt lắm". 


Chuông điện thoại vẫn cứ reo rồi bà quyết định tháo dây điện thoại ra. Trong khi đầu bận suy nghĩ rối bời , bà quên bẵng đi là ông bị đau tim... Sáng hôm sau, bà nhận được tin ông qua đời. Như một người mất trí, bà lao thẳng đến căn nhà của ông, để nhìn thấy thân thể ông trên chiếc divan, tay vẫn giữ chặt máy điện thoại. Ông buồn bã, thất vọng suốt đêm khi bà không cho cơ hội tỏ nỗi lòng và tim ông đã buông suôi.


Bà đau đớn vì hối hận. Một cảm giác mất mát quá lớn bao trùm lấy tâm khảm bà. Khi thanh toán tài sản của ông, bà tìm thấy trong ngăn kéo một hợp đồng bảo hiểm ông ta đã mua cho bà, từ ngày họ cưới nhau. Kèm vào đó, là một lá thư: 

"Gửi người vợ thân yêu của anh. Lúc em đọc lá thư này, chắc hẳn anh không còn trên cõi đời này nữa. Anh đã mua bảo hiểm này cho em, anh hy vọng nó có thể giúp anh thực hiện lời hứa của mình khi chúng ta lấy nhau. Đến khi anh không còn ở bên cạnh để chăm sóc cho em nữa thì mong số tiền này có thể giúp anh tiếp tục đùm bọc cho em. Đó là điều anh ước nguyện sẽđược làm suốt cuộc đời anh. Anh sẽ mãi mãi bên em và yêu em thật nhiều".  Nước mắt bà tuôn chẩy hai hàng. Bà cảm thấy yêu ông hơn bao giờ hết. Bà muốn nói vạn lời xin lỗi, muốn nói ngàn lời yêu thương nhưng ông không còn nghe được nữa.

 

Monday, 26 September 2022

Tân Vương CHARLES III Vương Quốc Anh

Thái tử Charles lên ngôi hôm thứ bảy 10 tháng 09/2022 . Thứ bảy là ngày nghỉ nhưng nhà vua không phải nhơn dân lao động nên không cần nghỉ . Vì đang tang lễ Nữ Hoàng nên lễ lên ngôi của Thái tử khá đơn giản .

Charles trong tang  lễ thi hành những nghi thức với tư cách nhà vua vô cùng long trọng nhưng không vì thế mà uy tín của ông đối với dân anh được nâng lên . So với Nữ Hoàng, ông khó sánh kịp . Cả với con trai của ông nữa, Hoàng tử William, người sẽ nối ngôi . Nhưng quan trọng là những khó khăn đang chờ ông trước mắt .

Nước Anh đang hồi chia rẻ nghiêm trọng . Lúc ở ngôi, Nữ Hoàng ổn định được giang sơn nhờ tài thích nghi với hoàn cảnh của bà theo quan niệm giữ hoàng triều trên mọi tranh chấp chánh trị .

Ngày nay, vua Charles III thừa hưởng một vương quốc có xu hướng tan vở . Écosse đang lăm le đòi hỏi độc lập, xứ Galles nổ lực đòi tự tri, Bắc-Irlande toan tính tái thống nhứt với Nam-Irlande . Trong xứ, một bộ phận thần dân không nhỏ đang lớn tiếng đòi hỏi thay đổi theo chế độ Cộng hòa cho phù hợp với thời đại . Nhiều người tỏ ra quá ngao ngán trước nếp sống xa hoa của hoàng gia . Như trước mắt, tang lễ của Nữ Hoàng phải tốn hằng triệu triệu bảng anh, trong lúc đất nước đang bị khủng hoảng kinh tế trầm trọng . Đem so sánh với Điện Buckingham thì cung điện của Nữ Hoàng Hòa-lan, của vua Bỉ, vua Tây-ban-nha chỉ là những ngôi nhà lớn mà thôi, với một số ít nhơn viên . Trái lại, Buckingham, nơi ở và làm việc chánh thức của Tân vương có 800 phòng, với 500 nhơn viên đủ các cấp, các ngành chuyên môn phục vụ . Theo thông thường, khi thay đổi chủ Buckingham thì toàn bộ nhơn viên củ nghỉ việc . Dỉ nhiên  có những người được luu nhiệm, có những người đi hẳn . Như ê-kíp phục dịch Nữ Hoàng thì thất nghiệp vì Hoàng hậu mới có riêng đội ngũ phục vụ của mình . Cả người thợ may của Nữ Hoàng cũng chịu thất nghiệp vì Hoàng hậu Camilla có thợ may ở ngoài phố và bà ăn mặc giản dị hơn .

Người ta khó tưởng tượng khi vua Charles III hô hào cải thiện môi trường mà ông lại không đi xe ngựa, thuyền buồm, mà đi phản lực, xe hơi, du thuyền, với 11 lâu đài mênh mông được sưởi ấm quanh năm .

Lúc sau này, triều đình có nổ lực cải tổ thể chế cho thích nghi với thời đại nhưng nước Anh vẫn là một nước quân chủ « trắng, cải lương giáo, văn hóa truyền thống anglo-saxonne » trong lúc đó đất nước ngày càng đa chủng, như Thị trưởng Luân-đôn, Sadiq Khan, là người pakistan, hồi giáo, Tổng trưởng kinh tế trong chánh phủ Jonhson là người ấn độ, ...và người công giáo vatican càng ít đi . Tiếp theo, Brexit phân hóa thêm nước Anh ở chìu rộng .

Vai trò của tân vương ?

Nữ Hoàng trước đây nặng về Commonwealth, quân đội và tôn giáo . Vua Charles III tỏ ra quan tâm nhiều về môi trường, kết hợp các cánh thiên chúa giáo . Chọn lựa này chắc chắn sẽ được nhiều người hoan nghênh . Nhưng rất tiếc vai trò của nhà vua nước Anh lại không được qui định rỏ ràng mà chỉ được nhà báo Walter Bagehot ở thế kỷ XIX nêu lên « đưa ra lời cảnh báo, khuyến khích và cố vấn » . Vậy trên thực tế, liệu ông sẽ làm được tới đâu khi nay ông đã 73 tuỏi ?

Vả lại trong lịch sử nước Anh không phải vị vua nào cũng mẩn cán, cũng dân vi quí xã tắc thứ chi . Đã từng có những ông vua say ruọu, đàn đúm, ăn chơi, tưng bừng trác táng nhưng nước Anh vẫn vượt qua và tồn tại như một cường quốc ở ngày nay .

Vậy làm vua xứ Anh đâu phải khó khăn gì lắm ?

Không ít người nghĩ hay dở gì thì ông vua Charles III chắc chắn cũng chỉ là ông vua chuyển tiếp mà thôi . Như trước kia, vua Edouard VII chỉ chiếm cung điện Buckingham có mươi năm hoặc vua George VI lên ngôi năm 41 tuổi, băng hà năm 56 tuổi . Nhưng hai vị đều để lại thành tích khà quan trọng : thiết lập giao hảo với Pháp và chống Quốc xã .

Tân vương Charles III sẽ luu lại sự nghiệp gì đây ?

Vài nét về vua Charles III

Vua Charles III, trước hết, lập được thành tích quí hiếm là người đầu tiên trong hoàng gia tới trường học từ tiểu học lên đại học và sau cùng có bằng cấp đại học . Thật vĩ đại ! Các vì vua trước, cả Nữ Hoàng Elizabeth II, đều không ai đi tới trường học và thi cử . Các ông hoàng bà chúa có thầy nổi tiếng tới hoàng cung dạy cho học, không có ai thi cử nên không ai có bằng cấp hết cả . Như Nữ Hoàng Elizabeth II cho tới chết vẫn không có bằng lái xe . Và cả sổ thông hành . Thế mà bà dám đi tới khắp thế giới .

Không như mẹ, vua Charles III tới trường học và ở nội trú . Đồng phục thẳng nếp, đi bộ dưới trời mưa và cái lạnh tê cống của xứ Écosse . Buổi trưa (bửa ăn gouter) chỉ có tách nước trà . Vua Charles III được giáo dục đúng theo mẫu anh quốc nhưng hoàn toàn cắt đứt với lịch sử gia đình . Ông là người đầu tiên đi tới nhà trường để học và lại theo chế độ nội trú khắc khe .

Năm 7 tuổi, Charles vào trường Hill House School ở Luân-đôn, và Cheam School ở Berkshire . Hai trường nổi tiếng của Luân-đôn dành cho giới quí tộc và thượng luu anh .
Tới năm 13 tuổi, cha của ông gởi ông vào trường nội trú Gordonstoun School ở tận vùng Đông-Bắc băng giá của xứ Écosse . Kỷ luật nhà trường như ở trại lính : sáng dậy 7 giờ trước khi chạy bộ trong cánh đồng, về tắm nước lạnh, ăn vội tô cháo ngũ cốc, tạp dịch xong rồi mới bắt đầu vào lớp .

Chương trình gồm cổ ngữ la-tinh, pháp văn, sử, địa và học suốt ngày, chỉ nghỉ ăn trưa và bửa gouter vào 4 giờ chiều .

Cho Charles học trường này, Công tước Edimborg  Philip biết con trai của ông tánh tình nhúc nhác, thích văn chương nên ông muốn nhờ nhà trường với kỷ luật sắt tôi luyện hoàng tử trở thành người cứng rắn, thách thức với gian khổ . Nơi đây, trước kia ông đã học . Ông còn nhớ học sinh nào phạm kỷ luật bị phạt chạy bộ 50 km, trên lưng mang một bao đựng đá . Nhiều lúc, mùa đông ngủ, cửa phòng mở toang . Ông hoàng Philip nhớ lại đó là những kỷ niệm đẹp của tuổi trẻ nhưng Charles cho đó là địa ngục trần gian nên có lòng oán hận cha .

Nhưng nhờ cha cứng rắn trong việc chọn trường và kìm giữ Charles trong việc học mà Charles đậu được BA ở Trinity Collège và tiếp tục học ở Cambridge về nhơn chủng, khảo cổ, lịch sử, sau cùng đậu được MA ở Cambridge .

Phải thừa nhận chính Charles là người mở đường cho các em và sau này, con trai của ông trong việc học, không theo nề nếp hoàng gia củ học ở nhà .

Một Hoàng tử không ngai ?

Trong gần đây, ở Queensland, Úc châu, xuất hiện khá ồn ào trên TV và báo chí địa phương một người đàn ông 56 tuổi tên Simon Dorante-Day tự xưng là con trai thật sự của vua Charles III và Hoàng hậu Camilla Parker Bowles . Ông lập hồ sơ đưa ra Tòa án Tối cao Úc yêu cầu bênh vực cho ông về liên hệ huyết thống với hoàng gia anh .

Từ vài năm nay, Simon Dorante-Day vẫn quả quyết mình là con trai trưởng bị dấu kín của vua Charles và Hoàng hậu Camilla . Ông đua hồ sơ ra Tòa yêu cầu Tòa cho đòi vua Carles và Hoàng hậu Camilla thử ADN với ông để xác nhận sự thật ông đúng là con trai của hai người. Simon Dorante-Day phổ biến hằng ngày những thông tin về cá nhơn ông như giấy khai sanh, giấy tờ nhận ông là con nuôi, hình ảnh, ...để làm bằng chứng ông là con của hoàng gia anh .
Simon Dorante-Day sanh ngày 2 tháng 4 năm 1966 tại Portsmounth, miền nam Anh quốc khi Charles 17 tuổi và Camilla 18 tuổi . Sau đó, Camilla bổng biến mất suốt chín tháng và Charles được gởi qua Úc . Ông phủ nhận tài liệu hộ tịch hiện tại của ông vì theo ông, nhà thương nơi ông sanh ra, thời đó không có sản khoa .


Ông nhớ lại lúc nhỏ, ông được đưa tới ở trong nhiều nhà ở thành phố Portsmonth với một người đàn bà mà ông nghĩ người đó chắc chắn là Camilla vì  trong lúc đó những người bảo vệ an ninh và cha mẹ nuôi của ông đều đứng ở bên ngoài . Ông nói rỏ thêm là bà Camilla giữ ông cho tới  18 tháng mới giao cho cha mẹ nuôi Karen và David Day là người giúp việc cho Nữ Hoàng Elizabeth II . Cả ông bà nuôi Winifred và Ernest nữa . Và ông nhớ rỏ bà nội nuôi thường nói với ông chính ông là con trai của Hoàng tử Charles và Công nương Camilla .          

Ngày 29 tháng 1/2020, phản ứng về chuyện Simon Dorante-Day, hoàng gia anh tuyên bố « không có ý kiến » !

Tờ DailyMail thuật lại nhận xét của những người không tin câu chuyện hoàng tử con rơi này vì Charles và Camilla đều có cặp mắt xanh còn « Hoàng tử Simon Dorante-Day » lại có mắt nâu . Không bỏ lở cơ hội, Simon Dorante-Day liền giải thích mắt của ông màu nâu vì lúc nhỏ ông bị giải phẩu . Có lẽ để xóa đi những nét làm cho ông giống cha mẹ ruột của ông . Ông còn nói thêm là lúc nhỏ, ông bị nhiều cuộc giải phẩu ở mặt, ở tai, .. .

Và ông vẫn quả quyết với mọi người ông là người thừ hai theo hệ nối ngôi vua của hoàng gia .

Hồ sơ kiện thưa của ông ở Tòa án Tối cao Úc vẫn bị bỏ qua một bên .

Vậy câu chuyện ông Simon Dorante-Day ở Queensland, Úc, từ mấy năm nay, tự nhận, với kèn trống, mình chính là « Hoàng tử con rơi » của Vua Charles III và Hoàng hậu Camilla chỉ là câu chuyện hoang tưởng !

Nguyễn thị Cỏ May

.