Wednesday, 27 February 2013

thơ: Dự cảm - Võ Trung Hiếu


 
Dự cảm

Rồi sẽ có một ngày con ạ
Báo đăng tin tàu Việt Nam bị tàu nước lạ bắn chìm
Lúc ấy con và lũ bạn con sẽ làm gì nhỉ ?
Xuống đường gào lên hay ngồi thiền lặng im ?

Rồi sẽ có một ngày
Báo đăng tin một công ty bên đại lục hay Hồng Công
Đã trúng thầu dự án khu đất thân yêu nơi gia đình con đang ở
Con có cảm thấy bất an hay dự cảm điều gì đáng sợ ?
Con có đành khoanh tay ngồi yên ?

Rồi sẽ có một ngày
Con chợt thấy bản đồ thành phố Saì Gòn thân yêu
Không còn những con đường mang tên Ngô Quyền, Yết Kiêu, 
Quang Trung, Bà Trưng, Bà Triệu
Thay vào đó là những cái tên Vương, Tôn, Lý, Quách, Giả, 
Ưng, Uông, Liễu …
Con sẽ đau nhói thẫn thờ hay chỉ ngồi há hốc ngạc nhiên ?

Ba không biết có sống đủ lâu để cùng con nhìn thấy những bình minh
Nhìn thế hệ của ba và con làm thế nào mà giữ nước
Làm thế nào mà chặn quân xâm lược
Khi chúng không chỉ có vũ khí, quân đội, tình báo, vệ tinh, 
truyền thông, học thuyết
Mà còn thừa mứa đô-la để thắng những gói thầu
Và muôn vàn mưu ma chước quỷ thâm sâu
Để đưa mọi thứ trên đất nước này vào vòng u mê kiềm toả

Rồi sẽ có một ngày con ạ
Xem thời sự trên tivi và phải nhói lòng
Ba chẳng đùa đâu con có biết không …
Một đất nước lặng im là một đất nước hôn mê
Một dân tộc lặng im là một dân tộc chết




Họ nhà Đậu



Bạn có biết những màu sắc đỏ, vàng, trắng, xanh, đen của đậu là biểu hiện cho những giá trị dinh dưỡng khác nhau? Câu chuyện về họ nhà đậu sẽ cho bạn thấy thiên nhiên thật diệu kỳ..

Đậu đỏ bổ tim:

Đậu đỏ nổi tiếng với vỏ đỏ và ruột màu trắng, chứa protein, omega-3 axit béo và sắt, giúp tim khỏe mạnh.
Đậu đỏ còn chứa khá nhiều chất xơ có tác dụng nhuận tràng, giảm huyết áp, giảm mỡ máu, điều tiết đường máu, giải độc chống ung thư, phòng chống kết sỏi, làm đẹp, giảm béo, lợi tiểu rất tốt. Ngoài ra nó còn giúp giải rượu, giải độc, chữa bệnh thận và phù thũng.
Đậu đỏ được coi là "cao thủ giải độc". Nếu bị ngộ độc, hãy cho người bệnh uống ngay một cốc nước đậu đỏ đun với một ít muối, khả năng lợi tiểu sẽ đẩy bớt chất độc ra khỏi cơ thể người bệnh. Cũng chính vì tác dụng này mà các bác sĩ thường khuyên bệnh nhân bị tê phù, bệnh tim, thận, nên sử dụng đậu đỏ.

Đậu vàng bổ tỳ:

Đậu vàng chứa nhiều chất saponin, có thể kích thích mật bài tiết tiêu hoá chất béo, có tác dụng thúc đẩy tiêu hoá hấp thụ. Màu của đậu vàng tương ứng với tỳ, có thể khoẻ tỳ, ích khí bổ hư
Thường xuyên ăn đậu vàng còn giúp làm chậm quá trình lão hoá, thích hợp với người có sắc mặt, nước da tái xám, cơ thể ốm yếu.

Đậu trắng bổ phổi:

Đậu trắng có saponin, urease, chất xúc tác niệu tố và nhiều thành phần protit cầu, có chức năng nâng cao sức đề kháng cho cơ thể, kích hoạt tế bào tuyến dịch vị, đồng thời có tác dụng rất tốt trong việc phòng chống các bệnh về đường hô hấp.

Đậu xanh bổ gan:

Đậu xanh vị ngọt, tính mát, là thực phẩm thường dùng để thanh nhiệt, giải độc, đẩy nóng. Thường xuyên ăn đậu xanh có thể giúp đào thải độc tố trong cơ thể, thúc đây cơ thể trao đổi chất được bình thường.
Đậu xanh có tác dụng giảm cholesterol, có thể bảo vệ gan và chống dị ứng. Trong đậu xanh còn có thành phần hạ mỡ trong máu hữu hiệu, chứa nhiều kali, ít natri giúp cho cơ thể phòng chống chứng xơ cứng động mạch và bệnh cao huyết áp, đồng thời có công hiệu bảo vệ gan và giải độc. Nếu trong canh đậu xanh thêm vào một ít mật ong thì tác dụng giải trừ độc tố càng tốt hơn.

Đậu đen bổ thận

Đậu đen chứa nhiều thành phần chống ô xy hoá, đặc biệt là chất isoflavone, anthocyanidin là thuốc chống ô xy hoá rất tốt, có thể thúc đẩy xúc tiến thận đào thải ra độc tố, có công dụng rõ rệt trong việc bổ thận, ích âm hoạt huyết, mạnh gân khoẻ xương cốt và an thần sáng mắt.
Ngoài ra, trong đậu đen người ta còn tìm thấy chất albumin, sinh tố A, B, C, protid, glucid, lipid, muối khoáng. Hàm lượng acid amin cần thiết trong đậu đen rất cao gồm: lysin, methionin, tryptophan, phenylalanin, alanin, valin, leucin...









Tuesday, 26 February 2013

Một vài chuyện Nhân Điện



Chuyến đi Hà Nội của tôi thật bất ngờ và thật là vội vả, rất ngắn ngủi, chỉ có thời gian trống 2 ngày tại Hà Nội, đúng hơn là chỉ có tròn 1 ngày tại Hà Nội, còn 1 ngày thì lại phải dành đi Hạ Long, nhưng may mắn là tôi  cũng đã có dịp gặp gỡ được một số ACE Nhân Điện. Đây là cuộc gặp mặt hoàn toàn có tính cách cá nhan của những người bạn đồng môn, trong số nầy có người tôi đã gặp mặt một đôi lần ở Úc, có người tôi chỉ mới gặp lần đầu, nhưng có điều vui là dù đã gặp, hay là chỉ mới quen, tất cả mọi người đã gặp nhau trong tình thân ái đại gia đình Nhân Điện, gia đình những người học trò của Thầy Đáng.

Khi chúng ta có thể gặp nhau trong thuần túy tinh thần những người bạn đồng môn, những người có cùng chung một người Thầy tâm linh, để bày tỏ những cảm tình, chia xẻ những ngọt ngào bằng hữu, thì sẽ không có những trở ngại khó khăn, mà tất cả, với sự phù trợ của Thầy, dẫn dắt của Thượng Đế, sẽ tốt đẹp, an lành. Thầy Đáng mất đã 5 năm hơn, những thử thách ACE Nhân Điện chịu đựng là tất yếu, cho nên giờ đây ACE rất cần có những người bạn đồng môn chân thành, để chia xẻ những buồn vui, khó khăn, thử thách, tinh thần, thể xác, niềm tin... .

Những điều ACE thắc mắc và muốn biết về Nhân Điện quá nhiều, cái đó rất dĩ nhiên, nhưng khả năng của tất cả chúng ta đều có giới hạn, khả năng tôi giới hạn, rất giới hạn, nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng trao đổi với ACE một số điều tôi cho là quan trọng, cần thiết, ích lợi..., nhất là trong lúc nầy, trong lúc Thầy Đáng đã mất, lúc nhiều sự kiện tiêu cực của Nhân Điện đã, đang và sẽ xảy ra ở khắp mọi chỗ, mọi nơi có Học Viên Nhân Điện!

Nhân Điện:

Trước nhứt chúng ta cần phải xác nhận lại rõ ràng ý nghiã của chữ Nhân Điện, phải xác nhận rằng ngành học có tên gọi là “Nhân Điện” mà chúng ta đã theo học với thầy Đáng trong bao nhiêu năm qua, không hề có nghiã là điện năng của cơ thể con người, như nhiều người vẫn ngộ nhận, nhiều người vẫn lầm tưởng! Đúng thật là cơ thể con người có điện năng, chúng ta có thể chụp hình, thậm chí còn có thể đo đạc thứ năng lượng cơ thể, một vài ngành Nhân Điện đã nghiên cứu, học hỏi, ứng dụng..., thứ năng lượng cơ thể gọi là Bio-Energy nầy, như ngành Nhân Điện của ông Nguyễn Đình Phư, nhưng những cái nầy thì lại tuyệt đối không phải là đối tượng nghiên cứu, học hỏi hay ứng dụng thuộc ngành Nhân Điện của Thầy Đáng.

Tuy ngành học chúng ta cũng gọi là Nhân Điện, cũng là điện năng, nhưng đây là thứ điện năng của tâm linh, là thứ năng lượng tâm linh, là năng lực tâm linh, là thứ năng lượng vô hình, và là thứ năng lực siêu hình của Các Đấng Tối Cao, các Đấng Cao Cả Thiêng Liêng, là điện năng hay là năng lượng của Thượng Đế, chớ không phải là bất cứ thứ điện năng, hay bất cứ thứ năng lượng vật chất, năng lượng cơ thể, hay năng lượng khoa học nào hết, kể cả cái mà chúng ta thường nghe nói đến trong ngành Nhân Điện là Năng lượng Vũ Trụ “Universal Energy”.

Năng lượng Vũ trụ Universal Energy là thứ năng lượng từng được dùng làm tên gọi của ngành Nhân Điện, viết tắt là UE, nhưng cả cái gọi là Năng Lượng Vũ Trụ Universal Energy, thực ra cũng không phải là thứ Năng Lượng của Nhân Điện, không phải là thứ Năng Lượng chúng ta muốn học hỏi, bởi vì tất cả những thứ điện năng, hay năng lượng vật chất nầy đều không thể giúp được gì cho việc chữa trị bệnh tật con người, càng không có ích lợi gì trong việc chúng ta học hỏi tâm linh, mục tiêu chính yếu của ngành học Nhân Điện của Thầy Đáng.

Trị bịnh:

Mặc dù nhiều người, phần lớn Học Viên Nhân Điện là những người đến với Nhân Điện, học Nhân Điện, vì lý do trị bịnh, hoặc là trị cho chính mình, hoặc là trị bịnh cho người khác, nhưng Thầy Đáng nói rằng “trị bệnh chỉ là 1% chương trình học của ngành Nhân Điện”, nói như vậy thì có nghiã là trị bịnh không phải là đối tượng thực sự của ngành học Nhân Điện, bởi vì như đã nói là theo lời Thầy Đáng thì việc trị bịnh chỉ có 1%. Nhưng mà như vậy thì chúng ta bắt buộc phải trả lời câu hỏi tiếp theo: vậy 99% phần còn lại của Nhân Điện, hay là toàn phần của ngành Nhân Điện của Thầy Đáng thì học cái gì?

Câu trả lời là học tất cả - nhưng học tất cả là học những gì?. Nhân Điện là Ngành học Tâm Linh, Nhân Điện cũng là Ngành học Đời sống con người – Tâm Linh & Đời Sống, hay Đạo & Đời là 2 yếu tố song hành của tất cả mọi con người, mọi đời sống, và Nhân Điện của Thầy Đáng là ngành học về cả 2 yếu tố song hành Đời Đạo nầy, học tất cả là vừa Học Đạo , vừa Học Đời, tức là vừa học những gì những gì thuộc về thể xác, vừa học Đạo tức là học những gì thuộc về linh hồn, tức là vừa học những cái hữu hình, học những cái chúng ta thấy được, vừa học những cái vô hình, học những cái chúng ta không thấy được.

Nói như vậy không có nghiã là Nhân Điện không trị được bệnh, chẳng những trị được bệnh, mà Nhân Điện còn có thể chữa trị được nhiều trường hợp bệnh nan y, những trường hợp bệnh mà y học đã bó tay, chịu thua, đầu hàng...., nhưng mà Nhân Điện vẫn có thể chữa trị được, bản thân tôi cũng đã từng bị bệnh nan y, bệnh mà y học y khoa không chữa trị được, bó tay, đầu hàng!,  nhưng bản thân, cá nhân tôi cũng đã nhờ Nhân Điện trị khỏi bệnh, và cá nhân tôi cũng đã có những cơ hội chữa trị nhiều trường hợp bịnh nan y cho những người bệnh khác. Nghiã là Nhân Điện quả thật có khả năng chữa trị bệnh, nhưng việc chữa trị bệnh lại không phải là mục tiêu, không phải là mục đích, không phải là tính chất chủ yếu của ngành học Nhân Điện của Thầy Đáng.  

Nghiã là, thực sự thì Nhân Điện không phải là một ngành học y khoa, không phải là ngành học Tây y, không phải là ngành học Đông Y, cũng không phải là Ngành Y Học Bổ Sung như danh xưng lâu nay của Ngành Nhân Điện, danh xưng Y Học Bổ Xung thực tế chỉ là một danh xưng giả hiệu, một danh hiệu giả danh, một lớp áo khoác để Nhân Điện có thể hoạt động, truyền bá...., chớ không phải là thực chất ngành Nhân Điện của thầy Đáng.

Vì thế cho nên, chỉ có bước đầu nhập môn, Học Viên Nhân Điện mới lo học về việc trị bịnh, trên nguyên tắc thì chỉ cần được khai mở Luân xa là Học Viên đã có khả năng trị bịnh, tự trị bịnh cho mình, hoặc trị bịnh cho người khác, cho nên, nếu chỉ cần trị bịnh thì Học Viên chỉ cần học lớp Nhân Điện sơ cấp, khai mở Luân xa là đủ, Học Viên không cần phải học lên những lớp Nhân Điện cao cấp, không phải Học Viên lớp cao là Học Viên trị bịnh giỏi, không phải là học lớp cao nhất thì trị bịnh giỏi nhất, không phải là như vậy, không có chuyện nầy.

Học Viên Nhân Điện lớp thấp nhất và Học Viên Nhân Điện lớp cao nhất, khả năng trị bịnh cũng như nhau, vì cả hai cùng xử dụng chung một dòng điện để trị bịnh, đó là dòng điện tâm linh siêu hình của Các Đấng, không phải là dòng điện của Học Viên, không có bất cứ dòng điện của Học Viên nào trị được bệnh, chỉ có dòng điện của các Đấng mới trị được bệnh, còn Học Viên chỉ là những sứ giả, những cá thể trung gian của các Đấng Cao Cả muốn giúp đỡ con người!

Học Viên Nhân Điện nào trị được bệnh là vì Học Viên đó được các Đấng chọn lựa làm vai trò sứ giả, trung gian, phương tiện.... của Các Đấng trong việc trị bịnh cứu người, chớ không phải vì lý do Học Viên đó tài giỏi, hay học Viên đó học cấp lớp cao, tuyệt đối không có những chuyện nầy. Có điều là chúng ta không thể nào biết được Học Viên nào mới được Thượng Đế chọn lựa làm người trị bịnh!, Thượng Đế chọn lựa ai, lựa chọn người nào hoàn toàn tùy theo thiên ý của Thượng Đế, không hề theo ý chúng ta, càng không hề dựa theo cấp lớp Nhân Điện, Thượng Đế chọn lựa ai, người đó sẽ trị được bệnh, bất kể là người đó học cấp lớp Nhân Điện nào, ngược lại nếu Thượng Đế không chọn lựa thì dù có học Nhân Điện đến cấp lớp nào, cũng không thể trị được bịnh!.

Cho nên chúng ta không bao giờ được phép tự cao, tự đắc, tự mãn ... khi trị được bịnh cho ai, và ngược lại chúng ta cũng không bao giờ được tự ti, mặc cảm, lo lắng, buồn phiền... khi không trị được bịnh, trị được bịnh hay không trị được bịnh là quyền quyết định của Thượng Đế, không phải là chuyện tài năng, tài cán gì của chúng ta. Cho nên, chúng ta không cần thắc mắc những chuyện lớp cao lớp thấp, điện nhiều điện ít, trị hay, trị dở ... gì hết, bởi vì tất cả mọi chuyện trị bịnh là chuyện của Thượng Đế, không phải chuyện của Học Viên!.

Thực tế trong hơn 17 năm theo học ngành Nhân Điện, tôi chỉ có cơ may được trị bịnh cho một số rất ít người có kết quả, còn bao nhiêu trường hợp khác thì hoặc là tôi không có cơ may trị bịnh cho họ, hoặc tôi không thể trị bịnh cho họ! Nhưng tôi tuyệt đối không đánh mất niềm tin Nhân Điện, vì tôi đã có những trải nghiệm xác tín về thứ năng lực tâm linh siêu hình nầy, có thể hôm nay tôi không trị bịnh được cho ai, nhưng mà ngày mai, ngày mốt, ngày kia...., tôi vẫn tin tưởng một cách chắc chắn rằng: thời gian nào đó, không gian nào đó, trường hợp nào đó,..... tôi sẽ có dịp trị bịnh cho một hay nhiều người nào đó, khi Thượng Đế xử dụng thì tôi sẽ có công năng “trị bịnh” cứu người, hoặc cứu thể xác họ, hoặc cứu linh hồn họ, điều nầy thì nhất định, là chắc chắn.

Tóm lại, về chuyện trị bịnh, trên nguyên tắc, bất cứ một Học Viên Nhân Điện nào cũng có thể trị bịnh cho mình, hoặc trị bịnh cho người khác, nhưng chỉ là khả năng có thể chớ không phải là khả năng chắc chắn, dù học đến cấp lớp Nhân Điện nào, có thể cả đời Học Viên vẫn không trị bịnh được cho ai, cho nên Học Viên không nên trông mong vào chuyện trị bịnh, mà hãy nên trông mong vào những mục tiêu khác của Nhân điện, không nên trông mong vào chuyện khai mở Luân xa, Thầy Đáng nói không có Luân Xa gì hết, mà hãy trông mong vào chuyện khai mở: Tâm linh, tâm trí, Tâm hồn...là những thứ sẽ giúp Học Viên Nhân Điện trở thành những con người Giác Ngộ - Từ Bi, mục tiêu thực sự của ngành Nhân Điện.

Giác Ngộ- Từ Bi, Thật - Giả:

Câu hỏi liên hệ là: Tại sao mục tiêu Nhân Điện không phải trị bịnh mà lại là chuyện “Giác Ngộ - Từ Bi”?. Câu trả lời là: tên gọi chính thức của Nhân Điện gồm có 3 chữ “Nhân loại- Giác Ngộ - Từ Bi”, thì tất cả 3 chữ nầy đều không có chữ nào mang ý nghiã trị bịnh, chữ Nhân loại là đối tượng phục vụ của ngành Nhân Điện, còn nội dung của Nhân Điện chính là 2 điều : Giác Ngộ  - Từ Bi. Nhưng nội dung Giác Ngộ - Từ Bi sẽ mang lại lợi ích gì cho Học Viên?. Câu trả lời là: Giác Ngộ - Từ Bi sẽ mang lại muôn ngàn lợi ích cho Học Viên, lợi ích thể xác, tinh thần, tình cảm, tâm lý, tâm linh.....

Đau bịnh là thứ rất đáng sợ, nhưng còn có thứ đáng sợ hơn đau bịnh, đó là “đau khổ”, mạnh lành đáng qúi, nhưng còn có thứ đáng qúi hơn sự mạnh lành, đó là “hạnh phúc”, cho nên mục tiêu Nhân Điện cao hơn việc trị bịnh, mục tiêu Nhân điện là thể xác vui vẻ, hạnh phúc, còn linh hồn thì minh triết, minh mẫn, sang suốt....,  mà muốn được những điều nầy thì Học Viên cần phải học được 2 điều quan trọng nhất của con người là “Giác ngộ- Từ Bi”, không có 2 điều căn bản “Giác Ngộ - Từ Bi” thì không thể nào tránh khỏi những sự đau khổ đầy rẩy trong cuộc sống con người, không thể nào tìm được hạnh phúc, bình an.

Từ những điều trình bày về Nhân Điện trên đây, chúng ta có thể cho một số thí dụ để anh chị em có thể hiểu rõ hơn về câu nói rất khó hiểu đối với nhiều Học Viên, câu nói rất cao siêu Thầy Đáng vẫn thường nói: “Thầy dùng cái giả để dạy ACE cái thật”, cái giả ở đây là “khai mở Luân Xa”, còn cái thật ở đây là “Khai mở tâm linh, tâm trí, tâm hồn...”, cái thật nầy, Học Viên chỉ có thể có được khi Học Viên “Giác Ngộ - Từ Bi”, khi chưa “Giác Ngộ - Từ Bi” thì Học Viên chưa học được cái thật của Nhân Điện, cũng có nghiã là Học Viên không có bất cứ thứ năng lực gì, bất cứ thứ quyền năng, khả năng gì của Nhân Điện, cho nên Học Viên cần phải học “Giác Ngộ - Từ Bi” trước khi học bất cứ thứ gì khác.

Cụ thể hơn, cái giả ở đây là những thứ Học Viên Nhân Điện vẫn thường nói, thường nghe, thường hiểu như là: nhân điện, dòng điện, luồng điện, là năng lượng con người, là năng lượng vũ trụ UE..., cái thiệt ở đây là: quyền năng khả năng của Các Đấng, là tâm linh siêu hình của các Đấng Tối Cao, là quyền năng khả năng của Thượng Đế, Thượng Thiên.... Chỉ có những quyền năng khả năng của Thượng Đế, Thượng Thiên mới giúp được linh hồn con người siêu thoát, đầu thai, đi tu, hay là trở về với khối sáng của Thượng Đế...., không có bất cứ thứ năng lực, hay năng lượng nào của con người có thể làm được những công việc của tâm linh siêu đẳng, siêu hình ghê gớm nầy, tuyệt đối không!

Tổng quát thì Giả là những cái có tính cách là phương tiện, còn Thật là những cái có tính cách là mục đích, cứu cánh, cho nên những cái ACE từng học như là Thiền định, Luân Xa, Kim tự Tháp, Mô Hình Ăng Ten, vân vân, tất cả những thứ nầy đều là giả, vì nó chỉ là phương tiện để trước nhứt là ACE dung để trị bịnh, cứu người, giúp người, thể hiện long Từ Bi, thứ hai là ACE dùng để học hỏi về tâm linh, quyền năng khả năng Thượng Đế, học hỏi sự minh triết, giác ngộ. Đó chỉ mới là một số thí dụ, và là những nguyên tắc, còn phân biệt được cái gì Thật, cái gì Giả, thì Học Viên cần phải đạt được trinh độ Minh Triết, Giác Ngộ, không Minh triết – Giác Ngộ thì học đến cấp lớp Nhân Điện nào cũng vô ích, trái lại, nếu Minh triết – Giác ngộ thì học cấp lớp Nhân Điện nào cũng là Học Viên cao cấp của ngành Nhân Điện, khi Minh triết – Giác Ngộ thì sẽ phân biệt được thiệt giả, đúng sai, thiện ác, tốt xấu, hay dở....

Thần kinh giả- Giả thần kinh:

Bịnh thần kinh: hay bịnh tâm thần là chứng bịnh đa hình, đa dạng và rất phổ thông của nhân loại, ở khắp mọi, mọi chỗ, mọi thời đại, và là một chứng bịnh không thể nào tránh khỏi, cũng không thể nào ngăn ngừa nổi của con người. Nói chung bịnh thần kinh là bịnh rối loạn, hay tổn thương tế bào óc não, tế bào thần kinh, mà mỗi não bộ có tới mấy trăm tỉ tế bào thần kinh vô cùng nhỏ bé, nhưng cũng vô cùng tinh vi, thì làm sao tránh khỏi những xáo trộn, tổn thương... cho nên bịnh thần kinh là một vấn nạn muôn đời của nhân loại.
Đối với hầu hết những chứng bịnh thần kinh có nguyên nhân xáo trộn hay thương tổn những tế bào thần kinh óc não thì khoa học còn phải bó tay, đầu hang, không chữa trị nổi, thì Nhân Điện cũng chỉ có thể đóng góp một phần nào công sức trong việc chữa trị bịnh mà thôi.  Bản thân tôi đã may mắn có được một số cơ hội chữa trị chứng bịnh thần kinh nầy cho một số ít người bịnh dạng loại thần kinh, tâm thần nầy, đặc biệt là cho những trẻ em tâm trí bị trì độn, chậm phát triển, kém thông minh..., có khi may mắn chỉ 1 hay 2 lần truyền điện thì đứa nhỏ sẽ trở nên hoặc bình thường, hoặc minh mẫn, sáng suốt...

Bệnh thần kinh giả: là một tên gọi đặc biệt của ngành Nhân Điện dành cho một số chứng bịnh tâm thần có nguyên nhân không do ảnh hưởng của vật chất, mà có nguyên nhân tâm linh, nguyên nhân vô hình, hay nói rõ hơn là nguyên nhân do sự thâm nhập của một hay nhiều linh hồn lạ, người bình dân thường gọi là bịnh tà ma nhập, điều mà các nền y khoa, khoa học vật lý không hề biết, không hề tin, không công nhận...., nhưng Nhân Điện biết rõ, và Nhân Điện tin tưởng những điều kỳ lạ nầy.

Vì không biết và không tin những nguyên nhân tâm linh, siêu hình, bí ẩn nầy, cho nên các nền y khoa vật chất, vật lý... đều phải bó tay, đều phải đầu hàng vô điều kiện đối với những dạng bệnh tâm thần nầy, dù bệnh nặng hay bệnh nhẹ, y học thảy đều chịu thua, đều không thể chữa trị được. Trái lại, Nhân Điện, chẳng những hiểu biết, công nhận mà còn có khả năng chữa trị những chứng bịnh tâm thần đặc biệt, khó hiểu, nan y nầy, đặc biệt là chữa trị một cách thật nhanh chóng, thật thần kỳ, có thể chỉ trong vòng một cái chớp mắt là người bịnh trở lại trạng thái một con người bình thường, không cần bất cứ một thứ thuốc men, không cần bất cứ một hình thức, nghi lễ cúng tế, bái lạy nào hết!

Bệnh thần kinh giả, người bình dân thường gọi là “bịnh qủi ám hay bệnh tà ma nhập” dễ nhận biết nhất là những dạng bệnh mà y học y khoa gọi là bệnh “tâm thần phân liệt”, vì họ thấy một cơ thể con người, nhưng lại có nhiều tâm tính, cử chỉ hành động, ngôn ngữ... hoàn toàn khác nhau, Y khoa chỉ có thể nói đó là do sự rối loạn tế bào thần kinh não, nhưng Y khoa tuyệt đối không có cách thức nào chữa trị sự rối loạn những tế bào thần kinh não nầy, mà như vậy thì kết luận về nguyên nhân bịnh của y khoa ở đây chỉ là vô ích mà thôi!

Nhân Điện thì giải thích sự khác biệt tâm tính, tư tưởng, hành vi, thái độ, tình cảm... của cùng một cơ thể con người nầy là vì sự hiện của một hay nhiều linh hồn khác nhau trong cùng một cơ thể con người! Quan trọng là Nhân Điện chứng minh được quan điểm của mình bằng cách chữa trị thành công nhiều trường hợp bịnh tâm thần phân liệt, nếu quan niệm sai thì không thể có những thành công chữa trị nầy, chẳng những chữa trị được mà còn chữa trị được một cách thần kỳ, nhanh chóng... Chỉ trong một cái chớp mắt, chỉ cần 1 cái sờ tay là  linh hồn lạ đã rời khỏi thân xác của bệnh nhân, và bệnh nhân đó đã lập tức khỏi bệnh, đã trở lại ngay những trạng thái, ngôn từ, cử chỉ.... của một người bình thường không có ốm đau!

Bản thân tôi đã may mắn có được một số cơ hội giúp đỡ cho một số bệnh nhân bị mắc phải những chứng bệnh dạng “tâm thần phân liệt”, hay bịnh tà ma xâm nhập làm tổn hại than xác bệnh nhan một cách nghiêm trọng, mà không có phương pháp y khoa nào có thể chữa trị được, có người bịnh đã điều trị ở bệnh viện nhiều tháng mà bệnh vẫn vẫn không khỏi, thậm chí là không có dấu hiệu thuyên giảm nào! Nhưng sau khi được cá nhân tôi truyền điện thì bệnh nhân đã nhanh chóng khỏi bệnh, không cần bất cứ một thứ thuốc men nào!

Kết quả nầy chứng thực rằng quan niệm linh hồn lạ, linh hồn qủi ma....,  khi xâm nhập cơ thể con người sẽ gây ra những tình trạng thể xác con người bịnh hoạn, ốm đau là đúng. Điều kết luận nầy rất quan trọng, vì nó mở ra một phương thức điều trị có kết quả cho nhiều bệnh nhân tâm thần có nguyên nhân đặc biệt là do sự quấy phá, xâm nhập của những linh hồn lạ, linh hồn ma qủi...., giúp được một người bịnh nan y đối với y học vật lý, được khỏi bệnh là một công quả công đức vô lượng của người Học Viên Nhân Điện.

Linh hồn lạ, linh hồm ma qủi xâm nhập cơ thể con người không phải chỉ gây ra những chứng bịnh tâm thần nặng nhẹ khác nhau, mà còn có thể gây ra nhiều chứng bịnh rất lạ lùng, khó hiểu! Có những chứng bịnh mới xem qua gần như là những chứng bịnh thông thường như: nhức đầu, đau bụng, đau lưng, đau cổ, đau vai, đau gan, đau thận, đau tim, vân vân, nhưng đặc biệt là các xét nghiệm y khoa đều không tìm ra nguyên nhân, và kết quả là gần như không thể nào chữa trị được, không biết nguyên nhân thì không thể chữa trị! Cá nhân tôi cũng đã có một số cơ may để giúp đỡ cho một số người bệnh dạng loại nầy được khỏi bệnh một cách nhanh chóng, thần kỳ mà không cần đến bất cứ một thứ thuốc men nào.

Bệnh giả thần kinh:

Ngoài hai loại bệnh thần kinh vừa kể trên, còn có một loại bệnh thần kinh thứ ba, có thể gọi là “bệnh giả thần kinh” , bởi vì họ không phải là người bị bệnh thật, mà chỉ là người giả bị bệnh, họ có thể có tất cả mọi triệu chứng của người bị bịnh thần kinh, điên khùng, hay người bị ma qủi nhập, nhưng thực tế thì không phải! Do đó, việc điều trị những bệnh nhân nầy không phải là thuốc men, cũng không phải là truyền điện, mà là vấn đề của “tâm lý”, nghiã là chúng ta phải cần tìm hiểu tâm lý bệnh nhân, tìm hiểu nguyên nhân giả bịnh!
 Nguyên nhân và cả mục đích của bệnh nhân cũng cần phải tìm hiểu rõ ràng. Không biết được nguyên nhân, mục đích của người giả bịnh thì không thể trị được bịnh, biết rõ nguyên nhân, mục đích là những điều kiện tiên quyết, kế đó là người chữa trị phải có đầy đủ khả năng tâm lý để giải quyết thoả đáng những nguyên nhân, mục đích gây bịnh, làm được như vậy bệnh nhân hy vọng sẽ khỏi bịnh, không cần đến thuốc men, cũng không cần phải truyền điện; không làm được vậy, thuốc men cũng vô ích, truyền điện cũng vô ích, không phải bệnh nào cũng dùng đến thuốc men, không phải bệnh nào cũng truyền điện.

Một trải nghiệm:

Tôi vừa mới gặp một ca bệnh giả thần kinh, bịnh nhân chỉ là một cô gái mới đôi mươi, trẻ, đẹp, duyên dáng, trắng trẻo, dễ thương....nhưng lại mắc bịnh với những triệu chứng của người bịnh tâm thần bị ma qủi nhập, người bịnh tự khai nhận là bị hồn ma của một người đàn bà tên là Nguyễn thị X....., có những biểu hiện như là: khi nhìn ai thì hai con mắt trợn lên trừng trừng không chớp, miệng cười mĩm chi ra vẻ thách thức, xấc xược, khinh thường, hoặc là cười thật to tiếng, cười ha hả từng tràng dài như một kẻ điên, có khi thì ngã xỉu, mắt nhắm hít lại, tay chân co quắp như người bị kinh phong giật, có khi đưa hai tay tự bóp cổ mình, vân vân!

Tình trạng bịnh của cô bé đáng thương nầy kéo dài đã hơn 2 năm nay, gia đình khổ sở, cha mẹ buồn phiền, lo lắng, khổ sở, tốn hao.... với đủ thứ, đủ cách, đủ nơi... điều trị bịnh, từ nhà thương, bác sĩ, đến cúng kiếng, vái lạy, vào chùa qui y Phật, xin Pháp danh, nhờ thầy bùa, thầy cúng, Thầy Pháp, kể cả nhời rất nhiều Học Viên Nhân Điện cấp lớp cao điều trị bịnh, nhưng tất cả đều vô ích, đều không có chút kết quả nào! Giây phút đầu tiên gặp mặt con bệnh, tôi cũng thoáng giật mình, vì con bệnh mang một luồng âm khí rất nặng nề, luồng âm khí nặng tôi chưa từng gặp, luồng âm khí lan toả đến lạnh lẽo cả căn phòng làm cho chính bản thân tôi cũng bắt phải rung mình, ớn lạnh, nổi da gà! 

Tôi đã phải trấn áp luồng âm khí tà ma nầy bằng cách truyền điện cho bệnh nhân, sau đó dù luồng âm khí nặng nề nầy đã hoàn toàn tan biến hết, nhưng bệnh nhân vẫn có những biểu hiện liên tục tất cả những hình thức bệnh về hành vi, cử chỉ như tôi đã kể trên đây. Điều nầy cho tôi biết rằng đây là trường hợp con bệnh “giả thần kinh”, luồng âm khí nặng nề của con bệnh là do những bùa phép, ngải ếm của các ông Thầy Bùa, Thầy Pháp xử dụng trên mình bệnh nhân, những bùa phép nầy không gây ra những hành vi cử chỉ điên khùng như vậy, vả lại bây giờ luồng âm khí bùa phép nầy cũng đã được xua tan thì đáng lý ra bệnh nhân không còn khùng điên được nữa.

Trường hợp bệnh nhân quả thật đã bị linh hồn bà Nguyễn Thị X nào đó xâm nhập thì một khi hồn ma nầy đã khai xưng tên họ thì nó phải nói rõ ý muốn của nó là gì, chớ không phải là nó cứ bày ra đủ trò hù doạ người ta như vậy! Với lại con ma chỉ có thể bày ra mỗi lúc một trò ma qủi để làm điều gì đó, không thể cùng một lúc mà bày ra đủ hết tất cả các trò ma qủi như vậy. Hơn nữa, hồn ma sẽ phải trốn tránh dòng điện của Nhân Điện, hoặc tiếp nhận dòng điện Nhân Điện để siêu thoát, đầu thai, chớ không thể công khai đối đầu, và giở trò ma quỉ hù doạ như vậy.

Kết luận: đây chỉ là trường hợp con bện giả bệnh qủi ma, chớ không phải là bị ma qủi nhập, cho nên không cần phải nhờ đến thầy pháp, thầy bùa nào nào hết, cũng không cần đến Học Viên Nhân Điện truyền điện, mà bệnh nhan cần người thân bày tỏ sự quan tâm chăm sóc, thương yêu, cảm thông..., cụ thể là gia đình cần người gần gủi, than mật, tâm tình, để bệnh nhân có thể tâm sự, trinh bày những uẩn khúc, nguyên nhân, mục đích giả bệnh của bệnh nhân là gì, chỉ có cách giải toả những uẩn khúc của bệnh nhân thì bệnh nhân sẽ khỏi bệnh, không giải toả được những uẩn khúc thầm kín của bệnh nhân thì bệnh nhân không thể khỏi bệnh.

Bằng cách khuyên giải một số điều cho bệnh nhân và cả người nhà của bệnh nhân, tôi đã giúp cho phần nào trong việc chữa trị bịnh của bệnh nhân, có thể nói sau ½ giờ tiếp xúc tôi đã giúp cho bệnh nhan hết được ½ bệnh, nhưng phần còn lại của người bệnh nầy thì liên quan đến chuyện gia đình, chồng con của bệnh nhân, cho nên gia đình  cha mẹ của bệnh nhan cần tìm hiểu những uẩn khúc tình cảm về chuyện chồng con của cô nầy, và gia đình cần đáp ứng nguyện vọng của cô nầy, thay vì ép buộc cô nầy phải tuân theo ý muốn của gia đình. Trước mắt thì cô gái nầy bày tỏ ý muốn không lấy chồng, cô muốn sống độc than suốt đời với ba mẹ, hoặc là cô sẽ đi tu chớ không lập gia đình, cho nên gia đình cha mẹ cô nên chìu theo ý muốn của cô thì cô mới hết bịnh được.

Thái Tấn Truyền (tháng 1/ 2013)

Tuesday, 19 February 2013

Một chuyến đi Angkor



Sau nhiều lần dự định không thành, cuối cùng thì tôi cũng đã thực hiện được chuyến đi Miên, Siêm Rệp- Angkor 4 ngày 3 đêm với công ty tour du lịch Văn Hoá Việt. Từ Sài Gòn gần như hằng ngày đều có những tour đi Miên, chính xác hơn là vào các ngày thứ ba, thứ năm, thứ Bảy, riêng Saigontourist còn có cả tour Miên ngày Chúa Nhật, còn tour Miên Văn Hoá Việt chỉ tổ chức ngày Thứ Năm hàng tuần, những ngày khác Văn Hoá Việt không có tour đi Miên.

Tôi đã chọn tour Miên của công ty du lịch Văn Hoá Việt chỉ vì lý do là Văn Hoá Việt có văn phòng đại diện tại Úc Châu, cho nên tôi có thể mua vé và làm thủ tục đi tour Miên từ văn phòng đại diện của Văn Hoá Việt tại Footscray, Melbourne. Giá tour đi Miên từ Saigon của các công ty du lịch Việt Nam cũng tương đương nhau, cao thấp chút đỉnh tùy ngày, tùy mùa, tùy khách sạn , tuỳ nhà hàng ăn uống... Tôi mua vé tour Miên 4 ngày 3 đêm của VHV giá 190 AUD/ người/ twin share/ + 25 AUD tiền Visa Miên, tổng cộng là 215 AUD, nếu tính thêm tiền tip Tài xế, hướng dẫn viên Miên Việt cho 4 ngày nữa là 227 AUD.

Trường hợp bạn không có visa vào ra VN nhiều lần thì bạn phải tốn thêm tiền visa tái nhập cảnh VN rất đắc, khoảng 1 triệu đồng VN! Cho nên, nếu bạn có dự định về VN rồi đi Miên, hoặc đi thêm quốc gia nào khác như Thái Lan, Singapore, Malaysia, Hàn Quốc, Nhật Bổn....thì bạn nên xin loại Visa nhiều lần, loại Visa nhiều lần hiệu lực 5 năm chỉ mắc hơn loại Visa 1 lần có 10 AUD mà thôi, cho nên bạn nên xin loại Visa nầy, cái khó là bạn cần có giấy tờ chứng minh bạn là người gốc Việt Nam, bạn co thể dùng Visa nhập cảnh Úc lần đầu từ trại tị nạn, cái nầy thì gần như người Việt tị nạn nào cũng có, còn vợ chồng con cái bạn tại Úc thì cần có giấy tờ hôn thú, khai sanh chứng minh mối lien hệ.

Tour Miên – Angkor Watt có 2 tuyến ngược chiều nhau, tuyến đi Phnom Phenh trước, và tuyến đi Siêm Rệp trước, tour Miên của VHV đi Siêm Rệp trước, đoạn đường đi dài hơn đoạn đường về nên tôi phải khởi hành rất sớm, công ty hẹn 4.30 am phải có mặt tại công ty, nghiã là 4 am đã phải lên xe taxi, nghiã là mới 3.30 am đã phải thức dậy, còn hành lý thì đã phải chuẩn bị sẵn mọi thứ từ đầu hôm! Nhưng xe thì khởi hành đúng 5 am! Trạm dừng chân ăn sáng là Trảng Bàng, Tây Ninh với món điểm tâm được quảng cáo xôm tụ là món bánh canh Trảng Bàng, nhưng thực ra thì món ăn nầy cũng chẳng có gì là đặc biệt cả, chỉ là một tô bánh canh rất bình dân, rất bình thường! chỉ có mấy miếng bún và mấy miếng thịt giò heo! Kinh nghiệm là đừng bao giờ tin nghe những lời quảng cáo!

Trạm dừng kế tiếp là cửa khẩu Mộc Bài, Tây Ninh, ở đây bạn phải xuống xe, trình passport, visa xuất cảnh Việt, visa nhập cảnh Miên, trạm kiểm soát nhập cảnh Miên sẽ giữ Passport của bạn lại cho đến khi bạn trở về ! nghiã là trên đất Miên bạn không cần mang theo thứ giấy tờ gì cả, kể cả khi bạn thuê mướn Hotel ở Miên, không như ở Việt Nam, bạn luôn luôn phải mang theo passport, và khi ở Hotel thì bạn phải nộp Passport cho họ cất giữ! Ngay cả khi bạn đã giao passport cho khách sạn cất giữ, bất cứ lúc nào bạn cũng có thể bị công an khám xét phòng ốc, giấy tờ của bạn!

Những điều phiền hà như vậy đối với du khách không hề xảy ra trên đất Miên, ở Miên họ có chủ trương dành mọi dễ dãi, ưu tiên cho du khách với châm ngôn “Du khách là Thượng Đế”, bởi vì du khách là nguồn lợi tài chánh thường xuyên và lớn lao hằng ngày của Miên, khác với nhiều lời than phiền của du khách đến Việt Nam, kể cả du khách Việt Kiều, nhiều người không muốn đi du lịch Việt Nam, nhiều người khôngmuốn trở lại Việt nam, hậu quả là hiện nay các tour Viet Nam ế thê thảm, nhiều chỗ du lịch ở Việt Nam vắng ngắt như chùa bà Đanh, khu du lịch nhiều tốn kém “Đại nam văn Hiến” chắc phải đóng cửa!.

Cửa khẩu Mộc Bài, Tây Ninh, hàng ngày có cả mấy ngàn người qua lại, dĩ nhiên phần lớn là người Việt Nam, người trong nước và những Việt Kiều từ khắp nơi về VN rồi đi tour Miên, cũng có du khách nước ngoài đến VN rồi đi tour Miên như Việt Kiều. Cổng cửa khẩu Mộc Bài bên phía VN thì xây cất đơn sơ, giản dị, nhưng cổng bên phiá Miên thì khác hẳn! Cổng cửa khẩu Mộc bài của Miên thì to lớn, đặc thù, đặc sắc, mang nét văn hoá, kiến trúc Miên với những hình mái ngói cung như những cung đình, chùa tháp Miên, phải nói là rất đẹp! Còn nhân viên cửa khẩu phía Miên thì sao đông đảo quá, họ ăn mặc sắc phục lễ của quân đội Miên, thật nghiêm chỉnh, thật đẹp, nhưng đáng nói là họ cười nói vui vẻ, cởi mở... chớ không phải là những vẽ mặt đăm đăm, soi mói khó khăn như những nhân viên hải quan bên phiá VN!

Liền ngay bên cạnh cửa khẩu Mộc Bài về phía Miên là những toà cao ốc, dinh thự to lớn, khang trang... đó là những sòng bài Casino, Hotel, nhà hàng, siêu thị....rất nhiều khách qua cửa Mộc Bài Tây Ninh là khách của những sòng bài Casino nầy ! Nghiã là Miên xây những sòng bài ở cửa khẩu Mộc Bài là để lượm tiền của ngưpời Việt Nam, hậu quả thê thảm là đã có bao nhiêu người Việt Nam mang tiền qua Miên nạp cho mấy sòng bài Casino nầy, nhiều người tán gia, bại sản, nhiều người phạm tôi lâm vòng lao lý, nhiều gia đình tan nát, vợ chồng ly dị, chia lià! tất cả cũng vì những sòng bài Casino của Miên! Việt Nam sợ người dân thua bài nên cấm không cho xây casino, nhưng Việt Nam lại không cấm được người dân đi qua Miên đánh bài, rốt cuộc người Việt vẫn thua bài, mà Việt Nam không thâu được tiền thuế từ những sòng bài casino!

Đường từ cửa khẩu Mộc Bài đến Siêm Riệp (Siam Reap ) còn rất xa, hơn 400 km, cho nên xe phải chạy 9-10 tiếng đồng hồ nữa mới tới! Con dường dài thăm thẳm, hai bên là những cánh đồng đất khô khan, những cánh đồng nầy biểu tượng sự nghèo khó của dân Miên, nhưng nó cũng gợi nhớ tựa đề của một cuốn phim có tên là “Cánh đồng chết!” (The killing field), trong đó có nhân vật đóng vai chánh là một người Miên, một Bác Sĩ Y Khoa, từng là nạn nhân của chế độ Pol Pot, cuốn phim nầy ghi lại rất nhiều những câu chuyện, hình ảnh thương tâm của người dân Miên, những tội ác diệt chủng man rợ của Pol Pot và Tổ chức Khmer Đỏ đối với người dân và đất nước Miên, trong thời gian cầm quyền ngắn ngủi của họ tại Miên, từ 1975- 1979.

Những câu chuyện thật được kể lại bằng mắt thấy tai nghe của người Miên hướng dẫn viên càng thêm phần thực tế, rùng rợn, không thể nào tưởng tượng nổi về những tội ác của con người có thể đối xử với con người, dù là người cùng chủng tộc Miên, cùng quốc gia Miên! Kẻ tội ác hàng đầu là Pol Pot thì đã chết vì bệnh tật trong rừng sâu, nhưng những kẻ tay chân, bộ hạ của y, những kẻ cũng nhuốm đầy tội ác sát nhân diệt chủng dân Miên, thì vẫn chưa bị xét xử, chưa bị trừng phạt thích đáng, thật là đáng tiếc!

Hình ảnh tiêu biểu của xứ Miên là những cây thốt lốt mọc rải rác trên những cánh đồng khô, hình ảnh nầy rất khác với những cánh đồng bên Việt Nam, đâu đâu cũng là những ruộng lúa xanh rì, hoặc những vườn cây trái xanh um! Người Miên chỉ trông đợi con nước nổi của sông Mekong để trồng lúa, mỗi năm chỉ có một mùa luá nổi, lợi tức không bao nhiêu, cho nên chúng ta không ngạc nhiên khi thấy dọc bên đường rải rác mới có những căn nhà người Miên, mà căn nhà nào cũng nhỏ bé, đơn sơ, nghèo nàn, rách nát, không đáng gọi là những căn nhà, có thể gọi đó là những căn chòi, hay những túp lều!

Người Miên phần đông đều rất nghèo, nhưng nếu có tiền thì họ sẽ đem đi cúng chùa! Người Miên coi Chùa mới là nơi quan trọng, có thể  nói Chùa mới nhà thực sự của họ, khi nhỏ họ vào chùa để học đạo, học chữ, khi về già họ vào chùa để tu hành, dưỡng lão, còn nhà chỉ là nơi họ ở tạm trong khoảng tuổi trung niên! Người đàn ông Miên muốn cưới vợ phải có giấy chứng đã qua thời gian tu học ở chùa, do nhà sư cấp, nếu không có giấy chứng đi tu nầy thì không ai chịu gã con, thậm chí muốn tìm việc làm cũng khó, muốn làm việc gì cũng khó! Mà khi từ nhỏ đã được học triết lý Phật Giáo, coi đời là cõi tạm, mọi sự giai không, thì rất nhiều người sẽ rời bỏ gia đình qui y thí phát, hoặc chán nản mọi thứ, không còn muốn có vợ con, gia đình, tiền tài, sự nghiệp gì hết!

Tuy xa nhưng rồi cuối cùng thì chúng tôi cũng đã tới Siêm Riệp, hay Siam Reap, địa điểm du lịch chánh của chuyến du lịch nầy, cũng như của hầu hết các đoàn du lịch Miên, vì nơi đây có các di tích đền tháp Angkor Vat, Angkor Thom. Mấy trăm năm trước Thái Lan đã từng đánh chiếm nơi nầy, và đặt thành một tỉnh lỵ của Thái với tên gọi là Siam Nakhon, có nghiã là Tỉnh Thành của Siam, tức là tỉnh thành của Thái, khi Miên đánh đuổi được quân Thái, lấy lại tỉnh thành nầy thì người Miên lại đặt tên là Siam Reap, có nghiã là quân Thái bị đánh bại! Siam Reap từng là Thủ Đô của Miên, nhưng vì nó chỉ cách biên giới Thái có 100 km, rất dễ dàng và rất thường xuyên bị quân đội Thái tấn công, cho nên cuối cùng thì Miên phải xây dựng thủ đô mới là Thành Phố Phnom Phenh bây giờ.

Siam Reap tuy không phải là Thủ Đô Miên nhưng có thể nói Siam Reap là Thủ Đô du lịch của Miên, vì hàng ngày có khoảng 10.000 du khách đến Siam Reap! Du khách đông đến nổi chúng ta có thể đặt tên Siêm Riệp là Thành Phố của du khách! ăn theo du lịch là hệ thống khách sạn, nhà hàng, market, hàng hoá...., gần như con đường nào cũng mọc lên khách sạn, hình dáng, kiểu mẫu, giá cả khác biệt nhau, có khách sạn giá 2000 USD, có khách sạn chỉ vài chục USD, chúng tôi ở khách sạn có tên Tara Angkor Hotel, Hotel 4 sao, có hồ bơi, giá 80 USD/ twin room/ night, có buffet sáng.

Siam Reap đặc biệt có một rạp hát rất lớn, mỗi đêm đều đặn có 2 xuất hát, cùng một vở kịch “Smiling Angkor”, nhưng lúc nào cũng đông nghẹt không còn chỗ trống, nếu mua vé trễ sẽ không còn vé ! Vé có 2 hạng, hạng 48 USD và hạng 38 USD,  bạn có thể nhờ Hướng dẫn Viên mua với giá 25 USD, hoặc 30 USD, nhưng nếu bạn không vào xem thì thiệt là đáng tiếc! Vì chương trình biểu diễn của họ quả thật là quá xuất sắc! Qua đó bạn có thể coi cả quá trình lập quốc của Miên, đặc biệt là những nét văn hoá Miên, những phong tục, tập quán, tín ngưỡng, và nhất là công trình xây dựng Angkor Vat, Angkor Thom...., được dàn dựng, trinh bày kỹ thuật công phu bằng màn ảnh nổi 3 chiều, ánh sang laser, cùng các diễn viên người thật! bạn coi xong chương trinh nầy rồi mới đi xem Angkor Thom, Angkor Vat thì bạn sẽ thấy thú vị hơn, hiểu rõ hơn về công trinh xây dựng, tính chất, ý nghiã... của hai ngôi đền nầy.

Hôm sau chúng tôi phải mất trọn 1 ngày để đi thăm 2 ngôi đền Đế Thiên, Đế Thích, muốn vào thăm đền dĩ  nhiên là bạn phải mua vé, vé bán rất đắt, mỗi vé có giá trị 1 ngày, để đi xem mọi nơi, muốn vào nơi nào kể cả nơi vệ sinh, tiêu tiểu, bạn cũng phải trinh vé, trên vé có ghi rõ tên họ và cả hình ảnh của bạn, tuy là ở đâu cũng có người kiểm soát vé, nhưng tất cả những nhan viên nầy đều rất mực lễ độ, nhã nhặn, khiến cho bạn hoàn toàn không có ý than phiền, bất mãn họ.

Nếu chỉ nghe tên gọi là Đế Thiên, Đế Thích mà thôi, thì chắc chắn bạn sẽ dễ lầm tưởng đây là hai ngôi đền của 2 ông Vua, hay là hai nơi thờ phượng 2 ông Vua Đế Thiên và Đế Thích. Sự thật thì không phải vậy, Đế Thiên còn gọi là Angkor Vat, còn Đế Thích là Angkor Thom, từ ngữ Angkor có nghiã là Kinh Thành, hay đô thị, còn Vat là Chùa Chiền, nơi thờ tự, chỗ tu hành, còn Thom là to lớn, hay gọi cho rõ nghiã hơn thì Angkor Vat là “Đền Thờ”, còn Angkor Thom là “Đền Vua”, tức là nơi Vua ở, tức là Hoàng Cung, nơi dàh cho mọi ông Vua Miên tại vị chớ không phải của riêng 1 ông vua có tên là Đế Thích, không có ông Vua Miên nào có tên là Đế Thích cả như tên gọi và cách nghĩ của chúng ta!.

Nói cách khác thì Đế Thiên là đền thờ Thần Linh, khởi đầu là các vị Thần của Ấn Độ Giáo, hay đạo Hindu, cụ thể là thờ vị Thần Hindu có tên là Vishnou, vì các vị Vua Miên đầu tiên xây dựng ngôi đền nầy theo đạo Hindu của Ấn Độ. Nhưng công trình xây dựng ngôi đền Đế Thiên Angkor Vat keó dài rất nhiều năm, riêng công trinh đá thôi đã mất 40 năm, còn công trinh khác tạc thì kéo dài tới 4 thế kỷ , từ thế kỹ 12 đến thế kỹ 16 mới hoàn thành, trải qua nhiều triều đại Vua Chúa Miên khác nhau, những vị vua Miên nầy theo những tôn giáo tín ngưỡng khác nhau.

Sau cùng thì Đền thờ thần linh Angkor Vat pha trộn cả 2 tôn giáo khác biệt nhau là đạo Hindu và Phật Giáo, nhưng Phật Giáo ngự trị sau cùng ở Miên từ thế kỷ 15 đến nay, cho nên ngày nay chúng ta mới thấy hình ảnh chính của đền Angkor Vat là ngôi đền thờ Phật Thích Ca, với hình ảnh đức Phật Thích Ca to lớn ngự trị trên đỉnh đền Angkor Vat.

Nói là tượng Phật nhưng mà đây là pho tượng Phật Thích Ca độc đáo nhất trên thế giới, vì nó là pho tượng Phật Thích Ca bằng đá tảng nguyên khối lớn nhất thế giới, tượng Phật bằng đá tảng có vị thế cao nhất thế giới, ngự trị trên một ngôi đền xây dựng thuần đá nguyên chất duy nhất trên thế giới, đặc biệt nhất là Tượng Phật Thích Ca nầy có tới 4 mặt xoay quanh bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, mỗi mặt Phật một hướng khác nhau. Ngoài ý nghiã thông thường của tượng Phật 4 mặt là Đức Phật có mặt ở tứ phương, nghiã là nơi nào ở trần gian nầy cũng có Phật, Hướng dẫn Viên giải thích là Tượng Phật 4 mặt tượng trưng cho bốn đức tính của Phật: “Giác Ngộ- Từ Bi - Hỉ Xả - Công Bình”.

Chỉ duy nhất ở đất Miên nầy, chúng ta mới thấy hình ảnh Phật 4 mặt, và quả thật đây là lần đầu tiên tôi mới được nghe thấy biết chuyện tượng Phật 4 mặt tượng trưng cho 4 đức tính cao qúi của Phật là “Công bình – Giác Ngộ- Từ Bi - Hỉ Xả”. Sau đó thì tôi thấy trong khách sạn, nhà hàng, và gần như là đâu đâu ở Miên, cũng thấy có những tượng Phật 4 mặt, nhưng không biết người Miên có học được 4 đức tính cao qúi nầy của Đức Phật hay không?

Hàng ngày có tới cả hàng chục ngàn du khách thuộc đủ sắc tộc, màu da, từ khắp nơi trên thế giới tới đây chiêm ngưỡng tượng Phật 4 mặt, nhưng không biết có ai chịu suy nghĩ và học hỏi về 4 đức tính cao qúi của Đức Phật là  “ Công bình – Hỉ xả - Từ Bi – Giác Ngộ”!? Nếu không thì thực rất uổng phí cho công sức lặn lội tới đây chỉ để nhìn xem ngôi Đền tháp Angkor Vat làm bằng những viên đá tảng nay đã rêu phong, đổ nát, hoang tàn! Nếu đây thuần túy chỉ là những khối đá, dù là những khối đá to lớn, xây dựng công phu, thì nó cũng thực không đáng để được xem là một kỳ quan thế giới!

Theo tôi thì Angkor Vat chỉ có thể đáng gọi là kỳ quan thế giới là vì nó đã sừng sững bao năm để nêu cao 4 đức tính cao qúi của Đức Phật Thích ca “Giác Ngộ- Từ Bi - Hỉ xả - Công Bằng”, nếu không nếu cao được những triết lý cao qúi nầy thì nó sẽ chẳng những không đáng gọi là Kỳ quan mà nó còn rất đáng bị lên án! Là bởi vì để có thể xây dựng nên ngôi đền đá Angkor Vat, cũng như những ngôi đền đá lớn nhỏ khác ở đây, các vị vua chúa Miên đã cưỡng bách công sức, tiền của của hàng triệu người dân Miên, kể cả bao nhiêu xương máu, sinh mạng của người dân Miên vô tội đã phải hy sinh cho những công trinh vô bổ nầy, những quan niệm tôn giáo của những ông vua Miên nầy, trong suốt mấy trăm năm!.

Sáng sớm hôm sau, chúng tôi rời Siam Reap đi Phnom Phenh, thủ đô Miên, chủ yếu du lịch Phnom Phenh chỉ là đi thăm Hoàng Cung, nơi Vua Miên ở, ngôi chùa Vua Miên tu, nhất là ngôi chùa nổi tiếng là Chùa vàng, chùa bạc, thực ra thì không phải là ngôi chùa xây bằng vang hay bạc, mà chỉ là ngôi chùa có những vật dụng chén bát, bình lọ, tượng Phật bằng vàng, bạc nguyên chất, nhưng qua thời gian, biến cố lịch sử, nay nó chỉ còn lại một ít vật dụng bằng vang thật, được cất giữ trong tủ kính, du khách vào xem như một viện bảo tàng vậy thôi, không có gì khác, và không có ich lợi gì, còn Hoàng Cung của vua Miên thì cũng thật là nhỏ bé, khiêm nhường, không có gì đáng kể.

Sáng sớm ngày thứ 4 của cuộc hành trình, sau khi ăn sang ở Hotel, chúng tôi đi chợ Miên, sau đó thì ăn Buffet trưa rồi lên xe về lại sài Gòn, đến 5.30 pm, xe mới về đến điểm Sài gòn, kết thúc chuyến đi Miên 4 ngày 3 đêm, tốn phí tổng cộng khoảng 300 USD mỗi người, bao gồm xe cộ, khách sạn, ăn uống, visa, tip... kể cũng khá rẻ so với túi tiền của một du khách, dù là du khách Việt kiều Úc, và quan trọng là tôi đã có dịp học được nhiều bài học rất là đáng qúi, những bài học sai lầm của những ông Vua Miên khi xây dựng những đền đài vô bổ cho đất nước, nhân dân Miên, cũng như những sai lầm sát nhân diệt chủng của Pol Pot và Khmer Đỏ, suýt nữa đã hủy diệt đất nước, nhân dân Miên.

Không những là người dân Miên, mà mọi con người trên toàn thế giới cũng đều nên học hỏi những lời dạy của Đức Phật Thích Ca là: “ Công Bình - Hỉ Xả - Từ Bi – Giác Ngộ”, chỉ có những điều nầy mới mang lại hạnh phúc bình an cho con người, chớ không phải là những lăng tẩm, đền đài, cung điện....dù chắc chắn thế nào, dù tráng lệ tới đâu, dù nguy nga tới đâu, dù lộng lẫy tới đâu!

Thái Tấn Truyền (Tháng 1/ 2013)