Wednesday, 27 February 2013

thơ: Dự cảm - Võ Trung Hiếu


 
Dự cảm

Rồi sẽ có một ngày con ạ
Báo đăng tin tàu Việt Nam bị tàu nước lạ bắn chìm
Lúc ấy con và lũ bạn con sẽ làm gì nhỉ ?
Xuống đường gào lên hay ngồi thiền lặng im ?

Rồi sẽ có một ngày
Báo đăng tin một công ty bên đại lục hay Hồng Công
Đã trúng thầu dự án khu đất thân yêu nơi gia đình con đang ở
Con có cảm thấy bất an hay dự cảm điều gì đáng sợ ?
Con có đành khoanh tay ngồi yên ?

Rồi sẽ có một ngày
Con chợt thấy bản đồ thành phố Saì Gòn thân yêu
Không còn những con đường mang tên Ngô Quyền, Yết Kiêu, 
Quang Trung, Bà Trưng, Bà Triệu
Thay vào đó là những cái tên Vương, Tôn, Lý, Quách, Giả, 
Ưng, Uông, Liễu …
Con sẽ đau nhói thẫn thờ hay chỉ ngồi há hốc ngạc nhiên ?

Ba không biết có sống đủ lâu để cùng con nhìn thấy những bình minh
Nhìn thế hệ của ba và con làm thế nào mà giữ nước
Làm thế nào mà chặn quân xâm lược
Khi chúng không chỉ có vũ khí, quân đội, tình báo, vệ tinh, 
truyền thông, học thuyết
Mà còn thừa mứa đô-la để thắng những gói thầu
Và muôn vàn mưu ma chước quỷ thâm sâu
Để đưa mọi thứ trên đất nước này vào vòng u mê kiềm toả

Rồi sẽ có một ngày con ạ
Xem thời sự trên tivi và phải nhói lòng
Ba chẳng đùa đâu con có biết không …
Một đất nước lặng im là một đất nước hôn mê
Một dân tộc lặng im là một dân tộc chết




No comments:

Post a Comment