4 Điều Gây Phiền Não
Điều đáng sợ trên đời : Là Phiền não.
Nhưng có ai : không phiền não trên đời.?
Có trăm thứ : trên đời gây phiền não.
Phải làm sao : Không phiền não trên
đời ?
Không phiền não : thì mới là hạnh phúc.
Phiền não là : Nguyên cớ khổ trên đời.
Tu hành phải : Làm sao không phiền não.
Người hành tu : Không phiền não trên
đời.
Có 4 thứ : nguyên nhân gây phiền não.
Thứ nhất là : Không thể nghĩ được thông.
Không thông hiểu : là nguyên nhân thứ
nhất.
Phiền não hoài : nếu suy nghĩ không thông.
Nghĩ thông thoáng : Thì không còn
phiền não.
Nghĩ không thông : Thì tâm trí buồn
phiền.
Nhưng thông hiểu : không phải là chuyện dễ.
Thông hiểu là : Giác Ngộ, hết buồn phiền.
Không nhìn thấu : Là nguyên nhân phiền
não.
Nhìn thấu rồi : tâm trí bớt buồn phiền.
Chữ nhìn thấu : Nói thì nghe rất dễ.
Nhìn thấu là : Minh triết , bớt buồn
phiền.
Nhưng Minh triết : Cũng như là Giác
Ngộ.
Những chữ nầy : Ở cảnh giới cao siêu.
Muốn Giác Ngộ : là một điều rất khó.
Minh Triết thì : thật là khó rất nhiều.
Nhưng muốn diệt tâm phiền không thể
thiếu.
Nghĩ không thông : Thì không thể hết
phiền.
Nhìn không thấu : làm sao không phiền
não.
Phải nghĩ thông, nhìn thấu : mới hết
phiền.
Nghĩ thông suốt : Thì mới buông bỏ
được.
Nghĩ không thông : Thì không thể bỏ
buông.
Không buông bỏ : Thì sẽ còn phiền não.
Không phiền lo : thì bắt buộc bỏ buông.
Vai gánh nặng : Làm sao cho nó nhẹ.
Dễ dàng thôi : Là Bạn hãy bỏ buông.
Không còn gánh : Trên vai, đời bớt nặng.
Nhưng điều cần : Là bạn phải bỏ buông.
Buông xuống được : Đời nhẹ nhàng biết
mấy.
Buông công danh: sự nghiệp cũng nên
buông.
Danh với tiếng : Không là gì hết cả.
Không muộn phiền : Chỉ có cách bỏ buông.
Có những kẻ : Không chịu buông quyền
lực.
Để cuối cùng : kết quả rất thảm thương.
Tên tuổi như : là Tổng Thống nước
Iraq .
Không chịu buông quyền lực : chết thê
lương.!
Chuyện lịch sử : Còn muôn ngàn câu
chuyện.
Kẻ tham quyền : đều phải chết thảm
thương.
Chuyện lịch sử : Xưa nay đều như thế.
Muốn yên thân : Thì phải chịu bỏ buông.
Không quên nổi : Là nguyên nhân phiền
não.
Đời tổn thương : Ai tránh khỏi tổn
thương. ?!
Quên thương tổn : hay không quên thương
tổn.
Phiền não còn : khi còn nhớ tổn thương.
Danh với dự : cũng chỉ là tương đối.
Khen với chê : Chỉ tương đối mà thôi.
Nên ta phải : Quên đi điều vinh nhục.
Đời không quên : chỉ đau khổ mà thôi.
Trong chính trị : hay là trong Tình
cảm.
Rất nhiều khi : Ta bắt buộc phải quên.
Nhớ cái tốt : Có khi còn phiền muộn.
Cái không hay : Thì bắt buộc phải quên.
Chồng với Vợ : là ân tình, nghiệp nghiã..
Mà cũng không tránh khỏi : chuyện cần
quên.
Tình với nghiã : Cũng nhiều khi phiền
muộn.
Muốn yên vui : Thì bắt buộc phải quên.
Với con cái : Tình còn sâu biết mấy.
Mà nhiều khi : Bắt buộc cũng phải quên.
Quên, tha thứ : là những điều bắt buộc.
Muốn gia hoà : Rất nhiều chuyện phải
quên.
Nói tóm lại : Đời phải quên phiền não.
Muốn không phiền : Phải Giác Ngộ, Từ
Bi.
Không Giác Ngộ: Cuộc đời luôn phiền
não.
Muốn đời vui : Phải hành đạo Từ Bi.
THÁITẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment