Cười với bóng trong Gương
Tôi mới đọc một câu văn hay quá.
Một câu văn : “Cười với bóng trong Gương..”
Cười với bóng trong gương thì sao nhỉ
?
Ta thấy gì : Người cười lại trong gương
!
Là sự thật : Không có gì chối cải.
Nếu ta cười thì sẽ thấy mặt cười.
Nếu ta khóc sẽ thấy gương mặt khóc.
Nên muốn vui thì ta phải vui cười .
Nhưng thực tế: trên đời không dễ vậy.
Khi chông gai : Ta vấp ngả trên đời.
Khi giông bão : Làm cho ta té ngả.
Thì làm sao: Ta có thể vui cười.
Với người tốt : Có thể cười vui vẻ.
Với người thân : Ta có thể vui cười.
Với người lạ : Có thể cười vui vẻ.
Với kẻ thù : Thì thật khó vui cười.
Cười với bóng trong Gương thì rất dễ.
Nhưng với đời : Không dễ bóng trong
Gương.
Đời muôn mặt : Muôn con người khác
biệt.
Ta thương người : không chắc được
người thương.
Ta tử tế : Không chắc người tử tế.
Ta làm ơn : Chưa chắc họ mang ơn.
Ta vô tội : Không chắc người tin tưởng.
Đời trần gian : Nhiều lắm kẻ vô ơn.
Ta nhã nhặn : Không chắc người nhã
nhặn.
Ta nhịn nhường : Không chắc họ nhịn
nhường.
Ta trong sạch : Họ vẫn cho ta bẩn.
Ta lỡ lầm : Họ kết tội chẳng thương.
Đời là thế : Nhân gian là như thế.!
Nhưng làm sao : Cư xử ở trên đời.?
Phải cố gắng : Cười vui dù gắng gượng.
Sẽ có người : Cười lại ở trên đời.
Đời có kẻ : Yêu thương hay ganh ghét.
Chuyện thường thôi : Bởi vì đó là Đời.
Có kẻ xấu : Cũng có người không xấu.
Đừng bi quan : Buồn chán sống trên đời.
Tôi cũng đọc một câu văn hay quá:
Ở trên đời : Có nhiều thứ đổi thay.
Gương mặt đẹp : Khi già đi thay đổi.
Nhưng tâm hồn : Cao đẹp sẽ không thay.
Thân thể đẹp : Khi già nua thay đổi.
Thân thế gì : Ngày tháng cũng đổi
thay.
Đời trần thế : bao nhiêu điều thay đổi.
Chỉ cầu mong : Tình cảm chẳng đổi
thay.
Cầu mong vậy : nhưng không thường được
vậy.
Chuyện cảm tình : Có lúc cũng đổi
thay.
Người thương ghét : Trần gian là như
vậy.
Bữa nay thương, mai ghét : chuyện đổi
thay.
Bữa nay tốt : Ngày mai nhìn thấy xấu.
Bản thân ta thay đổi : trách chi người.
Hiểu biết đổi : Thì tâm tình cũng đổi.
Hiểu biết rồi : Thì hờn giận bớt nguôi.!
Hiểu nhân thế : là Tu hành Giác Ngộ.
Giác Ngộ rồi : Thì mới bớt giận, buồn…
Không Giác Ngộ : Trần gian là bể khổ.
Giác Ngộ cần : Để sống kiếp trần
gian.
Kẻ tốt ít : Nhưng cần chơi người tốt.
Có câu văn: mô tả khá là hay.
Bên kẻ tốt : Ta thấy lòng mát rượi.
Như là đi : trong gió thoáng ,sương
bay.
Còn trái lại : Nếu ta chơi kẻ xấu.
Giống như là : Người đi giữa rừng gươm.
Không chết chóc hay bị thương chăng
nữa.
Vẫn là nghe : Rất sợ hãi, thê lương.!
Người không tốt : Đừng lo, là nghiệp
họ.
Điều cần lo : Là nghiệp của chính mình.
Xử thế tốt : Thì nghiệp mình sẽ tốt.
Họ làm sai : Không phải nghiệp của mình.
Nói tóm lại : Bạn ơi ! Đời nghiệp quả
!
Đừng tổn thương : Dù là chỉ một người.
Hãy cao cả : Và Từ Bi, Hỉ Xả.
Ở trên cao : Luôn có Đấng Phật, Trời.
THÁITẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment