Những kiểu người có phúc.
Đời nhân thế
: có số người có phúc.
Có số người
: không có phúc trong đời.
Có người nói
: đó là do sống mạng.
Số mạng là :
xếp đặt của ông Trời.
Nhưng xin hỏi
: là ông Trời sao thế.?
Tại sao mà :
người có phúc, người không ?
Câu hỏi khó
: tìm ra lời giải đáp.
Nguyên nhân
nào : người có phuc, người không. ?
Trời không nói
: cho nên ta phải kiếm.
Phải tìm xem
: tại sao phúc, sao không.?
Người có phúc
: vì sao mà có Phúc.?
Người phúc
không : vì sao lại là không ?
Người có phúc
: phải là người ân nghiã.
Người nghiã ân
: thường có phúc trong đời.
Người ân
nghiã: thường được nhiều thương mến.
Được mến thương
: nên có phúc trong đời.
Người bội
nghiã, vong ân : thì không phúc.
Người vong ân,
bội nghiã : chẳng ai thương.
Đời không có
ai thương : sao có phúc.?!
Người không
thương:Trời Đất cũng không thương.
Muốn có phúc
: phải cần tâm thái tốt.
Tâm bất an :
thì đời sẽ bất an.
Tâm thái tốt
: không buồn lo, phiền muộn.
Tánh tình
vui : sức khỏe mới an khang.
Tâm thái tốt
: là lòng không dục vọng.
Càng tham
lam : càng hoạ gửi, tai bay.
Tham tửu sắc
: cái nầy thì sẽ khổ.
Muốn bình an
: không tửu sắc, bạc bài...
Sống bi lụy
: thì đời không có phúc.
Người bi quan : thì cuộc sống sầu bi.
Muốn được phúc
: không là người ủy mỵ.
Phải tránh
xa : những tánh xấu sân si…
Sống lương
thiện : mới mong đời được phúc.
Không thiện
lương : thì hạnh phúc đừng mong.
Sống lương
thiện : là lương tâm ngời sáng.
Có lương tâm
: phúc phận mới cầu mong.
Đời khiêm
nhượng : biết trời cao, đất rộng.
Qúi trọng
người : phải qúi trọng con người.
Không qúi trọng
: mà khinh chê người khác.
Thì phúc không
: mà tai hoạ hại đời.
Phải qúi trọng
: dù người thân, người lạ.
Khinh chê ai
: cũng rước họa vào người.
Trọng người
lớn : trọng người già, lớn tuổi.
Và với ai :
cũng không được khinh người.
Người giao
tiếp hàng ngày : đều qúi trọng.
Một khách hàng
: là khách , lạ hay quen.
Sự qúi trọng
: cho ta nhiều ơn phước.
Chê bai ai :
cũng phải bước ưu phiền.
Khi gặp gỡ:
trên đời, người tử tế.
Đó là duyên
: là phúc của cuộc đời.
Khi gặp phải
: những người không tử tế.
Cũng là duyên
: điều bất hạnh cuộc đời.
Gặp người
thiện : là đời may, phúc lớn.
Đó là duyên
: hay là mệnh cuộc đời.
Thái độ đúng: là Từ bi, Giác ngộ.
Làm nhiều hơn
: việc thiện phướct trên đời.
Làm việc thiện
: là cách làm duy nhất.
Là cách tu :
để có phúc trên đời.
Chưa có phúc
: hay là chưa đủ phúc.
Thì làm thêm
: nhiều phúc đức trên đời.
Muốn có phúc
: phải tận tâm, tận sức.
Tận tâm làm
: những công việc thiện lương.
Phải tận lực
: làm những điều phước thiện.
Thì mới mong
: Trời tặng phúc, mến thương.
Phải cố gắng
: và luôn luôn cố gắng.
Không tự nhiên
: mà phúc đến với mình.
Phải cố gắng
: thì mới mong có phuc.
Phúc đức đòi
: phải cố gắng hết mình.
Nói tóm lại
: Phúc thì ai cũng muốn.
Nhưng thiện
lương : thì phúc mới đến mình.
Sống lương
thiện : và tu hành nhân đức.
Thì Trời cao
: mới ban phúc cho minh.
THÁITẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment