Quẵng gánh lo đi !
Có bao chuyện : trên đời mình lo lắng?
Có bao nhiêu : chuyện trần thế lo buồn.?
Có nhiều lắm : chuyện đời mình lo lắng.
Có rất nhiều : chuyện trần thế lo buồn.
Chuyện lo lắng : ở trên đời nhiều lắm.
Có bao nhiêu : chuyện lo lắng trên đời?.
Chuyện cơm áo : chuyện hằng ngày cơm áo.
Chuyện bạc tiền : chuyện lo nhất trên đời.
Khắp thế giới : đều có người lo lắng.
Ở mọi nơi : đều có kẻ lo toan.
Nước nhỏ bé : đói nghèo thường lo lắng.
Nước giàu sang : tân tiến cũng lo toan.
Nước nhỏ bé : có nhiều điều lo lắng.
Nước lớn to : cũng có những lo toan.
Nước lớn nhỏ : đều có điều lo lắng.
Nước giàu nghèo : đều có những lo toan.
Nước thời chiến : có nhiều điều lo lắng.
Nước thời bình : cũng có những lo toan.
Nước kém cõi : có nhiều điều lo lắng.
Nước văn minh : cũng có những lo toan.
Mọi thời đại : đều có người lo lắng.
Mọi thời gian : đều có kẻ lo toan.
Nghìn năm trước : có những người lo lắng.
Nghìn năm sau : cũng có kẻ lo toan.
Người nghèo khổ : có những điều lo lắng.
Người giàu sang: cũng có chuyện lo toan.
Người thất học: có những điều lo lắng.
Người công danh : cũng có chuyện lo toan.
Người phụ nữ : có những điều lo lắng.
Người nam nhân : cũng có những lo toan.
Người trẻ tuổi : có những điều lo lắng.
Người cao niên : cũng có những lo toan.
Chuyện thực tế : trên đời như thế đó.
Nơi trần gian : đầy rẫy kẻ lo toan.
Chuyện lo lắng : không ai mà tránh khỏi.
Sống trên đời : không ai khỏi lo toan.
Chuyện lo lắng : đương nhiên là phải có.
Nhưng mà lo : nhiều quá sẽ ưu phiền.
Nếu mọi thứ : mà mình đều lo lắng.
Thì trần gian : nỗi khổ sẽ triền miên.
Phải cân nhắc : chuyện gì cần lo lắng.
Những chuyện gì : không phải cần lo toan.
Có những chuyện : có lo nhiều vô ích.
Có những điều : quẳng gánh , chẳng lo toan.
Có những cái : ngoài tầm tay mình với.
Có những điều : mình không thể làm gì.
Mưa với nắng : những điề lo chẳng được.
Nắng với mưa : lo cũng chẳng làm gì.
Có quyển sách : tôi đọc khi còn nhỏ.
Sách tựa đề : Hãy quẳng gánh lo đi.
Sách hay quá : gối đầu giường để đọc.
Học thuộc lòng : hãy quẳng gánh lo đi.
Nói thì dễ : nhưng thực hành rất khó.
Biết làm sao : mà quẵng được gánh lo.
Nếu nghèo khổ : thì không quăng được gánh.
Mà giàu sang : cũng có những gánh lo.
Không thân thế : làm sao quăng được gánh.?
Không bạc tiền : làm sao quẵng gánh lo.?
Không công danh : làm sao quăng được gánh.?
Không có nghề : làm sao quẵng gánh lo.?
Nhưng lo lắng : quá nhiều thì sẽ khổ.
Mà cuộc đời : không nên khổ quá nhiều.
Đời trần thế : không có nhiều, ngắn lắm.
Thế cho nên : đừng để khổ quá nhiều.
Mà diệt khổ : trước tiên đừng lo lắng.
Hễ còn lo : là còn có ưu phiền.
Muốn vui vẻ : đừng ưu phiền, lo lắng.
Bớt lo đi : thì sẽ bớt ưu phiền.
Nói tóm lại : trần gian nhiều nỗi khổ.
Khổ đầu tiên : là nỗi khổ lo toan.
Nên bớt lại : những điều mình lo lắng.
Để mà vui : cuộc sống ở trần gian.
THÁI TẤN TRUYỀN
No comments:
Post a Comment