Thêm yêu thương để cho đời sống vui.
Ai cũng muốn : có cuộc đời êm ấm.
Ai cũng mong : có cuộc sống bình yên.
Nhưng thực tế : ít khi đời êm ấm.
Thực tế thì : đời ít có bình yên.
Không phải muốn : thì được đời êm ấm.
Không phải mong : thì cuộc sống bình yên.
Mong muốn có : dù cho là tha thiết.
Thì cuộc đời : thực tế chẳng bình yên.
Vì sao muốn : mà đời không êm ấm ?
Vì sao mong : mà đời chẳng bình yên.?
Hỏi nguyên cớ : có rất nhiều nguyên cớ.
Khiến cho đời : không có được bình yên.
Có những thứ : trên đời làm khuấy động.
Chuyện hằng ngày : như cơm áo, miếng ăn.
Mỗi ngày có : rất nhiều điều phiền toái.
Đời mỗi ngày : đều có những khó khăn.
Đời thực tế : ít có điều vui vẻ.
Đời trần gian : thường có lắm nỗi buồn.
Đời đa số : gạo tiền luôn khuấy rối.
rất nhiều điều : phiền não cuộc đời thường.
Nhưng cuộc sống : thì không nên phiền não.
Cuộc sống nào : cũng phải có niềm vui.
Điều hạnh phúc : rất cần trong cuộc sống.
Bất hạnh đời : là sống chẳng niềm vui.
Đời vui vẻ : thì cần nhiều yếu tố.
Không tự nhiên : mà vui vẻ trên đời.
Muốn vui vẻ : tấm lòng nên phải rộng.
Muốn đời vui : trước nhứt phải lòng vui.
Lòng phiền não : đời sẽ không vui vẻ.
Muốn đời vui : lòng không vướng ưu phiền.
Nói thì dễ : nhưng thực hành rất khó.
Đời thực hành : rất khó chẳng ưu phiền.
Nhưng phải bỏ : ưu phiền cần phải bỏ.
Bỏ ưu phiền : thì mới được bình yên.
Ưu phiền ít : thì cuộc đời khổ ít.
Ưu phiền nhiều : nhất định chẳng bình yên.
Muốn vui vẻ : thì phải cần hương vị.
Hương vị cần : thiết yếu là yêu thương.
Đời vui vẻ : yêu thương không thể thiếu.
Đời muốn vui : thì phải có yêu thương.
Yêu thương ít : thì đời vui vẻ ít.
Yêu thương nhiều : thì đời sẽ vui nhiều.
Quá giản dị : yêu thương làm vui vẻ.
Nên muốn vui : thì phải biết thương yêu.
Nhưng kiểm điểm : đời yêu thương nhiều ít.
Thì buồn thay : đời thực ít yêu thương.
Khi trẻ nhỏ : yêu thương là cần thiết.
Nhưng trẻ thơ : mấy trẻ được yêu thương? !
Khi đi học : đời yêu thương nhiều ít.?
Thì buồn thay : rất ít được yêu thương.
Thầy dạy học : thường là rầy trách mắng.
Ít Thầy Cô : dạy trẻ biết yêu thương. !
Khi đã lớn : đời yêu thương nhiều ít.?
Thật buồn thay : đời rất ít yêu thương.
Chồng hay vợ : dù tình thân hạnh phúc.
Thực tế buồn : đời rất ít yêu thương.
Khi lớn tuổi : yêu thương nhiều hay ít.?
Thật buồn thay : đời rất ít yêu thương.
Làm cha mẹ : dù ít nhiều con cháu.
Thực tế buồn : đời rất ít yêu thương.
Kẻ nghèo khó : thì thương yêu nhiều ít ?
Càng khó nghèo : càng ít có yêu thương.
Kả giàu có : không chắc gì hạnh phúc.!
Nhiều kẻ giàu : cũng không có yêu thương.
Đời thực tế : yêu thương thường quá ít.
Thực tế là vui vẻ ít hơn buồn.
Muốn vui vẻ : thì buồn nên bỏ bớt.
Muốn đời vui : thì bỏ bớt đi buồn.
Nói tóm lại : cuộc trần gian nầy ngắn.
Chưa trăm năm :thì nên hãy yêu thương.
Muốn vui vẻ : yêu thương là giải pháp.
Muốn đời vui: thì hãy sống yêu thương.
THÁI TẤN TRUYỀN
No comments:
Post a Comment