Wednesday 26 October 2022

Một Câu Chuyện Tình Yêu

 

Cám ơn Bạn đã gửi tôi bài viết.

Bài hôm nay: Bài viết một tình yêu.

Chuyện đã cũ : đã ngàn năm xưa cũ.

Nhưng xưa nay : đời cũng có tình yêu.

 

Đời xưa cũ : hay bây giờ cũng thế.

Người trần gian : Nam Nữ vẫn là tình.

Tình tốt đẹp: hay là tình tan vở.

Hễ con người : là vẫn có chuyện tình.

 

Câu chuyện kể : có hai người Nam Nữ.

Một cặp đôi: Sơn Trụ và Liễu Hoa.

Đôi Nam Nữ : quen nhau từ thuở nhỏ.

Tình hai người là : Trúc mã Thanh Mai.

 

Nhưng tiền cưới : nhà dâu đòi nhiều quá.

Bạc trắng tinh : là phải hai trăm đồng.

Chàng Sơn Trụ : thì gia đình nghèo quá.

Không làm sao :  đủ bạc hai trăm đồng.

 

Không đủ bạc : nhà cô dâu từ chối.

Là đau lòng: nhưng không biết làm sao.?

Bảo nàng đợi : nhất định là phải đợi.

Đủ tiền rồi : mình sẽ đến với nhau.

 

Một năm đợi : hai năm nàng vẫn đợi.

Nhưng kiếm tiền : không có dễ chút nào.

Nàng vẫn đợi: nhưng trông chờ mòn mõi.

Gia đình nàng : ép buộc gả nàng đi.

 

Chàng trở lại : khi kiếm tiền bạc đủ.

Tiền ở đây : nhưng nàng đã ở đâu ?

Nàng đã gả : lấy chồng ba năm trước.

Và hẩm hiu : chỉ thân phận thiếp hầu.

 

Chưa dừng lại :truân chuyên còn đoạn kế.

Chẳng bao lâu : nàng phải cảnh đau lòng.

Bị bạc đãi : thiếp hầu  không yên ổn.

Chẳng bao lâu : bị đuổi khỏi nhà chồng.

 

Bị gả bán : tấm thân nàng phiêu bạt.

Phận hồng nhan : tàn úa chốn lầu xanh.

Tàn một kiếp : thân má hồng tơi tả.

Đời truân chuyên : tình một kiếp tan tành.

 

Ai cũng nói : tình yêu là số mệnh.

Chuyện hợp tan : số Trời đất định ban.

Trời cho hợp : thì hai người mới hợp.

Trời cho tan : thì hai đứa phải tan.

 

Có người nói : không hoàn toàn số mệnh.

Số mệnh không định đoạt hết tình yêu.

Tốt hay xấu: một phần người quyết định.

Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều”

 

Nếu nàng quyết : không bằng lòng xuất giá.

Nếu quyết tâm : nàng  bỏ trốn theo chàng.

Bề nào cũng xa nhà đi xuất giá.

Thì ngại chi : mà chẳng  trốn theo chàng.

 

Nếu như thế : thì chuyện tình sẽ khác.

Không rẽ chia : mà đã kết vợ chồng.

Duyên đôi lứa : sẽ là duyên trúc mã.

Nghĩa  ấu thơ : sẽ thành nghĩa vợ chồng.

 

Đời đã trách: nhưng mà tôi không trách.

Lỗi của nàng : hay không phải lỗi nàng.?

Là số phận : hay  không là số phận ?

Là nhân gian : là xã hội hại nàng !

 

Nếu nàng ấy : đừng sinh thời buổi ấy.

Mà hôm nay : nàng sống ở nơi đây.

Nơi luật pháp : và văn minh tiến bộ…

Thì chắc nàng :  đời đã chẳng đắng cay.!

 

Nếu nàng sống : bây giờ, nơi nước Úc.

Ở nơi đây : có đầy đủ nhân quyền.

Ở nơi chốn : ưu tiên, người Phụ Nữ.

Thì chắc nàng :  đã được đẹp tình duyên.

 

THÁI TẤN TRUYỀN

No comments:

Post a Comment