Wednesday 21 June 2017

Tình Sử: Mỵ Châu - Trọng Thủy



Chuyện Tình :Trọng Thuỷ -Mỵ Châu

Lịch Sử Việt có nhiều trang Tình Sử.
Thời Hùng Vương đã nhiều chuyện Sử Tình.
Ngay Thuỷ Tổ của Rồng Tiên đất Việt.
Lạc Long Quân là trang sách Sử Tình.

Hùng Vương mất, Văn Lang thành Âu Lạc.
Với nhà Vua Thục Phán An Dương Vương.
Vua Thục Phán thắng Hùng Vương Lạc Việt.
Nước Văn Lang nghìn tuổi đổi sang trang.

Thục Phán thắng nhưng Triệu Đà xâm lấn.
Thục Phán nhờ có nõ của Thần Qui.
Một phát bắn đánh tan ngàn quân giặc.
Nên Triệu Đà đánh mãi chẳng xong chi.

Đà tính kế giảng hoà hai nước Việt.
Một Việt Nam và một Việt Lạc Âu.
Thục Phán thấy nước mình quân nhỏ bé.
Nên bằng lòng bãi chiến kết thân nhau.

Đà có đứa con trai tên Trọng Thủy.
Còn Thục Vương có con gái : Mỵ Châu.
Bàn hôn sự hai bên đồng thoả thuận.
Tình thông gia, hai nước láng giềng nhau.

Nhưng thâm ý Triệu Đà là tính kế.
Trọng Thủy qua làm rễ để thăm dò.
Thăm bí mật Cổ Loa Thành kiến tạo.
Thăm quân binh phòng vệ, vẽ mưu đồ.

Trách nhiệm lớn là Nõ Thần lợi hại.
Phải làm sao lấy cắp Nõ Thần Qui.
Tên Trọng Thủy đã làm nên sứ mạng.
Chuyện khó khăn là trộm Nõ Thần Qui.

Rồi Trọng Thủy lên đường về nước Triệu.
Điểm quân binh rầm rộ tấn công Âu.
Không phòng vệ Triệu Vương đành thất thủ.
Vượt trùng vây mà không biết chạy đâu.

Còn một ngựa Vua chở theo Công Chúa.
Chạy bên Đông rồi lại chạy bên Tây.
Nhưng quân giặc cứ theo sau, đuổi miết.
Thành đã xa, Vương cố sức chạy hoài.

Đến biển lớn, Thần Kim Qui xuất hiện.
Bảo nhà Vua, người phản cận bên mình.
Quay lại thấy chỉ có cô Công Chúa.
Áo nàng bay lông Ngỗng trắng trên mình. !

Vua giận quá, vung gươm vàng kết liễu.
Nàng Mỵ Châu chết dưới lưỡi gươm Cha.
Nàng phản bội hay là không phản bội.
Chuyện nghìn năm nghi án chửa thông qua.

Nàng có rải chiếc lông cho Trọng Thủy.?
Hay chỉ là câu chuyện vẽ vời ra. ?
Tôi không nghĩ là Mỵ Châu phản bội.
Mà Chiến Tranh và Tình Thế xảy ra.

Người mắc lỗi chính là Vua Thục Phán.
Nàng Mỵ Châu, Cô Gái ở Khuê Phòng.
Cha nàng gả, phận Nàng đâu dám cải.
Gả cho ai thì Nàng cũng Chữ Tòng !

Chuyện chính trị là Nhà Vua quyết định.
Đã không lường kẻ địch có mưu sâu.
Hoà với chiến xưa nay là khó liệu.
Chuyện nghìn năm lịch sử chửa phai màu !

Đem kẻ địch vào trong lòng đất nước.
Quyết định nầy đâu phải bởi Mỵ Châu.
Người Khuê Nữ ngày xưa là canh cửi.
Triệu xâm lăng không thể trách Mỵ Châu.

Vua trách nhiệm, cả quần thần trách nhiệm.
Chiến hay hoà, trách nhiệm cả non sông.
Chuyện Mông Cổ ba lần sang đánh Việt.
Quyết định là nên đánh: Hội Diên Hồng.

Chuyện mất nước, sao trách người Khuê Nữ.
Đã nghìn năm sao còn trách một người.
Đọc chuyện cũ tôi thấy nàng tội nghiệp.
Chuyện Non Sông : trách nhiệm của mọi người.


THÁI TẤNTRUYỀN


No comments:

Post a Comment