Thursday, 31 August 2017

Kết Giao Bạn Bè



Kết Giao Bạn Bè

Trong cuộc sống Bạn Bè không thể thiếu.
Không Bạn bè cuộc sống sẽ cô đơn.
Bạn Bè ít, bạn Bè nhiều, phải có.
Không Bạn Bè đời sống sẽ u buồn.

Với Bè bạn có nhiều lời khuyên nhủ.
Nên kết giao với những Bạn bè nào ?
Có người Bạn ta rất cần giao kết.
Có những người ta không thể kết giao.

Kết Bạn tốt ta có nhiều điều lợi.
Kết Bạn hư thì hư hại cuộc đời.
Có người phước khi kết giao bằng hữu.
Có người xui bạn xấu hại cuộc đời.

Đời thực tế quen ai không lựa chọn.
Nhưng khôn ngoan thì phải chọn Bạn Bè.
Người không tốt dù quen đừng giao thiệp.
Người tốt lành mới nên kết Bạn Bè.

Nói người tốt như là người tích cực.
Người lạc quan thì nên kết bạn bè.
Người không tốt như là người Tiêu cực.
Người bi quan không nên kết bạn bè.

Gần tiêu cực thì sẽ thành tiêu cực.
Gần bi quan trở thành kẻ bi quan.
Người tiêu cực sẽ làm ta thất bại.
Kẻ bi quan thì thất bại hoàn toàn.

Người may mắn gặp được người bạn tốt.
Chuyện vợ chồng cũng vậy, cũng luật nầy.
Chồng vợ tốt sẽ làm ta hạnh phúc.
Vợ hay chồng không tốt, chuyện không may.

Đời may mắn hay không là tùy ở.
Cuộc đời ta thường giao tiếp với ai.
Với quân tử cuộc đời ta may mắn.
Với tiểu nhân đời ta sẽ chua cay.


Có câu chuyện đàn dê và chó sói.
Con sói con sinh sống giữa bầy dê.
Khi nó lớn, tuy là không ăn cỏ.
Nhưng tánh hiền không khác những con dê.

Câu chuyện khác, Đại Bàng non mới nở.
Nó được nuôi trong một đám gà con.
Khi nó lớn, nó không bay nghìn dậm.
Vẫn quanh sân kiếm thóc giống gà con.

Hai câu chuyện cho ta nhiều ý nghĩ.
Kết giao ai sẽ ảnh hưởng cuộc đời.
Với người xấu, cuộc đời ta sẽ xấu.
Với người khôn ta sẽ tốt cuộc đời.

Như thời sự, bây giờ trên thế giới.
Bắc Triều Tiên chế hoả tiễn hung hăng.
Người dân sống  chế độ nầy bắt nuộc.
Tập ngày đêm tánh thù hận, hung hăng.

Là vì bởi họ sống trong chế độ.
Mà chung quanh toàn những kẻ hung hăng.
Khi xã hội toàn những người hung dữ.
Thì làm sao mà họ chẳng hung hăng.

Nếu chọn bạn là những người hung dữ.
Thì trước sau cũng rước hoạ vào thân.
Trong cuộc sống nên tìm người hiền đức.
Người hiền lương ta mới được kết thân.

Người chân thật là người nên giao kết.
Người dối gian thì không thể kết thân.
Người gian dối dù giàu sang đi nữa.
Nhất định là ta không được kết thân.

Nói tóm lại, Bạn Bè là cần thiết.
Nhưng phải coi là ta có bạn nào.
Bạn không bỏ khi ta nghèo túng quẫn.
Hơn là người kết Bạn lúc ta giàu.

THÁI TẤNTRUYỀN

Khổng Mạnh - Lão Trang



Đạo Khổng Mạnh- Lão Trang

Ông Khổng Tử sống đồng thời với Lão Tử.
Nhưng hai người hai tư tưởng khác nhau.
Hai ông sống hơn hai ngàn năm trước.
Ở Trung Hoa vào thời đại Đông Châu.

Ông Lão Tử thì xem đời rất nhẹ.
Đời phù du như một thoáng mây bay.
Là mộng ảo giấc kê vàng chợp ngủ !
Nên đời người phải xem nhẹ tiền tài.

Ông Khổng Tử thì coi đời rất nặng.
Người sinh ra mang đủ gánh cương thường.
Gánh Trung Hiếu cả đời còn vẫn nặng.
Gánh Phu Thê chồng Vợ mãi yêu thương.

Trung với Hiếu phải hy sinh tất cả.
Nghiã Vợ Chồng phải tất cả chu toàn.
Với bè bạn, với anh em thủ nghiã.
Với cuộc đời phải mong kiếm công danh.

Tư tưởng Lão thì không màng thế sự.
Khổng Mạnh thì thế sự phải đa đoan.
Với Lão Tử rượu tràn ly cứ uống.
Khổng Mạnh thì tửu sắc chớ đa mang.

Tư tưởng Lão tu hành là phóng khoáng.
Khổng Mạnh thì tu học phải nghĩ suy.
Tư tưởng Lão tu hành là vui vẻ.
Khổng Mạnh thì phải cách vật, trí tri.

Tư tưởng Lão không màng người phê phán.
Khổng Mạnh thì phải hành đạo trung dung.
Lão Tử nói ai cười chê cũng mặc.
Khổng Mạnh thì phải mực thước, đề phòng.

Tư tưởng Lão không màng chi khôn dại.
Khổng Mạnh thì phải học để mà khôn.
Người khôn dại Khổng cho là quan trọng.
Nhưng Lão Trang : không ai biết dại khôn.

Tư tưởng Khổng trọng công danh sự nghiệp.
Nhưng Lão Trang coi sự nghiệp bằng không.
Mang sự nghiệp là mang nhiều phiền não.
Già nua rồi bệnh tử trở về không.

Khổng Tử dạy con người đừng phạm lỗi.
Nhưng Lão Trang thì khuyên sống tự nhiên.
Sống bình thản, an nhiên và tự tại.
Đừng nghĩ suy, mong sống chẳng ưu phiền.

Đạo Khổng nói kẻ Tiểu Nhân, người Quân Tử.
Nhưng Lão Trang chỉ nói kẻ tu hành.
Không phân biệt Tiểu Nhân và Quân Tử.
Người tu hành cốt miễn được thanh nhàn.

Khổng Tử nói con người cần học rộng.
Nhưng Lão Trang nói trời đất mênh mông.
Dù học mấy cũng không bao giờ hết.
Sách vở nào cũng có chỗ sâu nông.

Khổng Tử nói phải lắng nghe người khác.
Người quanh ta đều có thể Thầy Ta.
Nhưng Lão Tử bảo đừng nghe ai hết.
Tốt hơn là ta phải lắng nghe tâm.

Hai tư tưởng, nhưng đời đều kính trọng.
Khổng Từ đời kính trọng gọi Thầy Sư.
Lão Tử cũng được đời tôn kính lắm.
Người đời gọi Lão Tử là Tiên Sư.

Hai nhân vật, đứng đầu hai ngành đạo.
Khổng Tử đứng đầu ngành học Đạo Nho.
Nhiều Kinh sách còn lưu truyền hậu thế.
Lão Tử đứng đầu ngành học đạo Thần Tiên.

Nói tóm lại, những đạo Nho, đạo Lão.
Ảnh hưởng nhiều đến văn hoá Việt Nam.
Có hay dở, có những điều giới hạn.
Tuyệt không nên mê muội học hành càn.

THÁI TẤNTRUYỀN

Tuesday, 29 August 2017

Đạo Giáo Lão Tử




Đạo Giáo Lão Tử

Nói Triết Học Đông Phương là Đạo Giáo.
Nói Đạo Giáo là nói đến Lão Trang.
Trang Tử để cho đời nhiều bài học.
Lão Tử để cho đời “Đạo Đức Kinh”.

Một cuốn sách nhưng chứa nhiều tư tưởng.
Và muôn năm còn mãi Triết Đông Phương.
Một câu nói ta vẫn thường nghe thấy.
Là Lười Trời lồng lộng khắp muôn phương.

Tuy không thấy nhưng mà không thể thoát.
Cho nên là có tội phải Vương mang.
Một câu nói nhưng giúp đời nhiều lắm.
Sợ lưới Trời thì không dám làm càn.

Đạo Thiên Chúa thì nói về Thiên Chúa.
Đạo Lão Trang thì nói đến Đạo Trời.
Trời chứng giám và công bình thưởng phạt.
Muốn bình an thì không trái ý Trời.

Trời không phải là xa không nhìn thấy.
Vì con Tim là đại diện của Trời.
Khi ta nghĩ là Trời nghe thấy hết.
Nên đừng mong là lừa dối ông Trời.

Ta có thể gạt ai thì cũng được.
Nhưng tuyệt nhiên là không gạt được Trời.
Không gạt được cho nên ta phải Thiện.
Vì ác gian sẽ phạm tội với Trời.

Tội tránh được với người nơi trần thế.
Nhưng mà không tránh được với ông Trời.
Nên Lão Tử dạy tu tâm, dưỡng tánh.
Người dưỡng tâm thì sống được thảnh thơi.

Tâm không dưỡng thì cuộc đời tất khổ.
Tâm hơn thua thì không tránh ưu phiền.
Tâm càng động thì càng thêm đau khổ.
Tâm từ bi thì mới tránh ưu phiền.


Nên Lão Tử dạy con người nhu nhuyễn.
Nghĩ nhún nhường và hành động nhún nhường.
Như là nước dòng sông và phiến đá.
Nước mềm nhưng phiến đá sẽ hao mòn.

Đời cũng thế, nói năng càng mềm mỏng.
Thì cuộc đời sẽ bớt chuyện ưu phiền.
Càng tranh cải thì càng nên phiền não.
Đời nhún nhường sẽ được sống êm đềm.

Có tư tưởng cũng gần như nhà Phật.
Là ông khuyên nên từ bỏ sân si.
Sân si hận là những điều nên tránh.
Muốn yên vui thì phải sống từ bi.

Biết sống đủ thì cuộc đời mới đủ.
Biết sống vui thì cuộc sống mới vui.
Không biết đủ thì cuộc đời sẽ khổ.
Không biết vui thì uổng phí cuộc đời.

Chuyện được mất trên đời là tương đối.
Tranh hơn thua được mất khổ cuộc đời.
Được hay mất, 100 năm là tàn cuộc.
Thì tranh đua chỉ là uổng cuộc đời.

Sống đơn giản là thuận thiên, thành Đạo.
Càng giản đơn là càng đạo đức cao.
Người ham của, ham danh, ham lợi lộc.
Dễ sai lầm, gây tội nghiệp, khổ đau.

Người có đức nghiã là người có Đạo.
Không cần danh, không cần chức sắc gì.
Người chức sắc chưa chắc gì có Đạo.
Có Đạo thì phải có chữ Từ Bi.

Người có Đạo phải nói lời nói đẹp.
Lời nói ra phải giúp ích con người.
Đạo là thế, không gì hơn hữu ích.
Có Đạo thì sẽ vui vẻ cuộc đời.

THÁI TẤNTRUYỀN