Đạo Vợ Chồng.
Chồng với Vợ
: buộc ràng bằng Mối Đạo.
Vợ với Chồng:
là mối Đạo Đông Phương.
Chồng với Vợ
: buộc ràng bằng vạn thứ.
Vợ với Chồng
: kết chặt bởi Tình Thương.
Luật Thượng
Đế : Con người cần Chồng Vợ.
Luật Nhân
Gian : Con người có Vợ Chồng.
Luật Nhân Loại
: Con người cần Chồng Vợ.
Luật Gia đình
: ràng buộc nghiã Vợ Chồng.
Chồng với Vợ
: Sống chung cần Hạnh Phúc.
Hạnh Phúc cần
: Chồng Vợ phải yêu thương.
Không yêu thương:
thì không có hạnh phúc.
Muốn bền lâu
: Phải cần có Tình Thương.
Với Tôn Giáo
: Vợ Chồng là số phận.
Thượng Đế
giao : Thì sẽ kết Vợ Chồng.
Không thể tránh
: Nếu đã là duyên phận.
Có phận duyên
: Thì sẽ kết Vợ Chồng.
Muốn Hạnh Phúc
: phải Vợ Chồng xây dựng.
Không tự nhiên
: có hạnh phúc Vợ Chồng.
Xây Hạnh Phúc
: Có rất nhiều điều kiện.
Nhiều công trình
: Mới Hạnh Phúc Vợ Chồng.
Chuyện Tình
Yêu : Là một điều bắt buộc.
Không tình yêu
: Không tình nghiã Vợ Chồng.
Yêu thương
trước : Ngày xưa thường không có.
Thường sống
chung : Rồi mới có yêu thương.
Nếu chung sống
: mà không tình ân ái.
Thì Vợ Chồng
: là gánh nặng của nhau.
Không tình ái
: Vợ Chồng là khổ ải.
Không ưa
nhau : Chồng Vợ chỉ khổ đau.
Khi bắt buộc
: phải cùng nhau chung sống.
Muốn ôn hoà
: Phải biết nhịn nhường nhau.
Không nhường
nhịn : Gia đình là Điạ ngục.
Không nhường
nhau : không tránh khỏi khổ đau.
Chỉ nhường
nhịn : thì vẫn còn chưa đủ.
Phải bao
dung : Phải ngàn vạn bao dung.
Phải tha thứ : Phải ngàn lần tha thứ.
Phải yêu thương
: Cố gắng để yêu thương.
Phải tôn trọng
: Phải vô cùng tôn trọng.
Tôn trọng
nhau : tuyệt đối tôn trọng nhau.
Từ cử chỉ :
Cho đến từng lời nói.
Phải vô cùng
: Chú ý tôn trọng nhau.
Chuyện khuyết
điểm : Của Chồng hay của Vợ.
Ở trên đời:
Khuyết điểm chuyện thông thường.
Không khuyết
điểm: cái nầy là chuyện lạ.
Nên bỏ qua :
Vì đó là chuyện thường.
Không tha thứ
: không thể làm Chồng Vợ.
Luôn thứ tha
: Luôn luôn phải khoan dung.
Hai người lạ
: Có nhiều điều khác biệt.
Không thứ
tha : Thì không thể sống chung.
Không nặng
nhẹ : Luật bây giờ nghiêm cấm.
Nặng nhẹ
nhau : Là phạm luật gia đình.
Nếu hành động
: Thì lại càng nghiêm cấm.
Động tay chân
: Phạm nặng luật gia đình.
Khi cải vả :
Thì tình yêu thương tổn.
Động tay chân
: Thì càng khiến tổn thương.
Dù đánh nhẹ
: Cũng vô cùng thương tổn.
Một vết thương
: Tan nát cả tâm hồn.
Không so sánh
: Vợ hay Chồng so sánh.
Thì lâm nguy
: Có ngàn vạn lâm nguy.
Khi so sánh
: Là dầu sôi, lửa đỏ.
Bao tình yêu
: Cháy phỏng chẳng còn chi !
Lúc bện hoạn
: Là khi cần nhau nhất.
Lúc ốm đau :
Chồng Vợ rất cần nhau.
Đạo Của Chúa
: bắt người ta thề nguyện.
Lúc ốm đau :
Thề không được bỏ nhau.
Tình với
nghia : Là cần khi hoạn nạn.
Lúc lâm nguy
: Phải gánh vác cùng nhau.
Chồng với Vợ
: Quan trọng là lúc khổ.
Vợ với Chồng
: Tình nghiã phải cùng nhau.
Lúc hoạn nạn
: hay là khi giàu có.
Phải cùng
nhau : Trong mọi cảnh, mọi tình.
Cùng hoạn nạn
: Mới là Tình Chồng Vợ.
Cùng gian
nan : Chồng Vợ mới là tình.
THÁITẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment