Sống không phiền não
Đời phải sống
: Làm sao không phiền não.
Đời muộn phiền
: Giàu có cũng như không.
Nghèo đi nữa
: mà không điều phiền muộn.
Vẫn là hơn :
Phiền muộn dẫu giàu sang.
Không phiền
muộn : Nói nghe thì dễ lắm.
Muốn thực hành
: Rất khó để thực hành.
Giàu phiền
muộn : Cái nầy thì dễ hiểu.
Nghèo không
buồn : Rất là khó thực hành.
Nghèo phiền
muộn : Cái nầy là dễ hiểu.
Nghèo không
tiền : làm sao khỏi muộn phiền.
Đời trăm thứ
: Cần có tiền giải quyết.
Không có tiền
: Làm sao khỏi muộn phiền.
Có tiền bạc
: nhưng vẫn còn phiền muộn.
Vì muộn phiền
: Không chỉ bởi do tiền.
Có tiền bạc
: vẫn có điều thương tổn.
Có niềm đau:
không phải bởi do tiền.
Không buông
bỏ : Là một điều phiền muộn.
Có bao điều
: Phải buông bỏ trên đời.?
Có những thứ
: Cứ mang không chịu bỏ.
Nên muộn phiền
: là kết quả cuộc đời.
Không buông
bỏ : Bạc tiền, danh tiếng, lợi.
Có nhiều điều:
Tham luyến mãi không buông.
Nên phiền não
: Cứ vây vào không dứt.
Muốn không
buồn : Phải chấp nhận bỏ buông ?
Chuyện tình
cảm : Rất khó mà buông bỏ.
Tổn thương tình
: Là một nỗi muộn phiền.
Tổn tình cảm
: Là tổn thương khó bỏ.
Hễ tổn thương
: Là phải chịu muộn phiền.
Không quên
được : là một điều phiền não.
Chuyện đau lòng
: Không quên được, muộn phiền.
Trong cuộc sống
: lắm khi mình đau khổ.
Không quên đau
: Là một nỗi muộn phiền.
Không thấu
hiểu : Là một điều phiền não.
Biết bao điều
: Không thấu hiểu trên đời.
Muốn thấu hiểu
: Chuyện đời không phải dễ.
Mấy ai người
: Thấu hiểu chuyện trên đời.
Chuyện thấu
hiểu : Văn chương là Minh triết.
Mấy ai người
: Minh triết ở trên đời.
Minh Triết
việc : Đã là điều rất khó.
Minh triết đời
: là việc khó trên đời.
Minh triết
Nghiã : Là một điều rất khó.
Minh triết Tình
: Là chuyện khó khăn hơn.
Nghiã không
hiểu : Tất nhiên là phiền muộn.
Không hiểu Tình
: Thì chắc chắn đau buồn.
Nghĩ không
thấu : Thì cuộc đời chắc khổ.
Nghĩ không
thông : Thì chắc phải muộn phiền.
Thấu tình lý
: Thì bớt đi phiền muộn.
Thấu sự tình
: Thì mới bớt muộn phiền.
Có nhiều thứ
: Cần quên, không để nhớ.
Không để quên
: Thì cứ gánh ưu phiền.
Những gian
khổ : Cần quên, không để nhớ.
Những đau thương
: Là thứ hãy nên quên.
Những thù hận
: Ôm lòng không để bỏ.
Thì cuộc đời
: Sẽ nhiều nỗi ưu phiền.
Có người xấu
: trong lòng còn mãi giận.
Thì tất nhiên
: Là cuộc sống ưu phiền.
Nghĩ thông
suốt : Cuộc đời là cõi tạm.
Thì hơn thua
: sẽ chẳng để làm gì.
Khi thấu hiểu
: Thời gian, đời ngắn ngủi.
Thì chuyện
qua : hãy để nó qua đi.
Người thân thiết
: Nếu mà không thấu hiểu.
Thì tất nhiên
: là sẽ lắm ưu phiền.
Là chồng vợ
: Mà không cùng thông cảm.
Thì vợ chồng
: Đời sống lắm ưu phiền.
Với bè bạn :
Không có niềm thông cảm.
Với anh em :
mà không có cảm thông.
Thì cuộc sống
: tất nhiên là phiền não.
Nên Bạn ơi !
Đời cần chữ cảm thông.
Nói tóm lại
: Đời không nên phiền não.
Nhưng làm
sao : Để đời chẳng ưu phiền.
Phải Giác Ngộ
! Bạn ơi cần giác ngộ.
Phải Từ Bi !
Đời mới bớt ưu phiền !
THÁITẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment