Sunday 8 January 2017

Bạn ơi, đừng than thở



Bạn ơi, đừng than thở

Ca cẩm ! Tuổi già thường ca cẩm.
Ờ nhớ, ờ  quên, chuyện mới đây.
Chuyện cũ, ờ lâu mà cứ nhớ...
Mà sao không nhớ chuyện hôm nay.

Nên cứ nói hoài à, chuyện cũ.
Năm bảy lần, hơn cả chục lần.
Mười ngón tay lần ghi đủ cả.
Nói nữa, phải lần đến ngón chân.

Nói mãi, nói hoài , sao lại thế !.
Chuyện đã hèn lâu ! Mẹ nó ơi !
Có chuyện nào vui và mới mới.
Hãy nói cho đời nó được vui.

Chuyện cũ nhưng vui thì cũng được.
Kể rồi, kể nữa , cũng vui thôi !
Nhưng mà chuyện cũ không vui vẻ.
Quên nó đi thôi, chuyện cũ rồi.

Đếm lại chuyện buồn, nhiều lắm lắm.
Nhưng mà kể mãi để làm chi ?!
Trước mắt, thời gian còn ngắn lắm.
Chuyện buồn, cách tốt, hãy quên đi.

Ca cẩm:  Hôm nầy đau nhức mõi.
Đêm nằm : trăn trở nhức đau vai.
Xoa bóp một hồi, ờ cũng đỡ.
Nhưng rồi, lại thấy nhức đau tay !.

Uống thuốc, không nên, Bà của nó !
Thuốc nhức uống hoài không tốt đâu.
Aspirin, bà uống : đau bao tử.
Panadol, uống cũng không được đâu.

Áp huyết, tension thì uống thuốc.
Đành thôi mỗi sáng uống một viên.
Mỡ máu, tiểu đường, đành phải uống.
Mỗi thứ đành thôi, uống một viên.

Ca cẩm: Tuổi già sao uống thuốc.
Sao nhiều thứ bịnh ở đâu ra ?!
Bà ơi, phải nói là may quá !
Có thuốc men nên sống tới già !

Đau bịnh, ai mà không bịnh nhỉ ?
May mà đau bịnh ở nơi đây.
Bác Sĩ, Nhà Thương, đều đủ cả.
Còn có nơi nào hơn ở đây.

Cho nên ca cẩm là không đúng.
Mà hãy ca bài: Tạ, cám ơn !
Thượng Đế cho tôi quà qúy giá.
Được là người Úc: Australian.

Già yếu, lãnh tiền người già yếu.
Không nhiều nhưng cũng đủ chi tiêu.
Vậy là may quá, so người khác.
So với Việt Nam, mình sướng nhiều.

Melbourne, thời tiết, ờ thay đổi.
Người nói: ngày đêm có bốn mùa.
Hãy thấy là mình may mắn quá.
Mình sống may ghê, xứ lắm mùa.

Ca cẩm, chuyện gì ca cẩm nữa ?
Con mình nó chẳng ở chung nhà !
Bà ơi, phải thấy là may mắn:
Còn có tôi đây ở với Bà !

Con cái, có đời riêng của nó.
Mình làm bổn phận lúc con thơ.
Lớn lên nó có con đường nó.
Mình có thân mình cứ liệu lo.

Ca cẩm: Tuổi già e Dưỡng Lão.
Vào chỗ đông người sống tập trung.
Không có riêng tư đời sống Việt.
Ăn uống đồ Tây, chán thực đơn !

Nếu mà mình bịnh đau nhiều quá.
Phải cần người giúp đở, chăm nom….
Thì sống những ngày đau bịnh ấy.
Đành thôi, mình sống Nursing Home.

Tóm lại, thân yêu, những Bạn già.
Bao nhiêu ngày tháng đã đi qua.
Còn đây những Bạn còn may sống.
Hãy sống đời vui với tuổi già.

THAI TANTRUYEN

No comments:

Post a Comment