Đời có cả Khóc
Cười.
Tôi đã viết: rất nhiều bài Hạnh Phúc.
Nhưng vẫn chưa: nói hết đề tài nầy.
Dù có viết : thêm bao nhiêu bài nữa.
Thì cũng chưa : nói hết đề tài nầy.
Hạnh Phúc của : một người chưa nói hết.
Nói chi là : Hạnh Phúc của nhiều người.
Hạnh Phúc của : người thân chưa nói
hết.
Huống chi là : người thiên hạ, trên
đời.
Hạnh Phúc của : chính mình, chưa nói hết.
Phải hỏi coi : Mình Hạnh Phúc hay không?
Và phải hỏi: thế nào là hạnh phúc.?
Lúc nào là Hạnh Phúc ? Lúc nào không ?
Lúc mình nhỏ : hay là khi mình lớn.
Lúc thơ ngây : Mình có hạnh phúc không
?
Lúc nhỏ bé : Nếu mình nghèo, đói khổ!
Thì hỏi là : Mình Hạnh Phúc hay không
?
Lúc còn bé : Nếu mình đau ốm bệnh .
Luôn thuốc thang : Hỏi mình hạnh phúc
không ?
Không thể nói : tuổi thơ mình hạnh
phuc.
Khi tuổi thơ : đời sống chẳng bình an.
Từ thuở bé : đã mồ côi Cha mẹ.
Không ai thương : bằng Cha Mẹ mình thương.
Sống cô độc : không có Cha, không Mẹ.
Đời mồ côi : Hỏi có hạnh phúc không
?
Tuổi vừa lớn : mà bạc tiền thiếu thốn.
Cộng thêm vào: thiếu thốn cả tình thương.
Cả vật chất, tình thương : đều thiếu
thốn.
Thì hỏi coi : có hạnh phúc hay không
?
Khi tuổi lớn : quê hương tràn khói lửa.
Thời chiến tranh : bắt buộc phải động viên.
Đời quân ngũ : ngày đêm trong lửa đạn.
Thì hỏi coi : có hanh phúc hay không
?
Chiến tranh hết : tưởng đâu là hết khổ.
Nhưng mà không : người thất trận thân
tù.
Tù chiến bại : thì nhục và gian khổ…
Đời chiến binh : còn hơn kiếp thân tù
!
Hết tù tội : tới vượt biên, vượt biển.
Trăm người đi : không thoát được mấy người ?
Nhiều người chết : nơi rừng sâu, biển lớn.
Không mấy người : may mắn được tới nơi.
Nếu không chết : Nơi rừng sâu biển lớn.
Nếu được may : được tới bến, tới nơi.
Thì phải nói : Cái nầy là Hạnh Phúc.
Được định cư: là may mắn cuộc đời.
Nhưng lập nghiệp : xứ người không phải
dễ.
Không nói năng, nghe hiểu : tiếng nước
người.
Là câm điếc : trên đất người , xứ lạ.
Thì cái nầy : là bất hạnh cuộc đời ?
Học ngôn ngữ : không phải là chuyện
dễ.
Học Anh Văn : ngôn ngữ lạ không thông.
Học ngôn ngữ : còn cần thêm nghề
nghiệp.
Biết làm sao : Nghề chữ thảy không
thông ?!
Làm lao động : người Việt Nam nhỏ bé.
Làm chân tay : mình người Việt vụng
về.
Làm trí óc : Phải cần là trí thức.
Mình lỡ Thầy, lỡ Thợ, lỡ Chân Quê !
Thì Hạnh Phúc : thật là điều khó kiếm.
Hạnh Phúc là : Phải vui vẻ, bình yên.
Nhưng vui vẻ : không phải là chuyện
dễ.
Và cuộc đời : không dễ được bình yên.
Thì muốn kiếm : niềm vui là rất
khó.
Ở trên đời : làm sao kiếm niềm vui.?
Niềm vui khó : trên đời tìm kiếm khó.
Không mấy khi : tìm kiếm được niềm vui.
Chuyện đau khổ : nhiều hơn điều vui
vẻ.
Mấy khi vui : mà không có khổ đau.
Vui với khổ : gần nhau, liền
mỗi bước.
Đời có vui : mà cũng có khổ đau.
Đời hạnh phúc : Có mấy khi vui vẻ.?
Đời nhân sinh: Có mấy lúc vui cười.?
Đời luôn có : Nụ cười và nước mắt.!
Muốn hay không ? Đời có cả khóc cười.!
www.thainamtran.blogspot.com
No comments:
Post a Comment