Những giới hạn Đạo
Đức
Đời phải Đạo
là phải làm điều tốt.
Nhưng Đạo Đời
phải hòa hợp với nhau.
Đời không Đạo
bao nhiêu điều tội lỗi.
Đạo không Đời
biết áp dụng vào đâu.
Đời là thực,
những gì trên thực tế.
Có phũ phàng
với lẽ Đạo thường khuyên.
Đạo khuyên
nhũ là phải nên rộng rãi.
Nhưng với ai
thì ta mới phải nên.
Đời thực tế
có những người không tốt.
Mình càng
cho họ càng muốn lừa mình.
Họ lợi dụng
tấm lòng mình tử tế.
Vậy không nên
tử tế kẻ bất minh.
Đạo khuyên
nhũ là ta nên tha thứ.
Đời có khi mình
không thể thứ tha.
Ngay Toà án
cũng phân làm hai thứ.
Thứ nên tha
và thứ chẳng nên tha.
Như án mạng
có khi nên xử nhẹ.
Mà có khi phải
xử nặng làm gương.
Có bản án Toà
xử là Ngộ Sát.
Nhưng có khi
là án tử hay chung thân.
Đời có kẻ vô
tình thành nói xấu.
Nhưng có người
cố ý hãm hại mình.
Hoặc thêu dệt
những điều thành vu khống.
Thì có tu cũng
không thể làm thinh.
Sự nhân nhượng
có khi là Đạo Đức.
Nhưng có khi
thành là kẻ khù khờ .
Như Trung Cộng
hiện nay đang lấn lướt.
Mà mình nhường
thì mất nước bây giờ.
Mình lương
thiện là với người lương thiện.
Không thể hiền
với những kẻ hung hăng.
Chuyện lớn vậy,
chuyện nhỏ thì cũng vậy.
Đạo với Đời
luôn luôn phải cân bằng.
Với người lạ,
với người thân cũng vậy.
Với gia đình
ta phải rất thương yêu.
Nhưng thương
quá có khi thành thương hại.
Con cái hư có
khi vì mình quá thương yêu.
Với bè bạn
thì cũng là như thế.
Phải hết lòng
và tử tế với bạn mình.
Nhưng nếu bạn
không trung mà phản bội.
Thì phải cương,
không mềm yếu dung tình.
Chữ tha thứ
không có nghiã là dung túng.
Kẻ gian tham
mà ta cứ thứ tha.
Là dung túng
cho kẻ gian càn rỡ.
Lỗi của người
mà cũng lỗi của ta.
Là hiền đức
nhưng mà đừng nhu nhược.
Ở trên đời mà
nhu nhược thiệt thân.
Kẻ nhu nhược
luôn bị người bắt nạt.
Ngựa hiền
ngoan bị người cưỡi cực thân.
Là thế đó, bạn
ơi là thế đó.
Ở trên đời
thiện ác phải cân phân.
Mình hiền đức
có phạm vi mức độ.
Không thể hiền
đến vô mức, vô ngần.
Trên thực tế
người hiền hay bị hiếp.
Cho nên hiền
một số việc nào thôi.
Một số việc,
không được hiền nhượng bộ.
Một số điều ta
nhất định phải đòi.
Như trước mắt
là quân thù Trung Cộng.
Đang hung hăng
xâm chiếm Hoàng Trường Sa.
Ta nhượng bộ
là coi như mất cả.
Phải làm sao
giành lại Hoàng Trường Sa.
Như Nhật Bản
nhỏ hơn Tàu biết mấy.
Mà quyết
tranh không nhượng đảo Senkaku.
Còn nước Việt
thì sợ Tàu như cáy.
Nên mất tiêu
những hòn đảo Hoàng Trường Sa.
Rồi bản Giốc,
rồi Nam Quan trên cạn.
Nếu làm
thinh Tàu sẽ chiếm xâm lăng.
Không nói bạn
khi quân Tàu xâm lược.
Chỉ có thù
khi Trung Cộng xâm lăng.
Nói tóm lại,
bạn ơi, Đời với Đạo.
Phải rõ ràng
đạo đức với Minh Tâm.
Tâm bác ái
nhưng phải là Minh Triết.
Phải rõ ràng,
sáng suốt , chẳng mê lầm.
THÁI TẤN TRUYỀN