Chuyện Cô Chó Cái ăn
mày
Cám ơn Bạn đã
gửi tôi bài Net.
Bài viết về
“Cô Chó Cái ăn mày”.
Tựa bài viết
nghe qua là lạ quá!
Ủa mà sao “Cô
Chó cái ăn mày “ ?!
Thường nghe
nói ăn mày là Cậu Bé.
Cũng có khi
là “Cô bé ăn mày”
Cũng thường
thấy là những ông bà lão!
Nhưng mà sao
“Cô Chó cái ăn mày”.
Bạn thắc mắc,
tôi cũng nhiều thắc mắc.
Cô Chó kia làm
sao lại ăn mày ?
Mà “Cô Chó”
chớ không là “Cậu Chó”.
Và cách nào
để Cô Chó ăn mày ?
Câu chuyện kể
đính kèm theo hình ảnh.
Muốn không
tin thì Bạn cũng phải tin.
Vì trước mắt
là một con Chó Cái.
Loại nhỏ
con, chó Nhật Bản, dáng gầy.
Con Chó đứng
bên đường tay vái lạy.
Kiểu chào thưa: Xin cô bác đi qua.
Xin cô bác vui
lòng cho bố thí.
Xin miếng cơm
hay miếng bánh dư thừa !
Bên Cô Chó một
hộp lon bằng nhựa.
Người qua đường
bố thí những miếng ăn.
Khi đầy hộp
con chó liền ngoạm lấy.
Chạy bay đi,
không ngồi đó để ăn.
Cả tuần lễ,
sáng trưa chiều cũng thế.
Ở ven đường
lại thấy “Chó ăn mày”.
Dĩ nhiên Chó
thì chỉ xin thực phẩm.
Nhưng lạ là
Con Chó biết ăn mày !
Không biết nói
nhưng biết dùng tay xá.
Người qua đường
cảm động đã cho ăn.
Nhưng lạ quá
nó không ăn tại chỗ.
Mà thức ăn
thì cũng chỉ để ăn.
Một cậu bé đã
tò mò theo dõi.
Muốn hiểu
coi là sao Chó ăn mày.
Nó không có
ngồi ăn phần xin được.
Mà mang về để
cho đám con ăn.
Cảm động quá,
Bạn ơi, tôi cảm động.
Loài vật mà
cũng biết nghĩ thương con.
Nó nhỏ quá và
ốm gầy thiếu sữa.
Biết làm
sao, nên nó phải xin ăn.
Tình mẫu tử
là thiêng liêng như thế.
Với bầy con
nó trách nhiệm nặng nề.
Không có sữa
nó phải tìm phương thế.
Nhưng tài tình
là nó biết “Ăn Mày”.
Kho tiếng Việt
có những từ rất lạ.
Mà ở đây là
hai chữ “Ăn mày”.
Thường nghe
thấy là những từ ăn uống.
Còn nghiã gì
của hai chữ “Ăn Mày”?
Có một chữ văn
chương là “Bố Thí”.
Còn bình dân
thì là gọi “Ăn Xin”.
Nghiã giản dị
là xin miếng ăn nhỏ bé.
Thực tế là xin
miếng ăn từ lòng dạ từ bi.
Người ăn xin
dựa vào sự thương hại.
Cho hoàn cảnh
bệnh tật, đau ốm, đói nghèo.
Thường thì
ai cũng có lòng thương hại.
Nên ít nhiều
cũng cho kẻ ăn xin.
Nhưng Cô Chó
mà cũng xin lòng thương hại.
Của những
người qua lại ở trên đường.
Thì quả thật
là chuyện nầy rất lạ.
Và lạ hơn là
Cô xin để nuôi con.
Câu chuyện kết
của Cô Chó nầy có hậu.
Có một người
biết chuyện đã thương tình.
Mang hết cả gia
đình của Cô Chó.
Đem về nhà để
nuôi nấng , chăm lo.
Bạn có thể
chăm lo cho Cô Chó ?
Với bầy con
5, 7 đứa háu ăn.
Rồi quậy phá,
và lại còn tiêu tiểu.
Không ! Không
sao, đây là chuyện khó khăn.
Nên mới thấy,
những việc làm nhân đạo.
Nói dễ dàng,
nhưng thực hiện khó khăn.
Chúng ta ráng
thương người, dù một chút.
Ráng yêu thương
người, vật ở chung quanh.
THÁI TẤN TRUYỀN
No comments:
Post a Comment