Viết tiếp bài “Con Gái phải Lựa Chồng”
Cám ơn Bạn đã có lời bình phẩm
Bài viết về :Người con gái Lựa Chồng.
Bài viết về :Người con gái Lựa Chồng.
Chồng phải lựa : không thể nào ưng đại.
Quan trọng là : con Gái phải lựa Chồng.
Bài đã viết : đã nói nhiều chọn lựa.
Nhưng mà chưa : được đầy đủ ý lời.
Còn nhiều lắm : rất nhiều điều , nhiều
thứ.
Chuyện lấy chồng : đại sự của con
người.
Lựa nhầm lẫn : cuộc đời tàn, kiếp khổ.
Chọn lựa sai : đau khổ cả cuộc đời.
Nếu ưng đại : không nghĩ suy, suy
nghĩ…
Thì cầm như : sẽ phải khổ cả đời.
Tục ngữ nói: Gái mười hai bến nước.
Phận rủi may : dù bến đục, bến
trong.
Mười hai bến : Mà rủi ro hơn nửa.
Phần hên may : Chỉ được một hai
trong.
Xưa tục lệ : Gái tam tùng, tứ đức.
Cưới gả ai : là tùy thuộc Mẹ Cha.
Do mai mối : Mẹ Cha tùy ý gả.
Nên đục trong : đều tùy thuộc Mẹ
Cha.
May mắn quá : bây giờ may mắn quá.
Thời ngày nay : Trai gái được tự do.
Thời tân tiến : Chọn ai tùy con gái.
Muốn ưng ai : không còn thuộc Mẹ
Cha.
Với thời thế : thì là như thế thế.
Nhưng thực ra : còn ảnh hưởng Mẹ
Cha.
Không tuyệt đối : nhưng vẫn còn nhiều
lắm.
Quyền ưng ai : còn tùy ở Mẹ Cha.
Nếu con Gái : có học hành tử tế.
Co ngành nghề : có tài sản riêng tư.
Có độc lập : không còn tùy Cha Mẹ
Thì nhân duyên : mới có thể riêng tư.
Nên muốn chọn : người chồng như ý muốn.
Thì phải nên : cố gắng để học hành.
Có sự nghiệp : có công danh trước đã.
Có riêng tư : rồi hãy có gia đình.
Tội nghiệp quá : Người dân tôi nước
Việt.
Có bao người : được tự ý kén chồng.
Không điều kiện : thì làm sao kén chọn.
Điều kiện rồi : mới có thể kén chồng.
Câu chuyện cũ : mấy ngàn năm về trước.
Nghìn năm sau : đọc thấy vẫn đau lòng.
Tôi muốn nói : chuyện Mỵ Châu - Trọng
Thủy.
Nàng Mỵ Châu : Vua Thục gả lấy Chồng.
Khi nước mất : Mỵ Châu đầu bị chém..
Mấy nghìn năm : còn oan ức tội tình.
Nàng Công Chúa : không tội gì hết cả.
Cuộc hôn nhân nầy : ý của Triều Đình.
Xưa cũng vậy : mà ngày nay cũng vậy.
Gái Việt Nam : đi gả xứ ngoại bang.
Vì hoàn cảnh : đói nghèo và khổ sở.
Đành làm dâu : Những xứ lạ Trung, Hàn…
Xưa Công Chúa: Huyền Trân đem đi gả.
Cho Vua Chiêm : để đổi đất Chiêm Thành.
Châu Ô , Lý : Bây giờ là đất Quãng.
Vùng Miền Trung : đất qúi của Giang San.
Như Công Chuá : Ngọc Thiên và Ngọc Vạn.
Gả Vua Miên : để đổi đất Miền Nam.
Thì cũng đáng : lấy chồng bù được đất.
Thì cũng nên : cho Tổ Quốc Việt Nam.
Nhưng con gái : lấy Đài Loan , Hàn
Quốc.
Để có tiền : để có cái miếng ăn.
Mà bất kể : chuyện bất đồng ngôn ngữ.
Thật bất bình : bao tủi nhục, gian
nan !
Nói tóm lại : Đời mười hai bến nước.
Phải cân phân : bến nước đục, nước
trong.
Bến nước đục : Thì phải nên xa lánh.
Gái khôn ngoan : phải chọn bến nào
trong.
Dù thực tế : có khi là bất hạnh.
Lựa chọn rồi : mà không được bến
trong.
Bến trong đục : còn do trời quyết định.
Được lựa rồi: thì mới chịu cam lòng.
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment