Friday 27 September 2019

Cô gái thép Muniba Nazari


Cô gái thép  Muniba Nazari

Tôi mới đọc : một bài trên báo Net.
Bài rất hay : cô gái thép Muniba.
Cô gái trẻ : chưa đầy ba mươi tuổi.
Mà cuộc đời : đã phải lắm phong ba.

Là cô gái : nước Pakistan, đạo Hồi giáo.
Bị buộc ràng : nhiều hủ tục hôn nhân.
Việc cưới hỏi : hoàn toàn do cha mẹ.
Phụ nữ không : được quyền chọn hôn nhân.

Cha mẹ gã : cho ai thì phải chịu.
Không có quyền : từ chối cuộc hôn nhan.
Người con gái : phải luôn đành cam chịu.
Đời vợ chồng : phải phó mặc số phần.

Đám cưới được : hai năm thì tai nạn.
Chồng của cô : lái xe lủi xuống đường.
Anh chạy trốn : một mình anh, chạy  trốn.!
Bỏ mặc cô : đang đau đớn, bị thương.!

Nằm bệnh viện : chồng cô không thăm viếng.
Và ly hôn : anh tuyên bố ly hôn.
Anh không muốn : có  người vợ bại liệt.
Thế cho nên : Anh tuyên bố ly hôn.

Xứ Hồi giáo : ly hôn là rất dễ.
Chỉ cần chồng : tuyên bố muốn ly hôn.
Hai người chứng : là ly hôn hợp lệ.
Muốn ly hôn : chuyện dễ như ăn cơm.!

Cô muốn chết : vì bị nhiều thương tật.
Sống làm sao: với thân thể tật nguyền ?!.
Làm con gái : ở xứ Hồi  đã khổ.
Huống chi là : một cô gái tật nguyền.!?

Có nhiều lúc : cô không còn muốn sống.
Có nhiều khi : cô buồn chán cuộc đời.
Với Hồi giáo : người chồng là tất cả.
Chồng bỏ rồi : coi như đã hết đời.!

Nhưng Thượng Đế : đã dìu cô đứng dậy.
An ủi cô : và dắt bước cô lên.
Cô đứng dậy : không bình thường được nữa.
Nhưng mà cô : đã can đảm đứng lên.

Không đứng thẳng : cô phải ngồi trên ghế.
Phải đành thôi : ngồi  trên ghế xe lăn.
Nghiã là vẫn : có thể ngồi, đi lại…
Vẫn còn may : còn có thể nói năng.

Vậy là chỉ : một phần nào cô mất .
Nhưng còn nhiều : cô gái vẫn còn nhiều.
Còn còn mắt : còn có tai , đủ cả.
Cô còn may : cô gái vẫn còn may.!

Có bao  kẻ : bị tật nguyền rất nặng.
 rất nhiều: người bất hạnh trên đời.
Có nhiều kẻ : mù loà không mắt thấy.
Có người câm : không nói được một lời.

So với họ : cô vẫn còn may mắn.
Cho nên cô : không nên oán than Trời.
Không đi được : thì cô nhờ xe đẩy.
Trời còn thương :  nên còn có đôi tay.

Chồng không có : nhưng cuộc đời còn đó.
Không có chồng : cô vẫn sống được thôi.
Con không có : tật nguyền không sinh đẻ.
Cũng dễ mà : cô cứ nhận con nuôi.

Cô có thể : nhận con và chăm sóc.
Cô đã xin :  nhận một đứa con nuôi.
Đứa con gái : năm nay lên sáu tuổi.
Sống cùng cô : nên cũng có niềm vui.

Và cô vẽ : dù tay cô không khỏe.
Nhưng mà cô : cũng có thể vẽ tranh.
Tranh cô vẽ : tuy là tranh không đẹp.
Nhưng mà tranh : cô vẽ có linh hồn.

Nên nhanh chóng : cô trở thành nổi tiếng.
Cô bán tranh : không chỉ sống qua ngày.
Mà gây quỹ : để cô làm từ thiện.
Để giúp cho : bao người khổ trên đời.

Cô tranh đấu : và hết lòng tranh đấu.
Cô đấu tranh : cho phụ nữ, nhân quyền.
Cô đòi hỏi : nhân quyền cho phụ nữ.
Những lợi quyền : của phụ nữ Pakistan.

Cô gái thép : người đời hay vẫn gọi.
 Muniba Nazari : là tên thật của cô.
Người  đang được :  vinh danh làm Đại Sứ.
Của Liên Hiệp : Hội  Phụ Nữ  Pakistan.

THÁITẤNTRUYỀN
www.thainamtran.blogspot.com

No comments:

Post a Comment