Ngày đầu tiên cô phụ trách một lớp học tình thương,
đa phần là những trẻ lang thang không nhà.
Cuối buổi học.
- Cô ơi. Dạy tụi con hát đi cô.
- Hát đi cô.
Còn mười phút.
Nhìn những cái miệng tròn vo và những đôi mắt chờ đợi,
cô dạy cho tụi trẻ bài "Đi học về".
- Hát theo cô nè...
Đi học về là đi học về.
Con vào nhà, con chào ba mẹ.
Ba mẹ khen...
Phía cuối lớp có tiếng xì xào:
- Tao không có ba mẹ thì chào ai?
- ...
Cô chợt rùng mình, nghe mắt cay cay.
(Truyện của Nguyễn Hoài Thanh)
No comments:
Post a Comment