Hành khách của
Thời Gian.
Nơi ta đến : trần gian là khách
lạ.
Ở bao năm : rồi cũng phải di hành.
Đời trần thế : rất dài không đếm xuể.
Mà trần gian : ta chỉ có trăm năm.
Trăm năm có : là bao nhiêu ngày tháng.
Mà tuổi thơ : đã chiếm mất rất nhiều.?
Hai mươi tuổi : vẫn còn chưa phải lớn.
Mà ba mươi : còn ngày tháng bao nhiêu.?
Bốn mươi tuổi : rồi năm mươi, mau lắm.
Rồi sáu mươi : là đã tính tuổi già.
Mà như vậy : thì bao nhiêu năm sống.
Sống bao nhiêu : mà đã vội là già !
Bốn mươi tuổi : Có khi chưa sự nghiệp.
Đã bận lo : chuyện thê tử, vợ con.
Năm mươi tuổi : đã gọi là người lớn.
Có khi là : đã cưới gả, xui gia !
Làm Nội Ngoại : chuyện thường, năm mươi tuổi.
Có Rễ Dâu : Cháu Nội Ngoại, Gái
Trai….
Lo nhà cửa : Lo gia tài, sự sản….
Có khi lo : nhiều quá, tóc màu phai !
Sáu mươi tuổi : có khi còn bở ngỡ.
Sáu mươi năm : thực tế có ba mươi.
Những năm tháng : chất đầy kho công
việc.
Qua sáu mươi : thì đã thấy tuổi già .
!
Hỏi năm tháng : có gì vui năm tháng.
Sáu mươi năm : Không mấy tháng năm
vui.
Tới bảy chục : đã sanh nhiều thứ bịnh.
Thì cuộc đời : còn lại ít niềm vui.
Chốn trần thế : là nơi nhà quán trọ.
Đến rồi đi : Ai cũng có định kỳ.
Ngày với tháng : Quan trọng là hạnh phúc.
Có bao nhiêu hạnh phúc : đến ngày đi
?!
Có người nói : nhân sinh là Giấc mộng.
Rất là nhanh : Giấc mộng đến rồi đi.
Đã có được : điều gì trong giấc mộng.?
Mộng là Mơ : hay giấc mộng dị kỳ ?
Đã là mộng : thì phải là mộng đẹp.
Mộng là Mơ : không lãng phí cuộc đời.
Muốn mộng đẹp : thì phải cần Giác Ngộ.
Giác Ngộ rồi : Mộng mới đẹp như Mơ.
Đời như mộng : cho nên buồn lãng phí.
Đã mộng thì : Phải mộng những niềm
vui.
Buồn cứ bỏ : thay nó bằng hạnh phúc.
Hận oán ai : Cũng là phí cuộc đời.
Người không tốt : trên đời nhiều lắm
lắm.
Phải làm sao ? : thì cứ tránh họ đi!
Trong thiên hạ : cũng có người hiền
tốt.
Nếu kiếm tìm : cũng thấy được trong đời.
Chuyện tranh đấu : trên đời không tránh
khỏi.
Chuyện đấu tranh : Là tất yếu trong
đời.
Nhưng tranh đấu : Có việc cần tranh đấu.
Có việc không tranh đấu : ở trên đời.
Việc thành bại : không sao mà tránh
khỏi.
Việc trên đời : nhiều thất bại hơn thành.
Nên đừng nặng : chuyện đời thành hay
bại.
Bại hay thành : rồi cũng kiếp con người.
Việc được mất : trên đời không tránh
khỏi.
Ở trên đời : được mất chỉ là thường.
Nên có mất : không cần buồn, thất vọng.
Việc bại thành : đều những chuyện bình
thường.
Danh với tiếng : trên đời là tương đối.
Tiếng người khen : hay là tiếng người
chê.
Đều tương đối : có khi là ngược lại.
Hôm nay khen : nhưng mai mốt thì chê.
Chuyện quá khứ , tương lai : đều như
mộng.
Quá khứ qua : so với mộng khác gì.
Có đẹp xấu : cũngqua, không còn nữa.
Chuyện tương lai : chưa biết , vội
lo gì ?!
Nói tóm lại : trần gian là quán trọ.
Trọ thời gian : dài ngắn cũng ra đi.
Nên tận hưởng : những gì mình đang có.
Đừng quan tâm : trần thế tiếng thị
phi .
www.thainamtran.blogspot.com
No comments:
Post a Comment