Hachiko chú trung thành nhất thế giới.
Hachiko chú chó thuộc giống chó
Akita.
Nghe cái tên là biết chó Nhật Bổn.
Hachiko sinh ra vào cuối năm 1923.
Đầu năm sau, năm 1924.
Hachiko được Giáo Sư Ueno nhận nuôi.
Giáo Sư Ueno là một người sống cô độc.
Hachiko được Giáo Sư coi như con
nuôi.
Ngày ngày Giáo Sư Ueno đi làm bằng xe
lửa.
Hachiko hằng ngày theo đưa tiễn Giáo
Sư.
Shibuja là nhà ga Giáo Sư lên xe lửa.
Tiễn Giáo Sư xong Hachiko lặng lẽ trở
về nhà.
Mỗi buổi chiều Hachiko đều đến ga
Shibuja.
Để đón Giáo Sư Ueno từ Tokyo trở về .
Trông thấy Giáo Sư, Hachiko rất mừng
rỡ.
Rồi Giáo Sư và Hachiko cùng nhau về
nhà.
Rồi một ngày của một năm sau đó, 1925.
Giáo Sư không xuất hiện ở nhà ga Shibuja.
Giáo Sư đã bị cơn xuất huyết não nặng.
Giáo Sư không bao giờ trở lại được
Shibuja.
Hachiko được nhiều người nhận nuôi dưỡng.
Nhưng Hachiko đều bỏ trốn đến nhà
Giáo Sư.
Khi không thấy Giáo Sư nơi nhà cũ nữa.
Hachiko tìm kiếm đến nhà ga Shibuja.
Mỗi ngày Hachiko đều chờ Giáo Sư quay
lại.
Mỗi ngày, mỗi ngày, và mỗi ngày ngày.
Hachiko vẫn cứ kiên nhẫn chờ đợi chủ.
Mỗi ngày, mỗi ngày, và mỗi ngày ngày.
Mỗi ngày Hachiko vẫn ngồi kiên nhẫn đợi.
Đợi chủ nhân, Giáo sư Ueno quay về.
Hachiko chờ đợi chủ mãi đến chín năm.
Cho đến khi mất vào tháng 3, 1935.
Trung thành là đặc tính của loài chó.
Người Nhật rất là yêu qúi con
Hachiko.
Nên họ đã bảo quản, ướp xác nó.
Để tại Bảo Tàng Viện Quận Ueno, Toyo.
“Cám ơn Thượng Đế đã cho ta Con Chó”.
Có người đã viết câu thơ hay tuyệt kỷ
nầy.
Câu thơ rất xứng đáng để tặng cho
Hachiko.
Con chó trung thành nhất trên đời nầy.
Có câu nói : Trung thành cho đến chết.
Nhưng trên đời rất khó kiếm trung thành.
Mà con chó Hachiko trung thành đến chết.
Nên Hachiko giờ đã có nghiã là Trung
Thành.
Người Tây Phương vô cùng yêu qúi chó.
Thương yêu chăm sóc như người thân.
Phần lớn vì đức tính trung thành của
nó.
Nên nếu nuôi thì ta phải chăm sóc ân
cần.
Chuyện nuôi chó ở đây nhiều luật lệ.
Trước nhứt là phải khai báo council.
Xin giấy phép và phải còn đóng thuế.
Phải chích ngừa, và còn đi Bác Sĩ Thú
Y.
Tôi không biết tại sao mà con chó.
Lại trung thành đến chết với con người.
Tôi không biết chốn trần gian, nhân
thế.
Có ai người đối xử vậy với con người.
Cho nên tôi rất là yêu con chó.
Con chó không bao giờ phản bội ta.
Dù đói dù no dù sướng khổ.
Nó vẫn kề bên thương mến ta.
THÁI NAM TRÂN
No comments:
Post a Comment