Đọc Nhật Ký của Richard Gere
Tôi đã gửi
cho Bạn trang Nhật Ký.
Của anh chàng
Tài Tử Richard Gere.
Bạn đã đọc và
đã nêu thắc mắc.
Có gì hay
trong Nhật Ký Richard Gere.?!
Gere kể chuyện
có một Bà cẩn thận.
Ăn cũng kiêng
mà uống cũng rất kiêng.
Bà giữ đúng
vệ sinh và thể dục.
Bà chăm lo sức
khoẻ rất là nghiêm.
Bà rất sợ phải
đi đâu ngoài nắng.
Không bao giờ
Bà tắm biển phơi da.
Ở trong mát
cũng bôi kem chống nắng.
Mà 60 Bà đã bịnh
Ung Thư Da.
Còn chưa hết,
Bà Ung Thư Xương Tủy.
Vậy là sao,
Gere muốn nói điều gì.
Là có phải mình
không cần kiêng cử.
Sống tự nhiên
không kiêng cử thứ gì ?!
Không phải vậy,
Bạn ơi, không phải vậy.
Gere học Thiền
đâu thể nói lời suông.
Là không phải
khuyên người ta bất cẩn.
Cứ uống ăn,
và cứ sống luông tuồng.
Không phải vậy,
Bạn ơi, không phải vậy.
Là Gere ghi
một chuyện thật trên đời.
Nhiều chuyện
thật trên đời là khó nói.
Có bao nhiêu
chuyện thật khó nên lời.
Là cẩn thận
nhưng mà mình cũng bệnh.
Là cử kiêng
nhưng mình cũng ốm đau.
Không kiêng
cử thì rất là dễ bịnh.
Mà cử kiêng
cũng không khỏi ốm đau.
Là muốn nói
Bạn ơi, là đau bệnh.
Chuyện hiển
nhiên là phải có trên đời.
Bạn đừng nói
là nguyên nhân nầy, khác.
Chuyện ốm đau
là chuyện tất nhiên thôi.
Bạn đừng nói
là nguyên nhân nghiệp quả.
Chuyện ốm đau
không là chuyện nghiệp duyên.
Chuyện kiếp
trước kiếp nầy không ai rõ.
Thế cho nên
bạn đừng nói nghiệp duyên.
Có người bịnh
mình vội vàng phê phán.
Là nghiệp
duyên tiền kiếp phải trả vay.
Là không đúng,
Bạn ơi ! Là không đúng.
Chuyện ốm đau
không phải chuyện trả vay.
Đời vay trả,
cái nầy thì có thể.
Nhưng ốm đau
không phải chuyện trả vay.
Có cơ thể thì
có khi đau bịnh.
Không hôm
nay thì cũng bịnh ngày mai.
Bạn cẩn thận
là một điều rất tốt.
Bạn hiền lành
thì điều đó rất cần.
Nhưng cẩn thận
hay hiền lành tử tế.
Cũng có khi
phải mang bịnh vào thân.
Là ngũ thể :
mộc, kim, thủy, hoả, thổ.
Biết bao nhiêu
bộ phận của con người.
Hư hỏng một
là coi như đau bịnh.
Mà làm sao không hư hỏng cả đời.!?
Nay hư hỏng,
ngày mai thêm hư hỏng.
Sống càng lâu
thì hư hỏng càng nhiều.
Là định luật
thiên nhiên, Trời Đất định.
Ta phải tuân
và phải sống an nhiên.
Sống tự tại,
như thiên nhiên Trời Đất.
Nắng sớm mai
và bóng tối ban đêm.
Sáng mai sớm,
mặt trời lên ta dậy.
Mặt Trời đi,
ta phải ngủ, ban đêm.
Ăn được cháo,
ta hãy vui ăn cháo.
Ăn được cơm,
ta hãy cứ ăn cơm.
Còn đi đứng
ta hãy vui đi đứng.
Là tuổi già,
ta cứ nghỉ, chiều hôm.
Làm bổn phận
khi ta còn bổn phận.
Nghỉ ngơi thôi,
khi ta đến tuổi già.
Không thắc mắc
khi tuổi già sức yếu.
Sống phải
vui dù cho có tuổi già.
Nói tóm lại,
Bạn ơi, đời thế đó.
Đời nhân sinh
không tránh khỏi ốm đau.
Thân đau ốm,
lẽ thường trong sinh mệnh.
Quan trọng là
không có sống khổ đau.
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment