Những thứ Nợ trên Đời
Sống ở trên đời nhiều thứ Nợ.
Có Nợ ta đền, có Nợ không.
Có Nợ trần gian ta trả mãi.
Có Nợ mang hoài chẳng trả xong.
Nợ lớn vô cùng là Nợ Mẹ.
Ngày tháng cưu mang, bụng đớn đau.
Sinh con đau đớn không gì tả.
Chăm sóc bao ngày cực khổ đau…..
Nợ Đấng sinh thành sao trả nổi.
Buồn hơn khi Mẹ sớm lìa xa.
Khi con khôn lớn, không còn Mẹ.
Món Nợ thâm tình rất xót xa !
Tình thương của Mẹ sâu như biển.
Là Nợ ân tình mãi khắc ghi.
Dù trả bao nhiêu còn chưa đủ.
Chưa trả buồn sao Mẹ sớm đi.
Nợ Mẹ, Nợ Cha, nhiều thứ Nợ.
Làm sao để trả Nợ ân tình.
Nợ Chồng, Nợ Vợ, là Duyên Nợ.
Phải trả làm sao Nợ Nghiã Tình.
Tình nghiã Anh Em là món Nợ.
Cùng Cha cùng Mẹ máu chung cùng.
Anh Em vinh nhục cùng chung gánh.
Hoạn nạn cùng nhau máu thịt chung.
Tình nghiã Bạn Bè là Món Nợ.
Ở đời không thể sống cô đơn.
Từ khi còn bé ta cần Bạn.
Mà lớn khi già ta cũng cần.
Đoàn thể, cộng đồng là Món Nợ.
Làm sao ta sống một mình thôi.
Chẳng may lạc bước trên hoang đảo.
Mới thấy mong thay một bóng người.
Xã hội, Non Sông là món Nợ.
Tiếng nói, câu văn, tiếng khóc cười.
Ta nợ Non Sông và Xã Hội.
Không thể cô đơn sống kiếp con người.
Nhiều thứ trên đời ta phải Nợ.
Có thứ ta cần phải trả ngay.
Những thứ nợ nần: tiền với bạc.
Là thứ ta cần phải trả ngay.
Tốt hơn: không để Nợ Tiền bạc.
Tiền bạc làm hư những thứ Tình.
Anh Em , Tiền bạc thành sinh sự.
Bè Bạn, Tiền tan hết nghiã tình.
Người lạ, người quen, Tiền Nợ nặng.
Đừng để Tiền xen giữa sự tình.
Người quen Tiền cũng thành chia cách.
Người lạ càng thêm mất nghiã tình.
Tiền bạc dẫu nhiều, mình trả được.
Có Nợ mình mang mãi chẳng rời.
Là Nợ ân tình và trách nhiệm.
Làm sao hết Nợ : nhận ơn người !
Ơn ai thì cũng là món Nợ.
Ơn nhiều, ơn ít vẫn là ơn.
Có trả bao nhiêu thì cũng vẫn.
Mãi mãi còn nguyên chuyện nghiã ơn.
Có thứ không phải là ơn nghiã.
Cũng là thứ Nợ trả không xong.
Là Nợ Quốc Gia và Xã Hội.
Làm sao trả hết Nợ Non Sông ?!
Tóm lại, trên đời bao thứ Nợ.
Ta phải làm ơn để báo đền.
Mỗi lúc, mỗi nơi khi có thể.
Đừng ngại thi ơn để báo đền.
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment