Oan Tình Nguyễn Thị Lộ
Đọc Sử Việt tôi thấy nhiều oan án.
Mấy ngàn năm nhưng án vẫn còn oan.
Sao lịch sử không công bình như thế.
Ta ngày nay sao nở để người oan.
Đọc Lịch Sử, chuyện Mỵ Châu- Trọng Thủy.
Chuyện ngàn năm người kết tội Mỵ Châu.
Nàng có tội hay là không có tội.
Tôi thấy nàng đâu có tội gì đâu !
Tội bán nước ? Nàng Mỵ Châu có bán ?!
Nàng có chồng ! Chuyện đó bởi Vua
Cha.
Chuyện chiếc Nõ ! Có phải là chuyện
thật ?
Chuyện chỉ đường! Chuyện đó có hay không
?
Và chuyện khác, chuyện đời Lê, Nguyễn
Trãi.
Bị hàm oan đến nỗi phải tru di !
Công cán lớn, giúp vua Lê thắng giặc.
Đã lui về ở ẩn vẫn không yên.
Khi nước mất Nguyễn Phi Khanh bị bắt.
Nguyễn Trãi theo để hầu hạ cho Cha.
Nơi quan ải, Phi khanh khuyên nhủ Trãi.
“Con hãy về lo cứu nước non nhà”.
Nên ròng rã hơn mười năm đánh giặc.
Biết bao công, Nguyễn Trãi giúp Vua Lê.
Khi thắng giặc, Ngài từ quan qui ẩn.
Dựng lều tranh vui sống với thiên nhiên.
Nhưng số mệnh ! Phải chăng là số mệnh
?
Vua nhà Lê đến viếng Bậc Điền Viên.
Rồi bạo bịnh Vua Lê đêm đột tử.
Vậy là ông can tội giết nhà Vua !
Tội tình ấy oan khiên Trời có thấu.
Mấy năm sau ông mới được minh oan.
Nhưng tất cả gia đình đều đã chết.
Mà tại sao Ngài phải chịu hàm oan ?!
Có người nói tại Bà Nguyễn Thị Lộ.
Bà hiện thân trần thế báo thù con.
Bà kiếp trước vốn là Con Rắn Mẹ.
Cả bầy con bị giết ở Côn Sơn.
Truyện tích kể, khi làm nhà trên núi.
Đám Học Trò Nguyễn Trải đã vô tình.
Khi phát cỏ đã đốt nguyên ổ rắn.
Cả bầy con bị giết hết không còn.
Con rắn Mẹ rất đau lòng, thù hận.
Nên hoá thân thành cô gái đẹp xinh.
Gặp Nguyễn Trãi một hôm nhàn du ngoạn.
Chuyện thơ văn trao đổi hoá nên tình.
“Hỡi cô con gái bán chiếu Gon.
Chẳng hay chiếu bán hết hay còn.
Xuân xanh nay độ bao nhiêu tuổi.
Đã có Chồng chưa, được mấy Con “.
“Tôi ở Tây Hồ bán chiếu Gon.
Cớ chi ông hỏi hết hay còn.
Xuân xanh nay mới vừa đôi tám.
Chồng còn chửa có, có chi con”.
Vua Lê rất thích nàng thơ ấy.
Truyền lịnh Nàng Thơ phục ngự Vua.
Đêm hoa đăng ấy vua lâm bịnh.
Lỗi ấy can gì đến Ức Trai ?!
Thánh Tôn đã gở oan tình đó.
Nhưng mà gia thất đã không còn.
Còn câu chuyện Rắn đời chưa giải.
Vẫn kể ngàn năm, thật ức oan.
Tôi vẫn động lòng khi đọc Sử.
Vẫn thấy lòng thương những chuyện
oan.
Bao nhiêu oan án trên trần thế.?!
Ai xót thương người bị án oan ?!
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment