Tuesday 20 September 2016

Chuyện đời quên nhớ, nhớ quên !



Đời có lắm những điều cần phải nhớ.
Đời cũng nhiều, cũng lắm chuyện nên quên.
Nhớ những cái mà ta cần phải nhớ.
Và nên quên những cái phải cần quên.

Có cái nhớ sẽ làm ta vui vẻ.
Có cái quên làm ta hết ưu phiền.
Cho nên nhớ cái làm ta vui vẻ.
 nên quên những cái phải ưu phiền.

Có quá khứ mà ta cần phải nhớ.
Có cái qua mà ta phải cần quên.
Quá khứ đẹp thì ta nên phải nhớ.
Quá khứ buồn thì ta hãy nên quên.

Có ân nghiã mà ta cần phải nhớ
Có nghiã ân mà ta phải cần quên.
Ân nghiã nhận thì ta cần phải nhớ.
Ân nghiã cho thì ta hãy nên quên.

Ân nghiã nhận thì bao lâu cũng nhớ.
Ân nghiã cho thì nhanh chóng quên mau.
Ân nghiã nhận thì nên tìm cách trả.
Ân nghiã cho thì đừng có mong cầu.

Đừng có sợ thi ân rồi mất cả.
Người ta quên nhưng còn có Phật Trời.
Trời sẽ trả cho ta nhiều ân huệ.
Cho nên ta cứ sống tốt trên đời.

Làm việc tốt đêm nằm yên giấc ngủ.
Làm việc sai đêm tối ngủ không yên.
Làm việc xấu người ta ghi nhớ mãi.
Nên thi ân thì giấc ngủ bình yên.

Nhớ thù hận, tâm can đều phải bịnh.
Quên hận thù tâm trí thảnh thơi nhiều.
Quên thù hận dĩ nhiên là khó lắm.
Nhưng không quên thì khổ biết bao nhiêu.

Người ta khổ vì nhớ hoài thù hận.
Người ta đau vì thù hận trong lòng.
Có mối hận trong lòng nung nấu mãi.
Có mối thù nung nấu mãi trong lòng.

Muốn quên hận thì phải cần Minh Triết.
Muốn quên thù phải bỏ bớt Sân Si.
Phải Minh triết thì mới quên thù hận.
Muốn quên thù phải tu luyện Từ Bi.

Phải Từ Bi thì mới mong Hỉ Xả.
Hỉ Xả rồi thì mới thấy Bình An.
Không Hỉ Xả thì vẫn còn thù hận.
Giác Ngộ rồi tâm trí mới bình an.

Phải Minh Triết nhưng mà là khó lắm.
Minh Triết gì và Minh triết cái gì ?
Đời có lắm những điều cần Minh triết.
Đời có nhiều điều cần phải học Từ Bi.

Người ích kỷ cái đó là nhơn tánh.
Không làm sao thay đổi tánh con người.
Khó kiếm lắm những người không ích kỷ.
Nên đừng buồn tánh ích kỷ con người.

Người ta bạc không nhớ điều ân nghiã.
Giác Ngộ rồi mình thấy đó chuyện thường.
Thấy thường sự cho nên không tức giận.
Không ưu tư, không thắc mắc, chán chường.

Nhớ mục đích và quên đi quá khứ.
Mục đích là trước mặt, chuyện tương lai.
Quên quá khứ để rảnh rang tâm trí.
Cuộc đời ta quan trọng ở tương lai.

Cho nên nhớ, những gì cần nên nhớ.
Cho nên quên những thứ phải cần quên.
Đời bớt nặng khi ưu phiền bỏ xuống.
Đời sẽ vui khi Minh Triết Nhớ Quên.

THÁI TẤN TRUYỀN

No comments:

Post a Comment