Friday, 29 September 2017

Những Gì Bạn Thấy



Những gì Bạn thấy

Tôi nhin thấy và Bạn nhìn cũng thấy.
Bạn và tôi cùng nhìn thấy đất trời.
Nhưng có kẻ không thể nhìn hay thấy.
Những người nầy thật bất hạnh trên đời.

Tôi với bạn là những người may mắn.
Có thể nhìn, có thể thấy cỏ cây.
Thấy màu sắc, thấy bông hoa, rừng núi.
Thấy con sông, thấy nước chảy, mây bay.

Thấy phong cảnh, thấy bao nhiêu cái đẹp.
Thấy trăng sao, thấy mưa nắng, bầu Trời.
May mắn quá, chúng ta được nhìn thấy.
Xin cám ơn Thượng Đế, cám ơn Trời.

Chúng ta thấy, quả thật là may mắn.
Nhưng ta nhìn và thấy được bao nhiêu ?
Tầm con mắt chúng ta nhìn giới hạn.
Thấy vật gì cũng không thấy được nhiều.

Nhìn lọ muối với lọ Đường bên cạnh.
Khi ta nhìn: không phân biệt muối đường.
Là giới hạn, mắt ta nhìn giới hạn.
Nên nhìn lầm là chuyện rất thông thường.

Nhìn sắc diện của một người cũng vậy.
Dù có nghiên cứu nhiều sách tử vi.
Cũng chưa chắc thấy được lòng của họ.
Thông thường thì ta chẳng biết được gì !

Món đồ vật cũng thường là như vậy.
Tâm con người càng khó thấy , khó nhìn.
Nói giới hạn có nghiã là như vậy.
Là thấy nhìn cũng chẳng dễ nên tin.

Đời mặt nạ, con người thường như thế.
Nên nhìn ai thì cũng chớ nên tin.
Mắt nhin thấy nhưng chắc gì sự thật.
Tai minh nghe cũng chưa chắc để tin.

Lời nói đó không phải là yếm thế.
Là bi quan về lòng dạ con người.
Mà thực tế, con người là như thế.
Phải biết thì mới sống được trên đời.

Không biết được việc đời là như thế.
Ta sẽ lầm, sẽ lạc, chẳng thành công.
Làm sao thấy được long người tốt xấu.
Nhìn con người làm sao thấy bên trong.

Nhìn cái áo, Bạn thấy gì ? Chiếc áo ?
Thấy kiểu hình, thấy hình thức bên ngoài.
Bạn có thấy những gì trong túi áo.
Hoàn toàn không, Bạn không thấy cái gì.

Là vậy đó, dẫu người quen than thiết.
Bạn thấy gì ? những lời nói tiếng cười. ?
Lời tử tế và tiếng cười thanh nhả.
Bạn biết gì che dấu bởi tiếng cười. ?!

Cho nên mắt, dù có nhìn, có thấy.
Chỉ một phần sự thật ở bên ngoài.
Còn sự thật, không thể nhìn bằng mắt.
Và cũng không nghe được nó bằng tai.

Có đôi mắt thật là điều đáng quý.
Nhưng nhìn ai thì còn phải dùng tâm.
Tâm Minh Triết mới nhìn ra sự vật.
Tâm từ bi mới nhìn thấy Hồng Trần.

Đời cát bụi làm sao không thấy bụi.
Nhìn mắt thường thấy bụi hiển nhiên thôi.
Dùng kính lúp, hiển vi càng thấy rõ.
Dùng từ bi mới an lạc mà thôi.

Không Minh Triết nhìn đâu toàn cát bụi.
Khi Từ Bi cát bụi hoá thành không.
Khi Giác Ngộ : Hồng Trần không cát bụi.
Khi thương yêu hờn giận cũng thành không.

Nói tóm lại, Bạn ơi, đời nếu thấy.
Cũng đừng tin mà cũng chẳng cần lo.
Cái ta thấy có thể là không thật.
Nên không tin mà cũng chẳng so đo.

Nhìn vạn vật hãy nên nhìn Minh Triết.
Nhìn con người hãy nhìn mắt Từ Bi.
Khi Giác Ngộ và đủ đầy minh triết.
Thì nhìn chi cũng chẳng thắc mắc gì.

THÁI TẤNTRUYỀN

Thursday, 28 September 2017

Thuý Kiều - Thuý Vân



Thúy Kiều -  Thuý Vân

Nói Văn học Việt là nói  Truyện Kiều.
Nói  Thi nhân Việt là nói  Nguyễn Du.
Truyện Kiều nguyên là một truyện tiểu thuyết.
Đã được Nguyễn Du viết lại bằng Thơ.

Dĩ nhiên nhân vật chính là Thuý Kiều.
 Em gái của Thúy Kiều là Thuý Vân.
Thuý Vân được tả là cô gái đẹp.
Khuôn mặt sáng tròn đầy đặn như Trăng.

Người yêu của Thuý Kiều là Kim trọng.
Hai người bí mật đính ước hôn nhân.
Bỗng dưng gia đình Thúy Kiều gặp nạn.
Nên cuộc hôn nhân hai người không thành.

Kiều buộc phải bán mình để trả nợ.
Thế là Kiều phải lâm vào phong trần.
Kiều bị bán vào lầu xanh kỹ viện.
Không phải một mà tới hai lần.

Có hai lần Kiều thoát khỏi Kỹ Viện.
Một lần làm Vợ lẻ của Thúc Sinh.
Một lần làm Phu Nhân của Từ Hải.
Nhưng rồi hoàn cảnh buộc Kiều quyên sinh.

Nguyên tác truyện đến đây là hồi kết.
Nguyễn Du viết tiếp cho Kiều tái sinh.
Kiều được bà Vải Giác Duyên cứu sống.
Từ đây nàng sống đời gõ mõ, tụng kinh.

Nguyễn Du lại cho Kim Kiều tái hợp.
Kim Trọng đã cưới cô em Thúy Vân.
Chàng Kim Trọng thì nói lời tái hợp.
Nàng Thúy Kiều thì khó xử phân vân.

Thuý Kiều đề nghị đổi Tình thành Bạn.
Thực tế thì tuỳ ý Bạn nghĩ sao.
Phong tục cũ thì không có cấm đoán.
Cha Mẹ Kiều đồng ý tái duyên đầu.

Truyện đã hết, tóm tắt là như vậy.
Truyện không hay nhưng nổi tiếng văn chương.
Thơ tuyệt tác, hay mỗi lời mỗi chữ.
Không truyện nào so sánh nổi văn chương.

Truyện bằng thơ có ông Nguyễn Đình Chiểu.
Truyện Thơ tên là “Truyện Lục Vân Tiên”.
Truyện cũng kể bằng thơ văn Lục Bát.
Truyện cũng dài, Thơ cũng được lưu truyền.

Nhưng lục bát Vân Tiên không thể sánh.
Với Truyện Kiều, Lục bát của Nguyễn Du.
Nhưng bài viết hôm nay không so sánh.
Không thể nào so sanh với Nguyễn Du.

Tôi  muốn nói vài lời về cô Thuý.
Cô Thúy Kiều nhiều người nói quá rồi.
Kẻ chê có, mà người khen cũng có.
Tôi nói thêm thì lại sợ phí lời.

Tôi muốn nói hôm nay về cô Thúy.
Không phải Kiều mà cô Thúy Vân em.
Vân trong tuyện chỉ là người vai phụ.
Tôi thấy nhiều ưu điểm ở cô Em.

Trước hết là hãy nói về tướng số.
Tôi không là nhà Tướng Số Tiên Tri.
Nhưng tướng mặt thì nhiều điều tin được.
Tướng mặt lành, mặt dữ ; khỏi Tiên tri.

Mặt Thúy Vân thì vừa tròn, vừa trắng.
Tướng mặt nầy dễ phú quý hanh thông.
Lại còn nói nàng dáng người trang trọng.
Thì dễ dàng là Mệnh Phụ Phu Nhân.

Nàng tâm tánh dịu hiền, không ủy mị.
Không quá nhiều xúc cảm như Thuý Kiều.
Người con gái mà nhiều tình cảm quá.
Thì thương đau rất dễ : giống như Kiều.

Nghe câu chuyện Đạm Tiên mà đã khóc.
Thì thật người quá đa cảm, đa sầu.
Người con gái, con trai gì cũng vậy.
Sống mực thường, đừng đa cảm, đa sầu.

Nói tóm lại, truyện Kiều tôi đã đọc.
Hỏi có hay, phải nói thật là hay.
Hay chữ nghiã, hay văn chương, thi phú.
Nhưng cô Kiều : có nhiều điểm không hay.

THÁI TẤNTRUYỀN

Chuyện Tình A Tử



Chuyện Tình A Tử

Chuyện đã cũ, hơn năm mươi năm trước.
Chuyện Tình yêu trong tiểu thuyết Kim Dung.
Kim Dung viết toàn Tiểu Thuyết Kiếm Hiệp.
Nhưng Truyện nào cũng có chuyện yêu đương.

Nhiều câu chuyện Tình yêu dù Tiểu Thuyết.
Nhưng đã làm rung động cõi lòng người.
Chuyện Tình đẹp nhiều người từng đã nói.
Bài hôm nay tôi nói đến một người.

Người con gái có tên là A Tử.
Tên cô nầy không quen lắm nhiều người.
Có thể nói cô chỉ là vai phụ.
Nên nhiều người không nhớ biết tên Cô.

Tôi chọn viết về Tình Yêu A Tử.
Dù tên cô chỉ vai phụ mà thôi.
Vì tôi thấy Tình yêu cô rất lạ.
Tình yêu cô rất đặc biệt khác người.

Nàng rất đẹp, phải nói là : đẹp lắm.
Truyện Kim Dung không ai đẹp bằng nàng.
Nàng xinh đẹp bởi cha mẹ nàng đều đẹp.
Nàng Tiểu thư, Công Chuá : Nhữ Nam Vương.

Nàng Công Chuá bị bỏ rơi từ nhỏ.
Nàng lớn lên với Tinh Tú Quái Nhân.
Nên tính ác nhiễm sâu vào cô gái.
Khi lớn lên có những nét Quái Nhân.

Nàng A Tử có một Cô Chị Gái.
Cặp song sinh, hai người rất giống nhau.
Giống hình dáng và giống y nhan sắc.
Nhưng tánh tình: hai người rất khác nhau.

Tánh A Tử rất sẵn sàng độc ác.
Còn A Châu : cô Chị rất nhu mì !
Hai hoàn cảnh : hai con người khác biệt !
Đây là điều tôi muốn nói ở đây.

A Châu có một người yêu nổi tiếng.
Một chàng trai : Nam Tử Hán, Võ Công.
Chàng  nổi tiếng : đấng anh hùng hào kiệt.
Tiếng vang lừng, tên họ là : Tiêu Phong.

A Châu chết khiến Tiêu Phong sầu khổ.
A Tử theo để an ủi Tiêu Phong.
Tiêu từ chối nhưng A Tử không bỏ cuộc.
Nàng muốn theo mãi mãi cạnh Tiêu Phong.

Gian khổ mấy, nàng cũng không từ bỏ.
Người nàng yêu và ngưỡng mộ : Tiêu Phong.
Dù A Tử, A Châu nhìn giống hệt.
Nhưng Tiêu Phong chỉ yêu có : A Châu.

A Tử đẹp nên nhiều người say đắm.
Người say mê nàng nhất: Dư Thản Chi.
Dư Công Tử cũng là người danh vọng.
Cũng đẹp trai và cũng có võ công.

Nhưng A Tử không để ai vào mắt.
Đối với nàng chỉ duy nhất : Tiêu Phong.
Bị thương nặng, A Tử mù đôi mắt.
Dư Thản Chi hiến tặng mắt cho Nàng.

Nhưng vô ích, tình yêu không đánh đổi.
Thà bị mù, Nàng không lấy Thản Chi.
Nàng chỉ muốn ở bên người Bang Chủ.
Đối với Nàng chỉ có một : Tiêu Phong.

Trả lại mắt : chấp nhận mù vĩnh viễn.
A Tử mù, lòng chỉ có : Tiêu Phong.
Tiêu Tráng Sĩ vì anh hùng nghiã khí.
Đành hy sinh mạng sống : chẳng hai lòng !

A Tử thấy Tiêu Phong liều tự tử.
Nàng cũng không muốn sống ở trần gian.
Chàng đã chết, Nàng cũng đành cam chết.
Dưới vực sâu , nàng đã chết bên chàng.

Tình không đẹp:  chuyện bi ai, tử biệt.
Vì tình yêu, A Tử chết theo chàng.
Tình đặc biệt, tình đam mê mãnh liệt.
Tình chân thành : tình một dạ thủy chung.!

A Tử ác, nhưng tình yêu sâu đậm.
Không phải là người ác chẳng tình yêu.
Nên A Tử với tôi là đặc biệt.
Truyện Kim Dung : đây một chuyện Tình yêu

THÁI TẤNTRUYỀN

Wednesday, 27 September 2017

Sống Thực Tế



Hãy Sống Đời Cho Thực Tế

Kiếp người, ta sống bao nhiêu tuổi ?
Trăm tuổi trăm năm hiếm có người.
Một trăm tuổi tính bao nhiêu tháng ?
Bao tháng ngày ta sống với Đời ?

Bảy mươi tuổi đã sinh già lão.
Bịnh Mỡ, Bịnh Đường, Bịnh Máu cao.
Và bao thứ bịnh đua nhau tới.
Còn lại bao ngày với tuổi cao.?

Cái nầy thực tế, đời như thế.
Cái quỹ thời gian, nghịch tuổi cao.
Lớn tuổi, thời gian còn ít lại.
Cho nên thực tế, phải làm sao ?

Thực tế, có người già lớn tuổi.
Mà vẫn tranh hơn thiệt với đời.
Mưu mô, quỹ quyệt, nhiều gian kế.
Tích trữ vàng kim, chước hại người.

Tệ nhất : Tà gian và độc ác.
Không biết tuổi người giới hạn thôi.
Để lại bao nhiêu là của cải.
Cho ai cũng vô ích mà thôi.

Cho con, cho cháu : không cần thiết.
Cho đức cho nhân : chúng ở đời.
Cho tiền cho bạc : tiêu xaì hết.
Cho đức cho nhan:  ích lợi đời.

Bận rộn, bao người không phút nghỉ.
Ưu tư nhiều quá, sức mòn hơi.
Tiền nhiều khi bịnh thành vô nghia.
Sức khỏe cần ta phải nghỉ ngơi.

Thất bại thành công là tất lẽ.
Không thể thanh công mãi ở đời.
Cho nên thất bại đừng đau khổ.
Thất bại : đương nhiên của đời.

Nếu vì thất bại mà đau khổ.
Thì cuộc đời ta lắm khổ đau.
Không phải làm càn cho thất bại.
Nhưng mà thất bại chẳng cần đau.

Trên đường danh lợi ta luôn gặp.
Thất bại thành công đan lẫn nhau.
Nên chẳng tự hào khi thắng lợi.
Và khi thất bại chẳng cần đau.

Nhân sinh, người có nhiều tâm thái.
Kẻ tốt, người không tốt với mình.
Không có ai ai đều kẻ xấu.
Không dễ tìm ai quý mến mình.

Nên chỉ quên đi người kẻ xấu.
Thì mới an lòng, mới thảnh thơi.
Giận hờn, ân oán, đời đau khổ.
Bác ái từ bi mới có vui.

Người xấu thôi thì ta hãy tránh.
Người hiền ta mới kết giao chơi.
Người xấu kết giao thì sẽ khổ.
Người hiền giao kết mong vui.

Quá khứ, hãy quên, trang khép lại.
Nặng lòng quá khứ chỉ buồn thôi.
Tương lai đừng quá nhiều lo lắng.
Hiện tại ta lo đủ lắm rồi.

Hiện tại không lo nhiều việc quá.
Cần lo quan trọng bản thân ta.
Đừng mong ai khác thương ta cả.
Ngoài lúc còn thơ có Mẹ Cha.

Chấp nhận cuộc đời nhiều thay đổi.
Con sông bạn thấy khúc quanh co.
Cuộc đời mình cũng là như thế.
Có lúc thì vui, lúc chẳng vui.

Có lúc hanh thông , đời thắng lợi.
Có khi thất bại, chẳng thành công.
Thành công, thất bại trăm năm hết.
Thì bận làm chi chuyện thắng không.

Thay đổi, phải theo ngày với tháng.
Còn bao ngày tháng ở trên đời.
Thì lo toan đó bao ngày tháng.
Đừng tính toan nhiều, vô ích thôi.

THÁI TẤNTRUYỀN