Để lại Một Bức Thư
Hôm nay đọc
một bài trên báo Net.
Bài tựa đề :
“Để lại một bức Thư”.
Thư của một
chàng trai vừa mới lớn.
Tuổi thanh
niên, chàng mới hai mươi tư (24).
Tuổi hai bốn
(24) : tuổi đời tươi đẹp nhất.
Nhưng không
may chàng mắc bệnh ung thư.
Rất trầm trọng,
đang trong thời kỳ cuối.
Trước khi đi
: chàng để lại bức thư.
Thư chàng viết
là những lời chân thật.
Lời chân thành
nên xúc động lòng người.
Biết mình chết,
không còn bao lâu nữa.
Nên viết ra
những lời cuối cho đời.
Là kinh nghiệm
cho những ai đang sống.
Là lời khuyên
nên qúy trọng cuộc đời.
Không ai biết
cuộc đời mình dài ngắn.
Thế cho nên
phải sống hết cuộc đời.
Mình sống và
làm chi cho cuộc sống.
Mình làm chi
để gọi giúp cuộc đời.
Không giúp ích,
thì sống bao nhiêu tuổi.
Thì cũng là
: chỉ vô ích mà thôi.
“Tôi đã sống
trên đời 24 tuổi.
Nhưng tôi chưa
đóng góp được cho đời.
Nên giờ cuối,
chỉ còn ba tháng nữa.
Tôi muốn ghi
lời nhắn nhủ cho đời.
Tôi nhắn nhủ
những điều tôi ý thức:
Đừng phí công
cho chuyện Bạn không ưa.
Bạn hãy ráng
làm những điều ưa thích.
Uổng cuộc đời
nếu làm việc không ưa.
Đừng lo sợ
những điều người khác nghĩ.
Những lời chê
đừng để dạ, quan tâm.
Bạn phải sống
trước tiên là cho Bạn.
Sống hết mình
cho thứ Bạn quan tâm.
Bạn phải sống
bằng con Tim mách bảo.
Coi lương tâm
của bạn là người Thầy.
Tim mách bảo,
đủ rồi, đừng lo ngại.
Lời khen chê,
hãy bỏ mặc ngoài tai.
Xin bổ túc là
Bạn còn khối óc.
Phải nghĩ
suy, suy nghĩ trước khi làm.
Những điều xấu,
điều sai thì nên bỏ.
Những gì hay,
những gì đúng, nên làm.
Bạn còn trẻ,
hãy tìm môn giải trí.
Thích thể
thao, Bạn hãy cứ đam mê.
Đừng trì hoãn,
đừng hẹn lần, hẹn lữa.
Sống trên đời,
phải có thứ đam mê.
Và quan trọng,
Bạn ơi, là trân trọng.
Người thân yêu,
bên Bạn, hãy yêu thương.
Đừng chờ đợi,
hãy yêu thương tất cả.
Thương anh
em, bè bạn: hãy yêu thương.
Hãy rộng lượng,
Bạn ơi, nên rộng lượng.
Hãy bao
dung, cố gắng để bao dung.
Đừng đòi hỏi
một ai dung thứ Bạn.
Nhưng với
người, hết thảy hãy bao dung.
Đừng đòi hỏi,
Bạn ơi, đừng đòi hỏi.
Bạn hãy cho,
đừng đòi hỏi một ai.
Không ai phải
làm gì cho Bạn cả.
Cho nên đời
: không đòi hỏi một ai.
Bạn có thể
chọn một đời tạm bợ.
Sống qua ngày
xao lãng chuyện thời gian.
Thì bao tuổi
cũng chỉ là uổng phí.
Và với tôi :
tiếc quá quỹ thời gian.
Tôi mong muốn
nếu còn thêm ngày sống.
Tôi muốn làm
những công việc tốt lành.
Tôi muốn góp
chút công cho cuộc sống.
Lá thư nầy
hy vọng : một chuyện lành.
Tôi đã nghĩ :
cuộc sống cần ý nghiã.
Giúp cho đời
: dù một chút nhỏ nhoi.
Không giúp ích
cho đời gì hết cả.!
Chỉ là than
chum gửi : phí hoang đời.
Hai mươi bốn
tuổi : thực là ngắn quá.
Tôi muốn thêm
: không còn có thời giờ.
Nên nhắn nhủ
Bạn ơi, nên cống hiến.
Hết tâm can
và hết cả thời giờ.”
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment