Những gì Bạn
thấy
Tôi nhin thấy
và Bạn nhìn cũng thấy.
Bạn và tôi cùng
nhìn thấy đất trời.
Nhưng có kẻ
không thể nhìn hay thấy.
Những người
nầy thật bất hạnh trên đời.
Tôi với bạn
là những người may mắn.
Có thể nhìn,
có thể thấy cỏ cây.
Thấy màu sắc,
thấy bông hoa, rừng núi.
Thấy con sông,
thấy nước chảy, mây bay.
Thấy phong cảnh,
thấy bao nhiêu cái đẹp.
Thấy trăng
sao, thấy mưa nắng, bầu Trời.
May mắn quá,
chúng ta được nhìn thấy.
Xin cám ơn Thượng
Đế, cám ơn Trời.
Chúng ta thấy,
quả thật là may mắn.
Nhưng ta nhìn
và thấy được bao nhiêu ?
Tầm con mắt
chúng ta nhìn giới hạn.
Thấy vật gì
cũng không thấy được nhiều.
Nhìn lọ muối
với lọ Đường bên cạnh.
Khi ta nhìn:
không phân biệt muối đường.
Là giới hạn,
mắt ta nhìn giới hạn.
Nên nhìn lầm
là chuyện rất thông thường.
Nhìn sắc diện
của một người cũng vậy.
Dù có nghiên
cứu nhiều sách tử vi.
Cũng chưa chắc
thấy được lòng của họ.
Thông thường
thì ta chẳng biết được gì !
Món đồ vật cũng
thường là như vậy.
Tâm con người
càng khó thấy , khó nhìn.
Nói giới hạn
có nghiã là như vậy.
Là thấy nhìn
cũng chẳng dễ nên tin.
Đời mặt nạ,
con người thường như thế.
Nên nhìn ai
thì cũng chớ nên tin.
Mắt nhin thấy
nhưng chắc gì sự thật.
Tai minh
nghe cũng chưa chắc để tin.
Lời nói đó
không phải là yếm thế.
Là bi quan về
lòng dạ con người.
Mà thực tế,
con người là như thế.
Phải biết thì
mới sống được trên đời.
Không biết
được việc đời là như thế.
Ta sẽ lầm, sẽ
lạc, chẳng thành công.
Làm sao thấy
được long người tốt xấu.
Nhìn con người
làm sao thấy bên trong.
Nhìn cái áo,
Bạn thấy gì ? Chiếc áo ?
Thấy kiểu hình,
thấy hình thức bên ngoài.
Bạn có thấy
những gì trong túi áo.
Hoàn toàn không,
Bạn không thấy cái gì.
Là vậy đó, dẫu
người quen than thiết.
Bạn thấy gì
? những lời nói tiếng cười. ?
Lời tử tế và
tiếng cười thanh nhả.
Bạn biết gì
che dấu bởi tiếng cười. ?!
Cho nên mắt,
dù có nhìn, có thấy.
Chỉ một phần
sự thật ở bên ngoài.
Còn sự thật,
không thể nhìn bằng mắt.
Và cũng không
nghe được nó bằng tai.
Có đôi mắt
thật là điều đáng quý.
Nhưng nhìn
ai thì còn phải dùng tâm.
Tâm Minh Triết
mới nhìn ra sự vật.
Tâm từ bi mới
nhìn thấy Hồng Trần.
Đời cát bụi
làm sao không thấy bụi.
Nhìn mắt thường
thấy bụi hiển nhiên thôi.
Dùng kính lúp,
hiển vi càng thấy rõ.
Dùng từ bi mới
an lạc mà thôi.
Không Minh
Triết nhìn đâu toàn cát bụi.
Khi Từ Bi cát
bụi hoá thành không.
Khi Giác Ngộ
: Hồng Trần không cát bụi.
Khi thương yêu
hờn giận cũng thành không.
Nói tóm lại,
Bạn ơi, đời nếu thấy.
Cũng đừng
tin mà cũng chẳng cần lo.
Cái ta thấy
có thể là không thật.
Nên không
tin mà cũng chẳng so đo.
Nhìn vạn vật
hãy nên nhìn Minh Triết.
Nhìn con người
hãy nhìn mắt Từ Bi.
Khi Giác Ngộ
và đủ đầy minh triết.
Thì nhìn chi
cũng chẳng thắc mắc gì.
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment