Tuesday, 31 October 2017

Nói Với Tuổi 24



Nói với Tuổi 24.

Mỗi lứa tuổi : Có những điều để nói.
Tuổi thanh xuân : Phơi phới hai mươi Tư (24).
Là tuổi trẻ : Đầy căng tràn nhựa sống.
Tuổi chưa nhiều : Nhưng đã có suy tư.

Tuổi từ giã : Ghế nhà trường, tuổi trẻ.
Tuổi ra trường : Của nhiều lớp thanh niên.
Còn bở ngở : Nhưng cũng nhiều hăng hái.
Chút ưu tư : Nhưng còn chất hồn nhiên.

Thôi đùa giỡn : Đã tập làm người lớn.
Có những người : Đã được tiếng Giáo Viên.
Có người đã : là công nhân, viên chức.
Có những người : đã buôn bán, nhân viên.

Chuyện bè bạn : Những ngày còn đi học.
Đã không còn : Phần lớn đã xa nhau.
Chỉ vài đứa : Còn cơ may gặp lại.
Còn phần đông : Đã thực sự xa nhau.

Có gặp lại : cũng chỉ là đôi lúc.
Có tình cờ : chỉ gặp gỡ đôi khi.
Có ít lắm : Đôi người thân thiết quá.
Còn phần đông : Mỗi ngã một người đi.

Cả Cha Mẹ : Có khi không gần gũi.
Có khi xa : Biền biệt một phương trời.
Chỉ may mắn : Mới ở gần Cha Mẹ.
Nhưng gặp nhau : Cũng chỉ ít lần thôi.

Vì khoảng cách, có khi vì công việc.
Cho nên Con thường ít gặp Mẹ Cha.
Thời đại mới : Có khi là nước khác.
Thì càng thêm : ít gặp mặt Mẹ Cha.

Câu “xa mặt cách lòng” :  là đúng lắm.
Càng ở xa : Càng ngăn cách tấm lòng.
Nếu ngôn ngữ : bất đồng càng ngăn cách.
Tuổi 24 : Tuổi  dễ cách xa lòng.

Thêm cưới vợ, có chồng : Càng xa cách.
Chuyện hôn nhân : là mối bận ưu tiên.
Khi có vợ, có chồng rồi : Quá bận.
Với Mẹ Cha  : Không còn chuyện ưu tiên.

Rồi con cái : Thì lại càng thêm bận.
Có con rồi : Ưu tiên hết : Gia đình.
Con một đứa : Đã thấy là việc bận.
Vài ba con : Chỉ còn biết gia đình.

Gia đình tốt : Thì còn cơ thong thả.
Nếu không may : Gia đạo chẳng bình yên.
Chồng hay Vợ : nếu mà không vừa ý.
Thì gia đình : Sẽ lắm chuyện ưu phiền.

Nên hôn sự : Phải nên suy nghĩ kỹ.
Nếu vội vàng : Có thể sẽ ăn năn.
Dù chọn lựa : Có khi còn trắc trở.
Không nghĩ suy : Thường gặp phải khó khăn.

Tuổi 24 : Có thể đời tươi đẹp.
Nhưng có người : không gặp vận phong vân.
Không có việc : hay là không thành đạt.
Thất bại nào : Cũng gặp phải khó khăn.

Nhiều áp lực : Của cuộc đời vây bủa.
Tuổi 24 : Không hẵn tuổi hoa hồng.
Người thành đạt  : Là Hoa Hồng rực rỡ.
Người không thành : Là nụ héo Hoa Hồng.

Chuyện tài chánh : Luôn luôn là gánh nặng.
Không học cao, không thi đỗ : Khó khăn.
Không có việc : làm sao mà sinh sống .
Có gia đình : Thì càng lại khó khăn.

Có sức khỏe : Cái nầy là cần thiết.
Tuổi  thanh niên : mà tật bệnh, ốm đau.
Thì càng khó  và lại càng đau khổ.
Tuổi 24 : Cũng nhiều kẻ khổ đau.

Tuổi 24 : Tương lai đầy trách nhiệm.
Trách nhiệm : bản thân, xã hội, gia đình.
Nên phải có : đủ đầy nhiều yếu tố.
Đạo đức, tài năng, trí tuệ, tâm linh….

THÁITẤNTRUYỀN

Monday, 30 October 2017

Những Điều Không Từ Bỏ



Những Điều Không từ bỏ

Trong cuộc sống : Có bao điều bắt buộc.
Có bao điều : Ta phải giữ , tuân theo.
Có nguyên tắc : Ta không được làm trái.
Có việc cần : Ta phải mãi tuân theo.

Việc thứ nhất : Đó là việc Học Hỏi.
Học hỏi hoài : Học hỏi suốt cuộc đời.
Chưa biết nói : Còn nằm nôi đã học.
Lúc tuổi già : Học đến cuối cuộc đời.

Có nhiều thứ : trên đời ta phải học.
Có nhiều điều : Ta phải học trên đời.
Sự học hỏi : làm con người tiến bộ.
Phải học hành : Mới thành được con người.

Không học hỏi : Con người không tiến hoá.
Giống dân nào : Không học sẽ diệt vong.
Dân nào học : Sẽ ngày càng tiến bộ.
Học càng nhiều : Càng tiến bộ, thành công.

Phải học hỏi : Và phải còn mơ ước.
Ước mơ là : Đôi cánh của thành công.
Không mơ ước : Thì chỉ là sỏi đá.
Ước Mơ thì : Trời đất rộng mênh mông.

Bao thành tựu : lớn lao của nhân loại.
Bắt nguồn từ : mơ ước của con người.
Máy bay do : con người mơ có cánh.
Bao công trình : Do mơ ước con người.

Cần thành tựu : cần hơn là đạo đức.
Tài bao nhiêu : không bằng được thiện lương.
Khoa học tiến : Phải kèm theo đạo đức.
Giỏi bao nhiêu : Cũng cần có Tình Thương.

Thế giới đã : Năm châu liền bốn biển.
Không còn trong : Nhỏ bé luỹ tre làng.
Nên ta phải : Có cái nhìn cao rộng.
Làm cái gì : Cũng nghĩ đến cộng đồng.

Là thế giới : Là năm châu, bốn biển.
Không chỉ nhìn : có riêng biệt nước mình.
Tâm bộ tộc : Bây giờ không thích hợp.
Thời đại nầy : Thế giới của văn minh.

Chuyện vui khổ : Chuyện chung của nhân loại.
Không nên nhìn : Hạn chế một quốc gia.
Mình sung sướng : hãy nhìn người khác khổ.
Thời đại nầy : Thế giới là một nhà.

Tính bộ tộc : Ngày nay không thích hợp.
Kinh nghiệm qua: nước Đức Nhật hung hăng.
Bây giờ đến : Thằng Bắc Hàn Cộng Sản.
Chế tạo bom : Muốn gây hấn xâm lăng.

Chuyện tài chánh : Phải luôn luôn nghĩ tới.
Thực tế thì : Muốn sống phải có tiền.
Không tài chánh : Không thể nào sống nổi.
Chuyện cá nhân : Đất nước cũng cần Tiền.

Chuyện Sức Khỏe : Cũng ưu tiên không kém.
Bịnh ốm đau : là gánh nặng cuộc đời.
Lo sức khỏe : Từ khi còn tuổi trẻ.
Sức khỏe cần : Cho tất cả mọi người.

Thời đại mới : Con người nhiều may mắn.
Nước văn minh : Dân chúng được chăm lo.
Đủ thứ thuốc : Đủ chuyên viên y tế.
Nếu có tiền : Sức khỏe được chăm lo.

Có sức khỏe, có tiền tài : Chưa đủ.
Sống trên đời : cần Đạo đức con người.
Cần đạo đức : Để an bình cuộc sống.
Cần thiện nhân : Để xã hội yên vui.

Cần Giác Ngộ : Để đời không tranh chấp.
Cần Từ bi : Để thế giới an bình.
Kẻ tham vọng : Như là thằng Tàu Cộng.
Là hiểm nguy : Cho Thế giới hoà bình.

Lòng thù hận : Đã gây nhiều tội ác.
Còn hận thù : Thế giới sẽ lâm nguy.
Thằng Hàn Cộng : Đang chế bom nguyên tử.
Chuyện tương lai : Đông Bắc Á lâm nguy.

Ngay Tôn Giáo : Cũng không là giải pháp.
Đạo Phật khuyên : Con người hãy Từ Bi.
Nhưng Hồi Giáo : Dạy con người thù hận.
Thì tương lai : Nhân Loại rất lâm nguy.

THÁI TẤNTRUYỀN

Xã Hội - Con Người



Xã Hội – Con Người.

Con người ta sống : trong  xã hội.
Không thể cô đơn : sống một mình.
Sống giữa: người quen và kẻ lạ.
Giữa những : Người thương, kẻ ghét mình.

Phải sống làm sao : Trong xã hội.
Kẻ lạ, người  quen: Biết xử sao ?
Người quen biết : làm sao cư xử.
Người lạ : Thì cư xử thế nào ?!

Rất khó ! Dĩ nhiên là rất khó.
Không khó gì hơn : Đối xử người.
Ca dao, tục ngữ : Đều có nói.
Ăn ở sao cho vừa lòng người.?!

Người mến yêu ta : thì rất hiếm.
Nên đối làm sao, đối xử sao ?
Tử tế : Cái nầy là bắt buộc.
Nhưng mà : Tử tế phải ra sao ?

Thành thật : Cái nầy là bắt buộc.
Nhưng mà thành thật thế nào đây ?
Thân thiết : Cái nầy là tất yếu.
Nhưng mà thân thiết thế nào đây ?

Người chẳng yêu ta : Đời nhiều lắm.
Người không thân thiết : Dĩ nhiên nhiều.
Trên đời không dễ : mà thân thiết.
Không dễ cho người ta mến yêu.

Người trách phiền ta : thì chẳng thiếu.
Đời có bao nhiêu chuyện chẳng vừa.
Ở sao người cũng không vừa ý.
Trời cũng nhiều khi ở chẳng vừa.

Người chẳng ưa ta : đời chẳng thiếu.
Làm sao ăn ở được vui lòng.
Ăn ở không vui : Người phật ý.
Không thể làm vui được đám đông.

Người dối lừa ta : Đời chẳng thiếu.
Khờ dại : Người ta sẽ dối lừa.
Thành thật : bị người ta lừa dối.
Đời không thể tránh : Bị người lừa.

Người trách hờn ta : Không tránh khỏi.
Làm sao ăn ở : Khỏi người hờn.
Nhờ cậy không xong : Là trách giận.
Tiền bạc không cho : là giận hờn.

Xã hội : Hạng người nào cũng có.
Có người giàu có : coi thường ta.
Có người điạ vị : nên vênh váu.
Ỷ lại uy quyền : Khinh rẻ ta.

Người tốt trên đời : Thì cũng có.
Nhưng mà người tốt : hiếm trên đời.
Nên khi nào gặp được người tốt.
Thì phải nên yêu, quý mến người.

May mắn trên đời : Khi được gặp.
Một người nào đó biết quan tâm.
Lo ta ấm lạnh, ta buồn khổ.
Phải quý yêu và phải kết thân.

Người đối với ta : trăm cách đối.
Quan trọng là ta đối xử người.
Không muốn người ta cư xử xấu.
Thì phải làm sao tốt với người.

Đời xấu : Nhưng mà ta chẳng xấu.
Người khinh : ta chớ có khinh người.
Người trách : nhưng mà ta chớ trách.
Người giận : Nhưng ta chớ giận người.

Người muốn hơn thua : Ta hãy tránh.
Người không nhân nghiã : Chẳng nên quen.
Người không thành tín : Ta nên lạ.
Người tính chân thành : ta hãy quen.

Những người xảo trá : ta nên tránh.
Những người thành thật : hãy nên thân.
Người có lương tâm và Đạo Đức.
Ta hãy giao tình, hãy kết thân.

THÁI TẤNTRUYỀN

Saturday, 28 October 2017

Vượt Qua Những Khó Khăn Trong Đời



Vượt Qua Những Khó Khăn.

Trong cuộc sống : Rất nhiều khi trở ngại.
Không thể nào : tránh khỏi lúc khó khăn.
Lúc trở ngại : Bạn không nên dừng bước.
Lúc khó khăn : Bạn phải cố vượt qua ?

Gặp trở ngại : Không để mình vấp ngã.
Gặp khó khăn : không được để nãn lòng.
Người tài trí : Cũng gặp khi trở ngại.
Người giỏi giang : Cũng gặp lúc khó khăn.

Điều quan trọng : làm gì khi gặp khó.
Phải làm sao : Khi gặp lúc khó khăn.
Đời thử thách : Chuyện thường trong cuộc sống.
Bại trăm lần : Chỉ cần thắng một lần.

“Ai chiến thắng : Mà không từng chiến bại ?”.
Câu thơ nầy : Tôi đã có nghe qua.
Giờ nghe lại : Thấy vẫn còn hay quá.
Ai thành công : Thất bại chẳng từng qua ?

Chuyện thất bại : Phải coi là thường sự.
Mỗi lần thua : Mỗi lần học lỗi lầm.
Trăm lần học : Sẽ có lần đắc thắng.
Thế cho nên : Đừng sợ mắc lỗi lầm.

Sai biết sữa : Là một điều quan trọng.
Không biết sai : là thực sự lỗi lầm.
Sai biết sữa : Rồi sẽ thanh ra đúng.
Không sữa sai : Là thực sự lỗi lầm.

Sai biết sữa : Dù mỗi ngày một chút.
Thì cũng là : Đã tiến bộ, tốt rồi.
Có tiến bộ : là đã nhiều an ủi.
Tiến bộ dần : ắt sẽ thành công thôi.

Không ai dễ : Thành công trong mọi lúc.
Rất thường khi : Phải thất bại, đắng cay.
Vượt trở ngại : Đó là điều quan trọng.
Thành công nào : Cũng có lắm chông gai.

Hoàn cảnh khó : Luôn luôn là trở ngại.
Dù tài ba : Gặp cảnh cũng khó khăn.
Không may mắn : Là muôn ngàn trở ngại.
Phận đói nghèo : Là muôn vạn khó khăn.

Hoàn cảnh tốt : Thì đúng là Thuận lợi.
Nhưng mấy ai : Hoàn cảnh tốt trên đời.
Có bao tỉ : Con người trên thế giới.
Được sinh ra : Trong hoàn cảnh khó khăn !

Người Châu Á, người Châu Phi : Nghèo khổ.
Hoàn cảnh nầy : Thực sự rất khó khăn.
Sự nghèo đói : kèm theo nhiều thứ xấu.
Ốm bệnh đau và ngu dốt, dị đoan.

Từ ngu dốt : nảy sinh nhiều thứ xấu.
Ngu dốt thì : cảnh nghèo đói cộng sinh.
Kẻ ngu dốt : thì cộng thêm mê tín.
Kẻ dốt ngu : Thì tin tưởng Thần Linh.

Nhiều thứ xấu : Đã làm nên số phận.
Số phận nghèo : ngu, dốt nát, tối tăm…
Số đau ốm : Bệnh đau nghèo túng quẫn.
Có muôn ngàn : Những trở ngại khó khăn.!

Là may mắn : sống ở nơi tiến hoá.
Có văn minh : Cuộc sống tốt đủ đầy.
Có trở ngại : Thì cũng là chuyện nhỏ.
Bạn có may : Trong số những người nầy.?

Là may mắn : Không phải là hoàn hảo.
Cũng có khi : Gặp trở ngại khó khăn.
Là Hạnh phúc : Không nghiã là trọn vẹn.
Hạnh phúc thường : bạn chỉ được một phần.

Được hạnh phúc : Thì đã là may mắn.
Thế cho nên : Nếu hạnh phúc là may.
Hãy vui vẻ : những khi mình hạnh phuc.
Hãy cám ơn : Nếu được cái may nầy.

Khi trở nại : Hãy nhìn xem người khác.
Trở ngại mình : Có to lớn lắm không.?!
Có câu nói : nếu Bạn than chân mõi.
Bạn hãy so : Với người khác cụ chân !

Nói tóm lại : Cuộc đời nhiều trở ngại.
Cuộc đời nào : cũng có những khó khăn.
Điều quan trọng : Là bạn luôn vui vẻ.
Phải vượt qua : Muôn trở ngại, khó khăn.

THÁITẤNTRUYỀN