Xã Hội – Con Người.
Con người ta
sống : trong xã hội.
Không thể cô
đơn : sống một mình.
Sống giữa:
người quen và kẻ lạ.
Giữa những :
Người thương, kẻ ghét mình.
Phải sống làm
sao : Trong xã hội.
Kẻ lạ, người quen: Biết xử sao ?
Người quen
biết : làm sao cư xử.
Người lạ :
Thì cư xử thế nào ?!
Rất khó ! Dĩ
nhiên là rất khó.
Không khó gì
hơn : Đối xử người.
Ca dao, tục
ngữ : Đều có nói.
Ăn ở sao cho
vừa lòng người.?!
Người mến yêu
ta : thì rất hiếm.
Nên đối làm
sao, đối xử sao ?
Tử tế : Cái
nầy là bắt buộc.
Nhưng mà : Tử
tế phải ra sao ?
Thành thật :
Cái nầy là bắt buộc.
Nhưng mà thành
thật thế nào đây ?
Thân thiết :
Cái nầy là tất yếu.
Nhưng mà thân
thiết thế nào đây ?
Người chẳng
yêu ta : Đời nhiều lắm.
Người không thân
thiết : Dĩ nhiên nhiều.
Trên đời không
dễ : mà thân thiết.
Không dễ cho
người ta mến yêu.
Người trách
phiền ta : thì chẳng thiếu.
Đời có bao
nhiêu chuyện chẳng vừa.
Ở sao người
cũng không vừa ý.
Trời cũng
nhiều khi ở chẳng vừa.
Người chẳng ưa
ta : đời chẳng thiếu.
Làm sao ăn ở
được vui lòng.
Ăn ở không
vui : Người phật ý.
Không thể làm
vui được đám đông.
Người dối lừa
ta : Đời chẳng thiếu.
Khờ dại :
Người ta sẽ dối lừa.
Thành thật :
bị người ta lừa dối.
Đời không thể
tránh : Bị người lừa.
Người trách
hờn ta : Không tránh khỏi.
Làm sao ăn ở
: Khỏi người hờn.
Nhờ cậy không
xong : Là trách giận.
Tiền bạc không
cho : là giận hờn.
Xã hội : Hạng
người nào cũng có.
Có người giàu
có : coi thường ta.
Có người điạ
vị : nên vênh váu.
Ỷ lại uy quyền
: Khinh rẻ ta.
Người tốt trên
đời : Thì cũng có.
Nhưng mà người
tốt : hiếm trên đời.
Nên khi nào
gặp được người tốt.
Thì phải nên
yêu, quý mến người.
May mắn trên
đời : Khi được gặp.
Một người nào
đó biết quan tâm.
Lo ta ấm lạnh,
ta buồn khổ.
Phải quý yêu
và phải kết thân.
Người đối với
ta : trăm cách đối.
Quan trọng là
ta đối xử người.
Không muốn
người ta cư xử xấu.
Thì phải làm
sao tốt với người.
Đời xấu : Nhưng
mà ta chẳng xấu.
Người khinh
: ta chớ có khinh người.
Người trách
: nhưng mà ta chớ trách.
Người giận :
Nhưng ta chớ giận người.
Người muốn hơn
thua : Ta hãy tránh.
Người không nhân
nghiã : Chẳng nên quen.
Người không thành
tín : Ta nên lạ.
Người tính
chân thành : ta hãy quen.
Những người
xảo trá : ta nên tránh.
Những người thành
thật : hãy nên thân.
Người có lương
tâm và Đạo Đức.
Ta hãy giao
tình, hãy kết thân.
THÁI TẤNTRUYỀN
No comments:
Post a Comment