Sunday 14 August 2016

Bát Cơm Trắng



Tôi muốn kể cho Bạn nghe câu chuyện.
Một câu chuyện hay về một bát cơm.
Bát cơm trắng bình dân bên hè phố.
Bán cho người chỉ mua được bát cơm.

Cậu bé đó mỗi ngày đi đến quán.
Cậu chỉ mua có đúng một bát cơm.
Bát cơm trắng, không có phần thịt cá.
Là bởi vì Cậu chỉ bấy nhiêu tiền.

Nhưng chủ Tiệm là một người tốt bụng.
Nên âm thầm để thịt dưới phần cơm.
Rồi cậu bé xin mua thêm phần nữa.
Thêm phần cơm để chiều lại Cậu ăn.

Nhiều năm tháng Cậu đã ăn như vậy.
Vẫn bát cơm hằng bữa sống qua ngày.
Bát cơm trắng và tấm lòng Chủ Quán.
Cậu lớn lên với cơm trắng từng ngày.

Rồi năm tháng dần trôi đời biến đổi.
Quán cơm người ta đuổi, để xây lầu.
Người Chủ Quán vẫn nghèo lo khổ sở.
Biết đi đâu và biết ở nơi đâu.

Rồi một buổi có một người đến Quán.
Đề nghị là có một chỗ tiện nghi.
Trong khu phố mới vừa xây Siêu Thị.
Muốn ông bà đến đó bán Cơm Mì.

Chuyện tiền bạc không cần lo chi cả.
Đã có người lo trang trải hết rồi.
Ông Bà đến và trông coi quản lý.
Có đồng lương hằng tháng đủ tiêu xài.

Như trúng số giải cặp ba, cặp bốn.
Ông Bà mừng đến nhận việc làm ngay.
Được chỗ mới khang trang và sạch sẽ.
Có việc làm vui vẻ sống qua ngày.
 
Có Trời giúp hay là có người giúp.
Chuyện Trời thương có thật ở trên đời .
Mà cũng có con người ta cứu giúp.
Người đền ơn là Cậu Bé năm xưa.

Nhờ những bát cơm nghèo nơi phố nhỏ.
Mà ngày nay Cậu Bé đã nên người.
Cậu đỗ đạt và đang làm Giám Đốc.
Cậu công danh nhưng vẫn nhớ ơn người.

Câu chuyện thật mà như là Cổ Tích.
Chuyện đời xưa nhưng có giữa đời thường.
Có những kẻ tuy là người nghèo khổ.
Nhưng với người họ vẫn có Tình thương.

Chuyện Nhân Quả là chuyện trong Kinh Phật.
Nhưng ngoài đời cũng có chuyện Nhân Duyên.
Ông Chủ Quán tuy nghèo nhưng tánh tốt.
Mà về sau ông được hưởng Nhân Duyên.

Còn Cậu Bé cũng là người rất tốt.
Cậu mang ơn và vẫn nhớ đền ơn.
Cậu giúp đỡ cho vợ chồng chủ quán.
Ở trên đời quý nhất kẻ đền ơn.

Đời tệ nhất là những người bạc nghiã.
Chịu ơn người mà không chịu đền ơn.
Tệ hơn nữa là hạng người phản trắc.
Có kẻ còn làm hại cả ân nhân.

Dù kẻ xấu trên đời nhiều vô kể.
Nhưng trên đời cũng có kẻ tri ân.
Ai đã giúp cho ta dù việc nhỏ.
Không bao giờ ta được phép quên ơn.

Cái nhân cách con người hơn tất cả.
Kẻ mang ơn mà không nhớ đền ơn.
Thì kẻ đó dù tu hành vô ích.
Tu hay không người sống phải tri ơn.

THÁI NAM TRÂN

No comments:

Post a Comment